đôi dòng thơ thẩn...
TA ĐI TÌM DUNG MẠO EM Ta còn mãi đi tìm dung mạo em trong ánh lung linh của giọt sương mai trong đám mây đang trôi về nơi vô định trong ngọn đèn khuya bên bờ nguyệt tận hay giữa trời xanh, em ngồi hát vô tình Ta vẫn đi tìm dung mạo của em trên những vần thơ muôn đời sầu muộn Có lẽ người đã cho ta trăng vàng độ lượng và một cuộc kiếm tìm vô vọng giữa thi ca Ta vẫn đi tìm trong màu hoang dại của đêm trong mắt Thượng Đế ngàn năm vời vợi trên đỉnh hoàng hoa - âm thầm ta đợi Dung mạo ấy, có bao giờ là dung mạo của riêng ta ? KG 11-4-2013
chỉ là mơ ...!
anh đi tìm dung mạo của nàng thơ
mái tóc là mây
sao trời làm tia mắt
hay anh len vào đời thật
tìm một dung nhan đã phai nhạt với nắng sương
em - giữa đời thường
cũng vương vấn bởi chiều mây tím nhạt
cũng biết nhớ ngọn gió đời lang bạt
cũng ngại mình tan theo qui luật thiên nhiên
anh đi tìm một hình bóng của riêng
em lại ẩn giữa dòng đời nhanh - vội
hay có lẽ sóng nghìn năm vẫn đợi
mà dung nhan kia không qua được kiếp người
trần gian có lắm những buồn - vui
ta như thể chiếc lá xuôi theo con nước
biết bên kia là dòng sông ngược
mà vẫn mơ ....
dù biết chỉ là mơ ...!
diên vỹ
apr. 12, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2013 07:43:53 bởi diên vỹ >
TA VẪN MƠ... Anh vẫn mơ... dù biết chỉ là mơ * ta đang sống giữa đôi bờ hư thực Từ thiên cổ, dòng sông buồn vẫn thức Nhớ biển xanh, con nước phải xuôi dòng Anh bây giờ phiêu bạt giữa hư không và yêu em trong vòng quay con tạo Như ôm lấy những ngày bé dại Trong bão giông, vẫn đứng đợi em về Có phải em bây giờ muốn giấu nụ hôn Vào trong áo của dỗi hờn vạn kỷ ? chưa kịp cho nhau những gì sót lại vàng đá kia phải trả nợ địa đàng Thì đành thôi chiếc bách cuối dòng Ta chìm giữa thiên đàng ảo vọng Em xa - ta như sông mùa nước cạn Cả sao trời đang khóc giữa hư vô... * ý thơ diên vỹ
KIỀU GIANG 19-4-2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2013 09:12:26 bởi Kiều Giang >
hư - thực
thước đo của tình yêu
giữa những cái ảo hư và thực tế
như khối óc và con tim
như sợi nắng ta không đưa tay giữ được
như giấc mơ vụt đến lại tan
ta thinh lặng, chờ một ngày qua vội
đêm lại về, tim còn có bình an ?
anh đã đến từ dòng sông không tuổi
từ những ước mơ ngoài ngỏ cuộc đời
ta như thể làn mây ngang phố
dừng lại rồi trôi ...
hỏi biết buồn - vui ?
mai cuộc sống trăm năm khép lại
ta - anh rồi cũng hóa cổ nhân
đời chắc hẳn còn bao kiếp khác
hay kiếp này chưa hợp đã tan ?
ừ ta hiểu, nhưng đời không hiểu
đôi tay trần gánh nổi bão giông ?
tình yêu chỉ giữa điều hư - thực
như có mà cũng cứ như không ...!
diên vỹ
apr. 25, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2013 12:19:35 bởi diên vỹ >
đời mấy chốc
em có thèm tìm chi đâu ở giữa cuộc đời
hạnh phúc ư ...đã bảo trăm vạn lần trần gian không có
tình yêu như mơ
nào ai hiểu rõ
chỉ vạt nắng của ngày cũng đủ để tim vui !
cuộc sống bon chen bộn bề lẫn lộn
em có màng chi , cứ mặc cuộc đời
đôi sợi tóc lăn dài theo gió
có rối thì em lại gỡ thế thôi ...
ai bảo đêm lắm những sầu côi
sao chi chít trên nền trời sâu thẳm
có sá gì đôi ba cơn bão tạm
giông tố qua rồi, đêm về lại với oai nghiêm
em có thèm hiểu chi ngôn ngữ của tim
đôi lần rung động thì cũng sẽ trở về nguyên chổ
em sinh ra giữa đời âm thầm không rầm rộ
thì có sá gì nếu một ngày nọ biến đi
đã bảo trần gian chẳng tiếc nuối chi
đời mấy chốc mà vẽ nhiều mơ ước
...
diên vỹ
apr. 26, 2013
HẠNH PHÚC Ta một lần bỗng dưng yêu em Như yêu cuộc đời, yêu mây bay gió thoảng Yêu vần thơ em, cánh chim chiều lẻ bạn Thơ bây giờ em viết để tặng ai? Anh yêu những buổi sớm mai Em thức giấc, anh cài hoa lên tóc Và như thế, cho em đừng buồn, đừng khóc Giọt nước mắt nào còn thương xót hư vô Chúng mình bây giờ còn có những vần thơ Để làm chứng cho ngôi mồ nhân thế Thì trách chi cuộc đời dâu bể Khóc trăm năm, biển có thêm mặn đâu mà ! Sao ta cứ mãi đi tìm hạnh phúc ở đâu xa? Hạnh phúc ở ngay trong màu ráng chiều em mặc Là môi em mỉm cười với mảnh trăng khuya vằng vặc Là tóc mây, là màu mắt gửi cho anh Em ơi hạnh phúc bao giờ cũng mong manh Chợt đến rồi chợt đi em nhỉ? Xin một ngày, hôn anh, em thầm thỉ ,
Hạnh phúc là phút giây diệu kỳ, em nói yêu anh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2013 23:16:49 bởi Kiều Giang >
thơ bây giờ
thơ bây giờ em viết để cho mây
cho ngọn sóng ngoài kia đang trăn trở
cho bãi cát mỏi mòn thương với nhớ
cho mùa qua nhốt cả bóng hình anh
có lạ gì đâu những thứ mong manh
tình yêu chỉ phút dối đời bỏ trốn
tìm gặp nhau không? thực - hư lẫn lộn
hay ở góc đời ta nhớ riêng ta
anh thấy không đông cũng đã đi qua
xuân đang đến giữa đất trời rực rỡ
cõi lòng ta vẫn hoài mùa thương nhớ
dù trăm năm chẳng đủ để chờ mong
tình yêu rồi cũng hóa những hư không
chỉ còn lại đôi nhịp tim thổn thức
mặc nắng mưa, mặc lòng ai ngờ vực
ta với cuộc đời cứ thế ngang qua
diên vỹ
apr. 29, 2013
LẠC LÕNG QUÊ NHÀ Gió hát ươm vàng nỗi nhớ Thu ôm mấy nỗi quan hà Ai người khóc cười mệnh số Trăm năm dấu chẳng nhạt nhòa. Ta ôm tim người ở lại Nhớ thương một kiếp phù hoa Người đi mịt mùng quan ải Đêm ta lạc lõng quê nhà !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2013 08:16:32 bởi Kiều Giang >
nỗi nhớ ngang đời .... mây bay mấy thuở dừng chân xuân về ngang trời lộng gió niềm thương giăng ngang đầu ngõ nửa đời ai thể giải phân ta ôm bóng nước sông ngân Chức - Ngưu chuyện xưa còn đó trần gian ai người hiểu rõ mà sao tim vẫn tìm - mong quê anh trái tim của mẹ quê ta một kiếp tìm đâu giữa bờ trắng đen thực tế tay nào với chạm trăng - sao ? câu thơ vẫn là nỗi nhớ tình anh vẫn là ước mơ ngang nhau kiếp đời nhân thế hỏi lòng có thể làm ngơ ? diên vỹ may 1st, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2013 13:41:15 bởi diên vỹ >
chuyện riêng mình
có bao giờ giữa chốn mênh mông ấy
ta gặp được nhau chuyện rất tình cờ
hay là sự đời như dòng nước chảy
niềm mỏi mong chỉ có ở trong mơ
có bao giờ trời bên này mưa rớt
tận ở bên kia anh nhớ nhung không ?
hay tất cả chỉ là trong giấc ngủ
tôi mơ màng những chuyện rất ngông
có bao giờ vị cà phê ngọt - đắng
chạnh lòng ai một buổi sáng dịu êm
hay tất cả chỉ là làn sương mỏng
nắng lên rồi tan dòng nhớ của tim
có bao giờ một ngày trôi khó nhọc
bởi tâm tư vương nợ giấc mơ xanh
hay tất cả chỉ do lòng tôi nhớ
chuyện riêng mình đâu vướng bận chi anh
diên vỹ
may 03, 2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2013 15:45:05 bởi diên vỹ >
chút hương xưa
mùa này diên vỹ đang khoe sắc
hoa cỏ vườn anh đã nở chưa ?
màu tươi trong nắng đầu xuân ấy
có gợi cho anh nhớ nhung xưa
mùa này nắng đẹp, hoa cỏ hát
đường anh đi - về, gió đung đưa
không biết trông màu mây rất trắng
anh nhớ gì một chút hương xưa ?
mùa nay thiên hạ chen nhau sống
giữa phố thị đông lúc nắng mưa
không biết trong dòng thiên hạ đó
anh có tìm chi bóng dáng xưa ?
mùa này tôi vẫn còn ghi viết
gom đóng mơ hoang vá cuộc đời
giấc xưa còn đó, người xưa mất
tôi lại tìm tôi đổi buồn - vui !
diên vỹ
may 03, 2013
NỢ NẦN MUÔN NIÊN Hỡi người muôn dặm - chén quỳnh trăm năm xin giữ chút tình trăm năm .
Đàn ta lỗi khúc lặng câm Đàn xưa Kiều những khóc thầm Kim lang Còn nợ duyên - để mơ màng Dẫu rằng thuyền đã lỡ sang bến nào Người cho một chút chiêm bao Chôn thầm đáy nguyệt, cất vào thiên thu Mai sau cầm sắt cho dù... Khóc người thiên cổ, hẹn bù lai sinh Em về se chỉ luồn kim ...
Ta đành mệnh bạc nổi chìm thế thôi Đàn ta chìm khúc lẻ loi Nỉ non dạo mấy giọt rời còn ngân Đêm đêm mài nguyệt gieo vần Gửi người muôn dặm nợ nần muôn niên KG 3/5/2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2013 17:58:13 bởi Kiều Giang >
nợ chi anh
nợ chi anh, một giấc cũng tan hoang
đời mấy chốc mà muộn phiền giăng kín
hồn nhập chữ tìm vùng trời yên tịnh
vẽ trần gian thêm hương sắc ngày xuân
nợ chi anh, cho ngày cứ buâng khuâng
đầy đủ thế, mà đời còn quá thiếu
Bá Nha xưa có Tử Kỳ để hiểu
ta đời sau thèm một chút tri âm
nợ chi anh, cho khuấy động nội tâm
cho vết sướt vô tình thêm rỉ máu
ta có lúc tưởng mình luôn tỉnh táo
nhưng hương mơ cứ say khướt tim lòng
nợ chi anh, rồi cũng chỉ hư không
tưởng như thể mà hoá ra không thể
trăng sao vẫn trên nền trời ngạo nghễ
mặc trần gian nhân thế có biết yêu ....
diên vỹ
may 10, 2013
đừng anh !
đừng anh ! một chút mơ hoang ấy
khơi dậy lòng ta lắm nỗi sầu
buông tay cho vắng đôi ngày nắng
mưa có ngập đời , nhớ mới sâu
đừng anh ! yêu kia mờ nhạt quá
không khiến lòng ta chạnh nhớ nhung
buông tay cho tiếng con tim khóc
máu có tràn mi, tim mới rung
đừng anh ! đời ta như rất ngắn
không đủ trăm năm sao hẹn hò
buông tay cho mơ tan cùng gió
để lại lòng ta vết thương đau
ừ anh ! thôi ta buông nhau nhé
đọng lại trần gian vết bụi đời
mơ kia dẫu có cao hơn núi
ta chẳng cùng ta thắng cuộc chơi
diên vỹ
may 10, 2013
em có cần chi
em có cần chi một câu nói yêu đương
vô nghĩa lắm bởi âm thanh tan mất
tình yêu đem so cùng đời thật
như vầng trăng soi mặt nước lung linh
ta ngang qua chạm phải cuộc tình
không trăm tuổi mà như ngàn năm sống
chẳng phải vì em ươm mộng
chẳng do anh hứa hẹn muôn điều
chỉ một giây cảm hương vị yêu
đã biết đủ dù giây sau tan biến
em không tin ở những điều miên viễn
đời mấy khi giống được trước - sau
còn trẻ đâu để cùng vượt bể dâu
vai nặng nợ ... ai lại chồng thêm nợ
đôi lần lạc lề thương nhớ
tìm lại chính mình ở khoảng trời mơ
em có cần chi ...
...nhưng rồi lại vu vơ
cứ hát mãi một bài ca không trọn
tình yêu có nghĩa chi đâu mà ta thèm đưa với đón
hết đông rồi, xuân lại đến ....thế thôi ..!
diên vỹ
may 10, 2013
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2013 12:17:02 bởi Huyền Băng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: