đôi dòng thơ thẩn...
câu chữ riêng ta
Ta lại trở về định nghĩa trái tim
Trái tim yêu - bắt đầu từ đâu nhỉ ?
Có phải người ta yêu nhau bắt đầu từ con chữ
Những con chữ dại khờ, những con chữ vu vơ?
Những câu chữ của anh - Kiều Giang
ta chẳng biết mình yêu cái gì nữa
câu chữ - người thơ, hay đơn giản một áng mây
ta chỉ biết mỗi khi thu ngang qua ngõ
hồn chợt như nửa tỉnh nửa say ...
ta cũng chẳng tìm gì trong nhân thế
tình yêu chăng ?
không ! trần gian chẳng có bao giờ
âu chỉ là đôi dòng nước mắt
rơi ở giữa đời để con chữ bơ vơ ...
trong đời thật tình yêu núp sau cánh cửa
chân bước vào tình thoáng vụt bay xa
thế giới ảo tình yêu ẩn mình trong câu chữ
khi đời chạm rồi tình cũng chẳng ở lại cùng ta
ừ ta biết, cuộc đời là cõi tạm
nên buồn vui cũng tợ áng mây bay
ừ ta cứ đợi ngày làm cát bụi
trăm năm thôi, ai sẽ nhớ đến ai ?
ta vẫn thích hoá mình thành mây gió
để thong dong một kiếp chẳng ưu sầu
nhưng rất tiếc ta mang trái tim máu đỏ
cũng biết chạnh lòng ở những chữ câu
ta cũng muốn bình yên một giấc
để trăm năm không tỉnh lại bao giờ
nhưng cơn gió ngoài hiên mang lời nhớ
để ta giật mình trở giấc giữa vần thơ
cám ơn người hoá thân làm chiếc bóng
để trần gian ta bớt những quạnh hiu
mai trở gió bóng kia tan đi mất
quá khứ ta thêm những vết cô liêu
ừ! người cứ là gã say trong chữ
để hát hoài ca khúc tặng tình nhân
ta cũng muốn hoá thân làm nốt nhạc
để tình yêu sống thật ở hồng trần
cám ơn người tặng ta câu chữ
nhưng buồn vui là tự ở lòng
đời lắm lúc nhẹ như sương khói
ta có sá gì những cái có - không
dec. 01, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2012 11:16:39 bởi diên vỹ >
buông tay thôi ...!
em buông tay thôi cho tình ta lặng tiếng
cho năm dài xóa hết những ưu tư
đừng lật lại dòng thư năm cũ
e tim lòng khờ khạo dệt mơ
em đã khóc thật nhiều ngày xưa đó
nước mắt bây giờ vẫn muốn còn rơi
anh có thể bình yên trong năm tháng
câu nhớ em không thốt được nửa lời
đường phía trước vẫn là ngày tăm tối
tình yêu em đã theo gió ngược dòng
nào ai biết ngày mai điểm cuối
cuộc tình nào sẽ trọn vẹn phải không ?
em dang tay đón tình yêu mới
em ươm mầm cho câu ái đơm xanh
nhưng không biết đời thường bão tố
tình yêu rồi sẽ vỡ tan nhanh ?
dec. 01, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2012 12:28:43 bởi diên vỹ >
em - chiếc lá giữa dòng
em đã chẳng còn bao nhiêu tuổi nữa
với nhân gian như đã rất già
mai tóc bạc biết còn có nhớ
cuộc tình nào khiến phải lệ sa
anh vẫn đó lặng im, em trách
em vẫn đây, cái nhớ bỏ rơi
ta gặp lại giữa dòng đời êm ả
chợt sóng trong lòng từng đợt dậy khơi
hay em vẫn còn là con nít
nửa đời người chưa học được khôn
tình là thứ không bao giờ giữ nổi
em tự đào mồ đem tim dại vùi chôn
anh có lẽ vẫn như xưa trầm tĩnh
lệ buồn em rơi mấy cũng bằng không
cao như núi còn lụy phiền mây trắng
huống chi em chiếc lá giữa dòng sông ...!
dec. 01, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2012 17:35:03 bởi diên vỹ >
say !
nào! ta hãy cạn chén say
vui trong giây lát, ngày mai ai tường
đời ta trăm vạn nẻo đường
về đâu cho khỏi lụy vương chữ phiền
sao anh để chén rượu nghiêng
soi mình trong ấy quên thiên vạn sầu ?
hay anh tìm lại ngày sau
chút tình hôm trước nghiêng chao cuộc đời
ô hay ! anh cất tiếng cười
dường như lệ mắt chợt rơi hai hàng
có gì đâu kiếp nhân gian
khóc - cười ...! ừ mặc ...! bẽ bàng - thường thôi
nào! anh hãy cạn cùng tôi
uống cho nghiêng ngã cuộc đời được không ?
hai ngàn năm trước long đong
chắc là ta cũng cuồng ngông thế này
rượu vào tim có nghe say
chữ câu có lệch - tình phai chưa nào !
bình khô, chén cạn , rượu đâu ?
quên đời không đặng ... để sầu đầy tim ...!
dec. 02, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2012 18:38:54 bởi diên vỹ >
một chút cuồng ngông
vẫn là một chút cuồng ngông ấy
tình yêu điên dại cả tim rồi
ta đi về hướng không trời đất
để với tay tìm mảnh sầu rơi
ta nhặt được anh ở dòng đời
đem về ủ mộng để tìm vui
ngờ đâu biển gió mênh mông ấy
đưa đẩy hồn ta lạc cùng người
ta vẫn tìm anh tận dòng sâu
hay ta quên mất chuyện ban đầu
hỏi trời sao thích trêu đùa thế
hay muốn cùng ta cạn thương đau?
dec. 02, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2012 20:37:09 bởi diên vỹ >
một chút cuồng ngông
vẫn là một chút cuồng ngông ấy
tình yêu điên dại cả tim rồi
ta đi về hướng không trời đất
để với tay tìm mảnh sầu rơi
-------------
Hương khuya
Thăm nhau mượn mấy vần thơ?
Đêm nay chép lại ngồi chờ trăng rơi
Ai? nụ hôn rớt xuống đời
Môi xa thắm mặn, sao trời vẫn trôi.
Đông. Rét về lạnh… mồ côi
Hoa rưng rưng lệ, hay tôi rơi sầu?
Mỗi vườn, mỗi cảnh trăng sao
Mỗi tình, mỗi nhịp, mỗi cầu bắt duyên
Năm xưa ta chẳng cùng thuyền
Ngày nay lỗi nhịp chèo nghiêng lạc dòng
Em về núi, anh cuối sông
Sơn xa mặt thủy sầu đông ngút ngàn
Gởi qua gió chút hương tàn
Dấu son lăn nhẹ thắm làn môi anh.
Chúc nhau hai đoạn đời xanh.
Chúc bạn thơ hay nhiều ý tưởng mới
chúc nhau
Năm xưa ta chẳng cùng thuyền
Ngày nay lỗi nhịp chèo nghiêng lạc dòng
Hương Khuya - Lê Hoàng Trúc
chúc nhau hai đoạn đời xanh*
để an giấc ngủ, để lành cơn mơ
có nhau chưa hẳn là thơ
xa nhau chưa hẳn đời bơ vơ sầu
mà sao nghe nhói cơn đau
nhìn mưa, trông gió cũng nhào nát tim
dec. 03, 2012
*thơ - LHT
@Lê Hoàng Trúc dv rất cám ơn bạn thơ ghé thăm . dv cũng rất mến những câu chữ của bạn , hy vọng được đọc nhiều bài viết của bạn hơn . Chúc bạn mọi sự bình an, như ý nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2012 21:01:22 bởi diên vỹ >
ta cũng chẳng tìm gì trong nhân thế
tình yêu chăng ?
không ! trần gian chẳng có bao giờ
âu chỉ là đôi dòng nước mắt
rơi ở giữa đời để con chữ bơ vơ ...
Cho mình chia xẻ với Diên Vỹ một chút nhé!
MONG MANH
Khi lũ trẻ
Thổi lên không trung
Những bong bóng xà phòng
Rồi thích thú
Đam mê
Nhìn chúng bay trong gió
Tôi thoáng buồn...
Khi bất chợt nhận ra
Tình yêu
Qua trò chơi đó!
Nhiều khi
Cũng lấp lánh sắc mầu
Và dễ vỡ
Mau tan...
một chút cuồng ngông
vẫn là một chút cuồng ngông ấy
tình yêu điên dại cả tim rồi
ta đi về hướng không trời đất
để với tay tìm mảnh sầu rơi
ta nhặt được anh ở dòng đời
đem về ủ mộng để tìm vui
ngờ đâu biển gió mênh mông ấy
đưa đẩy hồn ta lạc cùng người
ta vẫn tìm anh tận dòng sâu
hay ta quên mất chuyện ban đầu
hỏi trời sao thích trêu đùa thế
hay muốn cùng ta cạn thương đau?
NGƯỜI ĐÃ VỀ HAY CHƯA
Ta ru người - cơn gió
Ta ru người - mưa ngâu
Mưa về trong nắng sớm
Ta ru vào đêm sâu
Ta ru lời em nói
Ta ru đời chưa trao
Ta ru tình nở muộn
trên cánh hồng xôn xao
Tóc người mây giăng lối
Cho nghiêng chiều... hương bay
Rong rêu lời đá cuội
theo chân người...cơn say
Gió bên trời có hát
thơm tay người...giấc mơ
Phố chong mùa khao khát
người đã về hay chưa ? KIỀU GIANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2012 22:35:25 bởi Kiều Giang >
phiền ơi ...!
em vốn biết rõ mọi thứ chỉ là hư ảo
em vốn hiểu rằng đời không thể kéo lại gần nhau
nhưng gốc khuất tâm hồn vẫn thấy u sầu
nghe tim nhói ở những lần vắng lặng
em đã chẳng thể điềm nhiên cùng ngày tháng
phiền trong em cao tận mây xanh
em lo lắng ở một ngày mai sẽ đến
anh sẽ xa, và tim lại giá băng
nếu có thể em thà là viên đá
lăn giữa đời không biết thương đau
nếu có thể em thà là cơn gió
bay ngang đời không vướng bận vì nhau
sông có lúc cũng cạn dần anh ạ
lòng của em có chung thủy lắm cho đâu
thế mà nắng chỉ đi ngang qua phố
cơn mưa về cũng khiến trái tim đau
dec. 03, 2012
tình đi hoang
Tình yêu
Qua trò chơi đó!
Nhiều khi
Cũng lấp lánh sắc mầu
Và dễ vỡ
Mau tan...
Mong manh - Nguyễn Thành Dũng
ta biết chứ tình yêu mong manh lắm
vạn thế kỷ qua thiên hạ lòng đau
ai có thể cười to mà bảo
tình yêu trọn đời mang hạnh phúc cho nhau
những cái thứ người đời thường ca tụng
sống bên nhau , êm ái, chẳng muộn phiền
nào có biết bóng đêm về đôi phút
giọt mắt lăn dài ở chăn nệm ấm êm
ta khát khao một thứ tình vớ vẩn
để ôm vào lòng một tản sầu bi
muốn cỡi gió đi ngàn vạn dặm
để lăn cùng đời mặc kệ sân si
nhưng ta chỉ người trong thế tục
sống đơn thuần để được bình an
con tim ái dù trăm lần nổi loạn
cũng chẳng thoát được đời ....
- nên tình cứ bỏ đi hoang ....
dec. 03, 2012
dv cám ơn vần thơ của bạn TD nhé ! chúc bạn vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2012 23:19:35 bởi diên vỹ >
ta đã về ngang phố
Phố chong mùa khao khát
người đã về hay chưa ?
Người đã về hay chưa - Kiều Giang
ta đã về ngang phố
câu thơ còn như say
ngã nghiêng cùng năm tháng
tình người vẫn chưa phai ?
tiếng ru nhè nhẹ gió
tiếng ru gờn gợn mây
nắng bên đời ghé lại
ta nhặt rồi buông tay
môi người thơm câu hát
chiều rơi trên sông ngân
dãy thiên hà lẳng lặng
chờ một lần nổ vang
ta đã về ngang phố
câu thơ đời treo nghiêng
nửa vầng trăng vừa rớt
ta nhặt làm của riêng
dec. 03, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2012 15:08:21 bởi Huyền Băng >
GỌI EM
Với tay
chạm mối tơ trời
Xa xôi có biết
hỡi người tri âm?
Lặng thầm
máu chảy về tim
Làm sao ngăn nổi
cánh chim tìm nguồn
Ở đây
gió dập
sóng cuồng
Lênh đênh
trong või vô thường
gọi em
cạn chén chiêm bao
Với tay
chạm mối tơ trời
Xa xôi có biết
hỡi người tri âm?
Gọi em - Kiều Giang
tơ trời như cánh sao rơi
với tay không chạm sầu khơi dậy sầu
ta ngồi cạn chén chiêm bao
tìm trong mớ chữ chút hư hao đời
giấc mơ ta viết cho người
yêu thương ta gởi gió trời thổi tan
ở đây ngày tháng bình an
chỉ riêng con chữ chứa chan nỗi niềm
ta đi tìm lại chút duyên
...
dec. 04, 2012
phải chi mà
phải chi mà em còn chút thơ ngây
để tin có tình yêu vĩnh cữu
để ôm ấp những lời anh nhắn nhủ
cho mộng lòng không trở giấc cùng đêm
phải chi mà em hiểu được trái tim
để câu nhớ sẽ không còn là con chữ
để thế giới ảo hư không bị đời thường nhắc nhở
mộng yêu thương không lay động bởi đời
phải chi mình không mỗi đứa mỗi nơi
những khi nhớ sẽ không đổ thừa cho khoảng cách
vạn dặm xa xôi mặc lòng em oán trách
dững dưng giữa đời anh có hiểu cho đâu
phải chi mà tình yêu được đậm sâu
để em tin ngày mai không hề thay đổi
lòng của em trăm ngàn câu hỏi
trả lời làm sao khi tâm trí rối bời
dec. 04, 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2012 08:12:03 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: