 
    
  
    
    
    
        
        
     đôi dòng thơ thẩn...
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
               đợi người 
    
  người về một buổi, vui một buổi 
  con sóng ngoài kia cũng thôi đau 
  tim ta chợt bỗng vang tiếng gọi 
  cái thuở tình yêu mới bắt đầu ... 
    
  người vẫn bình yên có phải không ? 
  sao ta cứ thấy lạ ở lòng 
  cứ nghe mưa rớt là bậc khóc 
  nghe gió ngang đời tự nhiên mong 
    
  người biết điều chi .... sao chẳng nói 
  phố phường bao buổi vẫn điềm nhiên 
  ta đi nhặt lá ngày thu cuối 
  vô tình người cứ mãi cười duyên ... 
    
  mùa sẽ sang thôi ...chuyện rất thường 
  như  người, như phố ...chẳng chi vương 
  chỉ riêng ta cứ ngồi bên cửa 
  ngóng đợi mùa sang ....đợi người thương! 
    
  diên vỹ 
  dec. 18, 2013 
   
  
    
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              chiếc bóng tình yêu  
      
  thiên hạ có băn khoăn về tình yêu  
  .....như ta ..như anh vẫn thường hay hỏi  ...  
  hay tất cả đều chỉ là tiếng lòng réo gọi  
  tình yêu ...chiếc bóng ngang đời ...  
      
  thiên hạ có thường bắt đầu một cuộc chơi  
  để rốt cuộc tự nhốt mình vĩnh viễn  
  như anh ...như ta ...tháng ngày lưu luyến  
  kỷ niệm thôi ...sao chẳng thể phai  
      
  khi yêu thiên hạ thường để vuột khỏi tầm tay  
  hay chỉ riêng anh - ta khờ khạo  
  một câu nói thôi ...cũng ngại đời hư ảo  
  lặng thinh ....mặc sóng thở than  
      
  thiên hạ có thường gặp những gian nan  
  hay chỉ riêng anh - ta tự cho mình khốn khó  
  mặc những ước mơ  lớn nhỏ  
  cứ buông trôi ...  
      
  thời gian buông trôi ....  
  .....kỷ niệm buông trôi  
  ta - anh thả tim cho sóng  
  sóng đưa đời xa bến mộng  
  tim gặp  tim ...đau ...  
      
  thiên hạ bây giờ đã có nhau  
  riêng anh - ta vẫn hai cuộc đời trống rỗng  
  đã bảo tình yêu là chiếc bóng ...  
  sao anh - ta cứ đuổi theo chi ?  
   
   
  diên vỹ  
  dec. 18, 2013  
   
  r 
      
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2013 16:21:18 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              chẳng thể  quên  
       
  sầu của ta đọng ở bờ mi  
  sầu của anh rơi từng đêm vắng  
  đời vẫn ngang qua  
       
  đông rồi đó anh ...! phố phường im lặng  
  cây cỏ một màu ...có buồn không ?  
   
   
  đời chia bao nhánh sông  
  dòng sông anh trôi về đâu bên kia trái đất  
  ta chiếc lá rơi xa đời thật  
  chôn vào kiếp người một quá khứ chưa phai  
       
  ta nhớ anh ...!  
  chữ rơi ở kẻ tay  
  sao bắt được trái tim mình đừng khóc  
  sao ngăn được dòng đời thôi khó  nhọc  
  sao vẽ được cho mình một ước mơ ?  
       
  ta yêu anh ...! hiểu được chỉ có thơ  
  mà khi đọc, cả lòng mình không dám nhận  
  nào có khó chi đâu .... cuộc đời rất ngắn  
  vậy mà ...ta vẫn lặng thinh ....!  
       
  nếu một ngày đối diện chính mình  
  ta có dám soi vào từng góc tim, ngõ nhớ  
  ta có dám chìa ra đôi tay và hơi thở  
  để quyện lấy cùng anh ?  
       
  tình  yêu rất mong manh  
  ta cứ dại khờ tin điều tan vỡ  
  ta cứ dặn lòng đừng nhớ ...  
  thế rồi chẳng thể nào quên ...!  
       
  diên vỹ  
  dec. 18, 2013  
   
   
     r 
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2013 16:18:26 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Còn mấy ngày nữa...    Chúc Diên Vỹ một mùa lễ vui và an lành.    Sang năm mới vui nhiều và lúc nào ý thơ cũng tràn đầy nhé.   Nguyệt Hạ        
          
  
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NH ơi, cám ơn nàng ghé thăm, và dv cũng chúc nàng vui mùa giáng sinh luôn nà ...nhớ share wà với dv nghen :p           
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 XIN HÔN LÊN NỖI CÔ ĐƠN HUYỀN THOẠI          Những chiếc lá vàng     
  nhỏ những giọt nước mắt vào mùa đông ẩm ướt,     
  cũng như ta thương tiếc mảnh tình yêu xa tắp ở chân trời,     
  em đã bao lần mang ký ức xa xôi trút vào hồn ta lận đận.    
   
  Em cho ta thứ tình yêu cổ tích    
  để ngàn năm ta ôm chặt với mùa đông    
  còn em thì đang giấu kín nỗi oan khiên đã thành thương tích,    
  ta nhớ em như loài chim én nhớ mùa xuân còn ẩn hiện trong    
  làn mây ẩm ướt mùa đông.    
   
  Làm sao ta có thể quên ngôn ngữ văn chương thần thoại mà em đã dành cho ta, ngàn năm nở hoa bên bờ trăng,     
  để ta chôn chặt trăm năm vào bến bờ hoài vọng,    
  giữa tháng ngày tồn tại chông chênh.    
   
  Ta bồng bềnh trên dòng sông riêng nửa góc trời,    
  ảo ảnh có hình thù những đám mây hợp tan,     
  và ta mãi ngợi ca đôi môi chưa bao giờ ta được hôn    
  như đêm đêm ta vẫn hôn lên nỗi cô đơn huyền thoại.    
   
  Những đợt sóng thời gian đang vỗ vào mênh mông    
  như vỗ vào hồn anh    
  tháng ngày là hoang mạc cô liêu mọc lên loài hoa thiên sứ    
  tím ngát tình anh.     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2013 17:16:05 bởi Kiều Giang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              XIN CHO TA ĐỔI LẤY CUỘC LƯU ĐÀY            T
 Hình như đêm nay có tiếng sóng vỗ vào giấc mơ ta
       Hình như đêm nay có tiếng sóng vỗ vào giấc mơ ta     
  như tiếng em vẫn âm thầm tha thiết     
  mà ta đã giấu sâu vào ký ức     
  một cuộc tình thăm thẳm ngàn xa     
   
  Hãy cho ta làm tên nô bộc gác cửa tình em     
  để trong mênh mông hoàng hôn,      
  sẽ van xin mặt trời đừng bao giờ tắt,     
  ta theo loài chim én đi nhặt những mùa xuân…     
   
  Và hãy cho ta hôn lên sự kiêu hãnh của em      
  để ta hiểu thế nào là nỗi đau thánh thiện      
  và đem cả đời thơ này đánh đổi cuộc lưu đày trong mắt em muôn thuở mộng mơ.     
   
  Ta muốn máu của ta chảy vào thơ em,      
  cháy lên ngọn lửa để sưởi ấm con tim băng giá,      
  một đời mắc nợ      
  người con gái cho ta làn hơi thở kiêu sa.     
   
  Xin người đừng cất bước chia xa      
  vì ta biết dòng sông nào cũng mãi mãi không về,      
  bỏ lại mình ta đêm trường tăm tối,      
  nằm nghe tiếng em huyền thoại cỡi trên lưng,      
  như hồng hoang, như em     
  từ muôn kiếp trở về      
  rồi lại muôn thuở ra đi…?    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2014 18:47:45 bởi Kiều Giang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              thản nhiên   
       
  ta cứ thản nhiên rơi giữa cuộc đời  
  trên vai áo anh, thản nhiên mùa nắng rực  
  trong khoé mắt anh thản nhiên một trời ký ức  
  ta chạm cuộc đời, nắng - gió chạm anh ...  
       
  ta cứ thản nhiên giữa góc phố xanh  
  nơi rêu phủ qua mấy tầng phiền muộn  
  thản nhiên sống,  
  đời thản nhiên như dòng sông uốn lượng  
  chảy suốt một đời cũng về với biển sâu  
       
  ta thản nhiên mặc đời có chạm được nhau  
  cho nhung nhớ có đổi thành đêm sâu  hoắm  
  cho cuộc tình rơi tận bờ vực thẳm  
   buông tay với đời
  đời thản nhiên trôi ...
      
  diên vỹ  
  jan. 02, 2014  
       
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2014 14:58:58 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              anh tìm chi  
     
  anh tìm chi ở em chút nhan sắc trần gian  
  khi em chỉ là bóng mờ , giấc ảo  
  như cơn gió, như áng mây ...như nắng vương tà áo  
  em giữa cuộc đời có nghĩa chi đâu  
     
  anh tìm chi ở em ...  
  ....để lại vuột mất nhau  
  người ta bảo mặt trời kia rồi sẽ tắt  
  trăm năm kiếp người ...sẽ tan ...  
     
  anh tìm chi ở em ...khi cách một không gian  
  những nhung nhớ chẳng có nơi gởi gắm  
  những ký ức cứ rơi vào vực thẳm  
  trái tim giờ còn biết yêu thương ?  
     
  anh tìm chi ở em ...loài hoa cỏ tầm thường  
  sống đơn độc giữa trần gian rộng lớn  
  ngoài kia từng cơn sóng gợn  
  sóng lòng em ..hay sóng của biển khơi ...  
   
   
  diên vỹ  
   jan. 02, 2014  
     r 
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2014 13:42:14 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               em đi tìm 
    
  em đi tìm anh suốt nửa cuộc đời 
  chừng khi gặp hoá thành trống rỗng 
  mình trốn nhau ... 
  ....lòng tin, hy vọng 
  tan thành mây .... 
    
  em đi tìm anh theo tháng năm dài 
  nơi những tình yêu thoáng qua , nhanh - vội 
  nơi những con người , trái tim không chạm tới ... 
  đổi nửa cuộc đời .... em chẳng thấy anh ! 
    
  em đi tìm ký ức ngày xanh 
  nơi biển của đêm thì thầm thuở ấy 
  nơi trăng nửa mảnh treo, nơi bờ môi ái ngại 
  nụ hôn của người ...em chẳng thấy anh ...! 
    
  em đi tìm trong ký ức mong manh 
  nơi câu nói yêu nhạt nhoà , sương khói 
  nơi vòng tay buông rơi 
  ...trái tim của người .... 
  em chẳng thấy anh ...! 
    
  diên vỹ 
   jan. 02, 2014 
    
  
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      
      
  LỠ LÀNG LỆ XANH             Lá vàng đọng chút buồn thưa  
   đông tàn, may áo cho vừa nhớ thương  
   vòng tay khép mở vô thường  
   tóc mây muôn dặm,còn vương lệ sầu  
   
   Em giờ biền biệt nơi đâu  
   có nghe trăng rụng bên cầu nhân gian  
   anh đi góp nhặt võ vàng  
   bến sông chim sáo sang ngang mất rồi?  
   
   Áo người hứng giọt mưa thôi !  
   còn đây nhung gấm rũ nhàu tơ duyên  
   tiếng chuông siêu độ muộn phiền  
   trăm năm đành gửi thiên đường cõi chơi  
   
   Tay em mở buộc tơ trời   
   để trong hương sắc cũng vơi đá vàng  
   cuối trời nhặt bóng trăng tan  
   gửi vào cầm sắt lỡ làng lệ xanh…    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GIÁ NHƯ             Giá như trái đất đừng tròn
    Giá như trái đất đừng tròn  
  Để cho muôn dặm, chẳng làm khổ nhau  
  Giá như  đừng có mưa Ngâu  
  Sầu em  không nỡ nhuộm màu tóc anh      
  Vườn anh thắp nửa vầng trăng     Nửa kia đã hẹn để dành riêng em     Giá như ngày cũng là đêm     Anh làm trăng bạc hôn lên đá vàng      
  Giá như anh ở bên nàng     Em nào phải nhỏ đôi hàng lệ hoa     Ngàn năm trăng lỡ nhạt nhòa     Anh se lãng đãng tơ ngà hương bay      
  Giá như làm được cơn say     Anh xin chết giữa đôi mày của em         
         
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2014 20:48:08 bởi Kiều Giang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Diên Vỹ ơi, có một comment vào blog của anh ký tên là TUYETVAN, nhưng không có địa chỉ, anh nghĩ đó là bài thơ ẩn danh của em, anh đưa lên đây để "trêu" em cho vui. Nhưng nghĩ lại,nếu lỡ không phải là của em, thì anh vô tình làm tổn thương em. Anh xóa nhé. Mong em thông cảm cho anh. Chúc em luôn hạnh phúc.                     
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2014 22:34:21 bởi Kiều Giang >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Chào Kiều Giang,        Diên vỹ bận đi cày, mà còn cày sâu cuốc bẩm nên không có thời gian để vào thư quán, chắc là không đọc được những dòng tâm sự trên, để tâm sự Kiều Giang có thể email cho diên vỹ may ra diên vỹ check mail có thể đọc được.     chuc vui    
 HB     
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.01.2014 22:54:30 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GửI Em ChIềU CuỐi NăM Đã mấy hôm rồi, em bặt tin      Chắc em hờn dỗi ! Cũng tại anh      Thương em đôi mắt chiều nay ướt      Ướt cả không gian, ướt cả tình.         Anh xin xếp lại mấy vần thơ      Vào nắng vào mây vào mắt khuya     Vào trang giấy trắng, anh chưa viết      Vào đáy chiều hoang, bóng nguyệt mờ         Ngoài kia thiên hạ đón xuân sang      Chỉ có mình anh tiếc bẽ bàng      Nhớ ! Gác lên đầu khô khốc cháy      Đêm tàn còn níu ánh trăng tan           (Saigon, cuối năm Quí Tỵ)
       Đã mấy hôm rồi, em bặt tin      Chắc em hờn dỗi ! Cũng tại anh      Thương em đôi mắt chiều nay ướt      Ướt cả không gian, ướt cả tình.         Anh xin xếp lại mấy vần thơ      Vào nắng vào mây vào mắt khuya     Vào trang giấy trắng, anh chưa viết      Vào đáy chiều hoang, bóng nguyệt mờ         Ngoài kia thiên hạ đón xuân sang      Chỉ có mình anh tiếc bẽ bàng      Nhớ ! Gác lên đầu khô khốc cháy      Đêm tàn còn níu ánh trăng tan           (Saigon, cuối năm Quí Tỵ)    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2014 18:55:13 bởi Kiều Giang >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: