bình an nhé anh hơn lúc nào hết..., em tự dưng nhớ...ngày tháng lại cứ ngược xuôi, và lòng mình cứ thế buồn - vui...
một chiều bình an cho anh
một sáng bình an cho em
câu chúc nhau để vắng nhau lại nhớ
tình yêu có trăm ngàn duyên cớ
mình chẳng hiểu vì cái gì mà cứ phải đợi mong
buổi chiều phía anh con nắng đi rong
hẳn ngày phương em còn say cùng gió
sáng và chiều cứ ngược nhau thế đó
cả nỗi nhớ cũng chia thành những ngày - đêm
ngày trôi qua một cách ái êm
dù rằng nhớ vẫn làm sầu con chữ
yêu mãi nhe anh ...
(ước mong thôi ..chứ làm sao gìn giữ )
(chuyện hợp tan vốn vĩ rất thường )
một chiều bình an cho anh
một sáng bình an cho em
câu chào nhau mà lòng thấy rất thương
bởi lo lắng, không biết ngày mai còn nhớ
mong manh quá phải không anh,
tình yêu vẫn là muôn thuở
có nhau rồi lại sợ mất , sợ tan ,
em chúc anh một đời được bình an ...!
dầu mai sẽ chẳng cùng chung nỗi nhớ
tình yêu luôn có trăm ngàn cái cớ..
khiến lòng mình cứ lo nghĩ chuyện buồn - vui...
nov. 14, 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 17:14:08 bởi diên vỹ >