Giữa trần gian có muôn vàn cảnh đẹp
Nhưng cảnh nào sánh được bằng hoa.
Nào ai biết hoa kia trước gió
Cánh phấn hồng gió thổi chẳng phai.
Mặc sương rơi, nắng mưa tháng ngày.
Hoa vẫn tươi tựa chẳng ai bằng
Hoa có biết em tôi ngồi đó...
Mắt em trong ấp ủ mày ngài
Miệng em tươi hoa bỗng thẹn thùng
Nếu em gần hoa đâu dám nở.
Nhưng than ơi! Em chẳng hiểu về hoa
Nếu hiểu rồi em hãy vui lên nhé!...