hy vọng bình an em tự giam mình trong ngục tù tăm tối
nơi có tình yêu của anh nhưng tầm tay không thể với
sầu lòng em từ đó nhân đôi
đêm nghe tiếng sóng ngoài khơi
biển vẫn mặn như tình đời luôn đắng
(như tách cà phê trên tay)
không còn mong tình sẽ đẹp ở ngày mai
vì bình an luôn đi cùng bão tố
những câu yêu thương, được anh trăm lần thố lộ ...
đã hoá hư không
yêu bây giờ thôi những chờ mong
vì biết ngày mai anh sẽ không hề đến
con thuyền nhỏ trôi theo dòng định mệnh
rồi sẽ về đâu ?
em bây giờ còn lại với đêm thâu
cùng chiếc lá cuối mùa tan tác
tiếng gió ngoài hiên thì thầm câu hát
ru giấc mộng đời ở đỉnh bình an
oct. 15, 2011
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.11.2011 06:46:16 bởi Huyền Băng >