quen nhau, mến nhau là lẽ thường trong đời, nhưng có những cái dối gian ...mà mình không ngờ được ..., khi nó qua đi ..thì để lại một vết đau lòng không thể tả ...! Nên thà đừng quen biết ...để lòng được bình yên ! Nhưng liệu điều mình mong có được như ý không? Có lẽ chẳng bao giờ..., thế nhưng mình vẫn ước !
thà người cứ làm thinh
như chúng ta chưa từng quen, biết
thà người cự tuyệt
đừng giao du, đừng hứa hẹn mai sau
ta có là gì đâu
cũng phận gái, như bao nhiêu phận gái
cũng biết khóc cười, và lắm lần khờ dại
thêm ... dăm mớ lỗi lầm trong suốt nửa đời qua ...
thà người cứ lạ xa
để ta mãi mang trong lòng nhiều câu hỏi
thà người đừng bao giờ nói
để ta nhận ra giọng ấy chẳng thật chân ...
thà người đừng kết thân
để phút cuối cái đau không sâu hoắm
câu nói của người nhiều đêm ta suy ngẫm
vẫn tự giận mình vì đã trót lòng tin
lần cuối cùng, ta cầu xin
người cứ hãy xem ta là kẻ lạ
những câu lời không thật dạ
đừng quẳng vào ta ..như một thứ mua vui ...!
ta và người đã chẳng thể thì thôi
đừng mang đến cho nhau lắm điều phiền muộn
phía trước con đường có trăm ngàn phương hướng
điểm đi về đâu chung lối mà mong ...
xin được bình yên để xóa vết đau lòng
đời rất khó, nên ..ta không hề trách
chỉ mong thời gian tẩy sạch
để trái tim này không vướng lụy phiền ưu!
july 31, 2007
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2007 09:09:51 bởi diên vỹ >