Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Năm tháng vù qua, tóc bạc màu
Mấy mùa mưa nắng đã xa nhau
Còn đây dấu tích bờ môi ấy
Và trái tim sầu một vết đau
ừ..! "tình yêu nào rồi cũng phôi pha "
câu nói ấy ...thường làm ta suy nghĩ
tình của người thoáng nghe đầy thi vị
nhưng xa xôi ai thấu được lòng ai
ta bây giờ có lẽ đã đổi thay
không trông ngóng, không chờ mong sớm tối
nhặt vần thơ rơi ta không như ngày xưa bối rối
nhận được câu tình tim đã chẳng dễ rung
ta một thời cũng rất biết nhớ nhung
cũng hy vọng ở từng câu chữ ảo
để rồi dòng đời chao đảo
ta nhận ra rằng đời chẳng thể như mơ
ta thấy người thương nhớ một nàng thơ
chợt đôi lúc cũng chạnh lòng thương cảm
nhưng những ước mơ một khi va chạm
mới giật mình hiểu nó khác quá xa ...
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2008 17:07:08 bởi Huyền Băng >