đôi dòng thơ thẩn...
Thay đổi trang: << < 106107108 | Trang 108 của 108 trang, bài viết từ 1606 đến 1620 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
diên vỹ 11.08.2014 08:59:52 (permalink)
0
khoảng lòng tôi
 
tôi đợi hắn, mà ngày qua  nhanh vội
nỗi  nhớ hồn tôi treo ở giấc mơ
con chữ viết khoảng lòng không tả nổi
gặp nhau thì ...trời ạ ...! cứ làm ngơ ...!

tôi hiểu chuyện ... nên thản nhiên thế đó
nỗi nhớ có sâu ...cũng là chuyện hoang đường
tôi bất quá chỉ là đôi ngọn cỏ
bình dị bên đời ...ai có thể yêu thương ?

tôi chẳng thể để lòng mình mở ngõ
bởi đời ai ưa lắm chuyện phiền ưu
nên tôi cứ dặn  cùng mâyvà  gió
trải niềm mơ qua câu chữ tương tư ...

van cho buổi ngày mai thật đẹp
để nụ cười trong mắt hắn thêm duyên
van cho những khoảng lòng tôi lặng tiếng
để mùa thu này tôi cùng chữ bình yên ...

diên vỹ
aug. 10, 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2014 09:00:53 bởi diên vỹ >
Kiều Giang 05.09.2014 19:39:02 (permalink)
0
THƯỢNG ĐẾ VÀ TRÁI TIM THIẾU PHỤ 
                   Thơ KIỀU GIANG 

       Thượng Đế ơi, sao Người lại nặn ra nòi giống của con bằng chiếc xương sườn thứ bảy của Adam. Có phải người cho rằng con là thứ phẩm của Người, là tôi tớ của phái mạnh, là đứa con lạc loài mà người đã rủ lòng thương khi Người thấy lòng mình trống vắng giữa đêm khuya thức giấc hay buổi chiều tà tím ngát những màu hoa? 

        Không đâu, hỡi đứa con dịu dàng mật ngọt của ta, con là sinh linh được ta sinh ra đầu tiên trong thế gian này. Những điều con nói chỉ là truyền thuyết của những kẻ muốn áp đặt quyền lực lên tấm thân thanh tú và trái tim nhân hậu của con. 

           Nhưng, hỡi Đấng Toàn Năng, sao người nỡ đuổi con ra khỏi vườn Địa Đàng của Người, nơi đó con không bị ai hành hạ, bắt nạt, khinh nhờn, con muốn được tự do, thảnh thơi bên Người, bên Adam vô ngã, con không muốn sống trong những luật lệ của trần gian rối rắm khổ đau, sao Người lại cho con rắn tri thức kia làm cho con phải vướng tội tổ tông ? 

          Ôi, hỡi đứa con lạc loài và yêu quí của ta, con không thấy rằng con là sự ủy thác quyền năng sáng tạo của ta hay sao, qua con, ta đã tạo ra sự hiện hữu của muôn loài. Con là trời cao, con là biển sâu, con là đêm hoan lạc cho loài người được ngủ, là ánh mặt trời cho chim hót gọi bình minh, là nụ cười trước sự tồn sinh của hài nhi, là nước mắt nhỏ xuống những dối gian độc ác. 
 
Nhưng hỡi Đấng thiêng liêng, những đau khổ của trần gian mãi đè nặng lên trái tim yếu ớt và nhạy cảm của con. Con là mục tiêu của bạo quyền và dối gian. Người đã bỏ rơi đứa con có tấm thân yếu đuối và tâm hồn trong trắng của Người. 


       Không đâu con, trái tim con là sự mầu nhiệm của đất trời, là quyền năng của vĩnh cửu. Trái tim chỉ biết cho đi chứ không đòi hỏi phải nhận về. Trái tim là nơi đưa đi dòng máu đỏ cho người và nhận lại dòng máu đen cho mình.Trái tim là sự bao dung không bờ bến, là nơi ngước nhìn của đôi mắt trẻ thơ, là nơi trở về của ánh chiều tà, là nỗi khao khát của cái đẹp và tình yêu. Trái tim con cũng chỉ ngừng đập khi cùng con trở về trong vòng tay ta, trở về với cát bụi, từ nơi ấy con đã sinh ra. 

          Hỡi Đấng Thiêng Liêng, xin Người hãy giúp con bảo vệ trái tim bé bỏng của loài người, hạt bụi mà Người sẽ nhận về. 
               KIỀU GIANG 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.09.2014 19:44:47 bởi Kiều Giang >
Đông Tà 12.11.2015 17:02:08 (permalink)
0
Cô nhỏ cũng bỏ nhà cả năm rồi nhỉ. Sau 7, 8 năm tôi viết đại 1 bài gọi cô nhỏ về nhà vậy. Ừ, giả vờ làm cái tên vớ vẩn nào đó làm cô nhỏ buồn nhé. Có mắng gì thì lôi tên kia ra mắng nhe haha..

ĐƯỜNG VỀ KHÁC LỐI

Xe trung chuyển đưa tôi về cuối phố
Trời vừa mưa lầy lội nước ngập đường
Chân bước khẽ ngập ngừng trên lối nhỏ
Nào còn ai chờ đợi.. để yêu thương

Tôi vẫn mãi nổi trôi đời lạc hướng
Những ngày qua vẫn mãi kiếp sông hồ
Tâm đã lạnh ngại chi mùa gió chướng
Nỗi buồn xưa thầm lặng hoá thành thơ

Khi thu đến đợi chờ em bỡ ngỡ
Đông vừa sang có lẽ sớm lạnh lòng
Như giấc mộng tỉnh rồi mau tan vỡ
Đường tôi đi chắc hẳn khác em mong

Tôi vẫn biết trong bao ngày trông ngóng
Bụi thời gian phủ lấp tuổi xuân qua
Em nếu hiểu thì xin.. em đừng trách
Chuyện lỡ làng đâu phải chỉ đôi ta

12/11/2015
CSL
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2015 22:59:58 bởi Huyền Băng >
Huyền Băng 15.11.2015 23:39:31 (permalink)
0

 
Mưa thu ...


Thu đã về rồi em vẫn chưa!
Một mình tôi đếm ... những giọt mưa
Mưa thu nhè nhẹ xuyên kẻ lá
Đủ lạnh hồn ai, chẳng thiếu thừa


Đêm vắng sương thu buốt cả lòng
lang thang quãng vắng đợi rồi trông
chìm vào sâu thẳm, đêm cô tịch
mờ mịt ... thôi đành hết đợi mong
Huyền Băng
15.11.2015
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2015 15:57:36 bởi Huyền Băng >
Attached Image(s)
Đông Tà 16.11.2015 16:12:19 (permalink)
0
LẠC LÕNG

Mới mùa thu, thoắt vào đông
Tôi về tìm lại bóng hồng ngày nao
Hơn năm, sóng gió ba đào
Con thuyền không bến nghiêng chao dập dềnh

Cũng đành khi vắng bặt tin
Nhiều năm quen những biết hình, nhớ tên
Phải chăng người đã tìm quên
Xây lâu đài cát ở trên cõi trần..

Rồi tàn đông, sẽ vào xuân
Thời gian vẫn mãi xoay vần thế thôi
Tần ngần chốn cũ mình tôi
Còn em thất lạc phương trời nào đây?

16/11/2015
CSL


Mỗi lần viết lục bát đọc lại thấy sến thế nào ấy haha..thôi kệ.
 
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2015 16:35:42 bởi Ct.Ly >
Đông Tà 26.11.2015 11:33:03 (permalink)
0
Một ngày

một ngày ta về bên ấy
trang thơ lặng tiếng, người mong
chờ nhau trăm năm hoá muộn
đời người một kiếp trống không
.....
aug. 2nd , 2014
Diên Vỹ



SAU NÀY

Sau này em về nơi ấy
Công viên ghế đá lạnh lùng
Cỏ hoa hờn thôi thức dậy
Chân trời một khoảng mông lung

Sau này nào ai hờ hững
Giả vờ chợt nhớ, chợt quên
Ngày gã khờ tôi lúng túng
Mỉm cười em khẽ xưng tên

Sau này đâu ai vội đến
Ngã ba góc phố chiều mưa
Người đi thành câu lỗi hẹn
Con đường gió nhẹ mây đưa

Sau này và sau này nữa
Khi ta tóc bạc da mồi
Vẫn còn kỷ niệm em, tôi
Một thời dại khờ hai đứa

26/11/2015
CSL
Đông Tà 28.11.2015 16:06:03 (permalink)
0
hoa diên vỹ

hoa diên vỹ có thật trong đời
mà ý nghĩa chỉ còn là huyền thoại

diên vỹ
oct. 12, 2013


Hãy là em

Những huyền thoại không cho ta ảo tưởng
Cho ta niềm hy vọng nhỏ ơi
Bảy sắc cầu vồng xa cuối chân trời
Không bắt được
Ta giữ lại một hình ảnh đẹp

Những hôm khuya nào đó..
Lăn lộn giữa đời mệt mỏi..
Nhỏ cho anh xem mấy bài thơ
Vẫn viết ngây ngô hồn nhiên như ngày trước
Anh vẫn chê và nhỏ chưa bao giờ giận
Đó có là hình ảnh đẹp không em?

Anh bây giờ viết để nhỏ xem
Theo năm tháng trôi qua ý thơ anh dần cạn
Đôi khi ta vì bạn
Dẫu biết viết xong rồi bị chê lại cũng vui

Hãy cứ là mình cô nhỏ của tôi ơi
Hoa diên vỹ mang niềm tin và hy vọng
Đóa hoa thiêng đem lại nhiều may mắn
Dù dông tố cuộc đời em sẽ vượt qua thôi

28/11/2015
CSL


Đang nhẩm xem lúc trước đọc của cô nhỏ mấy bài thơ để trả nợ xong rồi..chuồn. Khi đó nhớ về giữ nhà nhe cô nhỏ. :)
Đông Tà 02.12.2015 18:17:43 (permalink)
0
Chuyện ảo hư ...

thôi ta xếp lại hàng trang nhớ
gởi tiếng sầu ưu ở cõi mơ
trăm năm ai biết mà than thở
chuyện của tim lòng ...chuyện ảo hư ...

diên vỹ
aug. 20, 1013



NƠI NÀY, BÊN ĐÓ

Tôi về chốn cũ tìm cô nhỏ
Người vắng nhà đâu khách ghé thăm
Lật mấy trang thơ buồn vẫn ngỡ
Em cười nghịch ngợm ở xung quanh

Ừ, mình quen sắp mười năm nhỉ
Nhỏ của ngày xưa hết nhỏ rồi
Chán chuyện tìm vui ươm ảo mộng
Em giờ lăn lộn giữa đời thôi

Nơi phương trời đó hoa Diên Vỹ
Cánh tím, cánh vàng sẽ tỏa hương
Vườn mộng một thời em ấp ủ
Gửi sầu theo gió lẽ nào buông

Trăm năm nhỏ ạ còn xa lắm
Tôi ở nơi này vẫn ngược xuôi
Em phía bên kia gầy dựng nghiệp
Vẫn mong đôi lúc nhớ nhau cười

02/12/2015
CSL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2015 19:30:28 bởi Đông Tà >
Đông Tà 07.12.2015 15:43:46 (permalink)
0

ta - gã say

ta buổi sáng nhìn mây đã nhớ
buổi trưa về như một gã say

diên vỹ
aug. 17, 2013


Khác biệt

Anh chỉ là một gã say
Bên đời mượn chút gió mây làm vần
Như mưa nắng đổi bao lần
Quẩn quanh ở chốn hồng trần mà thôi

Còn em ở cuối chân trời
Trồng hoa diên vỹ bên đời hát ca
Như thu lá rụng sân nhà
Chờ khi đông tận xuân qua nảy chồi

07/12/2015
CSL


Muốn tìm gì đó để viết mà không bắt được đề tài nào cô nhỏ ạ. :)
Đông Tà 11.12.2015 17:24:08 (permalink)
0
một thuở rất xưa ..!

lật trang sách sử nghìn xưa ấy
một thuở vung gươm rẻ đất trời
quất roi vó ngựa nghiêng cây cỏ
khiếp vía quân thù xương trắng phơi

diên vỹ
oct. 10, 2013



MỘNG NGÀN NĂM TRƯỚC

Hôm nọ anh mơ kỳ lạ lắm
Ngược về quá khứ cả ngàn năm
Trên mình áo vải thô dày nặng
Tay nải trên lưng vác kiếm cùn

Ngơ ngác giữa đường biết hỏi ai
Bụi mù nắng cháy đổ mồ hôi
Xa xa như có người qua lại
Mừng quá nhanh chân chạy đến thôi

Chưa kịp nói gì lính bắt ngay
Ngỡ ngàng nào hiểu chuyện gì đâu
Nghe chừng chiến loạn nơi nơi ấy
Anh bị sung quân áp tải hàng

Các tướng oai hùng trên ngựa chiến
Hàng ngàn quân lính ở xung quanh
Mươi xe hàng hóa thêm gia quyến
Của một quan to trấn giữ thành

Tước vị ngài này mới được phong
Nên giờ xuống lệnh đón người nhà
Hình như lão ấy đà mất vợ
Hủ hỉ bên mình có một con

Anh cũng chỉ là một tiểu binh
Nghe qua biết vậy để tâm gì
Vấn đề hiện tại nên lo lắng
Là chuyện làm sao giữ mạng mình

Bọn họ đưa cho quần áo lính
Cây thương, cái nón với đôi giầy
Không hề ý tứ ban ngày nhé
Ở chốn đông người phải cởi thay

Một tướng trầm ngâm quét mắt nhìn
Gật gù chỉ trỏ giữa ngàn quân
Vài tên xông tới lôi anh đến
Xe ngựa xa hoa đứng giữa hàng

Hộ vệ mà thôi dọa chết người
Hú hồn thôi kệ chức không to
Thế nhưng được cái là yên dạ
Muốn giết vào đây cũng mệt a

Lóc cóc theo xe bước thấp cao
Xe này che chắn rũ màn xanh
Xa hoa là nói cho oai nhé
Thật.. chỉ thùng to mấy vải màu

Đi cả ngày đường trời sập tối
Chọn nơi lập trại dựa bên đồi
Dựng lều nhóm lửa theo làm bếp
Anh cũng tham gia bởi đói mà

Nửa bát cơm thôi đã giật mình
Người la ngựa hí khiếp hồn luôn
Xa trông bụi đất như luồng khói
Một cánh quân đông đến kín trời

Các tướng vội vàng quát lĩnh binh
Dàn quân bố trận dựng rào khiên
Địch kia xông tới như luồng gió
Khiên đổ người bay cảnh quá kinh

Lại ngó lưng trời một loạt tên
Như mưa rớt xuống cánh bên này
Phục binh như thể thần binh vậy
Ngựa ngã xe nghiêng khổ quá chừng

Ngay lúc ban đầu anh đã núp
Sau cây đại thụ dưới chân đồi
Nơi này khi nghỉ là anh chấm
Cẩn tắc vô ưu thật chẳng tồi

Mặc kệ người ta chém giết nhau
Liên quan gì chứ.. khổ, đang lo..
Sau lưng đứa quái nào ghê nhỉ
Túm vạt áo anh chặt quá đi

Ngó lại nhưng mà chẳng có ai
Khi nhìn xuống thấy một cô nương
Nhỏ chừng chín tuổi tròn xoe mắt
Trong vẻ xinh xinh cũng quật cường

Con của quan to nhắc ở trên
Là con gái rượu nhỏ này đây
Ngựa xe ngã đổ người tan tác
Chạy cả.. bản thân họ cũng quên

Hộ vệ xem ra đều kẻ xấu
Đấy là được xếp ở trung quân
Địch chưa đánh tới lo chuồn trước
Mà nhỏ lỳ ghê nhắm phía anh

Quá khổ đang lo cái mạng mình
Tìm đường trốn chết lủi nhanh thôi
Bây giờ chẳng nỡ lơ cô nhỏ
Thôi kệ mang theo vượt dốc đồi

Tìm được sọt tre nhét nhỏ vào
Xỏ dây khoác lại giống ba lô
Cũng may cô nhóc này còn bé
(Anh tuổi hai mươi trong giấc mơ)

Quân địch đằng sau đánh đến rồi
Vài tên đuổi gấp dưới chân đồi
Cây thương làm gậy may còn kiếm
Bỏ đỡ sau lưng để nhỏ cầm

Bất chấp cái gì là hậu quả
Kiếm cùn nhỏ nắm ở trong tay
Giơ lên chỉ thẳng vào quân địch
La hét om sòm dọa được ai

Chọc tức đám này cố gắng theo
Anh đành luồn lách tránh tên bay
Cũng may cây cối dù thưa thớt
Che núp vài phen hút chết đây

Đến đỉnh nhìn quanh thấy hú hồn
Một bên đá bén một toàn mây
Ở ngay trước mặt là thung lũng
Hết cách làm sao để thoát vây

Nghĩ đến giờ xong chết chắc rồi
Cầm thương quay lại đánh liều thôi
Một tên giết được ta huề vốn
Làm thịt hai tên đã có lời

Bỗng thấy từ xa cuốn bụi mù
Tiếng gầm thét của vạn hùng binh
Viện quân xông tới như cơn lũ
Địch hoảng rồi không kịp trở tay

Các tướng bên này đánh trở ra
Viện quân cánh quạt giết vào a
Bọn kia kẻ trốn người hàng hết
Trận đánh này xong kết thúc rồi

Mấy đứa đuổi theo trốn nãy giờ
Thở phào thả nhỏ xuống chung vui
Nhóc này lì thật cười toe toét
Vẫn nắm kiếm cùn vẫn múa may

Có lẽ cả ngày anh cố sức
Nên giờ choáng váng chẳng còn hơi
Nhũn chân đầu nặng lăn quay xuống
Thung lũng sau lưng đá chém người

Đau đớn thêm vào quá hoảng kinh
Hét to mở mắt ngó xung quanh
Mồ hôi ướt đẫm lòng chưa ổn
Một lúc hiểu ra mới tỉnh hồn

Là giấc mơ thôi phải thế chăng
Mộng ngàn năm trước tả hình anh
Dù ngàn năm nữa y nguyên vậy
Vẫn chạy loanh quanh vẫn dở người..

11/12/2015
CSL


Như là kể chuyện vui thôi nhé, nếu kg thích thì xóa nhe cô nhỏ. :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2015 19:27:38 bởi Đông Tà >
Kiều Giang 12.12.2015 20:54:41 (permalink)
0
CÂU CHỮ CỦA RIÊNG ANH                  

KIỀU GIANG
       
Riêng tặng cho loài hoa Thiên Sứ















Ta dâng tặng người 
câu chữ của riêng ta 
Câu chữ ấy 
chỉ dành cho loài hoa thiên sứ 
Một ngày kia 

ta ghi tên em vào huyết sử 
Ai biết câu chữ nào 

là thiên sứ của tình yêu?

Ta lại trở về 

định nghĩa trái tim 
Trái tim yêu - bắt đầu từ đâu nhỉ ? 
Có phải 

người ta yêu nhau 
bắt đầu từ con chữ 
Những con chữ dại khờ, 

những con chữ vu vơ? 

Và ta cũng bắt đầu 

định nghĩa lại câu thơ 
Có phải là thứ 

chỉ toàn là con chữ 
Không biết đời 

có còn yêu thơ nữa 
Hay người ta coi em 

thừa thãi thế gian này ! 

Có thể 

ta chẳng làm được gì cho em 
Những thứ 

trần gian đòi phải có 
Nhưng ta yêu em 

bắt đầu từ hơi thở 
Hơi thở nào 

lại chẳng phải của trần gian 

Ta cũng hiểu 

đời người là quá gian nan 
Nên có khi 

tình yêu bắt đầu từ hạt gạo 
Nhưng trái tim ta 

là trái tim khờ khạo 
Nên không biết thế giới này 

bắt đầu từ gạo hay thơ 

Em yêu này ! 

Cuộc đời cũng chỉ là giấc mơ 
Đừng ủ rũ, 

cũng đừng chau mày đau khổ 
Trần gian biết bao điều lầm lỡ 
Nước mắt nào 

lại nhỏ giữa hoang liêu 

Xin em 

đừng ngắm mãi những áng mây trôi 
đang lãng đãng 

về nơi em cho là không có thật 
Em hãy ngủ thật ngon, 

đừng trở giấc 
Trong rừng khuya, 

anh sẽ làm gió hát ru em. 

Em ơi, 

hãy ngủ thật bình yên 
đừng để tình ai 

làm em phiền muộn 
Đêm nay 

vầng trăng 
sẽ  cùng em thầm thĩ 
Anh sẽ đứng ngoài vườn, 

canh giữ giấc cho em 

Nếu ngày mai 

đời không thể dịu êm 
Anh sẽ ngăn gió 

đừng xô vào biển sóng 
Anh sẽ 

hoá thân thành chiếc bóng 
Để được gần em đi cùng khắp thế gian này 

Hay anh sẽ làm một gã say ?
Nhả vào thế gian 

những lời mộc mạc 
Nhập vào rừng khuya 

để làm câu hát 
Hát mãi muôn đời 

chỉ một điệp khúc yêu em...
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2015 20:59:05 bởi Kiều Giang >
Đông Tà 14.12.2015 15:57:53 (permalink)
0
Còn đâu nữa

còn đâu nữa buổi ban đầu thắt thỏm
những chờ mong đốt cháy tim lòng
câu từ giả dường như không nỡ thốt
sợ đi rồi tim lưu luyến ngóng trông

Diên Vỹ
dec. 07, 2012


CÒN ĐÓ NHỮNG MẢNH ĐỜI

Trong mỗi người đều có ước mơ riêng
Dù mòn mỏi vẫn hoài trông hy vọng
Như cánh chim bay qua vùng biển rộng
Bao nhiêu lần dông bão có bình yên

Mỗi cánh diều thầm lặng đợi gió lên
Em đếm lá rơi chờ ai gõ cửa
Trời se lạnh mùa thu đâu còn nữa
Hoài niệm xưa anh tìm lại nụ cười

Ánh nắng chiều dần tắt giữa dòng người
Họ vội vã đi trở về mái ấm
Phố vẫn vui màn đêm buông xuống chậm
Và còn ai lạc lõng sẽ về đâu

Trong mỗi người đều có kỷ niệm sâu
Dù cay đắng vẫn hoài trông ấp ủ
Như dòng sông êm đềm thành cơn lũ
Bao nhiêu lần tàn phá nỗi lòng đau

14/12/2015
CSL
 
 
r
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2016 07:26:32 bởi Nguyệt Hạ >
Đông Tà 17.12.2015 23:18:56 (permalink)
0
Vu vơ mùa thu

ta về trong tiếng gió
nghe mùa thu rưng rưng
không sầu sao mưa đổ
lá vàng rơi, bỗng ngưng

Diên Vỹ
sep. 21, 2012




Đi qua mùa đông

Chiếc lá vàng nhắn nhủ
Ngày chở mùa qua nhanh
Trời thôi mây vần vũ
Gió dịu dàng mong manh

Ở phương nào trở lạnh
Nơi này nắng vẫn lên
Đêm về trong hiu quạnh
Ngơ ngẩn vầng trăng quên

Phố chờ câu hò hẹn
Đường võ vàng thênh thang
Lạnh lùng sương vội đến
Khuya một mình đi hoang

Ở phương nào tuyết trắng
Nơi này khẽ khàng mưa
Để bên đời thêm vắng
Hỏi đông giờ qua chưa

17/12/2015
CSL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2015 12:57:10 bởi Đông Tà >
Đông Tà 21.12.2015 13:03:44 (permalink)
0
Chúc anh chị em VNthuquan một mùa Giáng Sinh an lành và hạnh phúc.



Mừng Chúa ra đời

Nửa đêm hai bốn lúc Ngài sinh
Theo dấu sao soi dẫn bóng hình
Kìa mục đồng vui thờ lạy Chúa
Này ba vua kính món quà xinh
Bê lem ánh sáng tưng bừng tỏa
Vạn vật hòa ca rộn rã tình
Mừng đấng toàn năng Người cứu rỗi
Trần gian nhộn nhịp đón thần linh

21/12/2015
CSL
Đông Tà 31.12.2015 14:44:27 (permalink)
0
có phải xuân đến không anh ?

bây giờ là mùa gì hở anh
có phải xuân không ?

march 24, 2011


Tựa này làm nhớ bài hát "Em đã thấy mùa xuân chưa" của Quốc Dũng. Cô nhỏ toàn viết bài buồn haizzz..mai qua 2016 rồi đấy, thay đổi đi nhé.:)


XUÂN CHƯA ĐẾN

Anh trở về góp nhặt những vần thơ
Khung trời vỡ của một thời áo trắng
Nỗi niềm xưa qua tháng ngày thầm lặng
Vẫn dậy lên âm ỉ lửa thét gào

Mỗi thời gian quay lại chẳng hư hao
Miền ký ức trong anh còn nguyên vẹn
Đôi bạn trẻ có bao lần hò hẹn
Hai đứa nghèo đã được mấy ngày vui

Khu phố buồn con ngõ vắng ngậm ngùi
Giàn bông giấy nhà ai giờ đổi chủ
Tường mới xây căn lầu cao nhắn nhủ
Kỷ niệm ơi hãy yên ngủ đi thôi

Nắng lên rồi mưa đến nước chảy xuôi
Từng năm đó trôi theo người xa vắng
Trái tim côi mỏi mòn tình sâu lắng
Để bốn mùa chỉ một vẻ trầm ngưng

Con đường quen người qua lại lạnh lùng
Xa lạ quá này những khuôn mặt mới
Gió đông sang đàn chim tung cánh vội
Nhớ một thời mình ngơ ngẩn chờ xuân

31/12/2015
CSL
Thay đổi trang: << < 106107108 | Trang 108 của 108 trang, bài viết từ 1606 đến 1620 trên tổng số 1620 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9