Đất nước
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 11 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 161 bài trong đề mục
xuanhong 05.02.2006 16:29:59 (permalink)
0
Đất nước bốn nghìn năm
( Sử Thi)

Đất nước non sông hình chữ S
biển đông bát ngát mát hương lành
giang sơn gấm vóc như nhung lụa
ôm lấy biển trời gọi sóng xanh

Đất Việt ngàn năm văn hiến đấy
muôn đời dân tộc đã đồng hành
núi rừng trùng điệp vàng non nước
biển hát muôn đời bạc sử sanh

Ba miền Nam-Bắc-Trung đoàn kết
góp của góp công thắng kẻ thù
Độc lập Tự do là tất cả
dân giầu nước mạnh mãi ngàn thu

Văn minh là đích ta cần đến
xã hội công bằng đó mục tiêu
đất nước trường tồn cùng thế giới
tiến lên bền vững Việt Nam!!! yêu

Tỉnh thành dài rộng sáu tư (64)
Trường sơn hùng vĩ trông như rồng vờn
Năm tư (54) dân tộc anh hùng
Làm nên sức mạnh tâm hồn Việt nam.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.07.2006 17:54:58 bởi xuanhong >
#1
    xuanhong 05.02.2006 21:27:37 (permalink)
    0


    Đất nước đâu của riêng ai
    Cùng nhau gìn giữ như tài sản chung
    Đời nay đừng có vì vùng
    Mà quên hai chữ hiếu trung phải bàn.


    Hà Nội

    Bát ngát Tây Hồ khoe thế nước
    Bâng khuâng Hoàn Kiếm nhớ cuội nguồn
    Thăng Long cầu nối tình thân ái
    Trấn Quốc soi mình nhớ nước non
    Kỷ niệm Ba Đình ngày độc lập
    Vinh quang lưu giữ tấm lòng son
    Đông Đô một thuở vàng muôn thuở
    Hà Nội thăng trầm vận nước non

    Sắp được ngàn năm văn hiến đấy
    Dọc ngang phố cổ vẫn còn đây
    Cao tầng đâu đó vươn trời biếc
    Như thể thang trời với tận mây
    Điện sàng nhiều màu đêm huyền ảo
    Trăng sao như cũng ủ mặt mày
    Đông vui chật ních dòng xe cộ
    Hà Nội nhập hòa với đó đây.



    Huế

    Hương Giang xanh ngắt giữa đôi bờ
    Văng vẳng đâu đây những tứ thơ
    Thiên mụ chuông chùa khua dóng dả
    Bâng khuâng Thành nội tự bao giờ?

    Đền đài lăng tẩm xưa còn đó
    Kẻ chợ Đông Ba lắm ước mơ
    Soi bóng Tràng Tiền nghe Huế hát
    Tam Giang đầm phá ẩn sương mờ

    Màu tím đặc trưng riêng Huế
    Gặp một lần chẳng thể nào quên
    Nhớ cùng giọng nói nhẹ êm
    Áo dài tìm Huế một niềm đắm say

    Sắc nghề cũng lắm truyện hay
    Kinh đô thuở trước làm say lòng người
    Đế vương cũng chỉ một thời
    Mười ba (13) đời Nguyễn ngồi chơi ngai vàng.


    Sài Gòn

    Hòn ngọc Viễn đông của một thời
    Sài Gòn ta đó đấy mình ơi
    Sắc riêng chợ lớn nay sầm uất
    Gia Định nổi danh cũng một đời

    Thế mới đổi danh mang tên Bác
    Văn minh giầu đẹp sáng ngời ngời
    Rộng dài đã gấp bao lần trước
    Thành phố bừng lên giữa đất trời

    Nhà Rồng cảng đã tiễn ai
    Những ngày tăm tối bởi loài thực dân
    Chúng dân cực khổ muôn phần
    Ra đi vì nước cứu dân tộc mình

    Sài Gòn trọn vẹn nghĩa tình
    Bôn ba Bác đã hy sinh cả đời
    Mang lại cuộc sống đẹp tươi
    Đời đời dân tộc ơn Người càng sâu.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2006 11:07:21 bởi xuanhong >
    #2
      xuanhong 06.02.2006 15:16:41 (permalink)
      0
      Hội an

      Đường vô phố cổ bao xa
      Thân thương nên thấy như là gần đây
      Cảng xưa tấp lập vơi đầy
      Thuyền vào nối bến đông tây thuở nào
      Đền cầu chở lắm ước ao
      Mang màu sắc Nhật đưa vào đã lâu
      Rêu phong những dãy phố Tầu
      Ngôi chùa cổ kính vương mầu thời gian

      Biển gào sương nắng ngập tràn
      Dòng Hoài lấp lánh trăm ngàn thuyền ghe
      Lênh đênh đèn nến lập loè
      Thắp lên ngày hội vẳng nghe trống dồn
      Niềm vui tràn ngập xóm thôn
      Thuyền đua rộn rã tâm hồn ngư dân
      Cầu mùa đánh bắt bội phần
      Ngời danh phố cổ vạn lần ngát hương.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2006 09:54:51 bởi xuanhong >
      #3
        xuanhong 08.02.2006 20:00:36 (permalink)
        0
        Đà Lạt

        Đồi thông thấp thoáng xa xa hiện
        Sương quyện la đà trắng tựa Mai
        Than thở thở than lăn tăn sóng
        Xuân Hương thảng thốt nhớ thơ ai

        Bóng nhà thấp thoáng chênh vênh đỏ
        Vắt vẻo đường chiều ngơ ngác Nai
        Thác bạc Cam Ly ầm ầm đổ
        Hương hoa ngào ngạt chốn bồng lai

        Hoa lá đổ hương vào phố núi
        Rắc đỏ sườn đồi những sớm mai
        Ong bướm lượn chao tìm mật sớm
        Đồi thông reo gió gọi tương lai.



        Dốc lết

        Dốc đâu thoai thoải cát vàng
        Lết từng con sóng tình đang đón chờ
        Thẳm xanh nhìn tận đáy mơ
        Ru hồn mấy tứ vần thơ mặn mòi
        Nâng nâng thông réo gió cười
        Nhớ cây tắm thỏa một đời hàng cây
        Một chiều ai đã vô đây
        Thầm thì biển gọi Lết này Dốc ơi

        Từ đâu Dốc có trên đời
        Vì sao có Lết đứng ngồi nơi đây
        Gió đưa lăn quả thông bay
        Dã Tràng xe cát vơi đầy lòng ai
        Ửng hồng sóng gọi tương lai
        Bức tranh mộc thủy sớm mai tặng người
        Đến đây chiều đón xuân rơi
        Nhắc ta nhớ cảnh đất trời giao nhau.



        Sầm Sơn

        Chiều chiều bóng ngả về đông
        Soi trên mặt nước chất chồng nhớ thương
        Đâu hòn trống mái vấn vương
        Chùa Cô tiên cũng tìm đường leo lên
        Nhớ về Độc Cước thần tiên
        Mà thêm lưu luyến một miền Sầm...xa
        Sơn kia đâu phải là nhà
        Mà sao vẫn thấy tình sa sớm chiều

        Nghiêng nghiêng mặt biển đón chiều
        Hồng hồng mỗi sớm nắng điều rải hương
        Ầm ì sóng vỗ đại dương
        Làm say làm tỉnh người đương chờ người
        Cũng là nức tiếng một thời
        Tao nhân mặc khách dạo chơi đón tình
        Nức lòng dân chúng dân sinh
        Trào lên nỗi nhớ ta - mình mình - ta.


        Hạ Long

        Đất trời như đã giao hòa
        Lô nhô nghìn đảo la đà Biển Đông
        Vơi đầy vịnh Bái Tử Long
        Như đàn Rồng hạ chờ mong khoe mình
        Đâu hòn gà chọi xinh xinh
        Đâu hang Đầu Gỗ lắm hình nhũ tua
        Hang Tiên có tự ngày xưa
        Tuyệt trần như thế mới vừa tìm ra

        Kỳ quan thế giới tặng ta
        Một vùng sinh thái mái nhà biển khơi
        Hài hòa biển, đá, mây, trời
        Kiêu sa tạo dáng tự thời xa xưa
        Sóng lừng cũng đã chịu thua
        Đảo trơ gan tuế đón mùa bão giông
        Muôn năm biển vẫn cõng chồng
        Ngày càng tô điểm vui lòng thế gian.


        Đồ sơn

        Ì ầm sóng đổ từng con nước
        Chót vót đỉnh non ngả bóng chiều
        Nhè nhè sóng trào mằn mặn biển
        Chênh vênh hàng quán bán liêu xiêu
        Bãi hai, bãi một bừng sương sớm
        No gió buồm căng nắng ráng điều
        Lác đác mưa rơi trời rắc lộc
        Thương Đồ Sơn nhớ buổi tình êm

        Sáng mờ Hòn Dấu đèn soi tuyến
        Lác đác sương bay rải ướt thềm
        Khoang xanh ấm áp tình rơi vãi
        Lấp lánh đỏ xanh lúc buổi đêm
        Dinh thự nhỏ to khơi niềm cũ
        Sáng rực đỉnh cao gọi "đốt tiền"
        Sáng sáng thuyền về khoe mùa biển
        Yêu -Sơn, Đồ- gọi khách duyên tiên

        Cho tôi gửi chút tình xa
        Ở nơi sóng gió Núi nhà Đồ quê.


        Cửa Lò

        Xanh xanh đảo mọc gần bờ
        Như bông hoa nhỏ trang thơ Cửa Lò
        Hàng thông reo gọi gió to
        Thân thương mằn mặn trăng mờ biển khơi
        Xôn xao sóng khúc khích cười
        Cánh buồm no gió như mời gọi ai
        Phau phau bờ cát trải dài
        Dấu chân Lữ khách hàng hai chửa mờ

        Cũng là một chút tình hờ
        Mặn mòi biển gió ngẩn ngơ tìm thuyền
        Hương thầm lan tỏa ngày đêm
        Bóng trăng chênh chếch bên thềm đợi ai
        Bình yên thượng lộ đường dài
        Luyến lưu một chút hương Mai theo cùng
        Gọi là một chốc tình chung
        Nhớ về chốn ấy không mừng sao đang.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2006 11:25:43 bởi xuanhong >
        #4
          xuanhong 10.02.2006 09:36:38 (permalink)
          0
          Quảng Bình

          Sông Gianh Nhật Lệ lắm gian lao
          Chia cắt đôi miền những thuở nào
          Nay đã hiền hòa chung nhịp hát
          Hòa đồng sắc thắm ánh vàng sao
          Anh tài cũng lắm vang thời thế
          Họ Võ cùng Ngô ở thế cao
          Bậc nhất Phong Nha hang động quí
          Quảng Bình ta đó vẫn mời vào

          Lại tìm thêm được động tiên
          Phong Nha lần nữa làm điên đảo đời
          Thế gian bậc nhất đây thôi
          Còn đâu hơn được hang trời tạo ra
          Gió lay cồn cát la đà
          Bảo Ninh đây vẫn nhớ bà: đò đưa
          Yêu nhau sớm tối chiều trưa
          Bén duyên mặc nắng mặc mưa cũng về.
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2006 16:46:02 bởi xuanhong >
          #5
            xuanhong 07.03.2006 18:21:03 (permalink)
            0
            Hà Giang

            Điểm cực Đồng văn đông bắc đấy
            Địa đầu biên giới đất Hà Giang
            Phố đường ngang dọc vui thành thị
            Lọt giữa khoang xanh núi ngút ngàn
            Phố núi khoe mình riêng sắc thấy
            Tưởng đâu tiên cảnh giữa ngàn xanh
            Một lần ai đã qua nơi ấy
            Chắc hẳn chưa quên cảnh yên lành

            Ơi em thiếu nữ miền rừng
            Thâm sơn cùng cốc ta mừng gặp nhau
            Dao- Kinh ý hợp tâm đầu
            Hoàng Su Phì đó trước sau hẹn ngày
            Biên cương anh ở lại đây
            Để cho đời mãi mãi say men tình
            Núi rừng là của chúng mình
            Cùng nhau gìn giữ dân sinh muôn đời.



            Yên Bái

            Đập chắn Thác Bà làm sinh thái
            Chặn dòng sông Chảy nước thành vàng
            Mường Lò bằng phẳng mừng đời mới
            Trên núi "Hạ Long" đẹp sắc xuân
            Thành phố hiện lên bao sức sống
            Âu Lâu soi tỏ nối bờ sang
            Bên hồ Thái Học Yên bình nghỉ
            Rừng quế hương quê tỏa ngút ngàn

            Hỡi người con gái tôi thương
            Tình đâu để lại vẫn vương vấn lòng
            Nghĩa Lộ có nhớ ta không
            Trèo non lội suối muốn mong gặp nàng
            Nhịp cầu Ô thước bắc sang
            Ngưu Lang chức Nữ là nàng với ta
            Vội vàng gửi gắm tình sa
            Vùng cao vẫn thắm tình nhà miền xuôi.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2006 16:21:56 bởi xuanhong >
            #6
              xuanhong 08.03.2006 09:47:46 (permalink)
              0
              Lào Cai

              Đây đất Lào Cai anh dũng quá
              Tiền đồn chống giặc dễ đâu nhòa
              Mấy lần tiêu thổ san bằng địa
              Để rực sáng lên ánh lửa sa
              Thành phố hiên ngang soi bóng nước
              Dưới cầu Cốc Lếu đỏ Hồng hà
              Cầu kiều nối nhịp bờ giao hảo
              Mơ mộng Sa Pa ẩn sương sa

              Nhớ cô em má ửng hồng
              tự nhiên sắc thắm mà lòng đam mê
              Núi "Phăng" đỏ ửng chiều quê
              Như tình em dó nỡ về sao đang
              Yêu em yêu cả gió ngàn
              Trăng soi chếch bóng mơ màng rõi theo
              Chiều hè gió lạnh heo heo
              Sương giăng mù núi mây trèo đỉnh non.




              Lạng Sơn

              Đó mục nam Quan nơi cửa khẩu
              Lạng Sơn thành phố sáng bên cầu
              Kỳ cùng: chảy ngược dòng sinh thái
              Soi bóng Kỳ Lừa nứoc mát sâu
              Chống giặc tiền đồn gương vẫn sáng
              Tam Thanh Tô thị đứng bao lâu
              Chi Lăng cửa ải phơi thây giặc
              Đồng Đăng chào hát đúm dăm câu

              Nhớ sao câu hát ngày xưa
              mà lòng ngỡ tưởng chuyện vừa đâu đây
              Sứ lạng có cả bề dầy
              Giữ gìn đất nước dựng xây cõi bờ
              Núi sông là cả bầi thơ
              Ai lên đến đó chẳng mơ ngày về
              Bởi trưng đâu lỡ lời thề
              Nghe câu hát đối đắm mê mẩn lòng


              Cao Bằng

              Trùng Khánh là đâu sao thấy nhớ
              Cao bằng tên gọi đã bao đời
              Địa linh Pac Bó vàng muôn thuở
              Núi Mác, suối Lê nhớ một thời
              Tĩnh túc sản sinh nhiều thiếc bạc
              Sông Bằng vẫn gọi những hồn thơ
              Đổi đời dân chúng mừng đổi mới
              Cách mạng vẫn ngời sáng ước mơ

              Em là cô gái người Tày
              Đẹp người đẹp nết duyên đây mặn nồng
              Hỏi em chẳng có trầu không
              Cưới em dẫn bộ thong dong dường rừng
              Còn đây hạnh phúc khôn cùng
              Hà Quảng ta đó vừa mừng vừa say
              Suối sông có lúc vơi đầy
              Nhưng tình còn mãi chẳng ngày nào vơi.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2006 09:48:47 bởi xuanhong >
              #7
                xuanhong 08.03.2006 09:55:45 (permalink)
                0
                Tuyên Quang

                Dòng Lô cuộn chảy đỏ phù sa
                Gửi gắm đâu đây chút tình nhà
                Câu ví gái Tuyên từ đâu nhỉ
                Phải chăng vì sắc của em ta
                Phố thường đã đổi thay nhiều khác
                Thị xã lên đèn ngỡ lửa sa
                Vẫn đó hào quang vùng cách mạng
                Đâu đây văng vẳng tiến quân ca

                Nhớ xưa em gái phương xa
                Đón anh vệ quốc xa nhà lên đây
                Bình Ca vẫn ở chốn này
                Còn vang câu hát giọng đầy thân thương
                Hình như chẳng có chiến trường
                Bình yên chờ đón người thương trở về
                Chiến khu vẫn cứ đề huề
                Chờ ngày chiến thắng về quê cùng người.
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 11:18:53 bởi xuanhong >
                #8
                  xuanhong 08.03.2006 10:04:37 (permalink)
                  0
                  Phú Thọ

                  Vũ Ẻn ngày xưa bến nước mờ
                  Đồi chè nối tiếp tạo vần thơ
                  Đoan Hùng bưởi ngọt mừng đời mới
                  Nghĩa Lĩnh uy nghi vận nước non
                  Khơi nguồn lân chảy về cả nước
                  Vua Hùng tọa đỉnh ngắm con rồng
                  Một vùng đồi núi trù phú quá
                  Thọ hưởng muôn đời đất tổ tông

                  "Hỡi cô thắt đáy lưng ong"
                  Có yêu Phú Thọ theo chồng về đây
                  Sông Thao có lúc vơi đầy
                  Tình người quê tổ thẳng ngay đón chờ
                  Xoè ô đồi cọ như mơ
                  Vẳng đâu khúc hát vần thơ tự lòng
                  Việt Trì thành phố bên sông
                  Vẫn đang vẫy gọi chờ mong ai về
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 11:20:46 bởi xuanhong >
                  #9
                    xuanhong 08.03.2006 10:12:47 (permalink)
                    0
                    Hà Giang

                    Ba Bể núi soi mờ bóng nước
                    Con thuyền lác đác nhẹ êm trôi
                    Hữu tình sơn thủy danh thắng nổi
                    Để mãi trong ai nỗi nhớ người
                    Núi đó Ngân Sơn vàng kỷ niệm
                    Xa rồi lại thấy muốn về thêm
                    Phố phường lấp lánh mừng sao điện
                    Bắc Cạn Bừng lên giữa buổi đêm

                    Nào đâu em gái bên hồ
                    Để cho anh phải ngẩn ngơ đi tìm
                    Xanh xanh nước biếc hữu tình
                    Thuyền em đến bến một mình cùng anh
                    Nhớ sao giây phút tần ngần
                    Lòng nhau đã tỏ phân vân làm gì
                    Đường tình hai đứa cùng đi
                    Kính cha yêu mẹ việc chi chẳng thành.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 11:23:22 bởi xuanhong >
                    #10
                      xuanhong 08.03.2006 10:22:11 (permalink)
                      0
                      Vĩnh Phúc

                      Đồng bằng xen lẫn đồi thoai thoải
                      Vĩnh Phúc ta ơi tự thuở nào
                      Chạnh nhớ Xuân Hương vui một thuở
                      Vĩnh Tường quan phủ vẫn nao nao
                      Vĩnh Yên rực sáng đêm dang dở
                      Tam Đảo mây vờn gọi ánh sao
                      Sông Hát, Mê Linh vào lịch sử
                      Hai Bà oanh liệt vọng trời cao

                      Văn thơ có tự thuở nào
                      Mà sao đến tận trời cao cũng buồn
                      Thương người thục nữ tha hương
                      Hai lần lỡ bến mà thương má hồng
                      Thơ vương vấn kiếp phòng không
                      Vượt lên số phận để lòng vì thơ
                      Trăng kia có lúc tỏ mờ
                      Hồn thơ vẫn sáng như tờ giấy trong.
                      #11
                        xuanhong 11.03.2006 09:18:29 (permalink)
                        0
                        Thái Nguyên

                        Nàng Công Chàng Cốc gọi hè về
                        Trên núi hồ trong mát rừng quê
                        Ngào ngạt hương thơm bay mọi nẻo
                        Tân Cương hương Thái giậy thơm chè
                        Tuôn trào mạch sống mừng gang thép
                        Than mỡ núi Hồng tựa vàng đen
                        Thành phố Thái Nguyên yêu biết mấy
                        Thủ đô kháng chiến rực sáng đèn

                        Tình sầu là chuyện ngày xưa
                        Xin đừng nhắc nữa để vừa lòng nhau
                        Bởi vì cũng mối tình đầu
                        Ngày nay nhiều lắm trước sau vẹn toàn
                        Chè hương thơm mãi vị ngon
                        Tình yêu chung thủy sắt son đợi chờ
                        Cuộc đời sống mới như mơ
                        Chúc nhau hạnh phúc vần thơ thêm tròn.
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2006 14:10:15 bởi xuanhong >
                        #12
                          xuanhong 11.03.2006 09:28:54 (permalink)
                          0
                          Bắc Giang

                          Lục Nam Lục Ngạn núi sông quê
                          Mãi mãi thân thương ngọt vải thiều
                          Đạm Bắc Giang đi về mọi nẻo
                          Cây xanh lúa tốt đẹp miền quê
                          Xuôi về cửa lục dòng sinh thái
                          Chiến lũy năm xưa đã xum xuê
                          Đẹp quá miền rừng xanh thuở trước
                          Rạng ngời sức sống gọi xuân về

                          Lững lờ dòng nước mải mê
                          Sông Thương vẫn chở tình về nơi nao
                          Duyên em thắm chẳng ồn ào
                          Mà sao tình cứ muốn trào cung em
                          Hương thầm thường nở về đêm
                          Cũng đâu sánh được cảnh tiên ban ngày
                          Làm người say đắm đắm xay
                          Yêu quê như thể gió mây yêu trời.
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 11:24:58 bởi xuanhong >
                          #13
                            xuanhong 11.03.2006 09:36:05 (permalink)
                            0
                            Bắc Ninh

                            Ai qua Kinh Bắc nghe câu hát
                            Quan họ liền anh liền chị vui
                            Lờ lững sông Cầu dòng nước mát
                            Khơi nguồn triều đại lý nghìn năm
                            Địa linh Đình Bảng vùng quê phát
                            Sáng tạo bao nghề lắm sắc riêng
                            Phù Đổng thiên Vương in dấu ấn
                            Người ơi người hỡi nhớ về thăm

                            Đạo chơi quan họ oái oăm
                            Liền anh liền chị chớ hòng lấy nhau
                            Hóa ra hát sướng cũng đau
                            Chỉ vui lúc hát hồi sau lại buồn
                            Để rồi muốn gặp nhau luôn
                            Mong câu hát đối đừng tuôn lệ trào
                            Yêu nhau chẳng lấy tại sao?
                            Thời nay ai chắc đã nào chịu cho.
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 11:27:16 bởi xuanhong >
                            #14
                              xuanhong 11.03.2006 09:43:51 (permalink)
                              0
                              Hải Phòng

                              Đồ sơn đứng đó ngó vừng hồng
                              Sơn Tượng vươn cao giữa ruộng đồng
                              Bát ngát Cát Bà mờ ngấn nứoc
                              Liêu xiêu Phủ Liễn báo mưa phong
                              Còn kia chùa Vè thời oanh liệt
                              Nữ tường Lê Chân vẩn rõi trông
                              Gương sáng Trạng Trình soi một thuở
                              Hải Phòng mình đó rực trời đông

                              Nhìn nhau vào lúc hoàng hôn
                              Bầu trời tím biếc chẳng còn mây che
                              Rộn ràng ca bởi tiếng ve
                              Phượng hồng đỏ rực chiều hè giậy hương
                              Yêu ai sóng muốn tỏ tường
                              Cùng thuyền lướt gió đến phương biển mù
                              Nâng nâng tình thắm mùa thu
                              Thuyền anh về bến đắp bù tình em.




                              Hải Dương

                              Thanh hà thơm mãi vải thiều ngon
                              Kiếp Bạc còn đây với nước non
                              Hưng Đạo cùng con thiêng nức tiếng
                              Nguyên đây Nguyễn Trãi tấm lòng son
                              Lục đầu soi tỏ gương đánh giặc
                              Bến ấy Bình Than mãi vẫn còn
                              Muôn thuở Hải Dương cùng đất nước
                              Tiến lên giàu mạnh vững bền hơn

                              Em là cô gái Sơn Đông
                              Vì tình em phải theo chồng về kinh
                              Hoàng hôn rồi lại bình minh
                              Tình người có thắm một mình đâu ai
                              Mến nhau vì đức vì tài
                              Thủy chung đâu có đơn sai bao giờ
                              Tình em là một bài thơ
                              Thần tiên cảnh đẹp trăng mờ cùng soi
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2006 11:29:33 bởi xuanhong >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 11 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 161 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9