đôi dòng thơ thẩn...
.
nơi tôi ở nắng rơi ngày bao buổi
mưa rưng rưng chờ cơn gió thổi bay
không tiếng sóng mà nghe lòng dậy sóng
phố ngày thu sắc lá chưa phai
tôi thường đến những ngày xưa cổ tích
tìm cho ra túi phép nhiệm mầu
tôi sẽ biến cả vùng mây nước
trở về thời nguyên thủy hư hao ...
tôi không biết vì sao thu im lặng quá
tiếng lá rơi vỡ một vùng trời
tôi thấy nắng vui buồn cùng gió
cả vầng mây cũng lạc lõng chơi vơi
tôi cứ bước giữa mùa thu đầy lá
tìm đâu đây câu nhớ thời qua
tôi kết hạt tương tư thành nắng ấm
rải khắp trời thu cho nắng mượt mà
oct. 04, 2012
r
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2012 14:39:11 bởi diên vỹ >
..
" hoá ra đời còn nhớ tìm nhau ..." Úi trời !
đăng sơn.fr
@ anh ĐS
.
không biết anh làm gì bên đó
cà phê buổi sáng uống hay chưa
câu thơ em treo trên vách núi
anh leo lên nhặt kẻo ướt mưa
không biết anh làm gì bên đó
có thường ra cửa ngắm mây bay
em rải tương tư theo ngọn gió
anh về nhặt lấy để hồn say
không biết anh làm gì bên đó
nắng chiều có rớt nặng hai vai
em gởi tình em trong hoa cỏ
nghe chăng lời nhắn ở nơi này
không biết anh làm gì bên đó
đêm đen, trăng sáng, ánh sao rơi
có thấy trong ngàn tinh tú ấy
xếp thành hàng ngang mắt em cười
oct. 04, 2012
r
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 06:07:04 bởi Huyền Băng >
.
em viết thơ tình giăng trên núi
anh quên đến lấy để mang về
giờ đây thơ tình thành khói bụi
biết mắc đền ai ... ? bực mình ghê ...!
em viết thơ tình gởi theo mây
anh quên chạm đến để thơ bay
giờ đây em trách luôn ngọn gió
hỏng chịu mang tình em đến anh ngay
em viết thơ tình rải trong sương
nắng lên thơ mất chút sầu vương
giờ đây em giận luôn hoa cỏ
hỏng chịu giữ tình để anh thương
em viết thơ tình gởi cho anh
tự dưng thơ mất hỏi sao đành
giờ đây chẳng biết giận ai nữa
hay là ..em cứ mắc đền anh ....
oct. 05, 2012
. r Đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2012 09:57:45 bởi Nguyên Đỗ >
.
em thích ngắm những vì sao trong đêm tối
để mơ về một thế giới rất xa
nơi đó không có gì cả
ngoài anh và em ...
em thích ngồi nhìn mây trời phiêu lãng
thật tự do trong cõi nhân gian
và anh biết đó, mây không hề dừng lại
tám hướng phương trời cứ mãi dọc ngang ....
em thích dầm mình trong mưa gió
để ướt đôi vai, lạnh tim lòng
để biết vòng tay luôn rất ấm
để em còn có cớ nhớ mong
em ước đất trời cứ mãi là thu
để nắng vàng tươi vương lên tóc rối
để chiếc lá bơ vơ đi về với cội
để khát tình em những lúc anh xa
oct. 05, 2012
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2012 02:42:12 bởi diên vỹ >
.
anh cứ điềm nhiên như cọng cỏ
quanh năm đón gió, đón mặt trời
mặc em bên phố cùng thu nhớ
thơ viết đầy trang chẳng trọn lời
anh cứ là mây lơ lửng trôi
đến đi bất chợt cơn mưa đời
mặc em thao thức cùng đêm đợi
sao ở ngân hà vì cớ gì rơi ?
anh cứ là trăng ánh sáng soi
rải khắp nhân gian rỏ cuộc đời
mặc em soi bóng tìm trăng vớt
dù biết trăng kia, ảo ảnh thôi
anh cứ là anh thế đủ rồi ...
biết cười, biết nói, biết đùa vui
mặc em gom hết hình bóng ấy
cất mãi vào tim nhớ một đời
oct. 06, 2012
r
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 09:39:43 bởi diên vỹ >
.
bởi anh vô tâm nên không biết nhớ
em vốn hữu tình dạ cứ hoài mong
dầu biết rõ ngày mai là trống rỗng
mọi thứ mong chờ đều hoá thành không
em cứ thấy mình trở về thời rất trẻ
đôi mắt kia còn chưa vướng bụi đời
và anh cứ như là vì sao lạ
em vô tình tìm được, tự nhiên vui
anh không nói là yêu, mà em nhớ
anh không thèm mong , em lại rất mong
ừ anh nhé cứ vô tình như cơn gió
để thơ tình em có cớ ngóng trông
em cứ gởi tình em trong con chữ
em cứ mang niềm nhớ trải núi sông
nếu đôi phút anh vô tình chạm phải
đừng cười em ngốc nghếch được hay không ?
oct. 06, 2012
. r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2012 06:14:55 bởi diên vỹ >
.
bỗng nhiên nắng ngưng bên cửa
mây kia cũng chẳng thèm trôi
bỗng nhiên anh không đến nữa
buồn em cũng tự nhiên rơi ...
mà sao vắng anh lại nhớ
mà sao có anh lại vui
lạ chưa những điều khó nói
buồn - vui cứ thế ngược xuôi
anh có là gì đâu chứ
chỉ là một gã đàn ông
em có là gì đâu chứ
chỉ là một áng mây ngông ...
mà sao vắng anh lại nhớ
mà sao có anh lại vui
mùa thu tự nhiên chẳng đẹp
vắng anh thơ cũng cạn lời
ngày em bỗng nhiên dài quá
đêm em bỗng nhiên lại sâu
mọi thứ bỗng nhiên rất lạ
chắc là anh vắng quá lâu .....
oct. 06, 2012
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2012 02:26:43 bởi diên vỹ >
.
mỗi sáng tôi thức dậy
trang web mở lên ,
tôi nhìn ở phần thành viên, tên anh không có
mỗi trưa khi cái nhớ vọng về
tôi lại mở trang web lên
tên anh vẫn không có ...
và cứ thế mỗi chiều , mỗi tối đi qua
tôi lại mở trang web lên mà tìm, mà kiếm
tên anh vẫn không xuất hiện
nỗi buồn ở tôi cứ thế dần tăng
tôi không biết gì về anh ...
chỉ một cái tên ...
....mà sao mong nhớ cũng hình thành
có lẽ tôi thích những thứ mong manh
để biết khóc khi nó là khói bụi
mây mỗi ngày tôi nhìn thấy
gió mỗi ngày ở bên tai
nắng mỗi ngày tôi chạm....
còn anh ...?
oct. 07, 2012
.
.
những câu đùa
cứ như là ẩn một ý rất xa
lại cứ như tầm thường, giản dị
anh là thế
tôi chao lòng vì bởi mùa sang ?
trời vẫn rộng thênh thang
biển vẫn sâu thăm thẳm
thuyền của tôi một ngày mắc cạn
bến bờ anh đầm ấm , yên vui ?
chiếc lá ngày thu trong gió chơi vơi
tôi trở lại từ một mùa ký ức
anh - chân thành, rất thực
tôi - mây trời - bóng ảo - mong manh
những câu chuyện tình yêu thường tan vỡ rất nhanh
tôi vái trời cho ngày đi chậm lại
tôi mong anh cứ vô tình thế đấy
để thơ tôi đầy ấp những tương tư
ngày lại cứ sang, thư lại nối tiếp thư
tôi cứ vái khoảng cách đừng gần hơn sẽ tốt
đã bảo những câu chuyện tình thường ra đi đột ngột
tôi chỉ mong .....
.....mãi đứng bên đời thầm lặng chờ anh ....!
oct. 07, 2012
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2012 09:34:18 bởi diên vỹ >
.
có phải anh đến từ mùa xuân của đất
nên muôn hoa cũng rộ nở trong tôi
nghe thấy cả vùng trời xanh ngát
và muôn loài như ca hát đùa vui
có phải anh đến từ trong sự sống
phát tình yêu cho nhân loại bớt phiền
tôi nghe thấy bão trong lòng tan biến
chỉ biết nhìn đời nhoẻn miệng cười duyên
tôi chắc hẳn anh từ tinh cầu xa vợi
một lần du hành dừng lại trái đất chơi
nên anh cứ như là vì thiên sứ
mà trong thánh kinh người ta ca tụng hết lời
ừ cứ mặc anh từ đâu vừa đến
trái tim tôi không chịu ngủ nữa rồi
anh chắc hẳn từ tâm rộng lượng
đừng chê cười chút khờ dại trong tôi ...
oct. 08, 2012
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2012 00:46:30 bởi diên vỹ >
.
chắc tại mùa thu cứ tràn đầy sắc nhớ
nên sân nhà tôi ngập lá vàng rơi
anh chắc biết tôi vào ra cùng nắng
rải mầm yêu chờ đợi xuân của đời
thì anh cứ như người hành tinh lạ
mang tôi về làm thí nghiệm trò chơi
tôi dẫu biết tình yêu không lối thoát
nhưng phải làm sao khi hồn đã lạc rồi
mây nay vắng, nên mưa không về cùng phố
tôi lang thang tìm lấy sợi tơ duyên
anh có nhặt làm ơn cho xin lại
để đêm về tôi cùng gió gởi niềm riêng
anh chắc biết lòng tôi như con sóng
cùng tháng năm đưa đẩy buồn vui
anh có thể hoá thân thành biển rộng
để ta - mình mãi mãi chung đôi ...?
oct. 08, 2012
. r đã đưa vào Trang Thơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2012 10:04:42 bởi Nguyên Đỗ >
..
Em nhỏ DiênVỹ !
Tôi lạng vào vòng.Ghé vào thăm chữ của em.Trời bên tôi ở đang mưa.Sáng nào cũng mưa ( vì đang là đầu một mùa thu )
Tôi còn nhớ,có một dạo em biến mất ( Tôi tưởng em đã tan vào những mùa mưa nơi em ở ...) Bây giờ,em trở lại.Thơ em đã khác xưa.Một chút bâng khuâng,một lẽ mơ hồ như khói mấy.Người ta nói đó là chữ nhập vào một khoảng khắc bâng khuâng....
Có vài người,họ nói : Đừng tin vào tình yêu vì có thể là một cảm giác,một ảo giác được tại dựng bằng ý nghĩ.
Tôi cũng nghĩ như thế khi có cơ hội viết về tình yêu.Ở thứ ngôn ngữ nơi tôi sống,một tác giả người Pháp viết cái tựa truyện mang tên :
" L'Amour ne dure que 3 ans " ( Tình yêu chỉ tồn tại chừng 3 năm ) - Tôi không biết đếm khi muốn làm thơ hoặc lẩm cẩm viết về những đoản khúc kể chuyện tình.
Và ở một khoảng khắc nào đó,tôi biết rõ : Sự kỳ bí của tình yêu đã là một huyền thoại.Mong manh,mong manh....
Vài hàng thăm trang chữ của em và chúc em mau biến vào một tinh tú khi em viết.
đăng sơn.fr
( Trích từ : Thư Từ Nơi Xa )
..
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: