Tuyết Nhung nhìn theo khẻ mỉm cười một mình rồi nàng quẹo mặt đi về phía hallway ..Vừa đi vài bước thì Tuyết Nhung lắc đầu một cái rồi nghỉ ra nàng đã đi lộn hướng rồi . Chỉ tại lo nghỉ về cái người mới gặp kia mà làm cho Tuyết Nhung mất tinh thần . Tuyết Nhung năm nay cũng đã hai mươi ba tuổi rồi . Ngày xưa Tuyết Nhung lúc nào cũng mơ ước sau này lớn lên nàng sẽ làm bác sĩ . Nhưng ý nghỉ đó đã làm cho Tuyết Nhung nản lòng khi nàng thấy làm bác sĩ quá khó khăn đối với khả năng học thức của nàng . Vì thế TN đã đổi lại và làm y tá . Tuy làm y tá nhiều lúc hơi mệt mỏi với bệnh nhân nhưng nàng lại rất thích . Tuyết Nhung bề ngoài không đẹp lắm nhưng nàng là một người rất dễ hoà đồng . Khi nào mấy người chị em nàng có chuyện suýt mich' gì thì Tuyết Nhung cũng là người khuyên giải . Tuyết Nhung ăn nói rất thuỳ mị và cũng là người ít nói nhất trong đám bạn nàng .
Tuyết Nhung đi về hướng phòng 253 vừa đi nàng vừa nghí về người bệnh nhân mới của nàng . Hôm nay TN vừa được cô y tá trưởng kêu nàng từ lầu ba đi xuống để châm sóc cho bà cụ . Tuy tuyết Nhung vừa mới đến làm ở bênh viện này chưa được bao lâu , nhưng nàng rất hiểu rỏ về bệnh nhân . Đa số các bệnh nhân vào bệnh viện này không ít thì cũng có nhiều người rất khó châm sóc . Trong đó có bà cụ Trần . Theo lời của cô y tá trưởng thì bà cụ này không có thích những cô y tá mỹ . Vì thế cô y tá đã phải kêu TN vào để châm sóc cho bà . Vừa nghỉ đến đây thì TN đã đến phòng 253 . Cửa bệnh nhân lúc nào cũng không bao giờ đóng vì thế TN đi thẵng vào mà không cần phải gỏ cửa ...
--Là cô à ---Tiếng một người đàn ồng nói
TN chưa lấy lại bình tỉnh thì lại gặp anh chàng hồi nãy ..
--Oh hi chào anh ----Tuyết Nhung vừa nói vừa để cái mâm thức ăn suống bàn .Cái bàn có bốn cái bánh xe đẩy ở dưới . TN đẩy xe lại gần bà cụ rồi bấm nút cho bà ngồi dậy để ăn .
---Hai đứa quen nhau à ---bà cụ nói
---Dạ không ....có ----TN và Công cùng nói
Bà ngoại của Công hết nhìn đứa cháu trai của bà rồi nhìn Tuyết Nhung .
---Vậy có hay không ?
--Dạ ngoại à ..hòi nảy sơ ý con đụng cô y tá đó mà ..--- Công trả lời
---Như vậy là cũng quen rồi ...Bà cụ ráng hé một nụ cười
Rồi nhìn lại món ăn trên bàn bà cụ thở than ---hmmm , lại mấy món ăn này nữa, ngoại ăn riết ngán quá rồi ..
Tuyết Nhung đang đứng ở bên nghe bà cụ nói thế bảo ---Bà ráng giữ gìn sức khoẻ cho tốt thì bác sĩ sẽ cho bà ăn thức ăn khác đó . Vì bà còn yếu quá cho nên phải cần ăn mấy thứ này vài bữa nữa .
Bà cụ nhìn Tuyết Nhung rồi nói
---Hôm nay bà mới nghe lại được giọng nói y tá việt nam đó chứ . Mấy ngày nay bà nghe toàn là tiếng mỹ không . Làm bà cứ lắc đầu rồi gật đầu ..
Tuyết Nhung nhìn bà cụ , cô khẻ cười mỉm chi rồi bảo :
--Dạ cô y tá trưởng nói cháu ở đây châm sóc cho bà khi nào bà khoẻ thì cháu mới đi nơi khác .
--cám ơn cô ---
Rồi bà cụ chợt nhìn lại đứa cháu đang ngồi nãy giờ ..
---Sao cháu không nói gì hết vậy Công ?
Công lúc này mới nghe bà cụ nhắc đến mình lên tiếng :
---Dạ nãy giờ bà lo nói chuyện với cô y tá ..đâu có nói chuyện với cháu ..
---Cháu lại ganh tị với người ta à ..Cô y tá này hồi sáng có đến đây rồi ..Nhưng bà chưa có dịp hỏi thăm đó chứ ...
---Bà làm như cháu nhỏ mọn lắm vậy ...Hôm nay thấy ngoại nói chuyện vui quá ...chắc ngoại khoẻ một tí rồi chứ .
--Ờ cũng được cháu à ..còn hơi tê tê cái mình lắm .
TN thấy hai bà cháu đang nói chuyện cô không muốn ở lại làm phiền cho nên cố ý xin phép đi ra ..
---Dạ anh và bà trò truyện nhé ...cháu ra ngoài một tí ..
Không đợi ai trả lời TN đi ra cửa
Mắt của Công nhìn theo, nhưng trên mặt chàng lại tỏ ra vui vui hơn lúc này mới bước vào ...
Bà ngoại nhìn theo hương' của TN đi rồi nhìn đứa cháu nói :
---Cháu thích con bé đó à ----bà vừa nói tay vừa cầm cái muổn mút một miếng súp ..
--Dạ đâu có ngoại --Công nói nhanh như sợ ngoại chàng cười.
---hhihihi, bà biết cháu quá mà ....hai mươi sáu tuổi đầu rồi mà chưa kiếm được một cô bạn gái nào hết .
---Dạ đâu có ..tại ...tại cháu bận làm việc thôi .---Công chối ..
----Như vậy chắc bà phải kêu thằng Tuấn cho cháu nghỉ vài tháng để đi kiếm cho bà đứa cháu dâu .
Công nhìn bà ngoại chàng vừa cười vừa nói -
----Thôi mà bà ơi ..cháu chưa muốn có vợ đâu ..
Bà mút một miếng súp bỏ vào miệng rồi nói :
--bà có kêu cháu cưới vợ đâu . Kiếm bạn gái còn chưa xong thì làm sao kiếm vợ đây .
Nói đến đây hai bà cháu cư
Hôm nay thật là một ngày xui xẻo mà . Thảo vừa đi vừa nhủ thầm trong bụng . Bộ kiếp trước cô có thù oán gì với hắn hay sao mà kiếp này phải trả vậy chứ . Không hiếu tại làm sao mà ngày nào Tuấn cũng kiêu cô làm hết cái này rồi cái nọ . Không phải Thảo làm biếng rồi nói Tuấn cái gì cũng giao cho nàng . Mà cô chỉ tức một cái là Tuấn bắt cô làm đủ chuyện rồi bắt nạt cái này đến cái kia . Nhớ đến ngày hôm qua là nàng tức muốn điên lên được . Khi Thảo vừa mới bước chân vào bàn làm việc của nàng thì Tuấn xuất hiện với cái mặt lộ vẽ khó chịu và chẵng có chút gì gọi là vui tươi mới sáng sớm .
Cầm hồ sơ trên tay, Tuân đi đến gần bên Thảo rồi giận dữ đưa hồ sơ trên tay chỉ vào nhưng mắt anh nhìn Thảo :
---Cô nhìn xem , đây là cái gì thế ?
Thảo liếc mắt nhìn Tuấn với vẻ mặt thật khác hẳn với anh ta, Tuấn thì mặt mày giận dữ còn Thảo thì lại rất vui tươi:
---Thì cái hồ sơ hôm qua tôi làm đó , bộ anh không biết sao?
Bây giờ mặt Tuấn còn giận hơn lúc nãy:
--sao lúc nào cô cũng biết cải không vậy .. Cô có biết trong đây tờ nào cô type cũng sai chính tả không ? Bộ cô không có check lại sao ?
Thảo giật lại cái hồ sơ rồi xem kỷ lại , rồi ngước lên nhìn Tuấn :
----ô hay, sào kỳ vậy . Hôm qua tôi thấy đâu có sai cái gì.Tại anh hết đó .
Lần này Tuấn chịu hết nối . Chàng muốn la cho thật lớn , nhưng bớt lại cơn giận Tuấn nói :
---Tôi không thích cải với cô ...Làm phiền cô check lại hết máy cái hồ sơ này cho tôi ... Nếu không thì cô đừng trách tôi .
---Làm sao ? Anh muốn đuổi tôi à ---Thảo nhìn Tuấn với đôi mắt nhạy bén của nàng
Bây giờ mặt của Tuấn hết giận dổi, nhưng đổi lại là một nụ cười tươi trên gương mặt
---Oh no, đuổi cô à ? ---Tuấn đi lại gần bên Thảo nói nhỏ như chỉ để cho nàng nghe --Đuổi cô tôi phải mướn người khác.. Như vậy thì thiệt tốn thời gian của tôi ....Thời gian của tôi quý giá lắm .Nhưng nếu cô muốn đi thì cứ việt đưa tôi giấy từ chức nhé ...Tôi không cản cô đâu ..
Vừa Nói dứt câu Tuấn đi một mạch vào phòng làm việc của chàng rồi đóng của lại ..Chỉ để cho Thảo nhìn theo với vẻ mặt giận dữ và hờn ghét . Thảo nhủ thầm ..Anh hay mà, anh biết tôi không đời nào mà từ chức . Thảo là như thế đó . Cho dù cô có ghét việc cô làm đến đâu đi chăng nữa mà nghe ai nói và kêu cô tự bỏ thì không đời nào mà Thảo chịu làm theo . Thảo nhìn lại máy tấm hồ sơ mà nàng làm hôm qua . Cũng tại Tuấn . Hôm qua hắn bắt cô làm cho thật nhanh để đưa cho hắn . Cho nên Thảo không có thời gian để xửa lại lỗi của nàng làm ..
--Thảo nè ----Khi thấy Thảo chưa trả lời người đàn ông lại lên tiếng ----Thảo !!
Thảo đang đi rót nước uống thì nghe ai gọi nàng ..Soay mặt qua đằng sau Thảo thấy Công đứng trước mặt nàng ...
--Oh hi anh Công
Công nhìn Thảo vừa ngạc nhiên vừa nói:
---Thảo làm gì mà hỏng có nghe tôi nói gì hết vây ? Đang nhớ đến anh nào à
Thảo uống miếng nước rồi cười
---Dạ đâu có ..hihiih ..Anh Công này chọc em hoài
Công cũng đang lấy giấy để copy cho hồ sơ của chàng :
--Hôm nay ông Tuấn có bắt nạt cô nữa không ?
Thảo vừa nghe đến tên Tuấn là mặt cô sụ lại môt đống ..
---Anh đừng nhăc' đên' tên của người đó trước mặt em...Sáng sớm vô ,người đầu tiên em gặp là cái mặt khó ưa đó ..gặp riết rồi ai nhắc đến là em cũng ghét luôn đó ..
Công copy một cái rồi đến cái thứ hai ..Nghe Thảo nói mà anh không nhịn được cười :
--sao hai người cứ khiêu chiến hoài vậy
Thảo biết Công đang chọc nàng . Nhưng Thảo cũng tự nhiên mà nói:
--Dạ đâu có ..Anh phải nói là hắn không đội trời chung với Thảo mới đúng đó chứ ...Lúc nào cũng nói cô làm sai cái này...Cô làm sai cái kia ..Hai ngày rồi ..Thảo cũng quen thôi
Công cười :
----Thôi vào làm việc đi cô bé ....coi chừng ổng nói nữa đó...
Thảo nở môt nụ cười trên môi vừa cầm ly nước vừa bước ra cứa phòng copy , quay đầu lại nói với Công:
---Anh Công đừng lo ..lần này em có mục tiêu của em mà ..He hỏng có bắt nạt em được nữa đâu .. hi hi hi
---Anh Đăng Khoa ơi
---Tiếng của Michelle vọng tới ...Đăng Khoa vừa nghe là mặt của chàng bí xị lại
Khoa vào làm trong hãng này cũng được bốn năm rồi . Chàng rất thích hãng này vì vừa lúc ra trường thì người ta mướn chàng ngay và cũng may mắn là việc làm của Khoa không đến đổi khó lắm . Khoa là đứa con duy nhất của ông bà Nguyễn Giang . Bản tánh của Khoa rất khiêm tốn và rất là ít nói . Nhất là đối với phái nữ Khoa lại càng ít nói hơn . Nhưng không hiểu sao con người của chàng lại được cô Michelle..một người có tiếng là đẹp ở trong hãng lại để ý đến chàng ...Nhưng chàng thì lại chẵng ưa cô tí nào .
--Anh Đăng Khoa ---Tiếng của Michelle lại vọng bên tai chàng ..Khoa thở một cái như mệt mỏi rồi ngước mặt lên nhìn cô nàng có đôi mắt hai mí và miệng thì nở một nụ cười ..----Một lát anh đi ăn chứ ---
--Maybe
---Khoa nói rồi cuối người xuống làm việc tiếp
--Sao lúc nào anh cũng như thế vây ?
---- Michelle vừa nói mà mặt nàng có nét buồn bả
--Chưa đến giờ ăn mà Michelle --
Ánh mắt của Nhật Hạ nhìn về phía của Michelle và Khoa ..Cô nàng biết Khoa đang đến lúc khó xử ...Vừa nhìn mà nàng vừa thấy buồn cười làm sao đó
---Làm gì vậy nhỏ
--Tiêng của Thuỷ Tiên làm Nhật Hạ giật mình
--Dạ đâu có gì chị Tiên ..chỉ thấy chướng mắt thôi
---Vừa nói mắt nàng vừa liếc về hướng của Khoa
---Poor Guy---Samantha ngồi kế bên nói
Nhật Hạ soay qua nhìn cô bạn mỹ mới quen của nàng ...chợt cô nghỉ ra một kế rất hay ...
---ha ha ha , perfect ...I know what to do ...
---What are you doing now ??Samantha vừa hỏi nhưng không máy ngạc nhiên ..vì tuy mới quen biết Hạ nhưng Samantha biết cô nàng rất bướng bỉnh .
---You'll see ---Nhật Hạ vừa nói vừa định đi ra khỏi chổ làm việc của cô ..
Thuỷ Tiên đang type mấy cái hồ sơ cho ông boss của nàng ..Ngước lên nhìn Nhật Hạ cô hỏi
---Em lại làm gì nữa đây ??
Nhật Hạ không trả lời nhưng cũng ghé lại nói nhỏ với Thuỷ Tiên
-----Làm mai cho chị một anh nghen ...
Thuỷ Tiên chưa kiệp trả lời thì Nhật Hạ bước thẳng đến chổ của Khoa và Michelle
--Hi Anh Khoa
Khoa đang cuối xuống làm việc thì nghe tiếng quen thuộc hăng` ngày ...
--hi cô em
Michelle nhìn Nhật Hạ rồi nhìn Khoa ..
--Cô là ai thê'
---Cô không biết tôi à, tôi làm trong đây cũng lâu rồi
Michelle nhìn Hạ từ đầu đến chân rồi tiêp :
--Oh, cô là người mới vô chứ gì ...
Nhật Hạ nghe giọng nói khó ưa của Michelle, cô nàng không mấy ngạc nhiên nhưng cũng chẵng nói gì .
Nhìn lại Khoa Nhật Hạ nói
--Anh Khoa nè ..lát nữa Anh Khoa qua bên chổ chị Tiên nghen ..Chỉ có cái gì nói với anh đó
Khoa nhìn Nhật Hạ ngạc nhiên không hiểu ý cô nói gì..Michelle khi nghe nói đến tên cô gái khác nàng cũng nhạc nhiên hỏi lại :
--Tiên ? là ai vậy anh Khoa
--Là ai à .....oh thì la...
----Thì là chị của tôi ..Và cũng là bạn gái của anh Khoa ..Chị Michelle không biết à ??
Khoa vừa ngạc nhiên lại hỏng biết nói gì thêm ..
--Anh có bạn gái rồi à ---Tiếng Michelle lại hỏi
--Ờ thì ..Ờ
Nhật Hạ giả làm cái mặt giận dữ ...
--Chị ngộ hen ...Anh Khoa có bạn gái ..thì phải báo cho chị biết à ..??
--Cô ....Tiếng của Michelle ngừng giữa chừng ....cô nàng bực tức đi về chổ ngồi của cô...Nhưng không ngại cho Thuỷ Tiên một cái hoấy mắt thật ghen ghét ...
Khoa và Nhật Hạ mĩm cười nhìn về hướng của Michelle
--Cô em lại làm gì nữa đó ---Khoa nghiêm túc hỏi Nhật Hạ
--hì hì hì ..em có làm gì đâu anh Khoa ?--
---Thì hồi nãy em nói ..anh và chị của em ..là là
---Chị Tiên là bạn gái của anh !! hỏng phải sao ??? ..anh coi chừng ..bà chằng đó lại đến là ráng chịu nghen ..thôi em về chổ ...hì hì hì ..----Nhật Hạ chớp một mắt với Khoa ...
Anh chàng như hiểu ý ..vừa nhìn theo Nhật Hạ rồi mĩm cười một mình
Đến chổ ngồi Nhật Hạ ngồi xuống ghế rồi cười nói nhỏ với Samantha ...Cô gái mỹ vừa nghe mà cô không nhịn được cười .
---Oh that's a good idea ---Samantha vừa nói mà mắt cô vừa nhìn về Thuỷ Tiên
--I like your sister , she's so sweet --
Thuỷ Tiên thì lo làm việc không đế ý đến cử chỉ của Nhật Hạ và Samantha ..Nhưng rồi nàng cũng không nhịn được sự tò mò liền hỏi nhật Hạ :
--Nãy giờ em nói gì ở đằng kia vây-
--- nothing sis, chỉ nói chuyện chơi thôi
Thuỷ Tiên vừa đánh máy vừa hỏi :
--Chuyện gì mà vui thế
Nhật Hạ thì cũng đang sắp xếp lại mấy tấm giấy tờ
---Ummm, thì chuyện anh Khoa có bạn gái mà ...
Thuỷ Tiên vừa nghe đến tên Khoa trong lòng cô lại có môt. cái gì làm cô khó chịu
----Anh Khoa có bạn gái à ...
--Ờ thì .....có chứ .----Nhật Hạ nói ..cô thầm nghỉ thế nào Thuỷ Tiên cũng sẽ la cô một trận
--Em biết người đó không ??
---hì hì hì ..em mà cái gì lại hỏng biết ....em quen người đó nữa mà
Thuỷ Tiên ngạc nhiên nhìn Nhật Hạ :
--Em quen à ..là ai vậy
---Ơ ...thì ...thì ..ummmmm là chị chứ ai ----Vừa nói xong Nhật Hạ liền chạy đi copy giấy tờ
--Cái gì ---Thuỷ Tiên nói lớn . làm cho có người ngạc nhiên nhìn nàng .Thuỷ Tiên khẻ cuối đầu xuống ngượng ngùng rồi chợt cô ngước đầu lên nhìn về phía anh chàng Đăng Khoa...thì lần này nàng lại bắt gặp cái ánh mắt lần trước . Nhưng lần này Khoa không nhìn xuống mà ngược lại chàng lại gật đầu rồi hé một nụ cược thật đẹp với nàng .
Không máy hiếu lắm, Thuỷ Tiên ...soay mặt lại ..chợt nàng bắt gặp cái ánh mắt kì kì cục cục của Samantha ..Lần này thì Thuỷ Tiên đã hiểu ...thì ra Nhật Hạ ...cô ...một lát cô sẽ biết tay tui ..Thuỷ Tiên nhủ thầm
Nhân vừa ra khỏi sở làm thì chàng vội vã đi ra xe như đang bị một ai đó đuổi theo . Vừa lên xe thì Nhân bật lên cái mấy CD trong xe của chàng . Rồi đeo vào cái mắt kiếng đen, Nhân lùi xe lại rồi chạy một mạch về nhà .
"Ôi đàn bà là những niềm đâu , Hay đàn bà là ngọc ngà trăng sao, ôi đàn bà lại là con dao làm tim nhỏ máu ....."
"click"
Đang nghe giữa chừng tiếng hát của Don Hồ trong cái CD tựa đề "Đàn Bà" mà Nhân rất thích, nhưng đã bị chàng eject cái CD khi nghe giữa chừng những câu nói về đàn bà thật chính sát ấy. Đối với Nhân, năm nay tuy chàng đã ngoài hai mươi bảy tuổi nhưng chưa bao giờ chàng lại bị một cú sóc về tình cảm như lần này . Nhân cũng đã từng có bạn gái đấy chứ . Nhưng rồi cuộc tình nào đến rồi cũng đi .Không phải chàng xấu, thật sự thì bề ngoài lẫn thể chất thì Nhân không thua kém bất cứ ai . Trong hai anh em, Nhân Nghĩa, Nhân thì cao ráo hơn em, nói chuyện chững chạt hơn . Nhưng có đều , chàng không miệng lưỡi như Nghĩa ...Ngược lại Nhân rất trầm lặng , Vi thế mỗi lần quen con gái thì chàng lại ưa bị thất bại trong tình trường. nhưng nhiều lúc chàng cũng lại rất khó khăn và cũng chỉ khó khăn với Nghĩa và Thảo thôi.
Vừa lái xe mà Nhân lại cứ nghỉ về chuyện hôm trước và chuyện đối thoại giữa chàng và Quỳnh Như . Nhân quen Quỳnh Như cũng lâu rồi, từ lúc chàng vào làm việc trong hãng . Tuy quen QN đã gần nữa năm. Nhưng chàng lại chưa bao giờ hé môi kêu nàng làm bạn gái chàng bao giờ . Cho đên một hôm ngày thứ hai đó . Nhân quyết định nói với Như những lời mà chàng phải tập nói ở nhà biết bao nhiêu lần . Hôm thứ hai đó, Nhân rất hớn hở đi làm và trong xe chàng để một đoá hoa hồng tươi chờ đợi đến giờ ăn chàng sẽ tặng cho Như .
Đến trưa thì mọi việc và những gì Nhân muốn nói đã không thực hiện được vì Như đã báo tin là nàng và gia đinh phải dọn qua tiểu bang khác ở :
----vậy Như đi đâu --giọng của Nhân ấm áp hỏi
----Dạ Như phải đi với gia đình và anh Sang về New York anh ạ
Nhân nhìn Quỳnh Như vừa ngạc nhiên và trên mặt để lại một nét buồn
--Anh Sang là ai thế ?
Quỳnh Như khẻ hở một nụ cười rồi nhìn Nhân .
--Dạ ..là chồng sắp cưới của Như đó anh
--Chồng sắp cưới à
--Uh huh ...sorry anh ..có phải Như làm anh buồn không ? Quỳnh Như nhìn nét mặt của Nhân vừa hỏi
---hi hi hi ..Quỳnh Như lấy chồng thì Nhân vui giùm Như ..chứ sao lại buồn ?
--Anh Nhân ..có bao giờ xem Như là một người bạn gái không -----Quỳnh Như hỏi nhưng lại cảm thấy thẹn thùng vì câu hỏi vô lý của mình ..
Nhưng đối với Nhân thì ..chàng muốn nói chàng thích nàng lắm ..Không phải mới đây mà là ..mà là lâu lắm rồi ..từ khi tình cờ gặp nàng ngoài phố rồi sau đó lại biết nàng làm chung sở với chàng ..Nhưng bây giờ thì .có nói gì thì cũng đã muộn rồi ..
Nhân nhìn Như với đôi mắt triều mến của chàng ..nhưng rồi chàng lại lắc đầu một cái ..
---Nhân xem Như là một người bạn rất thân đó Như ..
--hi hi hi ..dạ Như cũng thế anh ạ . --rồi nhìn Nhân một lần nữa . rồi Như bỏ đi về bàn làm việc của nàng
Và sau đó thì Nhân không còn thân mật hay trò chuyện vui vẽ cùng QN nữa . Và đoá hồng chàng mua .Nhân đã bỏ quên trong xe quá lâu ..Khi chàng ra xe thì đoá hông đả đổi một tí sắc màu . Không còn là màu đỏ chói sáng nửa mà là một màu đỏ hơi bị tàn úa vì cái sức nóng ở trong xe ..
Vì thế khi nghe bài hát "đàn bà" chàng cảm thấy chua chát quá ..và nhất là câu ..."Ôi đàn bà lại là con dao, làm tim nhỏ máu " phải đó ..đàn bà ai cũng thế mà ..
Ngừng xe lại trước của nhà . Nhân xuống xe rồi vội vã đi thẳng đến cửa chính rồi lấy chìa khoá mở cửa ..
--Ô , anh hai về Mẹ ơi --Tiếng của Thảo đâu đó vọng lại
--Con nhỏ này về đến nhà là nghe tiếng nói của nó ôm sồm à----Nhân vừa bước vào nhà , đống của lại rồi nhìn em gái .----Coi chừng lạng quạng mai mốt ế chồng như chơi
Thảo đứng trước phòng khách trề môi với Nhân vừa cười :
---Anh hai nha, tối ngày nói em ế chồng ..vậy khi nào ông cho má một người con dâu đây ??
Nhân không trả lời câu nói của Thảo mà nhìn chừng mắt nàng một cái
Thảo nhìn anh hai nàng với vẽ mặt như hôm trước , Thảo vội vã đi thẳng xuống nhà bếp -------Để em đi xuống phụ mẹ làm cơm nghen --Vừa nói Thảo vừa chảy một mặt xuống bếp
----Sao hôm nay cô tốt quá xuông' đây phụ tôi nấu đồ ăn à ---Tiếng của bà Trung mắng yêu con gái
----Mẹ à , ngày nào con cũng phụ Mẹ mà --Rồi Thảo đi đến gần bà Trung nói khẻ vào tai bà ..---Hôm nay ổng bị gì nữa rồi mom ơi ..
Bà Trung nhìn con gái ngạc nhiên :
---Ai thế ??
Liếc mắt lên phòng khách rồi chỉ ngón tay như cho bà Trung biết
-- anh hai chứ ai ...cái mặt gì mà như đưa đam' ..hai ba ngày nay rồi ..thiệt tình à
--Thì kệ anh con đi. đừng phá nó ...
Thảo nủng nịu nhìn Mẹ
--Con có phá ảnh hồi nào đâu ..khi không cái tự nhiên im re mấy ngày nay ..Không biết chuyện gì nữa
Chợt nhìn thấy bà Trung đang nấu canh chua với thịt kho , Thảo vừa nhìn vừa thèm
----hi hi hi , mom nấu ngon quá ..mai mốt phải học nấu ăn from mom mới được đó ..
---Cái gì ..cô còn đợi đến mai mốt à ..bây giờ học được rồi đây ..bộ cô đợi đến lấy chồng rồi mới học à ..
--Mom à , sao ai cũng nói cái chuyện lấy chồng hoài vậy chứ ...Bộ con ham lấy chồng lắm à ----Thảo vừa lấy miếng táo bà Trung cắt sẵng vừa nhai vừa nói
---Con gái thì phải lấy chồng ..Con trai thì phải lấy vợ..chứ có gì đâu mà con cằng nhằng ...Thì cũng sắp rồi đó con ..
Thảo ngạc nhiên nhìn Mẹ nàng rồi cắn thêm một miếng táo :
--ummm ...Mom nói sao rồi ..Con còn chưa có thích ai ..làm gì có chồng đâu ra mà lấy chứ ...
Bà Trung như chợt nhớ như là mình hơi lỡ lời ..
--Ờ ..ờ thì má nói vậy thôi ..chứ má cũng nói vơi ba con là ..con chưa đến tuổi lấy chông mà ..
Thảo nhìn mẹ nàng bằng đôi mắt thương yêu và kính trọng
---Mẹ à ..con nói vậy thôi chứ Mẹ đừng buôn`con nha
bà Trung xem lại món canh chua rồi bớt lửa nhỏ lại :
----Buồn cô làm gì ..chỉ sợ cô không chịu đó thôi ..
Lần này Thảo lại ngac. nhiên sao Mẹ nàng hôm nay nói chuyện khó hiểu quá :
--Con không chịu gì Mẹ
Vừa lúc đó có tiếng cửa mở đằng trước phòng khách . Bà Trung không trả lời câu hỏi của Thảo ..bà đành chuyển qua chuyện khác :
---Thôi cô ơi, đi dọn cơm đi ..Ba tui. bây về rồi đó ...Kêu hai anh ra ăn ....
Thảo nhìn Mẹ rồi khẻ "Dạ" một tiếng rồi bước lên lầu kêu hai anh nàng xuống . Vừa đi vừa nghỉ lại câu đối thoại giữa nàng và Mẹ nàng lúc nãy mà Thảo lắc đầu như không hiểu gì hết .
ring" "ring" "ring"
"ring" "ring"
-----Hello ?
----Tuấn hả con ?
Một tay cầm tay lái còn tay kia thì cầm cái điện thoại cầm tay . Tuấn ngạc nhiên khi nghe tiếng của Mẹ chàng trong phone . Hình như có chuyện gì không ổn đây Tuấn nghỉ .
---Dạ con đây Mẹ ơi, có chuyện gì không Mẹ ? Tuấn hỏi như có vẽ lo lắng
----Con mau đến bệnh viện ngay Tuấn ơi ---Tiếng bà Hoàng nói như một người không được bình tỉnh lắm .
Vừa nghe đến chử bệnh viện, làm cho tim của Tuấn như muốn rớt ra ngoài . Chàng liền vội vả đậu xe vào cái parking ở chợ rồi nói ..
---Mẹ à ..ai vào bệnh viện vây ?
----Ông nội đó con ơi ...hồi nãy tự nhiên ông nội bị siễu rồi thì Ba con lập tức gọi 911 ngay . Con mau đến bệnh viện C đi con .
Tuấn đề máy xe rồi bảo
--Dạ con tới liền Mẹ ơi ----
Đang lái xe trên đường mà Tuấn lo lắng quá . Không biết ông nội chàng có bị gì nặng không nữa . Tuấn biết ông nội bị bệnh tim và máu thường hay lên hay xuống . Tội cho ông . Từ lúc rời quê hương và đi vượt biên qua đất mỹ tự do này, ông đã trải qua biết bao nhiêu là sống gió . Nhưng ông đã bảo lảnh hết bốn đứa con, hai trai và hai gái, và những đứa cháu nghịch ngộm của ông nữa . Tuấn đạp gas chạy cho nhanh để đi đến bệnh viện . Cầu trời sao cho nội được vô sự Tuấn nhủ thầm .
Chạy xe vào parking Tuấn nhanh tay khoá cửa xe lại và gắp gáp chạy vào cửa bệnh viện ..Tuấn chợt nhớ lại hồi nãy, vì Mẹ lo lắng quá đã quên cho chàng biết ông nội nằm ở phòng nào . Tuấn không biết cách nào để gặp Mẹ, chàng liền chạy đến chổ Information và hỏi thì mới biết ông nội chàng đã vào phòng cấp cứu . Tuấn liền đi đến đó thì gặp Ba Mẹ chàng, và bà nội với khuông mặt lộ vẻ đâu buồn . Hình như Mẹ chàng đang khóc thì phải .
--Bà ơi, ông sao rồi bà ?---Tuấn đến gần bà nội chàng vừa hỏi vừa lo lắng .
Bà nội chàng không nói tiếng nào , và chỉ lắc đầu nhìn đứa cháu đích tôn của bà .
---Bệnh tim của nội lại tái phát -----Ông Hoàng nhìn con trai với nét mặt đâu buồn hơn ai hết .
----Không đâu ---Tuấn nói ---Nội không bị gì đâu ---Giọng của chàng run run và sợ hải
--Hồi nãy bác sĩ phải làm điện cho nội con -Tiếng của bà Hoàng nói vào như để cho con trai hiểu thêm về bịnh tình của ông .
Một cô y tá đi đến bên cạnh bốn người rồi nói :
----Please have a seat ... You can't stand here waiting, the doctor will talk to all of you after he's done with the treatment of Mr. Vo .
----bà nội, và Ba Me, ngồi nghỉ lát đi . Một lát bác sĩ ra con sẽ hỏi cho, ba me đừng lo . Ông nội chắc không bị gì đâu .
Cả bốn người ngồi chờ đợi với sự hồi hợp và lo lắng cho ông. Tuấn vừa ngồi đợi mà mắt chàng nhìn về hướng bà nội..Đối với Tuấn thì chàng thương ông bà nội như nhau . Tuy lúc nhỏ chàng ít được gần gủi ông nội vì nội đi vượt biên khi chàng còn là một đứa con nít đang còn bú sữa mẹ, và còn nằm trên nôi . Nhưng Tuấn rất thương ông khi chàng tới nước mỹ này . Lúc nào cũng nắm tay ông bà nội đi đây đi đó ..Bây giờ nhìn bà nội với vẽ mặt đâu buồn ..Nếu như..Không ..Tuấn không muốn nghỉ đến cái sự không may mắn đó ..không đâu ..Ông nội chàng sẽ khoẻ mạnh vì ....vì nội muốn chàng cưới vợ kia mà ....Cho nên ông nội nhất định phải sống vui vẽ vời bà, với Ba Me, và với chàng nữa chứ , và còn có mấy chú và cô của chàng nữa .
Cửa phòng cấp cứu mở và một bác sĩ ViệtNam trẻ tuổi bước ra và đi đến bên bốn người họ ..
---các người là gia đình của ông Võ phải không ạ ?
Tuấn liền đứng dậy chào bác sĩ .
---Dạ phải tôi là cháu của ông ấy ..Làm ơn cho biết bệnh tình của nội tôi ra sao rồi .
---Bây giờ ông nội của anh chưa được tỉnh lắm . Chúng tôi đã làm điện cho ông ấy . Sức khoẻ còn rất yếu . Nhưng không có nguy hiểm đến tánh mạng lắm ...Tuy nhiên .-----Vừa nói đến đây ông bác sĩ trẻ tuổi như ngập ngừng không muôn nói ra đều gì đó .
----Xin bác sĩ cứ nói đi ..chúng tôi đều muốn nghe hết những gì có liên hoang đến bệnh của nội tôi .
---Tuy không nguy hiểm đến tánh mạng ..Nhưng chúng tôi muốn làm cái mấy trợ tim cho bác ấy vì tim bác rất yếu ..Nếu như bị thêm một lần như hôm nay ..Tôi nghi …
Tuấn vừa đứng vừa lắng nghe những gì ông bác sĩ vừa nói về bịnh tình của ông nội chàng .Tuấn không mấy ngạc nhiên,vì chàng cũng đã từng nghe và đã từng khuyên ông nội làm mấy trợ tim, nhưng ông đã từ chối . Hôm nay lại nghe ông bác sĩ trẻ tuổi này lập lại câu ấy làm cho Tuấn không biết phải làm sao . Nếu bây giờ làm mấy trợ tịm, liệu ông nội chàng có qua khỏi cơn nguy hiểm không ?
----Thưa bác sĩ, nếu như nội tôi làm mấy trợ tim, liệu có qua khỏi không ?
Ông bác sĩ nhìn Tuấn như có vẽ hiểu sự lo lắng của chàng
---Thật ra thì chúng tôi không có bảo đảm 100% ..hiện tại thì chúng tôi phải xem lại ông ấy thêm vài ngày ..Có thể sẽ đến mấy tuần mới có thể biết được ..Nhưng tôi muốn nói cho gia đình anh biết để chấp nhận chúng tôi làm mấy trợ tim..Và khi ông bác tỉnh dậy chúng tôi cũng mong anh và gia đình cho bác ấy biết về chuyện này .
Tuấn nhìn qua phía Ba Má chàng và bà nội :
---Ba Mẹ nghỉ sao ?
---Ba nghỉ chắc đợi ông nội tỉnh dậy đi con ..Rồi thì đợi thêm vài ngày nữa, xem bịnh tình ông nội ra sao rồi chúng ta mới có thể quyết định được . ---Ông Hoàng nhìn con trai nói .
Ông bác sĩ trẻ tuổi chào Ông Bà Hoàng rồi đi vào xem lại cho ông nội của Tuấn ....
"ding" "dong"
---Để con ra mở cửa cho Mẹ , chắc chị Ánh đến đó ---Thào vừa nói vừa đi thật nhanh đến cửa
Vừa mở khoá vừa cười định hù Ngọc Ánh một cái ...ai ngờ......
----Hù ---Ngọc Ánh nhanh miệng làm cho Thảo hết hồn
----Trời chị hai, chị làm gì hù người ta lớn dữ dzạ ...làm hết hồn hết vía à ----Thảo vừa nói vữa để tay lên ngực
Thảo đứng sang qua một bên, Ngọc Anh đi vào . Vừa đi cô vừa nói
-----Ai biểu cô cái miệng nói "nhỏ" quá ..làm người ta đứng ở ngoài cũng nghe tiếng của cô, cho nên mơi' biết cô ra mở cửa, mới hù cô thôi .
----Chị hai này kì qúa à ..chọc em út không ...---Thảo đống của lại vừa nói vừa trề môi như một đứa con nít nhỏng nhẻo
----Cái chiêu này cũng cô dùng với tôi biết bao nhiêu lần rồi, hôm nay tôi mới thử đó chớ . hihihihi ...
Thảo và Ngọc Ánh vừa đi vừa nói chuyên . Bà Trung từ dưới bếp đi lên ...
----Dạ thưa bác con mới đến ..
---Ngọc Ánh đến chơi với em nó à ..Vào chơi uống nước đi cháu ---Bà Trung vừa nói vừa cười rồi đi lên lầu ...
Thảo và Ngọc Ánh cùng đi lên lầu ..Đến cửa phòng của Thảo, cô kéo Ngọc Ánh vào phòng rồi đóng cửa lại ...
---mấy ngày nay kì quá chị Ánh ơi ----Thảo nói chuyện nhỏ xíu như sợ có người nghe thấy được
---Có chuyện gì vậy Thảo ---Ngọc Ánh cũng hỏi nhỏ lại
-----Hỏng hiểu sao đó , máy ngày nay sao ai cũng kì kì làm sao đó ....
--kì làm sao Ánh không hiểu ---
--Em còn không hiểu thì làm sao chị hiểu ....Thảo ngồi trên giường ôm cái gối ôm nho nhỏ của nàng .
--Trời cô ba, cô nói gì mà huề vốn vậy ----Ngọc Ánh cũng ngồi trên giường Thảo, rồi dựa vào vách tường .
---Thật ra mấy ngày nay , Mẹ em nói cái gì mà em không hiểu gì hết ..
---Bác gái nói gì ----
---Lúc này không hiểu sao, Mẹ em thường nhác đến chuyện lấy chồng á -----Thảo nói mà mặt của nàng bí xị ..
---Có thiệt không cô ba ...thì cô lớn rồi ..thì bác gái lo lắng mới nói đến chuyện đó thôi ....
----Trời ...chị Ánh ---Thảo lại nhỏ tiếng ....---người ta mơí gần turn 24 thôi mà .....
---..gần turn 24 thôi à ?, tuổi này bên VN là người ta có mấy mặt con rồi đó cô ba à .---Ngọc Ánh vừa nói vừa cười ...
--Chị hai em nói thiệt đó ...Hồi xưa mommy có nói gì đến mấy cái chuyện này đâu ..Tự nhiên mới đây Mẹ lại nói ..Rồi còn bảo người ta lo học nấu ăn nữa chứ --Thảo lại vừa than vừa nhìn NGọc Ánh với vẽ mặt không được vui ..
Ngọc Ánh, lần này như biết Thảo không đùa ..hình như cô nàng đang nói thật đấy ..
----Thiệt à ...vậy em biết đối tượng là ai không ?
Thảo ngạc nhiên nhìn Ngọc Ánh rồi nhăn mày
--Đối tượng gì chị ----
---Thì là chồng sắp cưới của em
Lần này Thảo lại càng ngạc nhiên hơn ..
---Ai là chồng sắp cưới của em ???
--Chị hỏi em sao em lại hỏi ngược lại chị ---
--Oh my goodness, có thiệt nãy giờ chị hỏng hiểu em nói gì không ??Thảo hỏi
---Ờ, hỏng hiểu lắm ---Ngọc Ánh vừa cười vừa nói
----Giời ơi là giời ..làm người ta nói khô nươc' miếng à ....
---Vậy có chuyện gì vậy Thảo ----
--Đâu có gì đâu chị hai . chỉ là em thấy hơi ngộ . Tự nhiên mấy ngày nay mommy cứ nói em là nên học nấu cái này ,rồi học nấu cái kia .
--Để chi vậy ---Ngọc Ánh nhìn Thảo rồi nhìn lên cái TV khi Thảo mới turn on ...
---Thì Mẹ nói để mai mốt lấy chồng ..biết nấu món này món kia cho chồng ăn ----Thảo nói mà mắt nàng nhìn lên TV
NGọc Ánh soay qua nhìn lại Thảo ..cô nàng lắc đầu nhìn người bạn có đôi mắt đen huyền ....
----"sign" ..cô nha ..Mẹ cô thương cô đến thế ..vậy mà cô còn bảo là ngộ ..Ngộ là ngộ làm sao ? chẳng lẻ dạy con học nấu ăn không tốt à ...
--Em đâu có nói vậy .chỉ cảm thấy như Mẹ biết em sắp lấy chồng hay sao đó ...vì thế em mới bảo là ngộ ..
---hmm, chán cô quá cô ba ơi ..Mẹ cô lo xa cho cô thôi...học bây giờ đến khi lấy chồng có phải sẽ đở khổ không ??
----Sao lại đở khổ hả chị hai ??
--Có thiệt cô không biết gì không ?? Ngọc Ảnh hỏi mà không mấy ngạc nhiên
---Biết gì chị Ánh ---Thảo hỏi nhanh ..
---Chán cô quá, thích xem phim tàu ..xem tiêu thuyết ..bộ chưa bao giờ nghe chuyện Mẹ Chồng con dâu à ....-----Ngọc Ánh vừa nói vừa nhìn Thảo
--Có nghe, nhưng chuyện đó lại có liên quan gì đến việc em biết nấu ăn hay không ?
Nghe Thảo hỏi mà Ngọc Ánh không biết phải trả lời như thế nào ..Có phải cô nàng thật khÔng biết gì không .
---Thì ..làm con dâu mà không biết nấu ăn thì sẽ bị mẹ chồng la đó mà ----
---Oh , trời ơi , em lại tưởng chị hai nói chuyện gì ...chuyện đó em biết mà ..nhưng thời buổi này ..còn mấy cái vụ Mẹ chồng bắt tội nàng dâu đó sao ?
---Cũng đúng hả ..Thời buổi này rồi ..nhưng ai biết được chuyện đời ra sao Thảo ??
--hì hi `hi h`i ...thì ra Mẹ em lo xa ..làm em hết hồn, tưởng đâu mommy and daddy của em lại di làm mai làm mối cho em nữa chớ ...hì hi h`i hì
---Cô kêu tôi đến đây chỉ gì mấy cái vụ này à .....----Ngọc Anh lấy cái gối đánh vào mình Thảo một cái
---NgưỜi ta buồn mà , sis này kì ghê ..hi hi hi hi ---
--------------------------------------------------------------------------------------------------
---Ông à ---Bà Trung vừa nói vừa soay qua nhìn ông Trung
---Chuyện gì đó bà ---Ông Trung đang nằm đọc báo trên giường vừa nghe vợ kêu ông bỏ báo xuống nhìn bà hỏi ..
---Ba của anh chị Hoàng khoẻ chưa ông ?---
ông Trung ngồi bật dậy, để một cái gối kê sau lưng ...
---Tui thấy hình như ông bác cũng khoẻ được chút đỉnh rồi đó bà ----
---Vậy ông nghỉ chuyện con Thảo ra sao ?----
Ông Trung ngạc nhiên nhìn vợ , sao lại có chuyện gì liên quan đến con Thảo ----
---Có chuyện gì thế bà ---
--Tui hỏi là chuyện con Thảo với thằng Tuấn thì làm sao ?
--Tụi nó thế nào ---
Bà Trung không biết phải nói sao với ông Trung ..chẳng lẽ thời gian qua mau làm cho ông lẩm cẩm hêt rồi à
--Ông không nhớ ngày xưa ..ở việtNam ông với anh Hoàng hứa gì à ---
--Ờ, cái vụ đính hôn từ trong bụng mẹ phải không ?----Ông Trung hỏi
--Thì tui nói cái chuyện đó đó --
---Đã hai mươi mấy năm rồi, và tôi nghỉ qua sứ mỹ văn minh này, anh chị Hoàng chưa chắc gì còn nhớ đến chuyện hôm xưa...
----Sao ông lại nói thế ..lỡ khi ....
--Làm sao bà ..bà sợ anh chị muốn con gái mình làm dâu à ----
Bà Trung gật đầu
--Ờ ..thì ...
Ông Trung cắt ngang ...
----Tôi nghỉ cái đó không thành vấn đề đâu ..dù sao tôi thấy thằng Tuấn nó cũng được lắm đó chứ ..
--chuyện đó tôi cũng không màn gì ..nhưng lỡ con Thảo nó không chịu thì làm sao ?
----Cái đó đâu để nó chịu hay không ----..ông Trung vừa nói nhưng nét mặt ông lộ vẽ giận dữ ..
--Tôi chỉ sợ là thời buổi này làm gì có chuyên. ..bắt con cái lấy người cha mẹ chọn chứ ..
---Nhưng dù gì nó cũng là con ...cha mẹ đặt đâu thì nó ngồi đó ..nó dám cải lời sao ??
Thấy ông Trung có vẽ hơi nóng ..bà Trung không dám nói thêm..Bà liền cắt ngang nói qua chuyện khác .....
Vừa nằm xuống cạnh ông Trung ..nhưng mắt bà Trung để đâu đó.....bà suy nghỉ ..không biết một khi nói chuyện này với Thảo, con bà sẽ phảng ứng ra sao ??
Trọng Nghĩa ngồi trên ghế, mà mắt thì hướng về cái mấy vi tính . Hôm nay đang lúc chuẩn bị đi về thì ông boss của chàng kêu chàng làm giúp ông một cái hợp đồng cho thứ hai . Vì thế mà Nghĩa cũng sẳng đó đem về nhà làm luôn, và hứa thứ hai sẽ đem lại cho ông chủ .
Vừa đang ngồi suy nghỉ tính toán ở trên màng ảnh, thì chợt cái yahoo messenger của chàng hiện lên hàng chữ ...
BachMaNu: hi Bạch Công Tử ...hì hi `hi h`i
Nghĩa ngồi đo mà chàng không nhịn được cười, vì mỗi khi cô nàng "Ma Nữ" kêu Nghĩa là Bạch Công Tử thì nó buồn cười làm sao đó ..
BachCongTu: Chuyện gì đó ma nữ
BạchMaNu: Có gì đâu à ..người ta thấy Bạch Huynh lên ..cái vô đây phá chơi vậy thôi ...Huynh đang làm gì đó ..
BachCongTu: oh đâu có gì đâu ..hôm nay mới đi làm về ..ông chủ kêu làm giùm cho him cái hợp đồng đó mà ..
BachMaNu: hí hí hí ..Công Tử này siêng quá ha ..ummmmm ....làm phiền công tử một chút được hong nè ..
BachCongTu: Chuyện gị vậy ma nữ ..
BachMaNu: ờ thì có gì đâu ..nói chuyện chút thôi hén ...
Nghe đến chữ nói chuyện một "chút thôi" của cô nàng Ma Nữ thì Nghĩa cảm thấy chắc cái hợp đồng này phải chờ đến sáng thứ bẩy mới làm được quá ...vì "Chút thôi" của cô nàng cũng mất gần 1-2 tiếng đồng hồ .
Nghĩa còn nhớ một năm trước tình cờ chàng đi dạo lang thang trên net ..chỉ tình cờ thôi ..chàng đi vào cái yahoo chat thì chợt có cái tên BachMaNu hiện lên trong cái forum chat. Định click vào đó nhưng chưa kịp thì bên kia đã click on cái nick của chàng rồi ..
BachMaNu: Chào Bạch Công Tử
BạchCongTu: Chào Ma Nữ
BachMaNu: hí hí hí ..lâu rồi mới nghe có người gọi mình như thế
BạchCongTu: sao Ma Nữ lại nói vậy
BachMaNu: Thì lên đây bùn quá à ..ít vietnam ghê ..thấy toàn là nick tiếng anh không à, vừa thấy nick của Công Tử cái Ma Nữ lẹ lẹ vào làm quen đó ..
Rồi bắt đầu từ đó ..BachCôngTử và BachMaNữ quen nhau..Nhưng vì cô nàng MaNu nhất quyết không muốn nói tên ..vì thế Nghĩa cũng không nói tên thật của mình ...lúc nói chuyện với MaNu thì chàng biết cô nàng được 20 tuổi xuân xanh . Nhưng không ngờ thời gian qua mau quá, mới đây mà đã gần một năm nói chuyện với cô nàng rồi .. Nghĩa save lại những gì chàng đang làm rồi bỏ qua một bên...
BạchMaNu: Công Tử đang làm gì đó
Nghỉa cười rồi type lại
BachCôngTu: Đâu có gì đâu cô Ma Nữ à ..có chuyện gì nói ra cho Bạch Huynh biết coi nè ..
BachMaNu: đúng rồi ...mình quen nhau cũng hơi lâu rồi hả Bạch Huynh ?
BachCongTu: vậy hả Ma Nữ
BachMaNu: xí, con trai các người xấu quá
Bachcongtu: Sao Ma Nữ lại nói như vậy
BachMaNu: sao không, quen người ta lâu thế rồi mà còn hỏi nữa
BachCongTu: ha ha ha ha, chọc Ma Nữ đó mà ..giận lên chắc dzễ sương lắm hả Ma Nữ
BachMaNu: xí ..có biết người ta look thế nào đâu mà dễ thương ..
BachCongTu: Thì tại Ma Nu đâu có cho Bạch Huynh xem hình đâu à
BachMaNu: Tại Công Tử thí ghét ..cũng đâu có cho Ma Nữ này xem hình đâu
Nghĩa đang type mà cứ nghe cô nàng ma nữ hỏi tới tấp làm cho chàng không type lại kịp
BachCongTu: Tại Công Tử này nhường cho Ma Nữ trước mà ...ladies first đó
BachMaNu: xí hỏng thèm
"Knock" "Knock"
Nghĩa đang ngồi nói chuyện với Ma Nữ mà sao nghe thấy hình như có ai đang gỏ cửa phòng chàng ..
"knock" "Knock"
-----Anh ba ơi , ra ăn cơm đi --Tiếng líu lo của em gái chàng gọi
---Được rồi cô tư ra trước đi , anh ra liền bây giờ ...
Chợt chàng nghe tiếng cửa mở và rồi Thảo bước vào ..đánh lên vai chàng một cái ...
--Anh ba đang làm gì đó
Thảo không đợi Nghĩa trả lời cô nàng hướng về phía mấy vi tính của chàng .....
----Ý anh ba đang chat hả
Nghĩa chưa kịp nói thì Thảo lại líu lo ...
----wow ..Bạch Ma Nữ ..Bạch Công Tử ....giời ơi ....mùi quá ta
Nghĩa nhìn em gái của chàng mà thất cười ..lớn rồi mà sao như con nít vậy
---Mùi cái gì mà mùi ...đi ra ngoài đi ..lát anh ra
---khó ưa hong ....hèn chi ông quen toàn là Ma Nữ không à...đáng đời ..có khi nào thấy anh ba quen với ....tiên nữ đâu ....hì hì hì ..hong? sao ..Ma Nữ với anh ba hợp lắm đấy..
Nghĩa không biết làm sao để bịt lại cái miệng của cô em...con gái gì mà nói nhiều quá ..
---Có đi không ? ---Nghĩa giả làm mặt quạu
Thảo tưởng đâu Nghĩa quạu thiệt cô nàng lo sợ ..
---Ờ thì từ từ ...làm gì dữ vậy anh ba ...hí hí hí ..có khi nào ...BạchMaNu là bạn của em không hả --Thảo đùa
--Bạn của em à ...bạn của em là anh chạy dài đó ....chứ ở đó mà nói chuyện hả
---Xí ai biết được ...ghét đi ..ghét của nào ..trời trao ông của náy đó ...hì hi `hì
Thảo đi ra ngoài rồi đóng cửa phòng của Nghĩa lại ..Nghĩa nhìn lên cái mấy vi tính ...hình như Bạch Ma Nữ giận rồi..vì khi NGhĩa nhìn lên cái nick của BachMaNu ..thì đã bị offline ...
hmmmmmmm, Nghĩa thở dài, con gái người nào cũng như thế..Thật là khó hiểu quá ..
Thảo nhìn lên tấm gương trong phòng nàng thêm một lần nữa . Thật kỳ lạ thay, hôm nay sao mẹ lại bảo nàng sữa soạn cho đẹp đẻ một tí . Chỉ là đi thăm bịnh ông nội của Tuấn mà thôi, mà cũng phải bắt nàng make up rồi mặc đồ cho đẹp đẻ . Nếu Thảo không biết gì lại tưởng ba mẹ nàng muốn nàng đi gặp gia đình chồng sắp cưới nữa chứ . Thảo nhìn trong gương xem kỷ lại gương mặt của nàng . Rồi Thảo chợt cười một cái..Đã lâu rồi không có sữa soạn, bây giờ nhìn lại cảm thấy khác lạ làm sao . Thảo lấy cập kính cận trên bàn mang vào và nhìn lại trên gương . Nếu lấy cập kính ra có lẽ gương mặt nàng sẽ tươi sáng hơn ..Nhưng đáng tiếc nếu làm thế, Thảo lại không thể đi ra ngoài vì nàng bị cận cũng không nhẹ lắm . Rồi ngước suống nhìn cái skirt không dài nhưng không ngắn lắm...trên người thì Thảo mặt một cái áo màu hồng để đi chung vói cái skirt của nàng , xem ra nàng nhìn cũng không tệ .
--Thảo ơi, xong chưa con ----Tiếng của bà Trung vọng lên
Thảo lấy cái bóp và không chừng chờ gì lại nhìn lên tấm gương thêm một lần nữa ..
---Dạ con xong rồi mẹ ơi ---Thảo vừa đóng cửa phòng lại vừa nói
Vừa đi ra khỏi phòng Thảo đụng ngay vào anh Nhân ..
---Trời, con gái gì mà đi đâu cũng hấp tấp ......
----Anh hai này, tại anh đó chớ ...đi hỏng nhìn trước nhìn sau, lại la em ...
---Thảo nè, lại đây anh hai nói em nghe cái này ----lần này giọng của Nhân không có vẽ giận dữ lại không có vẽ gì đáng sợ cả
--Chuyện gì thế anh hai ?
ghé sát tai Thảo , anh Nhân nhủ thầm ..
--Có khi nào ba mẹ dẫn em đi xem mắt hong ....
Vừa nói đến xem mắt, mắt của Thảo sáng lên ...
----Anh hai nói gì vậy ..xem mắt ai ?
Nhân nhìn cái mặt sợ sệt của Thảo, chàng biết Thảo đã trúng kế và đang tin tưởng những gì anh nói :
--Ờ thì ..có khi nào ..ba má dẫn em đi gặp bên chồng sắp cưới không ?
----Làm sao ?? chồng sắp cưới hả anh hai ??----Thảo vừa hỏi nhưng trong bụng nàng cũng không co yên tâm ...trái tim nó muốn đứng luôn ..
--Thảo ơi , lẹ đi con ---Tiếng của bà Trung lại vọng lên
-----chết rồi ..chết rồi ----Thảo nghe tiếng của bà Trung nàng giật mình
Nhân nhìn cái nét mặt sợ hải của em gái chàng không nhịn được cưỜi . Nhưng chàng biết em gái chàng phải hù mới biết sợ .....
---Sao chết vậy em ? ---Nhân giả bộ hỏng biệt Thảo nói gì
----Có thể anh hai nói đúng đó nha ....chết thiệt rồi ---
---ha ha ha , em gái của tôi không sợ trời, hỏng sợ đất ...nhưng lại sợ lấy chồng .....ha ha ha ---
Thảo nhìn lại anh hai của nàng, thì ra nãy giờ ông anh nàng đang chọc nàng.Thiệt thấy ghét mà ..
Thảo tiện tay nhéo Nhân một cái đâu điến ...
---Anh hai quỉ nè ...dám chọc em nè ...
---ui da ...trời ơi là trời ..con nhỏ này ..được rồi em không tin anh đi ..một ngày nào đó đừng tới mét anh hai sao ...ba má bắt em lấy chồng nha ...
----Xí ...đâu có ai thèm lấy em ---Thảo trề môi một cái rồi bước suống cầu thang
-----Làm gì lâu vậy con ----Bà Trung hỏi
---Dạ con nói chuyện với anh hai Mẹ à ...Thôi mình đi ..
-----------------------------------------------------------
Hôm nay không biết là ngày gì nữa ...gặp toàn chuyện gì đâu không à ....nghe Mẹ nói thì Tuấn cũng biết là hôm nay sẽ có bạn của ba mẹ chàng đi thăm ông nội . Nhưng khổ nổi chàng không ưa gì Thảo . Nhưng cứ phải gặp hoài ...Sáng thì phải gặp trong hãng .. chiều về cũng lại gặp ở bệnh viện ....thật là chán hết chổ nói ..
----Tuấn ơi đi chưa con ---Tiếng Mẹ chàng gọi
---Dạ ..con đi đây mẹ ơi ----
Tuấn đi ra khỏi phòng rồi khép cửa lại ....
Vừa đi ra thì Tuấn thấy bà nội, và ba mẹ chàng đang đợi ......
----Con lái xe đi Tuấn ----tiếng ông Hoàng nói với Tuấn
Tuấn lấy chìa khoá xe rồi chạy thẵng đế bện viện C . Vừa tới parking thì lúc đó xe của ba Thảo cũng vừa đến ...Tuấn nhìn qua thì thấy ông bà Trung, và người con gái chàng không ưa lắm , chính là Thảo ...
Tuấn bước suống xe, bà nội chàng, và ông bà Hoàng cũng đi xuống . ....Nhìn thấy có người bạn chí thân của mình cũng mới đến ông Hoàng vui vẽ bước lại gần xe của ba Thảo .....
---Anh Trung , sao đến đúng lúc vậy ----
Ông Hoàng vổ lên lưng ông Trung một cái rồi hai ngưỜi đàn ông bật cười ....
Bà Trung cũng đến nói chuyện với bà Hoàng ..Hai người đàn bà vừa gặp là đã có chuyện để nói ..Nhưng thật tội nghiệp thây cho hai ngưỜi trẻ tuổi đứng kế bên ...một người cái mặt chầm dầm ..người kia ..cũng chẳng có vui vẽ gì .....
Cả bẩy người đều đi hướng về cái cửa chánh của bệnh viện ..vừa đi THảo nhủ thằm ..bệnh viện thì phòng có chút xíu ..đi đông như thế này ..làm sao mà đứng cho hết ...
Chợt Thảo nhớ đến bà nội của Tuấn ..Thảo đi đến bên bà rồi dắt tay bà trong tay nàng ....
----Bà ơi , bà có thấy ông khoẻ chút nào chưa bà ...--Thảo quan tâm
Bà nội của Tuấn nhìn Thảo vừa cưỜi vừa nói ...
----Ông cũng hơi khoẻ rồi đó cháu ơi ...lâu lâu ..ông hay nhắt đến cháu lắm ..
Rồi chợt nhìn lại Thảo ,từ trên suống dưới ..
--Hôm nay cháu nhìn xinh ra đây chứ ..thật dễ thương
Thảo hơi thẹn thùng khi nghe bà nội của Tuấn khen nàng như thế ...Chợt không hiểu sao , Thảo nhìn qua bên trái của bà nội thì bắt gặp ngay cái ánh mắt của Tuấn ..trong trật giác của nàng ....Thảo thấy hình như có người đang nhìn nàng....Vừa thấy Tuấn nhìn mình ..Thảo liếc nhanh một cái
Tuấn không nói gì ...chỉ cảm thấy thất cười khi nghe bà nội khen Thảo ..dễ thương ...cái danh từ này không thể nào nói với Thảo được ..con gaí như thế mà dễ thương sao .....đi làm thì không chịu diện ..khi không đi thăm bệnh thì diện..thật là kì cục hết chổ nói ..
Thảo thấy Tuấn cái miệng hé nBà nội của tuấn đi chính giữa hai người, Tuấn và Thảo . Đột nhiên bà nhìn Thảo và nói :
---Cháu nói chuyện với thằng Tuấn đi , để bà đi đến hỏi chuyện với mẹ cháu một chút
Vừa nói dứt lời, bà nội của Tuấn đi trước và bước lại gần bà Trung và bà Hoàng ...Rồi cả bẩy người, ông bà Trung, Ông bà Hoàng , Bà nội , Tuấn và Thảo đều vào trong bệnh viện , Tuấn bấm nút lên lầu hai . Khi vừa lên đến lầu hai thì Ông Hoàng và ông Trung đi trước, sau đó đến bà trung, bà hoàng, và bà nội , và cuối cùng người đi sau là Thảo và Tuấn ....
Thảo đi bên cạnh Tuấn mà trong lòng nàng cảm thấy khó chịu làm sao đó ..Đột nhiên Tuấn nhìn lại Thảo và nói :
---Cô đừng có giở trò gì nữa đó ---
--Anh nói cái gì --Thảo nghe như không hiểu ý Tuấn muốn ám chỉ đều gì
--Tôi nói là, ở đây là bệnh viện ..cô có muốn phá cái gì thì về nhà mà phá ..đừng có phá tôi ở đây .----Tuấn nói giọng gắt go .
Nghe cái giọng nói đáng ghét của Tuấn làm cho Thảo càng thêm bực tức ..
---Bộ anh tưởng tôi thích phá người ta lắm sao ---Thảo vừa nói vừa đi hướng về đằng trước ..
---Thì ai biết cô ..lâu lâu ..như bị ... ----Tuấn ngừng ngay giữa lời như không muốn nói tiếp ...
----Bị cái gì ...???---Thảo hỏi , cô nàng rất ghét ai nói phân nữa rồi ngừng phân nữa ..
----không có gì ----
---Anh .....con người gì đâu mà .....------Thảo cũng ngừng giữa chừng khi nói đến đều gì đó
---tôi làm sao ?? ----Tuấn ngạc nhiên nói
---Ờ ..cũng hỏng có gì ... --Thảo trả lời ngắn gọn như Tuấn lúc nãy
Xí, thiệt đúng là cái đồ chết tiệc mà .....Thảo nhủ thầm..không hiểu sao mỗi lần cô gặp hắn đều có chuyện không vui ...nghỉ đến đây Thảo đi thật nhanh đến bên Mẹ nàng và bà Hoàng ...Không biết lần này đi chung với hắn có hên hay là xui đây nữa .....
Bà Hoàng và Bà nội đi trước vào trong phong`bệnh của ông nội Tuấn . Sau đó thì Bà Trung và Thảo bước vào . Khi Tuấn vừa đến bên cửa phòng thì chàng đã thấy sáu người đứng cạnh giường của ông nội ..Tuấn không muốn đi vào vì sợ đông người quá thì sẽ phiền lòng . Vì thế chàng đành đứng ngoài cửa đợi ..
Ông Võ đang nằm thì thấy ông Trung, ông Hoàng, và sau đó thì vợ ông và bà Hoàng đi vào ..ông muốn ngồi dậy để dể nói chuyện với họ ..nhưng ông không tài nào ngồi dậy được , bởi vì trong người ông thật quá là mệt mõi ..
---Ba có thấy khoẻ chút nào chưa ba ?? ---Tiếng của ông Hoàng hỏi
---Cũng đở tí rồi ---Tiếng của ông nội Tuấn thì thầm nói....giọng ông khàng khàng ..làm cho Thảo đứng kế bênh cạnh giường cũng không nghe rõ lắm ..thật tội nghiệp cho ông ..
Ông Nội khi thấy Thảo ông liền cười và ráng kéo tay lên như có ý muốn Thảo lại gần bên ông ...
Tuy Thảo không biết ông muốn gì, nhưng cử chỉ của ông cũng đã làm cho Thảo hiểu ý và nàng đi lại gần bên ông ..
---cháu ..cháu ..thằng Tuấn đâu ??--ông vừa nói chuyện với Thảo nhưng mắt lại nhìn đâu đâu như đang muốn kiếm ai ..
Bà nội như hiểu ý liền nói :
---Thằng Tuấn nó đứng ở ngoài kìa, để tôi kêu nó vô cho ..
Tuấn đứng ở ngoài nhưng khi chàng nghe bà nội nói đến tên chàng thì Tuấn lật đật đi vào ngay ..
---Dạ con đây nè nội ....--Giòng Tuấn nói như để cho ông nội chàng nghe
---Tuấn ....cháu ..lại đây ---
Tuấn không hiểu chuyện gì ..nhưng trong lòng chàng cảm thấy như có chuyện gì sắp sữa sãy ra ....Tuấn bước lại gần và đứng kế Thảo ..Thảo cũng không mấy ngạc nhiên hơn Tuấn ..Nhưng nàng cũng chẳng có thắc mắc gì thêm ..
---Hai ..đứa ..định chừng nào đám cưới ---ông nội lên tiếng, và lần này câu nói của ông mọi người đều nghe rõ hết, không sót một chữ nào .......
Nhưng ...trời đất hởi ơi ..Thảo và Tuấn đứng gần ..như muốn xĩu ..khi nghe đến chữ "đám cươi" ...không biết ông nội có bị bệnh nặng lắm không ....hay sao mà ông lại lẫm cẫm thế này ..sao lại nói chừng nào đám cưới ...
Thảo đứng kế bên ..lần này nàng thật sự không biết là chuyện gì sảy ra ..chợt Thảo nhìn bà Trung, nhưng sao....mẹ lại không có ngạc nhiên với câu nói của ông nội Tuấn ..Thật ra không phải chỉ có mình bà Trung thôi ..mà kể cả ba nàng, bà hoàng, ông hoàng, và kể cả bà nội của Tuấn ..trên nét mặt mọi người chẳng có một chút gì ngạc nhiên cả ..ngoại trừ Tuấn ra ...
Khi nhìn Tuấn ,Thảo cũng biết chàng gióng như nàng, rất ngạc nhiên và bâng khuân hiện lên trược mặt ..
----Dạ ông nói sao ??
----Thảo lấy lại bình tỉnh và hỏi
Không đợi ông nội trả lời bà nội lên tiếng :
---Tui đã nói với ông rồi ...khi nào ông chịu làm mấy trợ tim thì tụi nó sẽ làm đám cưới ..
Làm mấy trợ tim thì lại có liên quan gì đến chuyện đám cưới chứ ..Thảo nghỉ thầm ...
---Tôi ...chưa muốn ..làm mấy trợ tim bây giờ ...
---ông nội lên tiếng
----Ba à, không thể được đâu ..bác sĩ nói ba phải làm mấy trợ tim thì bệnh tình của ba mới giảm được ----Ông Hoàng lo lắng nói ...
Thảo và Tuấn đứng kế bên không nói một lời ..nhưng chỉ nhìn về hướng năm người lớn ..
----Dạ phải đó bác ạ , anh Hoàng nói đúng đó , bác không làm mấy trợ tim thì làm sao bình phục được ---tiếng của Ông Trung nói vào ..
----Đợi thằng Tuấn ....cưới vợ .....rồi ..thì ba ...chấp nhận cho bác sĩ mổ ...----Ông nội nói khàng khàng
---Như vậy ...thì .....----Bà Nội nói giữa chừng rồi ngừng..
---Má à ...má nghỉ sao ?? --Bà Hoàng lên tiếng ...
----Nếu thế thì đành nói với ổng vậy thôi con -----Bà nội nói nhưng mắt nhìn về hướng của Thảo và Tuấn ..
---Ba à ...thằng Tuấn và con Thảo sẽ làm đám cưới cuối tháng này đó ...----bà Hoàng nói ....
--Dạ Sao ???? ---Tuấn và Thảo đều nói lên như không tưởng tưởng nổi khi nghe những gì bà Hoàng vừa nói ...
Bà Hoàng nhìn Tuấn rồi nhìn Thảo ..trong mắt bà hiện ra nổi buồn như đang dấu đứa con trai thân yêu của mình một đều gì đó ...
Ông nội như không nghe hai tiếng của Thảo và Tuấn vừa thốt lên ..như hình như ông đã nghe được hết những gì con dâu ông nói .....
Trên miệng ông hé nụ cười ....nhưng vì mệt và bệnh tình của ông ..làm cho nụ cười của ông không mấy phần vui tươi .....
--Vậy tốt ..vậy tốt ....hay lắm ..
Bà Nội nhìn ông nội bà không cầm được nước mắt ..một phần bà có lỗi đã phải lừa ông lần này ....một phần ..bà không còn biết nói sao ..khi thấy ông vui vẽ thế này ..
---Vậy thì ông có chịu làm mấy trợ tim ..để rồi ông mới có cơ hội đi dự tiệc cưới của hai đứa nó chứ ....
Trời ơi , chuyện này là như thế nào đây ..sao bà nội của Tuấn lại nhật định nói là sẽ có đám cưới ..nếu có đám cưới thì tại sao lại phải là nàng ..tại sao ??
Thảo không biết phải nói làm sao ..nàng liền xin phép được đi ra ngoài một chút ....Khi ra suống lại lầu một của bệnh viện Thảo liền chạy ra ngoài để không còn hũi cái mùi bệnh viện và nhất là cái chuyện đám cưới gì đó ..đã làm cho nàng nhứt cái đầu ...
Khi đứng ở ngoài được chút xíu ...để thở cái không khí ngoài đường thì chợt Thảo nghe có tiếng chân ai đi đến bên nàng ..Thảo nhìn lại và bắt gặp ngay cái ánh mắt giận dữ của Tuấn ....
-----Cô nói ....mau ..cô biết chuyện gì .....---giọng Tuấn gắt gao hỏi
---Anh nói cái gì thế ----Thảo ngạc nhiên
--Cô đừng có giả vờ không biết gì nha ..hôm nay tôi thấy cô ăn mặt thế này cũng đã biết chuyện gì không hay sắp sãy ra rồi ..
Thảo nhìn lại bộ đồ nàng đang mặt và ngước lên nhìn Tuấn...
---Làm sao ..Tôi ăn mặt thế này ..thì tôi phải biết chuyện gì sảy ra sao??-----
----Tôi nói cho cô biết ..cô đừng tưởng cô ăn mặt thế này thì cô sẽ làm vợ của tôi ------Tuấn nói một hơi không để THảo chen vào ....
---anh có điên không ...tôi làm vợ anh hả .......------Thảo vừa nói vừa cười như không tin được những gì Tuấn đang nói với nàng ...
----không phải cô muốn được làm con dâu trong một gia đình giàu sang à .....
----Anh nói cái gì thế ...bộ anh tưởng chỉ có mình anh giàu thôi à ....bộ tôi khÔng có nhà không có xe hơi sao ????
Câu nói của Thảo cũng làm cho Tuấn không khỏi ngạc nhiên ...cũng đúng chứ ..nhà ba má Thảo cũng đâu có gì gọi là nghèo ...nhưng mà .....tại sao ...
----Nhưng cô nghe cho kĩ cho tôi nhé ....cho dù có chuyện gì sảy ra ..tôi không bao giờ cưới cô đâu .....---
Lần này thật quá đáng ..nghe cái giọng đệu nói của hắn Thảo không những ghét cây ghét đắng mà bây giờ nàng .....muốn hận thêm nữa ..
-----Anh cũng nghe đây nhé .....cho dù trên đời này không còn một người đàn ông ..cho dù trên đời chỉ sót lại một gả như anh ..tôi thà đi tu chứ không đời nào ..lại làm vợ cho một người ..tự cao tự đại như thế .....
Vừa nói dứt câu Thảo chạy vào cửa bệnh viện ....rồi bấm nút thang máy đi lên lầu hai .....Đứng trong thang máy mà Thảo giận ...giận quá đi mất ....Không được, con nhất định không chịu " Giọng Thảo nói như muốn bể cái nhà, khi vừa nghe ba nàng nói đến chuyện làm đám cưới với Tuấn ...
-----Không được, con không muốn ----
----Con nói cái gì ...con có biết rằng, ba và bác Hoàng là bạn tâm dao từ xưa đến nay . Và người lớn lúc nào cũng phải giữ lời hứa ...Cũng bởi ngày xưa, ba và bác ấy hứa hôn cho hai đứa ....-----
Không đợi ba nàng nói hết câu Thảo nói ngay ....
----Ngày xưa ..ba à ...ngày xưa thì còn có chuyện hứa hôn..nhưng bay giờ là ...thế kỷ 21 rồi mà ..sao ba lại còn ép con chứ ...
Thảo vừa nói mà mặt nang` tái xanh như không giằn được cơn giận, chợt Thảo nhìn ba nàng rồi chậm rải nói ..
---Nhưng ba à ..ba nói ngày xưa ba với bác hoàng hứa hôn cho con với anh Tuấn ..nhưng anh Tuấn lớn tuổi hơn con mà..
---Đúng vậy ngày xưa nếu mẹ con sanh con gái, bên bác Hoàng có con trai thì sẽ hợp duyên hai đứa ....nhưng ..
Cũng không đợi ba nàng nói hết câu Thảo lại chen vào ...
----Nhưng mà anh hai ra đời sớm hơn ai mà ..vậy không phải là phải nên gả anh cho anh Tuấn sao ??
"BÓP" Ông Trung tát Thảo một cái như trời giáng suống
---Thiệt đúng là ....con ....----ông Trung làm ra vẽ giận dổi rồi ngồi xuống ghế sofa ...
Bà Trung thấy thế liền chạy lại đở ông ..
---Ông à ..ông có sao không ??
Thảo đứng kế bên mà nàng cũng đang cầm lại nước mắt ...Chưa bao giờ ..chưa bao giờ ba nàng lại thẳng tay tát nàng như thế ..cho dù nàng có làm bức cứ chuyện gì sai từ trước đến nay. Ba nàng không bao giờ đánh nàng ..nhưng hôm nay ..cũng tại cái gã chết toi đó ..mà nàng lại bị ba cho cái tát thật quá là bất công ..
--Thảo, con đừng có cải lời ba con có được không ??----Bà Trung nhìn con gái nói với vẻ mặt buồn bã ..
----Mẹ à ..tại sao ba mẹ lại phải ép con chứ ...con không chịu ..con nhất định không chịu -----
----Con quá đáng lắm rồi ...Cha mẹ đặt đâu thì con phải ngồi đó con có biêt không ?? ngày xưa ba mẹ cũng như vậy ....Mẹ con và ta cũng lấy nhau ..khi đó ba mẹ còn chưa có biết mặt nhau nữa ...
----Nhưng ba biết không ..ngày xưa và ngày nay ra sao....bây giờ là thời buổi gì rồi .....tại sao ba mẹ lại không cho con chọn người con thích chứ ..nếu không yêu thì làm sao có hạnh phúc hả ba ?
Lần này Thảo nói giọng nhỏ xíu ...như không muốn làm cho ông Trung thêm bực tức ....
---Yêu ?? vậy thì con đã có người yêu chưa ?? ông Trung hỏi
Thảo không dám nói dối cha nàng, cô nàng liền lắc đầu không...
Ông Trung quảy tay như kêu Thảo lại ngồi kế bên ông ....khi Thảo lại gần ông, ông còn thấy trên mặt nàng còn vết đỏ bởi cái tát mà ông đã cho nàng ...Bây giờ trong lòng ông lại cảm thấy đâu đớn khi đã thẳng tay tát vào mặt con gái mình như thế ...
---Thào à, lại đây con ...--
---Con biết không, thật ra ba mẹ cũng không có muốn ép con đâu ..ba mẹ vì cũng bắt đắt dĩ bởi lời cầu xin của vợ chồng bác Hoàng . Bác ấy rất sợ bệnh tình của ông nội thằng Tuấn sẽ không dảm bớt ..cho nên hôm trước bác ấy có nói chuyện với ba mẹ ..và nói rằng ông nội thằng Tuấn rất muốn được uống trà con dâu ..cho nên mới đành nhờ đến con ...
Thảo vừa nghe ba nàng nói ..nàng không khỏi ngạc nhiên ..
----Nhưng ..nhưng sao lại phải là con chứ ba ...chẳng lẽ anh Tuấn không có người yêu gì sao mà phải chọn con ....
Ông Trung nhìn vợ , Bà Trung như hiểu ý liền nói :
----Thật ra ba mẹ cũng có hỏi anh chị Hoàng như thế ..nhưng khổ nổi ông nội của Tuấn cứ nhắt đến con ..và cũng tại anh chị Hoàng nói thấy con rất ngoan, và lễ phép cho nên hai bác rất là thích con ...
----vậy còn anh Tuấn thì sao ???
----bên thằng Tuấn thì bác Hoàng con nói hai bác ấy sẽ lo liệu ....
Thảo không nói lời nào, chỉ ngồi suy nghỉ mốt chút rồi nói:
----Vậy ba mẹ và bác Hoàng định thế nào
Ông Trung và ba Trung nhìn nhau rồi thở dài ..
----Thật ra ba mẹ và hai bác định làm đám cưới cho tụi con càng sớm càng tốt ...
---Nhưng nếu con không chiu ??
---Thì ...ôi ..cái đó ...--Bà Trung không nói nên lời
----Nếu con không chịu thì ..chắc ba phải ...đi xin lỗi người ta vây ...Nhưng không biết ông nội thằng Tuấn ...
Thảo vừa nghe đến ông nội thì Thảo bật nói ngay:
---Ba à ..chẳng lẽ chỉ vì ông nội của anh Tuấn mà ba phải bắt đứa con gái này làm đám cưới với một người không thương mình ..và ngược lại hay sao ?
---Con à ....tình yêu ..sẽ đến sau khi tụi con đám cưới kia mà ----Mẹ Thảo nói
Thảo nhìn Ba nàng rồi Mẹ nàng, trong thăm tâm cô thằm nghỉ ba mẹ tuy lấy nhau không phải vì tình nhưng không phải ba mẹ nàng yêu thưƠng nhau lắm sao ??
--Ba mẹ à ...không phải kết cuộc nào của cuộc hôn nhân do cha mẹ chỉ định, đều có kết cuộc mỹ mãn đâu ..
Ông Trung thở dài rồi đứng dậy ..
---Thôi được .....con suy nghỉ làm sao thì tuỳ con quyết định ....nhưng con cũng nên nghỉ lại rằng có một người sẽ vì con mà có thể lên cơn tim bất cứ lúc nào ..và lời hứa của ba mẹ ....-----Nói dứt câu ông Trung liền bỏ đi lên lầu ...bỏ lại mình Thảo nhìn Theo sau với nết mặt ủ rủ và buồn bã ....
--------------------------------------------------- -------
Tuấn ngồi suy nghỉ trong phòng một hồi lâu ...rồi thì sau cùng chàng cũng có câu trả lời cho chính mình ..Tuấn liền hớn hở mở cửa phòng rồi đi vội ra ngoài phòng khách ....ra đến nơi thì thấy Mẹ chàng và bà nội đã dọn sẵng cơm tối..và ba chàng đang ngồi trên ghế ..
Tuấn liền đi đến gần cái bàn rồi cũng ngồi trên ghế đối diện với ông Hoàng ....
---Thưa nôi, thưa ba mẹ ..con đã có câu trả lời rồi...Nhưng con có một đều kiện của riêng con ....con mong rằng nội và ba mẹ chấp nhận cho con ...
----Đều kiện gì thì mày cứ nói ra thử
-----ông Trung nói
----nói chuyện vơí con cái như thế ..làm sao mà nó nghe mày cho được ...
----Bà nội nhìn con trai ...nói như muốn binh giật cho cháu nội của bà ....
---Nhưng con mong rằng nội và Ba mẹ chắp nhận trước khi con nói ra .....---Tuấn nói trước như sợ cha mình không chịu
----Thì cứ nói ra đi ..coi có được không thì ba mẹ mới chấp nhận chứ ...chứ chẳng lẽ con muốn ......------
Không đợi ông Trung nói hết lời, Tuấn vội nói :
--Dạ thưa không , con không co 'đòi hỏi gì quá đáng đâu ..chỉ là một chút công bằng trả lại cho con thôi ..chứ con không có muốn cái gì mà ba má không thể chấp nhận đâu ....
--Thôi được rồi, có cái gì thì cháu cứ nói đi ...bà nội nhất định sẽ bênh cháu ...
--Cám ơn nội ,
---dạ con muốn nói là ....nội và ba mẹ muốn con lấy Thảo..con chấp nhận ....nhưng có đều .....tụi con sẽ phải làm vợ chồng một năm thôi ....rồi sau đó tụi con sẽ ly dị......rồi đường ai nấy đi ...
----Ý của cháu là .....
----Nội à ..cháu chấp nhận hết tức cả những gì Nội và ba mẹ đưa ra ..nhưng cháu chỉ có một đều kiện duy nhất đó mà thôi..còn nếu không ..thì đám cưới này ..cháu nhất định sẽ không chịu .....
Bà nội, ông hoàng bà hoàng đều nhìn nhau rồi như có quyết định , Mẹ Tuấn bảo :
---Thôi đươc, vậy tuỳ ý con ......nhưng nếu như con yêu Thảo ......
---Mẹ à, chuyện đó sẽ không sảy ra đâu ...vì thế Mẹ và nội đừng nên buồn lòng .....
Vừa nói xong, Tuấn đứng dậy ....
--Con không định ăn gì sao Tuấn -----Mẹ Tuấn nói vừa lo cho con trai
--Tuấn định đi, nghe Mẹ nói chàng liền soay lại ...
----Dạ con không đói đâu, con đi ra ngoài một tí .......
Nói xong, Tuấn mở cửa trước rồi lên xe Mercedez của chàng, rồi Tuấn lai xe đi ...
----------------------------- -----------------------------
Thứ Tư trôi qua ......rồi thứ năm cũng lặng lẽ ra đi ....
***Thứ Sáu ******
"knock" "knock"
Có ai đó đang gỏ tay trên bàn của mình ..Thảo nhìn lền và bắt gặp ngay cái ánh mắt đáng ghét mà hằng ngày nang` phải gặp trong hãng ....
Thảo ngước nhìn lên ...nhưng rồi lại nhìn xuống bàn làm việc của nàng tiếp ....
"knock" "knock"
----Anh lại muốn gì đây ??-----Thảo giận dữ lên tiếng ...
---Ok gần đến giờ ăn trưa rồi ..nhưng tôi muốn cô đi với tôi ra ngoài một chút ...
Thảo nhìn Tuấn ngạc nhiên ...
---Anh muốn đi đâu .....??
--Cô quên là tôi có nói với cô là chúng ta cần đi ra luật sư hay sao ?
--Tôi nhớ chứ ...nhưng đi bây giờ à ..???
---Yes, đi ngay bây giờ ....hay cô còn muốn đợi đến chừng nào nữa .??
--Okay ..that's fine with me ...Anh muốn sao thì sao đi ha?
--I"m going to take ...Jimmy with me too ...
----Jimmy nào ???
----Never mind ...Anh Công Thành đó ....
---ohh ..thì ra có người đi theo để làm witness hả ...Thật là ki` mà sao anh không nói sớm ...để tôi còn rủ witness của tôi đi nữa chứ .....
---Bây giờ cô có thể gọi ai đi với cô cũng được mà ....
---Anh ...anh ...bộ anh tưởng ai cũng rảnh như anh hả...chỉ có đi qua rồi đi lại thôi sao ...bạn tôi còn phải đi làm đó.....
---Tuỳ ý cô ...có người đi với cô cũng được ..không có thì cũng đâu có lien hoang gì đến tôi .....anyway, tôi muốn đúng 12:30 cô xong hồ sơ giùm nhé ...nếu không thì để Monday làm ..
---Còn nữa ..đây là địa chỉ của luật sư mà tôi muốn cô đi đến gặp tôi ở đó ....--vừa nói Tuấn lấy ra một tờ giấy trên trong túi áo của chàng rồi đưa cho Thảo ------
----ok, cô gặp tôi ở đó lúc 1:30 p.m....đừng để tôi phải đợi cô ...vì lúc đó cô sẽ không biết chuyện gì sẽ sãy ra...
Nói xong xui , Tuấn bước vào phòng làm việc của chàng rồi đống cửa lại .....20 phút sau ..Tuấn khoát áo ngoài vô rồi bước ra khỏi văn phòng rồi Tuấn và Công hai người đi thẳng ra thang mấy ....
Thảo nhìn theo mà nang` tức không thể nào nói cho hết ....làm sao đây ..bây giờ ai cũng đi làm rồi ...vậy mình phải gọi ai ???nói xong Thảo lây' cái phone cầm tay của nàng rồi gọi điện cho máy người bạn ..Thảo gọi Ngọc Ánh , Nhật Hạ, Thuỷ Tiên.....nhưng chẳng có ai băt phone cả..cuốn cùng ..Thảo gọi phone cho Tuyết Nhung ......
"ring" "ring" "ring" ..... vừa nghe ba cái rings thì có người bắt phone ..thiệt may quá
---hello ??
--Hello, Nhung hả
---OH yes, em đây chị Thảo ....có gì không ?
--Dạ không có gì ..hôm nay em không được khoẻ cho nên xin nghỉ một ngày ....
---vậy tốt rôi` ...em mau thay đồ đi ..lát Thảo tới chở Nhung đi chổ này ....
--Đi đâu vậy Thảo ....
Thảo định nói là đi đến luật sư ....nhưng lại sợ Tuyết Nhung hỏi nhiều lời ...cho nên ...
---Ờ ..thì chở Nhung đến đó rồi biết ....thay đồ lẹ nha....
Nói xong không đợi TNhung trả lời , Thảo off phone rồi lấy cái purse của nàng, rồi Thảo đi ra ngoài thật lẹ
Thảo chạy xe qua ngõ nhà Tuyết Nhung, khi đến nhà Thảo thắng một cái "két " ...rồi cô nàng lật đật để park lại và còn để máy xe chưa tắc ..rồi vội vả chạy thắng đến cửa nhà của Tuyết Nhung ..
---"ring" "ring" "ring"
Cánh cửa cái mở và Tuyết Nhúng ngó đầu ra ..
---trời chị Thảo ..làm gì mà gắp gáp dử vậy ....
--Lẹ lẹ đi cô hai ...đã cho cô thời gian thay đồ rồi còn sửa soạn chưa xong hả ...
---Ờ chị đợi em chút ...em chạy vô phòng lấy cái bóp rồi ra liền à ...
---lẹ lẹ đi ...---Thảo vừa nói rồi cô lại đi ra ngoài xe ngồi đợi Tuyết Nhung .
---Đi đâu mà gắp quá vậy chứ --Tuyết Nhung vừa đi vô phòng vừa nhủ thầm ..không biết chuyện gì sảy ra nữa ....Thảo ít khi lật đật như thế này ....Tuyết Nhung đi vào phòng lấy cái bóp rồi đi ra ....Sau đó TN đi ra khỏi nhà rồi cô khoá cửa chánh lại ....
Vừa đi ra đến xe, mở cửa ngồi đằng trước kế bên Thảo mà Tuyết Nhung không nhịn được cười ...chưa bao giờ cô thây' cái mặt của Thảo chầm dầm như thế ....
---Ai chọc giận chị à .---Tuyết Nhung lên tiếng khi Thảo chạy xe đi ..
Thảo ngồi trên xe mà cô nàng cũng vừa bật mình ..nhưng nghỉ lại mình đang lái xe không nên hờn giận như thế ..Thảo ráng hé nụ cười rồi nói ...
--Oh không, đâu có gì đâu à ..
---Không có gì à ..vậy sao chị lại không được vui như thế...có chuyện rồi phải không ---Tuyết Nhung vừa nói vừa nhìn Thảo ...
---Đã nói không có gì mà ....---Thảo cắt ngang ..
--OH ---Vừa nghe giọng nói của THảo gắt gao như thế Tuyết Nhung cũng không dám hỏi thêm ....
khoảng năm phút sau ..trong xe ai cũng im lặng ...TN lại nói ...
----Vậy Thảo đưa Nhung đi đâu vậy ...
---Cô hai ơi ....đừng có hỏi nhiều có được không em ...Thảo mệt lắm rồi không có muốn nói gì nữa ....đến đó rồi Nhung sẽ biết ....
Thảo vừa nói vừa nhìn lại cái địa chỉ của Tuấn đưa .... Nhìn theo mắt của Thảo, Tuyết Nhung thấy cái tên : Luật Sư Johny Nguyễn ...
---Ủa chị ..định đi ra ngoài luật sư hả
----Ờ ----
--Chị ra luật sư chị vậy chị Thảo ..bộ có chuyện gì sảy ra trong nhà chị sao ??
---Nhung ơi là Nhung à ..chưa bao giờ mà em hỏi nhiều như thế ..sao hôm nay em thắc măc' nhiều vậy ....---THảo hỏi , nhưng mắt nàng cứ nhìn đường để đi kiếm chổ đến luật sư
---Đến đó rồi em sẽ biết mà ....đừng hỏi Thảo nữa ..THảo nhứt đầu lắm rồi .....
- 1) Trong một năm chung sống, cô không có quyền cang thiệp vào chuyện đời tư của tôi ..
Mới đọc câu số một thì Thảo đả có ý kiếng ngay ....
---Thiệt điên, sao tôi lại muốn cang thiệp vào chuyện của anh chứ ...làm như hay lắm vậy
3) Đi ra ngoài đường thì mạnh ai náy đi, làm gì thì làm ...Nhưng khi có người thứ ba suất hiện thì phải làm tròn bổn phận của một người vợ .
---Cái này ..thì tuyệt đối anh khỏi phải lo ..vì đi ra ngoài đường nếu tôi thấy anh đằng trước thì tôi sẽ chạy ra đằng sau ....còn thấy anh đằng sau thì tôi sẽ chay cho nhanh ....Nhưng tôi hơi confuse about cái câu " làm tròn bổn phận của một người vợ khi có sự suất hiện của kẻ thứ ba " vậy có nghĩa là sao hả ..
Tuấn nhìn Thảo rồi cười ...
----Thì ý của tôi là ..tuy ở ngoài tôi với cô không đội trời chung thiệt đấy, nhưng mà một khi gặp người quen ..tôi hy vọng cô acting gióng một người vợ đảm đang một tí ....
----hi hi hi , có thiệt không ...anh nghỉ tôi sẽ là ngườ vợ đảm đang được sao ....???
---Tuỳ cô, nhưng tôi chỉ hy vọng cô không làm mất mặt tôi trước bạn bè và người thân ..
Thảo nghe Tuấn nói, nhưng nàng lại không trả lời gì cả ..chỉ nhìn vào tời giấy rồi lấm bẩm đọc tiếp
5) Câu này ....đặc biệt một chút ..nếu như không làm theo ...thì ....mỗi một ngày .....sau ngày này, là cô phải trả cho tôi $200 nếu như cô không chịu ly dị đúng 1 năm làm vợ chồng .
----hi hi hi , tôi thấy câu này là thất cười nhất đó nha ...Làm vợ anh 1 năm cũng đủ làm cho tôi muốn bỏ trốn chứ đừng nói chi là phải ở thêm nữa -----
Như suy nghỉ ra đều gì, Thảo lại nói :
---Nhưng mà, chuyện gì sẽ sảy ra nếu như một trong hai chúng ta muốn get OUT of cái đám cưới này khi chưa đến một năm ??
Tuấn cười:
----Oh cái này thì dể thôi ..thì người kia phải chấp nhận ký tên ly dị
---Nhưng tôi cũng muốn nói cho cô biết là ..chỉ có một đều kiện , là nếu như cô hoặc tôi kiếm được một người mà mình yêu thich thì không thành vấn đề ....bắt buộc người kia phải ký tên ..không cần biết chuyện gì sẽ sãy ra .....đến hai bên gia đình ....Nhưng chỉ có cái reason duy nhất đó mới bắt buộc người kia ký tên ..ngoài ra những đều kiện khác đều không được ...---Tuấn nói một hơi không ngừng
Thảo nhìn Tuấn. như không hiểu anh ta lắm ..nhưng rồi Thảo cuối cùng Thảo cũng nghỉ ra được và nói :
---Nghe anh nói vậy , nếu như anh khó ưa ....tôi không sông chung được ..thì bắc buộc tôi phải đợi đến 1 năm anh mới chịu ký tên hả ..
--Yes, Cô nói không sai tí nào ..
--như vậy là ép người quá đáng rồi ....---Thảo vừa nói vừa cằng nhằng
----Khoang đã, tôi có nghe lầm không ? cái đám cưới này là cô chấp nhận mà ..có ai ép buộc cô đâu chứ ....nếu cô không có thích chung sống với tôi là chuyện của cô ...tại cô tôi mới ra nong nổi này .....--Tuấn nói như cải lộn
---Anh nói gì ..tại sao tại tôi anh mới ra thế này là sao ha? ----Thảo không chịu nổi cái điệu ăn nói của hắn ...
---Anh Tuấn chị Thảo ...chúng ta đang ở văn phòng luật sư mà ...----Tuyết Nhung xen vào ....
---Xin lỗi luật sư ....---Thảo như trở lại bình tỉnh ..và cảm thấy hơi hổ thẹn khi nói chuyện lớn tiếng ở văn phòng..cũng may hôm nay không có khách
---Okay ....tôi đã đọc xong cái contract gì của anh rồi nè..vậy bây giờ đến phiên tôi nha ...----Vừa nói Thảo vừa cầm tờ giấy trắng rồi lật ra đằng sau viết :
----Để tôi vừa viết vừa đọc cho các người nghe luôn nè ..
2) Khi ở trong nhà, phòng anh anh ở ..phòng tôi tôi lo...Tuyệt đối anh không được bước vào phòng tôi nữa bước....Trừ khi ....
---Trừ khi ..cái gì ....--Tuấn hỏi
--Oh hỏng có gì tôi quên mà ...để tôi erase cái đã ...
Rồi thì Thảo lấy cây viết gạch ngang qua cái chữ " Trừ Khi"
4) Tôi mặc đồ gì thì kệ tôi ..anh không được phê bình cho dù ở bất cứ chổ nào ..
--Cái này thật khó khăng nha ..cô có biết ăn mặc thế nào đâu chứ ....nhưng thôi ...cô muốn sao thì sao đi ...
5) Tôi tuyệt đối không nấu nướng, giặc đồ, và rửa chén cho anh !!!!!
-----có thiệt không ?? cô là vợ .mà không nấu ăn, giặc đồ cho chồng à ...
---Actually, nếu là chồng tôi thì tôi làm mấy thứ đó ..còn anh ...vợ chồng trên danh nghĩa mà ...tại sao tôi phải làm bổn phận đó chứ ..
---Vậy à ..chứ không phải cô không biết nấu ăn, và giặc đồ sao ??
---Đủ rồi nha hả ..sao anh cứ nói xấu tôi hoài vậy ....biết thì sao ?? không biết thì có liên hoang gì đến anh ha???? ---Thảo nói một hơi ..như cải lộn với kẻ thù không bằng .
---Không có liên hoang gì đến tôi ...nhưng mà ..con gái như cô mà ..không biết ....---Nói đến đây thì Tuấn lại ngừng giữa chưng.
--Tôi con gái làm sao ha? ...sao lúc nào cũng nói giữa chừng vậy ??----Thảo bật minh` nói ...
----Người hiểu biết thì nói phân nữa sẽ hiểu ngay ...chi có những người không biết gì ..cho dù có nói hết câu cũng đâu có hiểu chứ ....
---Anh ....ạnh ....okay anh hay mà ...
---Hi hi hi hi hi ,
---Ha ha ha
--hi hi hi
---Các người cười cái gì thế ....----Tuấn và Thảo nhìn Luất sư, Tuyết Nhung, và Công nói một lược .....
---trời ơi ....em chưa bao giờ thấy chị Thảo dữ đến vậy đó nha ...---Tuyết Nhung nói vào
---Con nhỏ này ..hôm nay chị dẫn em đến đây để nghe em phê bình chị hả ---THảo nhìn Tuyết Nhung như đang giận cô em gái của mình ..
Đến bây giờ anh chàng luật sư trẻ tuổi mới nhìn lại tờ giấy của Tuấn và Thảo đả viết vào và nói :
---Okay , tôi nhận cái case này của anh chị ....cái contract này tôi sẽ type ra như một cái contract thật sự vậy ..nhưng anh chị phải hiểu cho nhé ..cho dù có gì sảy ra..hay là anh chị có bị vấn đề gì ..thì văn phòng luật sư này không chịu trách nhiệ về cái vụ này ...nhưng còn cái tờ giấy ly dị thì không thành vấn đề ....
---Nhưng cho tôi hỏi ...nếu lỡ ...như anh chị yêu nhau thật thì làm sào ....
---Cái gì ??
--Anh nói sao ???
----Hai người không cần phản ấn mạnh thế đâu ...tôi chỉ nói là ..nếu như ....
--Tôi hiểu anh nói gì mà ....chuyện đó không bao giờ sãy ra với tôi đâu ---Thảo nói nhanh
---Đúng rồi ..chuyện đó không bao giờ sãy ra đâu ....--Tuấn cũng nói vào
---Nhưng tôi nói là nếu như đó ....nếu thật sự anh chị yêu nhau thì sao ???
---Đã nói không bao giờ mà ----Tuấn và Thảo nói một lược rồi lại nhìn nhau ..
--Okay, okay .....vậy tôi làm cái contract này cho anh chị nhé ..rồi anh chị cứ việt đem về rồi để chổ nào cũng được ....tôi sẽ làm cho mỗi người một cái ....
Page 104