BÃI XÀU VÀ NHỮNG NGÀY KHÔN LỚN 1969
Ở đó mắt anh mù khói thuốc
Những lần bè bạn khóc bên nhau.
Cuối năm có đứa xa trường học,
Mơ ước dường như cũng vẫy chào.
Trong một vài đêm sao nói hết,
Đèn khêu dầu cạn gối tay nằm.
Trăm thằng tuổi trẻ, trăm tâm trạng,
Thân phận tình yêu với chiến tranh.
Rồi cũng về chung đường lối ấy
Từ thắng mười tám, đứa hai mươi
Em ơi, tháng chạp lo rầu quá
Chẳng biết sang năm đổi cuộc đời.
Nước chảy về đâu, sông Mỹ Xuyên?
Cho ta giũ hết những ưu phiền.
Hãy trôi ra biển trôi ra biển,
Còn lại mình ta phận cỏ quèn.
Thôi nghĩ về anh, thôi xót đau,
Tay căng biểu ngữ ở trên đầu.
Thời "muôn năm" cũng thời "đả đảo"
Nghĩ thế nào em? - Biết nghĩ sao !
Mười sáu, nhà quê lo cưới vợ,
Sống bằng thửa ruộng với đôi trâu.
Người ta coi vậy bình yên quá,
Còn phận mình đây biết thuở nào.
Bãi Xàu và những ngày khôn lớn,
Anh đứng trên cầu ngó xuống sông.
Thân phận đang nằm trên đất lún,
Hình như con nước lớn trong lòng.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2006 05:22:25 bởi yeutholvh >