Đà Lạt Đồi thông thấp thoáng xa xa hiện
Sương quyện la đà trắng tựa Mai
Than thở thở than lăn tăn sóng
Xuân Hương thảng thốt nhớ thơ ai
Bóng nhà thấp thoáng chênh vênh đỏ
Vắt vẻo đường chiều ngơ ngác Nai
Thác bạc Cam Ly ầm ầm đổ
Hương hoa ngào ngạt chốn bồng lai
Hoa lá đổ hương vào phố núi
Rắc đỏ sườn đồi những sớm mai
Ong bướm lượn chao tìm mật sớm
Đồi thông reo gió gọi tương lai.
Dốc lết Dốc đâu thoai thoải cát vàng
Lết từng con sóng tình đang đón chờ
Thẳm xanh nhìn tận đáy mơ
Ru hồn mấy tứ vần thơ mặn mòi
Nâng nâng thông réo gió cười
Nhớ cây tắm thỏa một đời hàng cây
Một chiều ai đã vô đây
Thầm thì biển gọi Lết này Dốc ơi
Từ đâu Dốc có trên đời
Vì sao có Lết đứng ngồi nơi đây
Gió đưa lăn quả thông bay
Dã Tràng xe cát vơi đầy lòng ai
Ửng hồng sóng gọi tương lai
Bức tranh mộc thủy sớm mai tặng người
Đến đây chiều đón xuân rơi
Nhắc ta nhớ cảnh đất trời giao nhau.
Sầm Sơn Chiều chiều bóng ngả về đông
Soi trên mặt nước chất chồng nhớ thương
Đâu hòn trống mái vấn vương
Chùa Cô tiên cũng tìm đường leo lên
Nhớ về Độc Cước thần tiên
Mà thêm lưu luyến một miền Sầm...xa
Sơn kia đâu phải là nhà
Mà sao vẫn thấy tình sa sớm chiều
Nghiêng nghiêng mặt biển đón chiều
Hồng hồng mỗi sớm nắng điều rải hương
Ầm ì sóng vỗ đại dương
Làm say làm tỉnh người đương chờ người
Cũng là nức tiếng một thời
Tao nhân mặc khách dạo chơi đón tình
Nức lòng dân chúng dân sinh
Trào lên nỗi nhớ ta - mình mình - ta.
Hạ Long Đất trời như đã giao hòa
Lô nhô nghìn đảo la đà Biển Đông
Vơi đầy vịnh Bái Tử Long
Như đàn Rồng hạ chờ mong khoe mình
Đâu hòn gà chọi xinh xinh
Đâu hang Đầu Gỗ lắm hình nhũ tua
Hang Tiên có tự ngày xưa
Tuyệt trần như thế mới vừa tìm ra
Kỳ quan thế giới tặng ta
Một vùng sinh thái mái nhà biển khơi
Hài hòa biển, đá, mây, trời
Kiêu sa tạo dáng tự thời xa xưa
Sóng lừng cũng đã chịu thua
Đảo trơ gan tuế đón mùa bão giông
Muôn năm biển vẫn cõng chồng
Ngày càng tô điểm vui lòng thế gian.
Đồ sơn Ì ầm sóng đổ từng con nước
Chót vót đỉnh non ngả bóng chiều
Nhè nhè sóng trào mằn mặn biển
Chênh vênh hàng quán bán liêu xiêu
Bãi hai, bãi một bừng sương sớm
No gió buồm căng nắng ráng điều
Lác đác mưa rơi trời rắc lộc
Thương Đồ Sơn nhớ buổi tình êm
Sáng mờ Hòn Dấu đèn soi tuyến
Lác đác sương bay rải ướt thềm
Khoang xanh ấm áp tình rơi vãi
Lấp lánh đỏ xanh lúc buổi đêm
Dinh thự nhỏ to khơi niềm cũ
Sáng rực đỉnh cao gọi "đốt tiền"
Sáng sáng thuyền về khoe mùa biển
Yêu -Sơn, Đồ- gọi khách duyên tiên
Cho tôi gửi chút tình xa
Ở nơi sóng gió Núi nhà Đồ quê.
Cửa Lò Xanh xanh đảo mọc gần bờ
Như bông hoa nhỏ trang thơ Cửa Lò
Hàng thông reo gọi gió to
Thân thương mằn mặn trăng mờ biển khơi
Xôn xao sóng khúc khích cười
Cánh buồm no gió như mời gọi ai
Phau phau bờ cát trải dài
Dấu chân Lữ khách hàng hai chửa mờ
Cũng là một chút tình hờ
Mặn mòi biển gió ngẩn ngơ tìm thuyền
Hương thầm lan tỏa ngày đêm
Bóng trăng chênh chếch bên thềm đợi ai
Bình yên thượng lộ đường dài
Luyến lưu một chút hương Mai theo cùng
Gọi là một chốc tình chung
Nhớ về chốn ấy không mừng sao đang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2006 11:25:43 bởi xuanhong >