Thơ Lê Vũ Hùng
Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 40 bài trong đề mục
poetry 09.02.2006 19:05:37 (permalink)
NGÀY XA PHONG ĐIỀN

Ta đi thuở ấy mưa buồn thảm,
Một chuyến đò xuôi tách chợ nghèo.
Có mấy bàn tay đưa vẫy gọi,
Và bao ánh mắt dõi trông theo.

Ta đi thuở ấy tình thơ nhỏ,
Em vẫn còn xuôi ngược chợ làng.
Ta hẹn sẽ về gom nỗi nhớ,
Cùng em xin đổi lá trầu vàng.

Tóc ta mưa nỡ cài kim tuyến,
Mưa nỡ sầu lên bặt tiếng ca
Phố chợ Phong Điền thôi ngút mắt,
Trong nỗi buồn nghe đọng xót xa.

Ta đi thuở ấy mười ba tuổi,
Chớm mộng thương người, thương nước hoa.
Hay lén đứng cười duyên với bóng,
Vùi say mơ tưởng, chớm hồn thơ...

-1971-
#16
    poetry 09.02.2006 19:17:15 (permalink)
    TRONG MƯA
    Nhớ chiều mưa
    và Quách Thu Khung


    Mưa đã mưa dầm trên tóc anh,
    Tay che, mắt ngó cũng thôi đành.
    Em tan buổi học chiều e ấp,
    Tựa cổng trường trông mưa đổ quanh.

    Anh đứng bên này, nghiên phố cao,
    Từ đâu bốn mắt bỗng trao nhau.
    Mưa như lụa phất từng cơn lạnh,
    Em vẫn là em, vẫn má đào.

    Em có còn mơ như cỏ cây,
    Trong những chiều mưa dỗ mộng đầy.
    Cũng bởi tình yêu mà ngóng đợi,
    Nên đời anh tựa lá khô bay.

    Anh đã dầm mưa suốt buổi chiều,
    Dừng chân móc thuốc hút buồn thiu.
    Anh không hiểu nổi mình trong lúc
    Thấy mắt em giăng những cánh diều.

    Mưa tạnh và em về rất lâu,
    Anh đem tình cảm thả bên cầu.
    Gió đưa, gió đẩy xa tăm tắp,
    Vuốt tóc nhìn theo không thấy đâu...

    -1970-
    #17
      poetry 19.02.2006 10:14:58 (permalink)
      BUỒN VỀ QUÊ CŨ I

      Bóng nhỏ dẫu buồn trên lối cũ
      Mười phương ta cũng nhớ quan về.
      Bụi đường, nếp áo dầu chưa giũ.
      Người hỡi ! Cùng ta một chuyến quê.

      Cối gạo đầy trăng, người vẫn nhớ,
      Chút hồn vọng tưởng chút tình xưa.
      Mắt ai đếm đến thành sao sáng,
      Soi rực lòng ta chớm thẹn thùng.

      Trở lại quê hương buồn trở lại,
      Tiếc thương thì vẫn tiếc thương hòai.
      Nằm nghe mưa rũ vương đầy ngõ,
      Ta thẩn thờ, ta thấy lạc lòai.

      Chân bước qua cầu thôi giở nón,
      Nhìn vầng mây trắng bóng quê hương.
      Vương vương chừng đã vương đầy tóc,
      Thấp thoáng chiều trông rất đỗi buồn.

      -1971-
      #18
        poetry 19.02.2006 10:19:12 (permalink)
        BUỒN VỀ QUÊ CŨ II

        Ta thẫn thờ ta ngồi bên cốc rượu,
        Phố buồn hiu hắt giọt sương khuya.
        Người hát cho ta sầu cố quận,
        Cho rượu nồng say, mắt đỏ hoe.

        Chân bước chậm buồn quanh chợ nhỏ,
        Nắng hồng lên má, tóc buông dài.
        Hỡi người con gái, ta về xứ,
        Có liếc nhìn nhau trong nắng mai?

        Che tay đứng ngó vời quê cũ,
        Đã mấy lần xa nặng trĩu buồn.
        Ta gọi buồn ơi, buồn vẫn bảo :
        - Quê nghèo em gái mới sang ngang !

        -1971-
        #19
          poetry 19.02.2006 10:23:48 (permalink)
          MỘNG VỀ QUÊ CŨ

          Mưa bay ướt đẫm hồn người,
          Sông xưa nước lớn lạnh trời hoang vu.
          Đường xa lối nhỏ sương mù,
          Ngàn mây xuống thấp reo thu mới về.
          Vàng bay sợi khói chiều quê,
          Buồn trông mắt cũ hẹn thề gió đưa.
          Đau nghe chín khúc ruột thừa,
          Hỏi người thấp thoáng mộng vừa khỏi tay.

          -1971-
          #20
            poetry 26.02.2006 17:34:53 (permalink)
            MỘT MAI CHO NGƯỜI YÊU DẤU

            Đau thắt lòng ta từ buổi ấy,
            Vời trông tay nhỏ vẫy đưa nhau.
            Ngùi xa thành phố buồn hiu hắt,
            Mới thấy nghìn thương mấy nhịp cầu.

            Mơ ước chưa thôi đời sót lại,
            Dìu nhau chợt đắng nụ hôn đầu.
            Nếu mai đôi lứa về chung bến,
            Biết mộng còn thêu cuộc gửi trao.

            Cơm áo sẽ xô đời hụt hẫng,
            Tóc thề em dẫu ngát thần tiên.
            Hồn thơ ta dẫu mù thăm thẳm,
            Trăng gió cũng buồn hơn bóng đêm.

            Ta sẽ đưa em về thánh địa,
            Nửa đời còn lại để yêu nhau.
            Để thôi nơm nớp sầu trong mắt,
            Để vạn lần hôn giấc mộng đầu.

            Đau thắt lòng ta từ buổi ấy,
            Ngùi thương bước nhỏ dáng em xa.
            Làm sao quên được ngừơi yêu dấu,
            (Em của ta hề, em của ta !)

            -1971-
            #21
              poetry 26.02.2006 17:41:30 (permalink)
              NGỒI THẦM GIẢNG ĐƯỜNG

              Buồn thầm một nhánh cỏ khô,
              Người qua áo lụa vàng mơ cuối chiều.
              Đau lòng ghế cũ đăm chiêu,
              Thương tay nhỏ viết thư liền gửi trao.
              (Giảng đường rộng một trời cao,
              Ta con đóm lạc bay lao dặm ngàn.)
              Thấp hồn bước thẳm chiều tan,
              Bâng khuâng sách vở buồn hoang lối về.

              -1971-
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2006 17:45:17 bởi poetry >
              #22
                poetry 28.02.2006 20:28:28 (permalink)
                NGƯỜI EM HOÀNG DIỆU

                Ta nhớ khôn nguôi ngày tháng cũ,
                Hừng đông gió lạnh tóc thề bay.
                Thẫn thờ, ta ngắm nhìn mây trằng,
                Gửi gió giùm hôn đôi má hây.

                Vẫn nụ hoa cười em nắng ấm,
                Hồn ta giây phút bỗng tan mau.
                Bao nhiêu bướm lượn quanh trường, lớp,
                Sẽ hóa về trong kén lá sầu.

                Vẫn tựu trường, em thêu áo mới,
                Về ta cốc rượu vẫn chưa vơi.
                Mà sao bóng ngả xiêu đường phố,
                Biết có cùng em mộng suốt đời.

                Và mỗi giờ em tựa cửa,
                Nhìn mây xanh biếc một trời mưa.
                Ước gì ta được làm chim én,
                Sẽ dựng lều xuân để đợi chờ.

                Vẫn dáng hiền ngoan, em tuổi mộng,
                Mắt nhìn thầy giảng mắt đương mơ.
                Hồn ta biết có xanh màu bảng,
                Mà cuộc đời như phấn trắng mờ.

                Vẫn dãy hành lang - em bước nhỏ,
                Ngậm ngùi ta ngỡ gót hài đau.
                Muốn vào tận lớp trình cô giáo,
                Phê điểm bài thơ ta chớm yêu.

                Tan học - em về - ta, lớp vắng.
                Hàng còng thương lá rũ mơ màng,
                Người em Hoàng Diệi nghiên vành nón,
                Mới biết tình ta đã vắng nàng.

                Cuối buổi chờ em buồn quán lạnh,
                Về ta mây bạc phủ đầu cây.
                Đường xa mới thấu tình ta vỡ,
                Em vẫn hiền ngoan giọng trả bài.

                -1971-
                #23
                  poetry 28.02.2006 20:39:07 (permalink)
                  THẦN TIÊN

                  Sẽ thả thư tình xuôi Rạch Giông,
                  Và trao em những ước mơ hồng.
                  Để những chiều hôm con nước lớn,
                  Em vớt thư tình lúc tắm sông.

                  Anh sẽ bơi xuồng qua vạn ngõ,
                  Đốt từng lá chết sưởi thần tiên.
                  Môi cười thơm ngát hoa cam nở,
                  Anh sẽ và anh sẽ nhớ nhiều.

                  Sẽ dựng nhà tranh bên rạch nhỏ,
                  Khuya khuya hai đứa mộng yên lành.
                  Anh sẽ làm thơ, em sẽ hát,
                  Tưởng hòai thuở "gạo trắng trăng thanh".

                  Sẽ thức để nhìn em say ngủ,
                  Sẽ hôn nhè nhẹ chót môi hồng.
                  Mà buồn khôn tả thơ tình cũ...
                  Chẳng đủ dìu em đến ước mong.

                  -1971-
                  #24
                    poetry 03.03.2006 05:06:37 (permalink)
                    TÌNH CÒN YÊU DẤU

                    Thuở mới yêu em, tóc còn ngăn ngắn,
                    Mắt ngời trong môi, má thắm hoa hồng.
                    Và thơ anh rất nhiều điều để tặng,
                    Rất nhiều lần, nhưng cuối - cũng như không.

                    Thuở mới yêu, anh hay thường say đắm,
                    Sợi ước mơ đan áo ấm tình mình.
                    Áo rất mỏng nên mùa đông thầm lặng,
                    Trăm sợi buồn bung rối giữa hư không.

                    Em yêu chưa mà tóc dài như liễu,
                    Xõa bờ vai áo mỏng những hẹn thề.
                    Nhiều lúc muốn mắt anh làm nắng sớm,
                    Để dìu em từng bước nhỏ đam mê.

                    Tóc em dài mà thơ anh liễu rủ,
                    Má em hồng, môi anh xám như tro.
                    Em rực rỡ nên anh buồn rất phải.
                    Mùa đông nào tình anh mặc áo thơ.

                    Rồi mai mốt chắc tóc em dài lắm,
                    Thơ anh buồn chắc buồn cũng thiên thu.
                    Anh vẫn yêu, dẫu tóc dài hay ngắn.
                    Dẫu mùa đông anh ngặm cỏ sương mù.

                    -1971-
                    #25
                      poetry 06.03.2006 05:00:18 (permalink)
                      XA BẰNG HỮU SÓC TRĂNG

                      Ta uống vừa xong li rượu đế,
                      Khề khà tay vỗ hát vui chơi.
                      Bạn bè còn dịp nào như thế,
                      Còn dịp nào nâng cốc rượu mời.

                      Ta nhớ Bình, ôi ta nhớ Xen !
                      Mấy lần theo giẫm dấu chân em.
                      Mấy lần thức viết thư tình gửi,
                      Và đợi chờ trông ngút bóng chim.

                      Ta nhớ Linh, ôi ta nhớ Khung !
                      Bỏ bao giờ học, bỏ đi rong.
                      Quán Trang và mấy lần ghi sổ,
                      Mà tủi buồn ta tựa cánh đồng.

                      Ta nhớ Đệ, nhớ Lộc, nhớ Tâm,
                      Chiều mưa tựa cửa đứng đau thầm.
                      Thi cử hình như ngòai cổng đợi,
                      Mà nhiều trang sách mới như không...

                      Ta nhớ Đức, nhớ Giác, nhớ Hiền,
                      Những đêm nằm mộng ước như điên.
                      Thằng mơ Phú Thọ (1), mơ Sư Phạm...
                      (Hoa mộng ta xây giữa phận quèn !)

                      Từng thằng, ta nhớ từng thằng một.
                      Mà cũng đành xa, ôi cũng xa.
                      Biết đến bao giờ chung học nữa,
                      Với Nghiêm, với Hiệp, với Huê và...

                      Thuở học Trần Văn chưa biết lớp,
                      Trông thầy như những tháp chuông cao.
                      Chút nghĩa tình xưa dường phai nhạt,
                      Mà mấy lần qua, mấy nghẹn ngào.

                      Đâu trường Phụ huynh, đâu Lam Sơn,
                      Ta xa xứ Sóc một trưa buồn.
                      Sáu năm mà nhớ đâu như mới,
                      Lặng bước sờ râu bỗng cuối đường...

                      -1971-


                      ---------------------------------------------------------------------------------------------------
                      (1) Trường Kĩ thuật Phú Thọ, nay là Trường ĐH Bách Khoa TP.Hồ Chí Minh
                      #26
                        poetry 06.03.2006 05:11:21 (permalink)
                        KHI VỀ SÓC TRĂNG
                        Gửi T.H

                        Qua một dòng sông, lòng rất nhớ,
                        Hỡi người phố cũ lạnh bao giờ.
                        Ta đi hề, cũng buồn chan chứa
                        Hề rượu chia phôi ngày tiễn đưa.

                        Về tưởng chân trời xưa nắng ấm,
                        Lòng ta rạo rực cả đêm rồi.
                        Người dẫu thắp lên nghìn ngọn nến,
                        Hồn ta cũng một dòng sông trôi.

                        Buổi đi ta đã lòng không nỡ,
                        Người có nhìn theo chút hẹn thề?
                        Một bước chia xa mười dặm nhớ,
                        Buồn theo cho đến chiều nay về.

                        Chiều nay rượu nhấp đời lang bạt,
                        Ta uống, nào say hết quạnh sầu.
                        Đầu sông đến cuối dòng sông lạnh,
                        Người nhớ giùm ta đời bể dâu.

                        Sóc Trăng ta về qua dòng sông,
                        Hỡi người - thuở ấy có buồn không.
                        Ta hát như điên chiều phố quạnh,
                        Và che mắt ngó nhớ mông lung.

                        -1972-
                        #27
                          poetry 18.03.2006 04:59:48 (permalink)
                          CAO LÃNH

                          Nhớ người buổi ra đi
                          Ước thề - vai nặng gánh
                          Mong ngày về Cao Lãnh
                          Say khói thuốc Hòa An.
                          Nghiêng đầu bên mộ Cụ (1)
                          Dáng của đời hiên ngang
                          Bóng cờ bay năm ấy
                          Là tình yêu chứa chan.

                          -1983-

                          ----------------------------------------------------------------------
                          (1) Mộ cụ phó bảng Nguyễn Sinh Sắc
                          #28
                            poetry 18.03.2006 05:03:14 (permalink)
                            HỒNG NGỰ
                            Tặng Ph.Q.Nam

                            Chở nắng Tứ Thường qua thị trấn
                            Xanh dòng tóc chảy mượt Tam Cù.
                            Hẹn với Tam Tân - đồng cao sản,
                            Ngùi ngùi tưởng nhớ dáng biên khu.

                            -1983-


                            -------------------------------------------------------
                            Hồng Ngự : tên một huyện ở tỉnh Đồng Tháp
                            #29
                              poetry 18.03.2006 05:05:02 (permalink)
                              THÁP MƯỜI

                              Chiều gieo mấy ngả kinh dài,
                              Nhớ hàng gáo đứng soi hòai dáng em.
                              Vẫn sông nước chảy êm đềm,
                              Mà xưa là những đường tên diệt thù.

                              -1983-
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > | Trang 2 của 3 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 40 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9