Trích đoạn: SuongAnh
Bao nhiêu bài thơ, người ta viết thiệt là tình tứ
Khi bình thường chẳng thấy có gì đâu
Vậy mà...khi vắng người ta, suy nghĩ muốn nhức đầu
Viết cho ai?...là mình hay người con gái khác...?
Vắng người có một bưả thôi, lòng man mác
Mắt vương buồn, hồn ngơ ngác, bâng quơ...
Người ta đang làm gì nhỉ?...có nhớ...có chờ...?
Ta ghét ta ghê đi...kiếp sau xin không thèm làm con gái...
Sương Anh
con gái thời đôi tám người ta viết trăm bài thơ chắc là cho thiên hạ
vì chẳng đề tên cũng chẳng gởi tặng mình
là con gái nên nghi ngờ loạn xạ
hỏi người ta thì ...thôi ...! thà làm thinh
người ta vắng ...! ừ chắc là hò hẹn
với cái cô hàng xóm chứ chẳng chơi ...!
mình thử vào khung trời hư ảo
giăng chữ tứ tung thử lòng người ...
mai về lại người ta làm thinh chẳng nói
thì chắc là người ta chẳng nhớ đâu
thế là mình đêm về ôm gối
lại một sông nước mắt tuông trào
là thế đấy con gái thời đôi tám
mơ lung tung và hay nghĩ vu vơ
mai mốt tuổi đời chồng cao thành núi
nhìn lại thời qua mới biết ngây thơ ..!
chúc SA vui á