Trích đoạn: Đuyên Hồng
NẾU NGÀY MAI ANH KHÔNG LÀM THƠ NỮA
Nếu một ngày anh không làm thơ nữa
Em có buồn không em
Những ước mơ anh không còn nhung lụa
Và câu từ cũng lộn xộn, cứng khô
Em có chờ
Bên màn hình vi tính
Em có còn
Lật trang Web cũ xưa
Những vui buồn, mộng ước, suy tư
Ai sẽ cùng em tâm sự
Những vần thơ nồng nàn thiết tha như nắng lửa
Có còn ai để sẻ chia?
Hay em chẳng động lòng
Em sẽ quên đi!
Như chiều xuống tiễn một ngày đang hết
Anh quá khứ của một thời đã chết
Em tiếc gì khi trời lại bình minh
Những bông hoa muôn thưở vẫn đẹp xinh
Riêng thơ anh thì không còn nữa
Em trăn trở gì bên những vần thơ dở
Hay cười thầm cho kẻ quá ngây thơ…
thơ và ANH Nếu ngày mai anh không làm thơ nữa
Em không buồn đâu anh!
Em yêu anh, yêu tia nắng ngọt lành
Yêu buổi sáng ban mai khi em vừa chợt thức
Em yêu anh bằng cuộc đời có thực
Đâu chỉ là vần thơ ?
Những vần thơ bay bổng ước mơ
Em nâng niu vì anh đấy chứ
Bởi vần thơ đâu chỉ là câu chữ
Mà khắc khoải đêm ngày tiếng nói trái tim anh
Anh viết về những cánh đồng xanh
Về kỷ niệm của tình yêu hai đứa
Câu thơ ấm lòng như có lửa
Chắt chiu dòng máu chảy từ tim
Nếu một ngày anh không còn yêu em
Những vần thơ không dành cho nhau nữa
Mình hoá vàng cho cuộc tình lỡ dở
Đau xé lòng, em chôn chặt thơ anh!
Trăng Quê
05.10.2006
r
Hi...hi Đuyên Hồng,
Viết với bạn vài câu, viết xong rồi không biết mình đang viết gì
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2006 15:46:29 bởi Huyền Băng >