XA BẰNG HỮU SÓC TRĂNG Ta uống vừa xong li rượu đế,
Khề khà tay vỗ hát vui chơi.
Bạn bè còn dịp nào như thế,
Còn dịp nào nâng cốc rượu mời.
Ta nhớ Bình, ôi ta nhớ Xen !
Mấy lần theo giẫm dấu chân em.
Mấy lần thức viết thư tình gửi,
Và đợi chờ trông ngút bóng chim.
Ta nhớ Linh, ôi ta nhớ Khung !
Bỏ bao giờ học, bỏ đi rong.
Quán Trang và mấy lần ghi sổ,
Mà tủi buồn ta tựa cánh đồng.
Ta nhớ Đệ, nhớ Lộc, nhớ Tâm,
Chiều mưa tựa cửa đứng đau thầm.
Thi cử hình như ngòai cổng đợi,
Mà nhiều trang sách mới như không...
Ta nhớ Đức, nhớ Giác, nhớ Hiền,
Những đêm nằm mộng ước như điên.
Thằng mơ Phú Thọ (1), mơ Sư Phạm...
(Hoa mộng ta xây giữa phận quèn !)
Từng thằng, ta nhớ từng thằng một.
Mà cũng đành xa, ôi cũng xa.
Biết đến bao giờ chung học nữa,
Với Nghiêm, với Hiệp, với Huê và...
Thuở học Trần Văn chưa biết lớp,
Trông thầy như những tháp chuông cao.
Chút nghĩa tình xưa dường phai nhạt,
Mà mấy lần qua, mấy nghẹn ngào.
Đâu trường Phụ huynh, đâu Lam Sơn,
Ta xa xứ Sóc một trưa buồn.
Sáu năm mà nhớ đâu như mới,
Lặng bước sờ râu bỗng cuối đường...
-1971-
---------------------------------------------------------------------------------------------------
(1) Trường Kĩ thuật Phú Thọ, nay là Trường ĐH Bách Khoa TP.Hồ Chí Minh