CHUYỆN TÌNH KHÔNG TÊN by Mỹ Duyên
ThiTham 19.01.2004 20:09:36 (permalink)
"đời tôi cô đơn nên hai tay dắt hai anh"

Thảo đang lái xe Acura 4 cửa đời 2002 mà ba nàng vừa mới tặng cho nàng khi nàng vừa tốt nghiệp song 4 năm đại học ở Cali . Nàng vui mừng không kể . Tuy rằng nàng ước mong có được một chiếc xe convertible và nhất là xe Mercedez kìa ..vì đây là ước mơ của nàng khi còn học ở trung học . Tuy thế hôm nay nàng vui lắm vì vừa có xe mới đi dạo và còn chở cả 4 người bạn thân thương nhất của nàng trên xe ..Nàng vừa chạy xe vừa hát :

"Đời tôi cô đơn nên hai tay dắt hai anh" , "đời tôi vì thế nên giờ đây mới tan tành"

"trời" tiếng của Ngọc Ánh ở đằng sau vọng lên

Thảo nhìn vào cái kiếng hậu rồi cười :
"Cái gì mà kêu trời vậy cô hai ?"

---Bộ bà hết bài hát rồi sao lại đi bắt trước mấy cái gả đàn ông thất tình bị bồ bỏ vây---

-----cái gì mà bồ bỏ chứ ....người ta hai tay dắt hai anh bộ bà hỏng nghe sao ??----

------Thiệt hong đó cô ba -------Ngọc Anh vừa nói vừa cười ---Ê mấy chị em ..Con thảo nó nói nó có hai anh kìa ....tụi bây có biết anh nào hong dị ....

---Ờ biết ..chứ ----Thuỷ Tiên cười

---Em cũng biết nữa đó nha ----Tuyết Nhung nói vào

---Me, too, me too----Nhật Hạ cũng lên tiếng


Thảo vừa nghe nói đến đây liền soay qua nhìn Thuỷ Tiên (vì Thuỷ Tiên ngồi phía trước gần nàng).....----Ê làm sao các người biết dạ ---

----Thì hai tay dắt hai anh là ....là gì chị em ----Thuỷ Tiên vừa nói vừa cười khúc khích ...

----Ờ thì ....Anh Nhân với Anh Nghiạ... đó đó chứ ai------Tuyết Nhung lên tiếng

------Mèn ui ....các người chơi tui à ....dám đem anh hai , anh ba của tui ra mà chọc ha------

Ngọc Ánh cười tươi

----Vậy chứ "đời tôi cô đơn nên hai tay dắt hai anh------- hỏng phải anh của Thảo thì chẵng lẽ anh của tụi này à ....hi hihi .....

----And how about "Đời tôi vì thế nên giờ đây mới tan tành" là sao dạ mấy chi-----Nhật Hạ lên tiếng

------Thì ....con Thảo hỏng có anh nào di chung cho nên nó dắt anh hai, anh ba nó đi .....Mà hai anh nó đi thì nó làm sao kiếm chàng hoàng tử của nó bởi vậy ...."tan tành" chứ sao ..... ---Tuyết Nhung xen vào


----Mấy người này kỳ à nha ......người ta chưa kiếm được người yêu lý tưởng đó mà ....chứ đâu có ế à -----

-------Tụi này đâu có nói cô ế đâu cô ba ...Cô mà ế chắc tụi này khỏi có chồng quá ----

----Ê Nhung, bộ bà muốn chồng lắm hả , Sao tui thấy bà cứ nhắc hoài----Nhật hạ lên tiếng

---Đâu có chứ .....tui hỏng dại gì mà có chồng bây giờ ----

----Sao vậy cô tư -----Thảo hỏi

-----Thì đàn ông con trai khó tin tưởng nè , háo sắc nè .....nhìn bề ngoài không à ...có anh còn kẹo còn hơn kẹo kéo tụi mình ăn bên ViêtNam nữa đó -------

-----vậy sao ? cô tư cũng rành mấy anh quá hen ....hèn chi .....bạn trai cô tư cũng hỏng thèm ----Thuỷ Tiên vừa nói vừa chọc bạn


Cả 5 người con gái ngồi trong xe đều cười gần ra nước mắt . Vì mỗi lần nói chuyện về mấy chàng thì các nàng đều nói xấu, chẵng có một tí xíu nhân từ nào đến những anh chàng đó cả .

Ngọc Ánh nhìn ra ngoài kiếng xe vừa nhăn mặt vùa nói :

----Ê, ê Thảo , cô chỡ tụi này đi đâu vây ?----

Thảo nhìn trong kiếng chiếu hậu để sang bên lane khác và nói :

----Thì hôm nay saturday rồi và còn là sinh nhật của nhỏ Nhật Hạ , thì tui chở các người đi park làm birthday party cho nó chứ sao Ánh hỏi kỳ vây ?

Ngọc Ánh nghiên người lên rôi đưa ngón tay chỉ về phía trước bảo:
----Thấy chưa ? lo nói chuyên mấy anh không à . Làm đi qua khỏi cái park rồi còn gi -----

----Hả ------Cả bốn tiếng con gái vọng lên trong cùng một lúc

---Còn hả à . Cô ba chậy qua khỏi cái Golden Park rồi kìa ----

---Chán ghê không . Bây giờ bắt tui phải u-turn lại nữa à---Thảo vừa than vừa nói .

Rồi thì Thảo change lane trái rồi u-turn lại .Và cũng vào lúc đó có một chiếc xe Mercedez đời mới hai cửa, convertible, màu silver ,thât đẹp từ bên kia đường quẹo suống .

--Ê, ê, coi chùng Thảo ----Thuỷ Tiên lên tiếng

----Hú hồn má ơi ...Thảo làm gì mà chậy ghê thế ...có u-turn thì cũng từ từ chứ ------Nhật hạ bảo .

Thảo vừa nhìn qua kiên chiếu hậu vùa chạy xe và nói :

--Có gì mà mấy nguòi kêu ôm sòm à ....làm tui cũng hết hồn đó ...Ý mà đẹp thiệt đó nha ..hiiiih----

Thuỷ Tiên nhìn Thảo ngạc nhiên:
---Cái gì đẹp vậy cô ba ??
----Có gì đâu chứ ....thì cũng công nhận cái anh chàng lái xe Mercedez đó bảnh thiệt đó nha ---Ngọc Ánh lên tiếng ..

---Các người nói anh nào vậy ----Thảo hỏi ...

---Vậy Thảo nói cái gì đẹp ----Tuyết Nhung lên tiếng

----Trời, các người nha !! Tối ngày lo đi khen anh này đẹp đên' anh kia đẹp ...Bộ tui nói cái người lái xe đẹp hay saỏ Kể cả mặt của hắn ra sao tui hỏng biết huống hồ chị đẹp hay xấu à ...Ý tui nói là chiếc xe Mercedez hai cửa đó thiệt là đẹp hỏng thể tả đó ....hihih

Ngọc Ánh vừa cười khúc khích vừa bảo :
---Trời ạ , con nho ? này tối ngày nó chỉ biết đến cái xe thôi ...hèn chi đến giờ cũng chưa có anh nào sáp vô..hỏng sợ cô em đòi anh phải có xe Mercedez em mơí chịu sao ??

----hihhihiih, nhỏ ngọc ánh này hiểu ý tui ghê ta

Thuỷ Tiên nhìn ra ngoài xe vùa đùa vừa nói:
----Bộ thiệt hả ...Anh nào có xe Mercedez cô mới chịu hả ----

-----Tui nói vậy thôi chứ tôi ham giầu lắm sao ?? Nhưng chỉ là Thảo rất thích xe đó ghê lắm ..

Thảo vùa nói vùa quẹo phải lúc đèn xanh vừa bật lên và nàng ngừng xe lại để đưa tiền parking cho chú bảo vê. Rồi nàng chậy xe ghé vào chổ parking tróng mà nàng thấy gần đó . Cả năm người bạn gái đều đi xuông xe vừa cười khúc khích :

Thảo bảo :

----Thôi mấy chi em làm ơn đem đồ ăn rồi vào park chơi đi ...cười hoài à ....coi chùng ...ống chề hết cả đám ----

---Xí ...even though trai thiếu gài thừa thiệt nhưng at least ...mình cũng có tí nhan sắt mà ...sợ gì chứ phải không các chị -----Nhật Hạ lên tiếng với giọng nói thật vui tươi và hồn nhiên .

Thật ra năm người bạn gái này họ quen nhau khi vùa mới lên 9 tuổi . Khi đó họ học cùng chung một trường ở Cali . Rồi thi lên tiểu học và trung học cả năm người họ vẫn quấn quít bên nhau như năm người chị em ruột thit trong nhà . Vì thế khi vào trung học thì Ngọc Anh có ý định kêu cả năm đứa con gái sưng nhau nhu chị em . Ngọc Anh lớn tháng nhất cho nên nàng làm chị hai, rồi thì tới Thảo , Tuyết Nhung, Thuỷ Tiên, và rồi em út chính là Nhật Hạ . Vì thế Nhật Hạ rất được sự châm sóc cũng như yêu thương của bốn người bạn và cũng là chị của nàng .

Rồi thì thắm thoát năm trung học trôi qua các nàng ai cũng có những ước mơ riêng của ho . Tuy lúc lên đại học mỗi đúa đều học nghành khác nhau . Nhưng đến cuối tuần thì họ lại rủ nhau đi chơi như những ngày còn thơ ấu .


Thảo mỡ khóp xe ra . Rồi thi cô và Ngọc Ánh, Thuy Tiên , Nhật Hạ và Tuyết Nhung mỗi người trên tay cầm một măm đồ ăn thật tươi vừa đẹp mắt lại vùa thấy rất ngon miêng ..

Thảo nói :
----Mấy người đem đồ ăn đến bàn trước di nha ....đế Thảo khoá xe lại đã ----

Khi Thảo đi lại bàn với những món ăn mà Mẹ nàng và Mẹ của các bạn nàng đã nấu khi họ biết hôm nay là sinh nhật của Nhật Ha .

---Mấy chị nè ..bác gái làm máy món ăn này thấy hắp dẫn quá mấy chị ơi ...em xin phép được ăn trước nha ----Nhật Hạ lên tiếng

---Cô nhạ.ăn nhiều thế coi chừng mập cho xem..rồi lúc đó có muốn diet thì cũng muộn rồi đó nha .hiihhih----Thảo vừa nói vừa cười khúc khích .

----Em hả, tại mấy chị hỏng biết đó thôi chứ em ăn nhiều cũng hỏng mặp được đâu ..vì body cúa em nó mặp hóng có nổi ----

Ngọc Anh vùa ăn miếng chả giò vừa nói
---Thôi mấy chị em ơi bây giờ nói chuyện serious đi nha ...đừng giởn nữa ..đứa nào cũng ra đại học hết rồi mà cứ giởn vây ... người ta cười chết ----

---Trùi, thiệt là chị hai tui à ...có muốn làm chị hai của tui luôn hong Ánh ...tuy ra đại học rùi nhưng at least cho người ta enjoy life tí chứ ..---Thảo trả lời ..



Ngọc Ánh nhìn Thảo rồi ăn miêng mì rồi hỏi :

----Còn cô sao rồi cô ba ? Mấy ngày nay kiếm được việc làm gì chưa đây ?-----

Thảo nhìn các bạn rồi lấy một miếng trả giò vừa nhai vừa nói châm chạp nói :

----Nói thiệt nha, mấy tuần nay chẳng kiếm được việc làm gì hết đó ..muốn đi làm mà hỏng ai thèm mướn đây ...biết vậy ngày xưa tui đi học làm cô giáo chắc có lẽ giờ này có job rồi .Còn các người thì sao đây ?

Thuỷ Tiên vừa cười vừa nói với vọng êm ái của cô :
---Tui thì mới kiếm được việt làm đó nha ...cũng ok lắm à..Nhưng ông boss coi bô hơi khó khăn ..

----Em cũng mới vừa vào làm đó mấy chị tuy việc làm cũng khó nhưng mà em thích lắm ----Nhật Hạ lên tiếng ...

Rồi Thảo nhìn qua Tuyết Nhung và Ngọc Anh, không đợi họ trả lời thì nàng đã lên tiêng:
---Các người khỏi nói , tui biết các người cũng vừa vào làm y tá trong bệnh viện phải không nè -----

---Đạ đúng rồi em với chị Ngọc Ánh cũng vừa vô làm trong bênh viện 2 tháng nay thôi đó .

----Mấy cô thì đỏ rồi, chưa ra trường thì đã đi làm rồi ...còn tui hồi nào đến giờ có đi làm gi đâu ...chỉ đi làm part time trong shopping, bây giờ ra trường rồi lại không có viêc. gì lam.chán ghê .

Vừa nói xong Thảo gắp lấy một miếng chả giò vừa định chấm vào nước mắm mà Mẹ nàng đã kèm theo trong hủ thì đột nhiên có một vật gì vừa tròn vừa cứng bây lại phía nàng ..

---Ui Da----Thảo kêu lên
----Có thiệt không đây ai chơi ác đến nỏi đá trái banh vào chén nước mắm của tui vây ----Nàng vừa kêu vừa định phuổi nước mắm mặn lúc nãy đã rơi lên chiếc áo sơ mi hồng và quần jeans mà nàng mới mua ....Khi nàng ngước lên đã thấy một gã đeo một cặp kính đi tới bên nàng ...

Gã đàn ông chưa kịp mỡ lời thì nàng đã nói :

----Cái ông kia , chơi banh kểu gì vậy hả , Ông có biết cái gì tui cũng chịu được ...Tui thích nhất là ăn đồ với nước mắm của Mẹ làm ...Nhưng tui cũng sợ nhất là mùi nước mắm này đây ...vậy mà ông làm cho nó bây lên hết quần áo tui thế này rồi ..

Gã đàn ông châm chú nghe nãy giờ rồi buông miệng nói :
---Xin lỗi cô vì tôi sơ ý cho nên ....

--Sơ Ý hả ông chơi bánh tuốc ở đàng kia, tui ở đây vậy mà ông cũng đá đến đây được hả -

----Thôi chị Thảo ơi chắc tại người ta lỡ chân đó mà ----Nhật Hạ lên tiếng

----Em nha binh người ngoài phải không ----

Tôi đã nói xin lỗi cô rồi mà ..tại tôi đá hơi manh cho nên ----gã đàn ông ấp úng nói

---Thiệt tức chết đi ...thiệt là hôm nay là ngày xui xẻo của tôi đó ....

Ngọc Ánh đứng gần bên khẻ nói với ngươi đàn ông ...
---Không sao đâu, anh hãy đi lại chỗ cúa bạn anh đi .. Anh đứng đây nữa là anh khổng cải lại con Thảo đâu đó .

Gả đàn ông nhìn Thảo một lần nữa rồi quây lưng bỏ về chổ mà chàng chơi đá banh .

-----Thiệt tức, tức chết tôi đi ....đã vậy rồi các người hỏng binh cho tôi còn binh cho nguòi ngoài hả --Thao vừa nhăn mặt vùa lấy napkin lâu chùi chổ mà nữa chén nước mắm đã rơi xuống vào người cô .

---Người ta cũng hỏng có cố ý đó mà cô Ba ----Thuỷ Tiên nói

---Không biết vô tình hay cố ý ...và hỏng biết hắn đá bằng cái gì mà từ bên kia gần mấy chục feet mà hắn cũng có thể đá đến đây được ...thiệt xui cho tôi mà ...

----Thôi được rồi cũng chiều rồi mấy người ời ---Tôi còn phải về nhà phụ Mẹ làm đồ nữa đó ..Vì ngày mai dađy tui có tiệc ở nhà đó cho nên về phụ Mẹ làm mấy món đồ ăn đã .-----Tuyết Nhung lên tiêng '

-----hihihihi trời cô tư vậy mà cũng siêng quá ha ??---Thảo nói
---Cười rồi sao Thảo ...Thôi được rồi tha cho anh chàng hòi nãy đi ...Ngọc Ánh nói

---Ghét thì tôi vẫn ghét như thường à ..Coi chùng hỏng đội trời chung luôn nữa đó .Con người gì thật thấy ghét.

Thảo nói

Nhật hạ đứng gần bên vừa cười mĩm chi vừa nói ..

--Trời nguòi ta đẹp trai vậy mà chị nói thấy ghét hả . Chị có biết hắn là ai hong?

--Là Ai ??

---Thì là cái anh chàng chậy xe Mercedez hai cửa hồi nãy chứ ai

Thảo nhìn Nhật Hạ rồi nhìn qua Tuyết Nhung, Thuỷ Tiên, và Ngọc Ánh vừa nói :

---Thì ra he là anh chàng chạy xe Mercedez hả ...
Mấy người nói chơi với tôi phải không ? cái người hồi nãy mà các ngượi nói là đẹp trai sao ??

Tuyết Nhung cười:

---Trời người ta vậy mà hỏng đẹp trai hả ? Cao gióng như Cổ Thiên Lạc , lại có hai đồng tiền thật dễ thương .

---Ý còn nữa nha , cười cũng có duyên lắm à ----Nhật Hạ chen vô

--Đã vậy còn đeo cập kiếng trắng gióng như là bác sĩ vây .----Thuỷ Tiên nói

-----Có thiệt hong mấy cô hai ? Sao các người ....nhìn kỹ vây ...tui cũng đeo kiếng cận sáo mấy người hỏng bảo tui gióng nữ bác sĩ cho tui vui tí xem ....Thảo vừa nói vừa làm mặt giận dữ .

---Thôi mà , đừng giân nữa ...xấu thêm đó nha ..Thôi giờ mình về đi mấy chị em...cũng gần 5 giờ chiều rồi .----Ngọc Ánh lên tiếng .

Thảo lái xe ra khỏi parking và bắt đầu chậy xe về ngõ nhà của Thuỷ Tiên ...Vì Nhà Thuỷ Tiên là xa nhất trong 5 đứa . Vừa chạy xe mà miêng của Thảo không ngừng nói :
----Nói thiệt nha, tui rất thích nước mắm Mẹ tui làm lắm...Nhưng cái mùi này thì nó thiệt là làm cho tui hỏng chịu nổi đó ...Đừng bao giờ để cho tui gặp lại cái người hồi nãy nha ..nếu không tôi sẽ không tha cho hắn đâu đó .-----

Ngọc Ánh vừa thở dài vừa lên giọng :

---Coi bộ con thảo nó sẽ nói chuyên này đến khi nào về đến nhà thì hoạ mai nó không nói nữa thôi ....Tối nay nó về thế nào nó cũng sẽ quyền rũa cho người ta chết quá .

---Quyền rủa hả ..Oh hỏng ác vậy đâu ...cùng lắm tôi vái trời cho hắn gặp một con nhỏ vừa đanh đá làm vợ cho hắn chết chắc ...

----hihiihihi đanh đá hả ....trên đời này nhìn qua nhìn lại hình như chỉ còn sót lại một người thôi-----Tuyết Nhung noí

----Ai vây---Thuỷ Tiên hỏi

----hihihiih Thì chị Thảo chứ còn aị.hiihihihih..----Nhật Hạ nói ...và ai ai trên xe cũng cười muốn gần bể kiêng ..trừ Thảo ra ...

----Ê các người đừng nói bậy nha ....tui vậy mà đanh đá saỏ

---Chứ sao cô ba ..Người ta chỉ lở làm trúng chén nước mắm của cô mà cô vái trời cho hắn gặp người vợ đanh đá ...Coi chùng ghét cúa nào trời trao của nấy đó nha !!! hiihhiih Ngọc Anh nói .

Vừa lúc đó Thảo cũng vừa chạy đến nhà của Thuỷ Tiên và đợi khi Thuỷ Tiên vào nhà thì Thảo chở Nhật Hạ, Ngọc Ánh , và Tuyết Nhung đi về ...Và rồi Thảo drop off Nhật Hạ , Ngọc Anh, và Tuyết Nhung ...đến nhà họ .xong xuôi . Rồi thì Thảo lái xe về một mịnh Vừa nghe nhạc vừa hát theo ...

"Khi tôi yêu người , người không yêu tôi . Khi tôi xa người thì người lại yêu tôi "

Khi vừa tắc máy xe xong Thảo lật đật chạy vào nhà để bấm chuôn ..Anh Hai của nàng vừa mỡ cưa :

---Thảo sao trong người em toàn mùi nước mắm không vây ----

Thảo nhìn anh bằng cặp mắt khó chịu

---Anh hai tránh ra lẹ lẹ để em đi tắm cái coi ....trời ời hôm nay xui chết được
Một người đàn bà khoảng chùng 50 tuổi gì đó từ trên lầu đi xuống và lên tiêng---

----Thảo con mới về đó à , sao nghe ôm sòm vậy
--Đạ thưa Mẹ con mới về ..Nhưng con phải đi tắm liền đây ...nếu không con chết mất ....---Thảo nói

Khi Thảo từ trong phòng tắm đi ra chưa kịp chải đầu thì nghe tiếng chuông của "ting , tong"

-----Để con ra mở cửa cho Mẹ ----giọng anh ba nàng nói

Cũng vào lúc đó Thảo vừa chải đầu xong, vừa vào phòng sắp sếp lại quần áo rồi ra ngoài xem ai mới đên..Vùa bước ra phòng khách thì nàng đã gặp ngay cha me nàng và hai người trung niên cũng cở tuổi Cha Me nàng .

Ba nàng nói:

---Đây là bác Hoàng bạn của Ba Mẹ con hãy chào hai bác đi con---

Thảo lể phép vừa chào vừa nói

---Đạ thưa con xin chào bác trai và bác gái mới đến ----

Vừa lúc đó Thảo đã để ý hồi lâu sao cánh của phòng khách lại mở ...Nàng tưởng đâu chắc anh ba quên đóng của khi hai bác mới vào ..Vừa định đóng cửa lại thì ...

----Ờ Khoang con ơị...---giọng ba của nàng nói chưa dứt câu thì đột nhiên có mốt bàn tay vừa chạm vao tay nàng khi Thảo vừa định đóng cứa lại :

---Xin lỗi cô ..tôi-------Giọng một người nam nghe sao hơi quen quen ...

Thảo vưa ngước lên thì ôi ...bắt gặp ngay cái ánh mắt của người đã ...ng chạm đến nàng chiều hôm nay ......


Thảo nhìn người đàn ông hồi chiều mình mới gặp với ánh mắt thật nhạy bén của nàng ..

Chợt Thảo nghe đâu giọng nói của ba nàng vọng lại
---Thảo ? Sao con không mời anh Tuấn vào nhà đi con----

Thảo như người vừa mới từ cung trăng trở về, nàng chợt giật mình như mình vừa mới quên một cái gì đó .

---Mời Vào -----giọng Thảo nói như chỉ để cho Tuấn nghe mà thôi .

-Đạ thưa cháu xin chào bác trai, bác gái ạ ---Giọng Tuấn ấm áp nói

Thảo nhìn gả đàn ông đang đi đến bên ghế sofa . Rồi thì chàng ta ngồi xuống gần bên bác Hoàng trai với vẽ mặt mà Thảo thấy chẵng ưa tí nào cả . Nàng nghỉ thầm tại sao lại có chuyện kỳ lạ đến thế ư ? Sao hôm nay mình lại gặp hắn hoài không biết nữa . Không biết ba mẹ nàng quen với bác Hoàng ra sao mà từ nào đến giờ nàng chưa gặp hai bác này bao giờ cả .

--Thảo con vào nhà làm một bình trà nóng ra đây đi con---Mẹ nàng bảo

-Đạ

Thảo vừa nói nhưng mắt của nàng vẫn liếc về phía Tuấn . Thảo vừa đi vừa nghỉ thầm trong bụng ..Tối nay mình sẽ có một chuyện thật là hay để kể cho mấy chị em mình nghe . Nàng vừa đi vừa mĩm cười như một đứa con nít vừa mới được ba mẹ khen khồng bằng . Thảo lấy một ấm nước rồi bắt đầu nấu nước sôi để châm trà cho khách và Ba Mẹ nàng . Rồi nàng khẻ kéo nhẹ cánh của ở tủ để lấy ra một bịt trà Jasmine mà ba mẹ nàng cũng thường thích uống khi nhà có khách . Khi đang đợi cho nước sôi xong nàng nghe ba mẹ nàng nói chuyện cùng hai nguòi khách xa lạ kia:

Giọng bác hoàng trai nói :

"Con thảo nhà anh chị , tôi thấy càng lớn cháu càng đẹp đó"

bác gái chen vô :

"Lại còn thấy lễ phép nữa đó anh , chứ con gái bây giờ ôi thôi tôi thấy đứa nào đứa nấy ăn diện mà không biết nó là việt hay mỹ nữa ."

"ha ha, thật ra anh chị cũng có một cháu trai thật bảnh trai như ba nó hồi xưa đó mà ." --ba THảo nói

Nước sôi song Thảo lấy trà bỏ vào bình ,rồi thì nàng đổ nước sôi vào và lấy ra 4 cái tách nho nhỏ thật xinh mà Mẹ nàng đã mua cách đây không lâu lắm . Thảo đem trà ra ngoài và 4 cái tách để rót trà cho ba mẹ và bác Hoàng .

------Thảo , bộ con quên còn có anh Tuấn ở đây nữa sao ? Sao con chỉ lấy có 4 cái tách vậy

Thảo vừa nhìn Mẹ vừa nói :
--Đạ , con ...tưởng đâu chắc anh Tuấn không có uống trà cho nên con chỉ đem 4 cái thôi đó Mẹ

---Thằng Tuấn nhà tôi nó gióng như ông cụ non vậy đó anh chị ơi ....nó không có chịu uống thứ gì ngoài ra trà và nước đá lạnh thôi .---Mẹ Tuấn nói .

Ba của Thảo bậc cười :

---hihi, vậy thì nó gióng anh Hoàng đây rồi chứ đâu mà chị nói vậy ....Nhưng anh hoàng còn lai rai được mấy ly ruọu và beer ..

Rồi nhìn thảo ông nói:

---Vậy con đem ra thêm một tách trà nửa cho anh Tuấn đi con --

-Đạ

Rồi Thảo vào nhà bếp lấy ra một tách trà rồi nghỉ bụng...Thật ra hồi nãy cô đâu có quên là có mặt của Tuấn chứ . Nhưng chỉ tại hồi chiều cô ghét hắn cho nên định không đem tách trà ra cho hắn mà thôi ..Ai biết chàng ta khoảng 27-28 tuổi mà lại uống trà như ông cụ non vậy không bằng . Vừa nghỉ bụng vừa thất cười ...chợt nàng có một ý nghỉ ma nàng nghỉ chắc thế nào kể ra bạn nàng cũng cười lăn cười bò ra hết .

Thảo đem tách trà đến ghế sofa thì lúc đó ba mẹ nàng và bác hoàng trai và gái đều rót trà xong và đang uống lai raị...

Thảo nói :

----Để tháo rót trà này vô cho anh Tuấn uống nghen ..tại bình trà xa chổ của anh quá ----

Thảo vừa nói tay nàng vừa rót trà vào tách cho Tuấn ...Rồi nàng đem đến trước mặt Tuấn và nói

---Mời anh uống trà --

---Cám ơn ---Tuấn nói ..

Tuấn vội lấy tách trà từ trong tay của Thảo ...Nhưng chợt anh nghỉ thầm sao nguòi con gái này lại tốt thế ư ....hồi chiều đã chủi cho chàng một trận sao bây giờ lại dễ thương kỳ lạ ....Chàng không nghỉ gì thêm bèn nưng chén trà lên và uống .....

"cough" "cough" "cough"

Mèn ui ..trà gì ....mà nó mặn thế này ....Tuấn vùa mới uống có một khốp mà chàng đã sặc ngay ....Ngước nhìn lên thì chàng khẽ thấy một nụ cười rất nguy hiểm của Thảo đang tặng cho chàng ....

----Anh tuấn ....có sao không anh ? Em quên nói là trà nóng lắm anh đừng uống vội ----Thảo vừa nói vừa chỉ vào tách trà ...

--"cough", "cough"

Mẹ Thảo lo lắng nói :
---Có sao không cháu

---Đạ dạ , cháu không có gì bác ơi ...chỉ tại gì trà hơi nóng ....

Bác Hoàng gái vừa uống một khốp trà vừa nói :

----Trà này anh chị mua ở đâu mà ngon thế ....cái mùi lại cũng rất thơm nữa .

----Trà đó là con Thảo nhà em nó mua đó chị ơi ...thật ra nó cũng gióng bà cụ non lắm ....cho nên lâu lâu là nó đi mua trà về để uống ...hihihih---Mẹ Thảo nói

Thảo nghe mà giận Mẹ ghê không ..

----Mẹ à, con chỉ lâu lâu ..uống thôi ..tại hồi xưa học bài khuya con sợ buồn ngũ nên mới uống chứ giờ con đâu có đâu .

Tuấn nhìn Thảo như nghỉ thầm ...thì ra cô nàng này chơi ác thật ..lại đi bỏ muối vào tách trà của chàng ...được mà...thì để xem mái mốt tôi tính sổ gì cô đây ...



* ring * *ring* *ring*

Tuyết Nhung vừa nhìn vào đồng hồ thì thấy đã gần 10:45 p.m tối .
----Giờ này mà ai lại gọi điện vầy kìa ..người ta buồn ngũ gần chết đây ---Nàng vừa nói vùa cằng nhằn .

--Hello ?------

--Ê nhỏ tui đây ----giỏng Thảo nói

Tuyết Nhung trêu bạn ...

--Tui là ai vây ..

---Thôi được rồi nha ...nói chuyện tí đi bà ..nãy giờ tui ló nói chuyến với mấy đứa kia cho nên mới call bà tối vậy đó .

Tuyết Nhung ngáp một cái
---hmmmmm....có chuyện gì vậy cô ba ??

Thảo vùa cười khúc khích vừa nói :
--hihihihhii, bà nghỉ coi có chuyện gì nè ...tối nay tôi lại gặp hắn nữa đó ...

---hắn nào vậy ---Tuyết Nhung hỏi với đôi mắt muốn nhấm lai

----Thì cái người chọc tức tôi hồi chiều này chứ ai ?? Cái người mà mấy người khen là đẹp trai đó đó ... nhớ hong ??

Tuyết Nhung như tỉnh hẳn và nói :

----cái anh chàng chạy xe Mercedez đó hả ---

--Ừa thì còn là ai nữa chú ...Mà Nhung có biết gì nữa không nè ..Ai ngờ Ba của him lại là bạn thân của ba tui hồi còn ở Viẹt Nam nữa đó chứ .
Vừa nghe Thảo nói Tuyết Nhung như mỉm cười . Rồi cô vội lấy cái gối nằm để sát vào tường rồi bắt đầu dựa lưng vào gối rồi nói :

----Chà chà , sao mà hũu duyên thiên lý quá vậy ta ...Sáng nay mới vừa chủi người ta ....bây giờ lại gặp rồi thiệt là .....hay không thể nói đó ...

Thảo bên đầu giây như ngừng nói một tí rồi trả lời :

---Hay cái gì mà hay ...hhihihhi ...coi vậy chứ mà hình như hắn củng giỏi lắm nha ....Nghe nói làm tổng giám đốc nữa đó chứ .......Nghe ba mẹ nói chuyện với hai bác tui biết nhà hắn giầu lắm đó . Cho nên mới chạy xe Mercedez đó nhỏ .

Tuyết Nhung vừa lắng nghe Thảo kể chuyện mà hai mắt của cô bây giờ muốn mở hỏng nổi rồi :

-----he he he, vậy thì cô ba sướng chứ sao ....Mai mốt có chồng giầu sang cho đở tấm thân ...hihihihị khỏi phải còn hát bài ....(yawn)...đời tôi cô đơn nữa ...

Thảo nghe mà muốn hét thật to vào cái mấy điện thoại :

---Lại chọc tui nữa hả bà ....Hỏng dám tới phiên him được làm chồng tôi đâu à ...vã lại hồi nãy tôi cho hắn uống trà nước muối rồi ...chắc giờ đây ở nhà ...hắn đau bụng đến khuya luôn ..hhihihi

---Thảo dúng là Thảo nha ...ngày xưa bà học high school...bà phá đến nối mấy thằng con trai phải kêu bà bằng chị .....bây giờ ra trường đại học rồi còn chơi trò con nít à .------Tuyết Nhung trêu

----Thì ai biểu hắn ...hỏng may ...ng chạm đến tôi ..cho nên tui cảnh cáo mà thôi ....Nhưng mà nhìn cái mặt nhăn của hắn là tui thấy thất cười ghê vậy đó ...


"yawnnnnnnnn"

--Buồn ngủ rồi hả Nhung ? ----Thảo hỏi

Nhung vừa định nhắm mắt thì nghe tiếng của thảo cô nàng vội cầm phone lên nói
----Biết giờ này mấy giờ rồi không cô ba ??/ 11:10p.m rồi đó ..tui buồn ngũ quá rồi ...

----Ờ thì thôi Nhung ngủ đi nha ..tui đi à ..

nói xong Thảo vội cúp mấy vì nàng biết Tuyết Nhung là người rất khó ngủ ..Nếu cô cứ cầm điện thoại mà talk hoài thì coi bộ Tuyết Nhung sẽ không ngủ được .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tuấn lái chiếc xe Mercedez của chàng mới mua chở ba mẹ chàng về từ nhà bác Trung . Nhà của ba mẹ Tuấn đến nhà bác Trung cũng mất gần 45 phut đồng hồ ...Chàng vừa chạy mà vừa nghe tiếng Mẹ chàng nói bên tai .

"Con Thảo của anh chị Trung thật là dể thương ghê ông hả " ---Tiếng của Mẹ Tuấn noi '

---Ừa , tôi thấy con nhỏ đó được đó chứ ...lễ phép mà còn ngoan nữa ----

Mẹ Chàng ngồi đằng sau xe vừa nói như cố ý muốn cho Tuấn nghe .
---Tuấn con thấy con Thảo ra sao ?

--Đạ con thấy cũng hỏng có gì là dễ thương đâu ba me ơi . Con gái gì mà kỳ cục ----

Mẹ chàng ngac nhiên chồm lên phía trước như mình đã nghe lầm con trai nói gì ...
---Con nói sao ? Bộ con có từng gặp con Thảo rồi à .....

Tuấn vừa nghe Mẹ hỏi vừa nhìn bên lane trái coi có xe không rồi chàng change lane ...Khi vừa mơi đổi lane xong Tuấn nói với Mẹ :

----Đạ gặp rồi chứ Mẹ ...Nhưng thôi ...chuyện đó cũng chẵng có gì để nói đâu -----

Vừa nói xong thì Tuấn quẹo bên trái khi đèn xanh vừa mới bật lên . Rồi chàng chạy một mạch về đển ngõ hẽm nhà chàng ...Ở trong neighborhood này ...thì có rất nhiều cặp vợ chồng già sống ở đây ...Vì ở đây rất yên tỉnh và đa số ích con nít ở gần bên ...cho nên chàng đã đề nghị với ba mẹ chàng mua nhà ở đây vì chàng biết ba mẹ chàng không thích ở chổ ồn ào và chật chội .

Nhưng cũng không phải chỉ riêng về phần ba mẹ chàng không mà Tuấn mua căn nhà ở đây . Phần lớn là vì ông bà nội của Tuấn cũng ở chung với ba mẹ chàng . Vì thế Tuấn đã đề nghị với ba mẹ và ông bà về căn nhà 4 phòng ngủ mà Tuấn đả bỏ công tìm kiếm rất lâu . Bây giờ ông bà nội của Tuấn đã đi về Việt Nam ăn Tết với con cháu bên kia . Cho nên bây giờ ở nhà Tuấn nhiều lúc cũng hơi quanh hiu một tí .

Tuấn vừa lái xe lên bật thềm nhà chàng rồi Tuấn ngừng lại khi vừa đến cửa garage . Ba của Tuấn vừa mở cửa vừa cằn nhằn :

----Ba không hiểu tại sao con lại thích những chiếc xe như thế này đây . Vừa chật chội lại chỉ có hai cửa khó ra khó vô vậy đó .
---Đạ , ba cũng biết mà con thích chiếc xe này lắm ...vã lại nó là sport car mà ..Xe này con mơ ước lâu lắm rồi mới năn nĩ được với ông bà nội mới được đó ba .

Bà Hoàng đợi Tuấn mở cửa xe bên trái của chàng rồi đợi khi Tuấn ra khỏi xe thì bà cũng từ đằng sau ghế bước suống . Rồi bà đóng cửa xe lại .
---Thôi mà ông ơi ...dù sao thằng con nó cũng là giám đóc công ty rồi ...Thì ông cho nó ga lăng một chút có sao đâu ...

Tuấn vừa khoá xe lại rồi vội chậy lên bật thang trước cửa nhà chàng để mở cửa cho ba mẹ chàng vào ...

---Bà thì tối ngày binh cho nó ...Thiệt đúng là con hư tại Mẹ còn cháu hư thì tại bà mà ....Cũng tại ngày xưa bà với má cứ cưng chiều nó quá mà bây giờ nó mới như vậy đó .
Ông Hoàng vừa nói vừa cởi áo khoát ngoài rồi để lên sofa, ông tiếp :
---Đó bà thấy không, từ lúc nó có xe này đến giờ điện thoại trong nhà mình toàn là máy đứa con gái tiếng tay tiếng tàu gọi một ngày không biết là bao nhiêu lần .

Bà hoàng binh con trai:
----Thì con trai mình nó cũng đã gần 28 tuổi rồi chứ còn nhỏ gì đâu ông ..Bạn gái nó gọi thì lại có sao đâu ,mà ông cằn nhằn hoài .

---Không sao à ...Tuần trước tôi thấy nó chở con nhỏ tóc vàng ...Tuần này nó chở nhỏ tóc đỏ ..vậy mà bà nói không sao à .
Bà Hoàng vừa nói nữa đừa nữa thật :
--Ờ thì ...con giống cha thì nhà có phước mà ...ngày xưa ông cũng hào hoa nhứ thằng Tuấn mà thôi ...

Tuấn vào nhà từ nãy giờ mà chàng cứ nghe ba mẹ nói về chàng riết ...Thật ra đây không phải là lần đầu tiên ba mẹ cứ nói về chàng ....Ngày xưa khi chưa có xe Mercedez này thì Ba Mẹ cũng ưa đem Tuấn ra để làm một cái đề tài để mà nói ...Khiến chàng nghe riêt' cũng cảm thấy thuộc lòng về những câu nói này ....

---Ba má ơi ...đã khuya rồi đó ba má vào phòng ngủ đi kẻo mệt .

Bà Hoàng nhìn con trai thương yêu của bà rồi nhìn chồng bà bảo :
--Ừ thôi ông ơi mình vào phòng ngủ đi ....để cho con nó ngũ nữa ...vì sáng mai nó phải dậy sớm đi rước ba má bên Việt Nam qua nữa đó .

Nghe Mẹ nói Tuấn như chợt nhớ ra đều gì ..Thì ra xém một chút nữa là chàng đã quên là ngày mai Chủ Nhật chàng phải đi rước ông nội và bà nội của chàng từ Việt Nam trở về mỹ .

--Đúng rồi Ba Má ơi ....xém chút là con quên rồi ..thôi con đi ngũ trước kẻo mai dậy hổng nổi đi rước ông bà nội nữa ..

Tuấn vừa nói dứt câu thì chàng bỏng một mặt một mực chạy vào phòng của mình ..Vừa mở của phòng thì ôi thôi ...Tuấn nhìn thấy một đống đồ dơ mà chàng hôm nay đã quên đem đi ra ngoài giặc ....Phòng cúa Tuấn thì đủ tất cả tiện nghi vì thế nhiều lúc chàng cũng chẵng muốn đi ra ngoài làm gì .. Phòng chàng có một cái điện thoại riêng biệt ở ngoài phòng khách ....Nhưng không hiểu sao những người bạn gái của chàng lại khộng chịu gọi phone trong phòng Tuấn mà cứ gọi điện ở ngoài phòng khách ...Để rồi ba chàng bắt phone ....cho nên cứ bi ba nói về mấy chuyện này hoài ....Phòng Tuấn lại cón có một cái mấy computer mà chàng có thể sử dụng bất cứ lúc nào ....không chỉ để làm việc trong sưỡng hãng mà còn có thể để cho chàng chơi game cũng như lâu lâu buồn lên nét search around .. Rồi thì nào là tủ sách không biết bao nhiêu cuốn sách về computer ...mà Tuấn đã bỏ tiên ra mua khi còn đi học . Không những thế mà còn những cái đầu mấy TV và DVD để cho chàng giải trí những khi đi làm về mệt nhọc .

Vừa vào phòng Tuấn mệt mõi nằm dài trên giường và nghỉ lại chuyện hồi chiều hôm nay ....Vừa nghỉ mà Tuấn vừa thất cườị..Hôm nây nếu không vì thằng bạn chí thân của chàng thì sức mấy mà chàng đi ra ngoài park mà chơi đá banh với mấy đứa bạn chứ . Không lẽ thứ bảy chàng cũng đi làm ...vì mới vừa lảnh chức nhiệm làm giám đóc thế ba ...Nhưng hôm nay thằng bạn nó rủ đi chơi vì nó biết không rủ Tuấn đi thì Tuấn chỉ có biết làm và làm thôi ...không làm thì đi chơi với em này em kia . Nhưng xui thiệt chứ ...Tuấn vừa nghỉ vừa cười .....Sao con gái gì đâu ..ra đại học rồi mà còn acting như là một đứa học high school không bằng . Đã thế mà còn dữ như chằng .....Thật ra chàng đâu có đá banh trúng cô ta chứ ...Chỉ tại thằng bạn chàng mà Tuấn bị quạ lây .....Vừa nghĩ đến đây thì ôi thôi sao hai mắt Tuấn như muốn khép lại ... Tuấn bèn cởi hai đôi giầy ra và nằm dài trên giường.....quên cả thây quần áo mà ngủ cho đến sáng ......

"knock, knock"

--Anh Hai ơi Anh hai !!!

"knock....knock ....knock"

--Anh Hai Anh ba ơi dậy lẹ lẹ đi ....

Hai cánh cửa phòng gần nhau khẻ hé ra ...Mặt hai người đàn ông suất hiên ..bên mỗi cánh cửa phòng ..Vừa dụi mắt vừa nhăn mày ..

"Thảo em biết bây giờ mấy giờ rồi không mà ..em đánh thức anh dậy sớm vây ."

Thảo khẻ liếc qua cánh của bên trái nàng khi thấy anh hai nói chuyện nàng hỏ một nụ cười như một đứa trẻ vừa mới làm lỗi nhưng lại không biết mình lỗi ở chổ nào .

--Anh ba ơi ...8:00gio sáng rồi đó dậy lẹ đưa em đi kiếm việt làm nha ---

--Trời có thiệt không con nhỏ này ...Mày kêu tụi tao thức dậy chỉ đế dẫn đi kiếm viêc. làm thôi à ---Tiếng của Anh Hai giận dữ nói .

---Thì hôm trước hai anh nói với em hôm nay giúp em mà ....nói rồi lại quên à ....hu hu hu ...em đi mét mẹ cho xem

---Thôi nha ,cô đã hai mươi ba tuối đời rồi đó ..còn ở đó mà nhỏng nhẻo với mẹ à ...

--Thôi được hai anh không giúp thì thôi đâu có cần phải la em chứ ..anh gì đâu mà kỳ quá à ...hóng thèm ..em tự đi kiếm hỏng được sao ...

Thảo vừa đi ra ngoài vừa để cái mặt chầm dầm ...Bất chợt Thảo nhìn thấy mẹ đã ngồi sẵng ở ngoài phòng khách ..

---Con lại chọc tức đến anh hai anh ba con nữa rồi phải không ??
Thảo nhìn mẹ như muốn khóc ...

---Con đâu có đâu ..Tai hai anh hứa giúp con đi kiếm việc làm mà ...hồi nào đến giờ con có đi làm đâu ..tại hồi xưa ba không chịu cho con đi làm ...cứ kêu con lo đi học đi ..Bây giờ học xong rồi việc lam thì lại không có .

Vừa lúc đó thì Ông Trung, ba nàng vừa từ phòng ngũ đi ra ...
---Mới sáng sóm mà sao tôi nghe rùm trời vây . ...

nhìn qua con gái ong nói:
----Thảo sao hôm nay con dậy sớm vậy ...Mà còn la ôm sòm cho hai anh của con nó thức ..

---Thì tại gi mấy hôm trước Anh Nhân với Anh Nghĩa bảo là sẽ giúp cho con đi kiếm viêc. làm ..mà bây giờ thì lạ la người ta ba thấy có kỳ không ...

Giữa lúc đó thì Anh Nhân và Anh nghĩa cũa nàng cũng vừa bước ra phòng với vẽ mặt tươi hẵn hơn hồi nãy ..

----Đó ba thấy không ..ngày xưa con nói ba cho con Thảo nó đi học rồi đi làm đi ...ba không chịu sợ nó cực ...Cho nên bây giờ đi kiếm việc làm cũng khó khăn ...không có kinh nghiệm thì ai mà chịu mướn nó chứ .

--Thật ra em thấy cũng không trách hết lỗi ỡ ba ..cũng tại con thảo nó không chịu đi làm ...chứ ...cho dù ba không cho thì nó cũng có thể đi làm part time ...Nhưng làm ở mấy chổ shopping mall thì ai làm lại không được .

Thảo nghe hai anh nói mà giận vô cùng đi ...không thương nàng thì thôi sao lại trách nàng chứ ...Ngày xưa nếu không phải ba nói làm nghề cô giáo cực khổ lại bị học trò chê là mình vietnamese tụi nó không nghe lời thì giờ đây nàng đâu có change major từ teaching đỗi qua làm accounting chứ ...Mà nghề kế toán này ...biết bao nhiêu người muốn ...Bởi vậy muốn đi kiếm việc cũng thật khó khăn ghê . Vậy mà bây giờ không ai chịu giúp cho nàng hết còn la cái này cái nọ ..

Anh hai nhìn Thảo như hiểu ý ..

---Thôi được rồi cô tư ...chán cô quá ...để cho ngưòi anh này giúp cô cho ..
---Anh hai thương em ghê vậy đó chỉ có anh hai là tốt với em nhất à ..
---Còn anh ba này của cô thì sao đẩy cô tư ...??

----hiihihihih Anh ba cũng number 1 too ..I love you both...Nhưng mà phải giúp em thì mới thương nhiều ...còn hơn vậy nữa em sẽ làm mai một trong mấy nhỏ bạn em cho hai anh nghen ..

----Thôi đi ----Tiếng của Anh hai nàng nói
----Cô mà làm mai mấy đứa bạn của cô cho tụi này thôi thì để tụi này đi tu còn sướng hơn ...----Anh ba chen vào

----Đủ rồi nha ....đừng có chê bạn em à ...người ta cũng đẹp chứ có xấu gì đâu mà hai anh cứ chê riết ....

---Ờ ờ đep. lắm anh Nhân hả ...Đẹp hơn Chung Vo Diệm một tí ti thôi ....

----Trời ...at least Chung Vô Diêm cuối cùng cũng đẹp như Tây Thi mà ...cứ nói xấu người ta ..hoài ghét ghê ...

Vừa nói Thảo vừa chạy lại đánh hai anh thật nhẹ trên tay ..
---Thôi đi mấy cô cậu của tôi à ----Tiếng Mẹ nàng nói ....
--Đã lớn hết rồi mà còn như con nít cứ giỡn hoài ....

Như chợt nhớ ra đều gì ba Thảo nhìn Thảo hoi ?
--Ừa đúng rồi Thảo lại đây ba hỏi này chút coi ---

---Đạ có gì không ba ?? --Thảo ngạc nhiên đi lại ba hỏi

---Không gì đâu con ....chỉ tại tối hôm qua ba thấy thằng Tuấn nó bị sặc trà mà thấy tội nghiêp . Sao ai uống trà không bị sặc mà tự nhiên chỉ có thằng Tuấn con bác Hoàng uống vô là sặc ngay vậy ??

Anh Nhân nhìn nàng không mấy ngạc nhiên :

----Oh no ...Dont' you dare tell me that you put salt in his tea ....

---hihihihihih--thảo cười khúc khích

----Rồi tiu đời Anh Tuấn con bác Hoàng rồi ---Anh ba nàng bảo

----Sao tiu vậy con -----Ông Trung ngạc nhiên hỏi

Anh hai nàng vừa cười vừa nói
--Tại ba không biết thôi đó chứ ...Con Thảo nhà chúng ta nó có cái tật phá không bỏ ...Ba biết không khi nó còn học HS con có dẫn thằng bạn lại nhà chơi rồi mời người ta uống nước ...nó lại đi bỏ muối vào nước người ta ...làm thằng bạn con nó bị sặc cho nên từ đó nó hỏng dám tới nhà mình nữa ....

Bà Trung nhìn con gái như biết ý con mình:
---Thiệt là hết chổ nói ....Nhưng làm sao mà con có thể bỏ muối vào trà mà không ai biết vây ..

----hihiihihhi ...Thật ra con đâu có bỏ muối vào trà đâu mẹ ...Tại ai biểu hắn gióng ông cụ non làm chi ....cho nên lúc xuống nhà bếp con sẵng cũng ghét hắn ..cho nên đã bỏ một muỗn muối vào cái tách rồi thì sau đó con mới rót trà vào ....chứ trong trà còn đâu dám để muối chú mẹ ....hiihị

----ủa vậy nghe con nói con có quen với thằng Tuấn à ---ba nàng hỏi

---Đạ , con đâu có quen hắn chứ ...chỉ tại trời xui đất khiến hắn dám đá banh làm trúng ngay chén nước mắm của con ....cho nên tối hôm qua về nhà mùi toàn nước mắm không ....

---Oh thì ra là như vây ..thì ra là kẻ thù của cô ...coi bộ từ đây thằng Tuấn tiu đời rồi nếu còn dám lại nhà này nữa ....---Anh hai lên tiêng'

ha ha ha ha ,cả nhà ai cũng điều cười ...làm cho mặt của Thảo vừa đỏ lại vừa thẹn thùng .

-----Nhưng mà nè ..con gái lớn rồi ..đừng có chơi mấy cái trò con nít đó nữa nha con ....---Giọng của Bà Trung khàng khàng nói .

---Đạ con biệt rồi thưa mẹ ...Con chỉ là ghét hắn mà thôi ..ai biểu hắn ...cái mặt khó ưa làm chi ...

---Trời người ta handsome vậy ..bộ em cận thị quá độ sao hỏng nhìn kỹ à ..

Thảo ngước lên nhìn anh ba rồi bảo :
----Anh ba biết hắn sao ?....Vả lại sao ai cũng nói hắn đep. trai vậy Em có thấy hắn đẹp chổ nào đâu ..Con xấu hơn anh hai , với anh ba em nhiều ....ha ha ha ha

---Cô dám chê anh cô xấu à ...

--đạ em đau có dám anh hai ....anh hai và anh ba ....mỗi ngưỡi chín lạn mười phân ..nếu nói đúng hơn thì chỉ đẹp hơn chàng trương chi ...mấy phần thôi ...hihihi .

---Con nhỏ này hết chổ nói rồi --Ba nàng nói

---Được rồi từ đây về sau cấm con không được làm mấy cái trò bỏ muối vào nước người ta nữa nha chưa ...

Nàng biết giờ đây nàng giởn hơi quá đáng ..Thảo liền cuối đầu xin lỗi :
-Đạ xin lỗi ba ..Từ nay con hỏng dám nữa đâu ..

Ông Trung nhìn nàng rồi cười :
--Thôi được rồi ..đi thây đồ đi ..Ba chở mẹ với mấy đứa con đi ăn sáng rồi anh em tụi bây muốn đi đâu thì đi ...



Đang chạy xe trên Freeway vừa chậy mà miệng của Tuấn đang nhai mấy miêng' kẹo chuối mà ông ba nội chàng đem từ bên VN sang . Tuấn thì rất hảo ngọt vì thế ông ba nội chàng đã mua không biết bao nhiêu là kẹo mứt từ VN qua cho chàng ăn . Năm nào cũng thế . Gần đến Tết là ông ba nội đòi về Vietnam ăn Tết ngay . Tuấn không hiểu vì sao người già họ lại thích về Việt Nam khi Tết đến . Ở bên đây cũng vui mà ..Nhưng chắc có lẽ quê hương xứ sở thì đối với ông ba nội dĩ nhiên là vui hơn nhiều . Nhưng đối với Tuấn thì lại khác . Không phải chàng không thương quê hương xứ sở chàng đâu ...Nhưng tại gì chàng qua đây lúc còn hơi bé . Khi chàng vừa mới qua mỹ thì lúc đó chàng mới có 7 tuổi chứ mấy ...Cho nên dù gì đi nữa Tuấn cũng đã bị anh hưỡng bỡi một quê hương mới mà chàng đã cư ngụ không biết đã bao nhiêu năm rồi .....

Hôm nay Tuấn không có lái xe Mercedez của chàng để chở ông bà nội từ phi trường về được . Vì chàng biết ông bà nội cũng không có thích chiếc xe chật hẹp của Tuấn . Cho nên ba Tuấn đã kêu con trai lái chiếc xe Van của ông để mà chở ông nội bà nội về ...một tay thì Tuấn cầm tai lái ....một tay thì cầm miếng keo vưa ăn vừa nhai ...

-----Nội ơi , nội về Viêt Nam chơi vui không nội ....

Ông nội ngồi đằng trước kế Tuấn vừa cười vừa nói .....

---Cháu không biết đó thôi chứ bên Viêt Nam chợ hoa đều đầy đường cháu à ...
----Còn có mấy đứa con nít nó chạy qua chạy lại chúc Tết ông bà để được lì xì ...Cho nên thật la vui ...

Ông Hoàng ngồi băng ghế phía sau khẻ lên tiếng :
---Ba Má về Việt Nam bên đây thằng Tuấn nó thật quạy ghê.

Bà nội nhìn con trai rồi binh cháu :
---Con lại nói xấu cháu đích tôn của má à ....

Tuấn nghe bà nội nói thế rồi lên mặt :
-----Nội thấy không ...lúc ông ba nội về là ngày nào ba cũng la cháu hết đó ....

Ông nội vừa cười vừa nhìn lại đằng sau để nói với con trai:
----Bây giờ má mày về rồi .....coi mày còn dám la cháu của bả nữa không ...bả về Việt Nam không khen nó cái này thì cũng khen nó cái nọ ...làm cho mấy đứa con gái ở gần xóm ngày nào cũng qua để hỏi thăm dạo này Anh Tuấn có đẹp trai không bà ..rồi ôi thôi đứa này hỏi đứa kia nói ..đến nổi tao nghe mà cũng muốn kêu thằng Tuấn mau mua vế máy bay sang việt nam cho tụi nó xem mặt .

Nãy giờ nghe ông bà nói Tuấn cười rồi bảo :
----Thật ra mười năm trước cháu cũng về rồi chứ ông ...nhưng cháu thấy con gái Việt Nam cũng có khác biệt gì con gái bên này đâu ?

---Lúc cháu về Viêt Nam là cháu gần ra trung học lúc đó chỉ mới là con trai mới lớn thôi ....bây giờ dù sao cháu cũng đã là một thằng đàn ông rồi ....cũng 10 năm rồi bây giờ ông thấy bên kia cũng có tiếng bộ lắm rồi đó .
---Nội không biết thôi chứ tuy cháu không về Việt Nam nhưng cũng có nghe mấy đứa bạn nó kể ..nghe nói con gái Việt Nam bây giờ cũng không khác gì gái mỹ ...ăn diện đủ điều .

Bà nội nhìn cháu với vẽ mặt thật tươi :
---Cháu tối ngày cứ chê con gái cái này cái kia ..vậy bà hỏi cháu ...chùng nào cháu mới cho bà một cháu dâu đây ??

Ông Hoàng bật cười rồi nói :
---Má à , má mà hỏi nó cũng như không thôi ...nếu nó có đem con dâu về cho má ,coi chừng con dâu tóc vàng là tiu đó .

Ông nội nhìn ra ngoài kiêng xe ..vừa nhìn ông vưa soạy lại nhìn Tuấn
---Ông thấy ngày xưa cháu thích mấy con mỹ ...rồi đến tàu ...rồi thì korean ...ôi thôi tùm lum là bạn gái ..mà sao ..ông lại chẵng thấy một người bạn gái việt nam nào hết vậy cháu ...

Tuấn nhìn về phía trước vừa change lane để ra exit suống freeway ...vừa nhìn coi xe vừa trả lời ông nội :
----Đạ , không phải cháu chê con gái việt nam ...Mà hình như đa số mấy cô bên đây thích đua đòi lại ...thích những người giàu có ...nào là phải có xe hơi ....nào là phải đẹp trai ...nói thiệt cháu cũng không có ừa gì mấy loại con gái đó ...

----Bộ mày tưởng mấy đứa con gái mỹ , tàu , nó không đua đòi à ...tối ngày cứ chê con gái việt Nam người ta ...

Giọng bà hoàng lên tiếng binh con :
--Thôi mà ông, thì thằng Tuấn nó thích ai cũng mặt kệ dù gì nó cũng đã lớn rồi ...

Tuấn nhìn cái kiếng hậu biết Ba mẹ chàng thế nào cũng sẽ nói về chàng mãi ...Nếu mà Tuấn không nói vô chắc chàng phải ngồi trên xe để nghe ba chàng trách móc ..

--Ông nội bà nôi ơi, Ông bà có đói bụng không ? để cháu chở ông bà đến tiệm tỉm sấm ăn đồ nha !!

--Ừa cũng được cháu ơi . Ông ba ngồi trên máy bay mấy tiếng đồng hồ với toàn là đồ ăn mỹ ..Ông bà ăn không có vô ...

---Đạ để cháu chở Ông bà và ba má đến chổ này ăn ngon lắm đó ..Mấy tuần trước mấy đứa bạn nó rủ đi ăn ..món ăn ở đó nó làm ngon lắm .....

---- con nhỏ này ....tỉm sấm thì ở đâu lại không có ...lại bắt ba chở đến tiệm Dragon Restaurant ...vừa xa xôi lại không biết có ngon không ..

Thảo nhìn Anh hai vừa cười như đùa giỏn với mấy đứa bạn ...

---Anh hai này kì ghê không ...thì dađy hỏi là em thích ăn chổ nào ...thì em thích ăn nhà hàng con rồng cho nên ...dađy mới chở chứ bô ....Anh còn la người ta ..

---Tao biết rồi nhưng bộ gần nhà không có quán ăn ngon sao mà mày phải kêu ba chạy gần nữa tiếng đồng hồ chỉ vì đi ăn tiểm xấm thôi à ....

----Anh hai này ...tại gì em ăn ở cai quán này với mấy chị em của em ...Hôm tuần trước đó anh nhớ không ...Ngọc Ánh nó rũ em đi ...rồi với mấy đứa kia nữa ...em ăn quá trời luôn đó .

Anh ba nhìn em vừa cười vừa chọc :

---Ừa cô ăn cho nhiều đi ...coi chừng ...ốm như cái thùng phi ...thì ...hỏng biêt anh nào chịu rước cô về làm dâu đây ...

Thảo vừa lè lười vừa xoay ra băng ghế sau vừa nói :
---Ý ẹ em hỏng thèm ...hỏng ai chịu rước em về thì ....em đi với anh hai , anh ba ...coi thử coi hai ông có thể kiếm bạn gái hay không chứ đừng nói chi là cưới dâu về cho Ba Mẹ nha ...hihihihihihi

Bà Trung nhìn ba đứa con mà bà cảm thấy rất hảnh diên ..tuy mấy đứa nó ưa giỡn như con nít ...Nhưng mà tụi nó cũng đã làm cho bà vui .. vì mỗi đứa đều có bằng đại học và nhất là Thảo ..Tuy Thảo là một đứa con gái nhưng đối với bà ,bà thương vô cùng ...Không phải bà không thương đồng điều ba đứa con mà là vì ngày xưa bà cũng còn có một đứa con gái út nữa ...Nhưng đáng tiếc đứa con gái út của bà đã bị một tai nạn thật không mai đã đưa con bé về bên kia thế giới ...một nơi mà ai ai cũng phải đi qua trong đời họ ...Vì thế bà thương Thao ..và đem cả tình thương của đứa con gái út của bà lên Thảo cho nên ở nhà Thảo rất được ba mẹ cưng chiều và hai anh thương mến ..
Khi nghe tiếng ba đứa con bà líu lo líu lít thì bà cảm thấy bà là một người mẹ vô cùng hạnh phút ..Tuy ông trời đã lấy đi đứa con gái út xấu số của bà ..Nhưng ông cũng đã đền lại cho bà ba đứa con ngoan ngoãn và hiếu hạnh mà ai ai làm mẹ cũng chỉ mong muốn như thế mà thôi ..

-----Tới rồi ba ơi , tới rôì kia ...Anh hai thấy nhà hàng con rồng đẹp không đây ??----Vừa nói tay Thảo vừa chỉ đăng trước -----hihịi một lát hai anh mà ăn tỉm sấm ở đây em bảo đảm với hai anh ...hai anh mà không tới nữa thì cái gì em cũng chịu thua đó .....

Anh ba nhìn em trêu ...

----Được rồi cô em ....thì cũng để cho hai anh ăn rồi mới tính chứ .....

---Xí thấy ghét à ....

Ông Trung chạy xe vòng vòng đi kiếm parking đế đi vào nhà hàng con rồng rọng lớn kia . Vừa chạy xe qua một đường nhỏ thì ông thấy có một cái parking ...Ông liền park vào đó rồi thì mọi người đều xuống xe đi về phía nhà hàng ....Vừa đi nhưng miệng của Thảo không hề ngừng nói ..Cô hết khen món ăn này ngon ..lại nói quán ăn này, không chỉ có tỉm xấm ngon mà còn có nhiều món ăn khác thật hấp dẫn nữa ....Cả năm người vừa đi vừa lên câu than ..Vì nhà hàng này có hai tần ..tần dưới thì khách đã đông ..không còn chổ nữa cho nên ..anh bồi bàn đã mời năm người họ lên trên lầu .....

Anh bồi bàn vừa chỉ cái bàn năm người đằng kìa thì Thảo bỏng nghe như có ai đang kêu ba mẹ nàng ...

--Anh Trung, chị Trung ..

Ba Thảo quay lại chổ mà có người vừa mới gọi tên mình sao nghe gióng ::
--Oh anh chị Hoàng ...Anh chị cũng ăn ở đây à ....

---Ờ tại tụi tôi vừa mới rước ba má từ việt Nam về cho nên thằng Tuấn nó rủ lại quán này ăn đó anh ..Tụi tôi cũng mới đến thôi ...Hay là mình vào chung một bàn ăn cho vui nha anh chị

---Ờ được đó ---Ba thảo nói rồi soay lại nhìn thấy Ông bà nội của Tuấn
--Đạ con xin chào hai bác ạ

Thảo nhìn thấy ông ba nội của Tuấn nàng vừa tới lễ phép chào ..
--Đạ cháu xin chào ông, chào bà

Rồi quay sang ba mẹ của Tuấn nàng thưa
---Đạ con xin chào bác trai, bác gái

Rồi thì đến lược hai anh nàng cũng thưa Ong bà hoàng và Ông bà nội của Tuấn ...Mắt của Thảo cứ nhìn vòng vòng ..Ủa hình như hồi nãy nàng có nghe Bác Hoàng trai nói là Tuấn chở ông bà nội mà ..tại sao bây giờ không thấy anh ta vậy kìa ....Vừa nghỉ đến đây thì anh bồi bàn đã chọn một bàn có mười chổ ngồi ...Thảo đợi cho Ông bà Hoàng , Ông bà nội của Tuấn và ba mẹ ngồi rồi thì nàng mới ngồi suống ..cũng vừa ngay lúc đó ..thì Tuấn cũng vừa đến ..Nhưng khổ nổi chỉ còn một chỗ để cho chàng ngồi và đó là ngồi kế gần Thảo ...

Tuấn vừa đến thì chàng cảm thấy ngạc nhiên lạ ...sao tự nhiên lại gặp ôn thần nữa rồi ...ôn thần thiệt đúng là ôn thần mà ...không biết năm nay năm gì mà chàng lại xui dữ vậy nè ..đã vậy còn ngồi gần nữa chứ ..có phải tức không ..

Thảo cũng đâu phải thứ vừa ...Cô vừa nhìn thấy Tuấn xuất hiện là mặt cô ta ...không thể nở nụ cười lên nổi ..không hiểu tại sao mà cô lại ghét hắn vậy chứ ...đã vậy ghét làm sao thì ông trời trao vậy mà ...lại ngồi gần nàng ...lại có mùi nước hoa nữa chứ ...nàng không thích mùi nước hoa lắm ..Tuy nàng cũng có dùng nhưng ...mà rất ít khi ..chỉ sometimes đi party thỉ sứt một tí mà thôi ...Bộ anh chàng này hôi lắm hay sao mà phải lựa cái mùi nước hoa gì mà gắt thế này ...chắc nàng ngồi đây bị allergy chắc chết mất ...

----Đạ con xin chào hai bác ạ ----Giọng Tuấn khẻ nói

Rồi thì quay sang hai anh của nàng chàng bắt tay ..

---hi anh Nhân, Anh nghĩa
--Hello Anh Tuấn

---Thảo à hay là em ngồi gần lại bà nội của anh Tuấn đi em ...để Tuấn ngồi kế tụi anh nói chuyên chơi ...

Thiệt tức chết anh hai đi ...cho dù nàng có move chổ nào thì Tuấn cũng sẽ ngồi gần nàng à ..sao anh hai lại không xích qua đi ..để Tuấn ngồi phía anh hai ..Như vậy thì đâu có ngồi gần nàng chứ ...ghét ghê .
--Đạ --giọng nói của Thảo vừa nói nhưng cái mặt thị lại không được vui ..
Tuấn vừa ngồi suống thì Ông Hoàng lên tiếng :
---Anh Trung chị Trung dùng tỉm sấm gì ??
--Đạ ăn cái gì cũng được anh Hoàng ơi ..Tụi tôi dể lắm

---Hay là Tuấn cháu order đi ....Giọng bà nội ấm áp nói

--Đạ được ạ ...

Anh ba với anh hai đang ngồi vừa cười nhìn Thảo ...THảo không hiểu chuyện ...Nhưng biết anh hai , anh ba chọc mình ...Nãy giờ cô ghét lắm rồi mà hai anh cứ chọc riết ....

----Thảo con ăn ở quán này rồi thì con biết món nào ngon thì con cũng kêu luôn đi -----Ong Trung nhìn con gái nói

---Ủa con bé Thảo cũng ăn ở đây rồi à ----Bà Hoàng ngạc nhiên hỏi ....Thật ra tui tôi cũng chưa ai ăn ở đây đâu ...chỉ tại thằng Tuấn nó nói ở đây ăn ngon cho nên nó chở tụi tôi xuống đây đó chứ ...

Thì ra cháu Tuấn cũng đã đến đây rồi .....(sign) ...thật ra cũng chỉ có con thảo nhà em nó ăn ở quán này với máy đứa bạn của nó thôi ..Chứ tụi em có bao giờ ăn ở đây lần nào đâu ----Bà Trung lên tiếng ..

Thảo vừa định kêu tỉm sấm và mấy món mà nàng thích ..dĩ nhiên là phải ngon cho nên nàng mới thích chứ ...Nhưng sao lạ thế ....Anh chàng tên Tuấn kia cũng đã kêu mấy món rồi ....mà hình như mấy món hắn kêu đều là mấy món mà Thảo cũng đinh kêu đó ...

Trên bàng đã có 4 món rôì ..Nào là há cảo chiên , Xiếu Mại, chân gà ...cãi làng mỗi món là hai vĩ ....

---Thảo cháu kêu món gì đi cháu ----Bà nội của Tuấn lên tiếng ..

-Đạ ..dạ ..để cháu ...

----Bà ơi mấy món Anh Tuấn kêu là em Thảo nhà con thích lắm vì thế mà nó không biết kêu món gì nữa đó ---Anh ba vừa cười vừa gắp miếng há cảo ....

Thảo nhìn anh một mắt giận ghê ...Anh ba này thâý ghét ghê..Mà thôi mình cũng đói bụng rồi Thảo nghỉ ..mưòi giờ sáng rồi ..giờ này là giờ nàng ăn sáng nàng không muốn vì ai mà ăn mất ngon ..

---Bà ơi ...để cháu gắp miếng xiếu mại này cho bà nha ..ngon lắm đó bà ..
Vừa nói Thảo vừa gắp một miếng xíu mại bỏ vào dĩa của Bà Nội

---Ồ cám ơn cháu ..con nhỏ ngoan ghê ...----Bà vừa nhìn Ông trung vùa nói

Rồi nhìn qua Thảo bà hỏi:

---Vậy cháu Thảo năm nay học năm thứ mấy rồi ...

-Đạ thưa bà cháu đã ra trường nữa năm nay rồi ạ

--Giỏi vậy à ---Ông nội của Tuấn lên tiếng vừa nói ông vừa cầm đủa đế gắp một miếng cải làng vào dĩa

Ông Hoàng nhìn Thảo
---Vậy cháu có việc làm gì chưa Thảo ----

-Đạ con em nó định nhờ hai anh nó giúp nó đi kiếm việc đó anh ơi ..Ra trường rồi nhưng cũng phãi nhờ đến hai anh của nó nữa đó .

Thao nghe Mẹ nói mà nàng mặt đỏ lên ..không phải gì mẹ nói vậy mà nàng buồn Mẹ đâu ..chỉ tại gì nàng ngồi kế hắn nàng sợ hắn chọc quê nàng ...

----Đúng rồi mà cháu ra ngành gì thế anh chi ?

Ông Trung nhìn ba Tuấn noi:
-Đạ cháu nó ra accounting đó anh ...làm kế toán thời buổi này cũng khó kiếm việc lắm

----Vậy à ..vậy tốt rồi ..thằng Tuấn nhà em nó cũng đang đi kiếm một người làm kế toán đây .. không biết con bé nó chịu làm không ...

Tuấn vừa nghe nói thế chàng chưa kịp suy nghĩ đã chen vàọ.
--Đạ thưa ba ...hình như con mới vừa kiếm được một cô kế toán rồi ...

--Vậy sao--Mẹ chàng lên tiếng ...Hôm qua Mẹ còn nghe con than phiền vì chưa kiếm đươc ai kia mà ....



Page 30
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9