"... em lo lắng mai hóa thành bà lão
ký ức mơ hồ ... ta còn nhớ nữa đâu ? " cuối cùng,
con ngỗng trời Gò Công đã trở về sau giấc đông miên biền biệt
một chút nồng nàn và xót xa quay quắt hơn chín mùa trăng cũ,
mạ xanh đã hóa lúa con gái;
trổ đòng đòng dâng hương ngọt lịm trên bao la màu mỡ cánh đồng thưquán việtnam
ý thác lũ, từ cuồng giông và ung dung tự tại như cội tùng trước gió, lạnh như băng giá địa cực,
hừng hực như dung nham phún thạch thiên sơn ...
chính là diênvỹ, là thơ như nói, là lời như kể ;
thơ tự do khóang đạt mà không là Thơ Đường , thơ Muối , thơ Mật , thơ Ruồi
không chút mặn mà đỏm đáng, một chút thanh ngọt nên duyên mi thứ Âu man mác,
medium jazz Mỹ huyền hoặc cho ký ức mơ hồ .
đến một lúc nào đó trong cuộc đời,
ký ức là mặc thể mà không mơ hồ
bởi vì ký ức đi sau nhưng về trước kỷ niệm
bởi vì ký ức đi trước nhưng lại trở về sau
kỷ niệm là ký ức hay ký ức là kỷ niệm , diênvỹ ?
ca khúc MƠ HỒ như một lời chúc mừng sự hồi đầu của con sóng ngầm diênvỹ
với lời thơ " Miền Viễn Tây hoang dã " như đã là như thế !
diênvỹ gieo một nắm mạ thi tứ dễ dàng nẩy mầm tràn ngập lên ruộng đàn tôi
không lãng mạn chẳng tự tình , chỉ là duyên văn nghệ...
khuấy ngầu đục phù sa giòng sông hát nghênh ngang giữa đời không cần lượn lờ trau chuốt
" được cái này thì phải mất cái kia "
mất cái kia có nghĩa là được tất cả , diênvỹ có biết không ?
ký ức mơ hồ
thơ diênvỹ
anh tầm thường, bình dị
cả tình yêu chẳng thể tỏ cùng người
em khinh thường mọi thứ
có tình yêu, cũng chẳng lấy làm vui
ta cứ sống chờ một ngày mai, ngày mai nữa
con đường đi chẳng biết đến nơi đâu
anh bình dị , cả nụ hôn không biết
em chán đời, chẳng ngại nhận thương đau
ta cứ thế vòng quanh theo cuộc sống
vờ vô tình như chẳng biết về nhau
em lo lắng mai hoá thành bà lão
ký ức mơ hồ ta còn nhớ nữa đâu
MƠ HỒ ý thơ diênvỹ _ nhạc dzuylynh
http://www.box.net/shared/sgqdx1imobsprh8mznvf
anh tầm thường bình dị .
cả tình yêu chẳng thể tỏ cùng người .
em cũng thường mọi thứ .
có tình yêu cũng chẳng lấy làm vui .
không tình yêu cũng chẳng lấy làm buồn ... em dung dị đời thường .
cả tình yêu cũng chẳng thể tỏ cùng anh .
sống chờ một ngày mai,
ngày mai...
ngày mai nữa ! đường nhân gian đi không biết đến nơi đâu?
anh thật thà, cả nụ hôn không biết .
anh thật thà, lời yêu tỏ chưa quen...
em quên đời, chẳng ngại nhận thương đau .
ta quên đời chấp nhận mãi xa nhau ! Ta cứ thế vòng quanh cho hết đọan đường trần .
vờ vô tình không vướng bận gì nhau .
vờ vô tình chưa vướng bận gì nhau .
đêm thinh lặng chờ mùa qua hóa đá .
ký ức mơ hồ như sóng gợn triền xa...
halfmoonbaySeptember.20.2011.