Đông Thiên Triết
-
Số bài
:
57
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 04.11.2005
|
NGÓNG TRÔNG
-
10.02.2006 03:02:00
Duyên Mơ (44) Bao nhiêu nghĩa ái, bấy nhiêu mơ Là tấm lòng ta, muốn cậy nhờ Gởi cánh chim bằng, mang ý ngó Cột dòng chữ nhỏ, thắt dây tơ Bay sang bên ấy, đừng sai hướng Đáp xuống mái hiên, phải đúng giờ Trao tận tay nàng, này nhạn hỡi! Xin đừng trễ nải, mối duyên thơ Đông Thiên Triết.2004 -------------------------------------------------------- VUI BÚT XƯỚNG HỌA Bài xướng: Nhà Nghèo Đón Khách (43) Hoan nghinh tri kỷ đến nơi này Chẳng biết lấy gì thết đãi đây? Khốn nỗi tường xiêu, tơ nhện bám Lại thêm mái đổ, bụi tro bay Vào hiên ngó xuống, chân gần xước Xuống bếp trông lên, trán bị trầy Nếu chẳng chê hèn, xin cứ ghé Nhà nghèo, nhưng rượu đủ ta say Đông Thiên Triết. Oct/30/2011 -------------------------------------------------------- Bài họa 1 Hãy say ! Năm tháng lênh đênh lạc chốn này, Bạn vàng thết rượu ? Có ta đây ! Nghiêng vò xuân thắm nhìn hoa nở, Nâng chén thu vàng ngắm lá bay. Hạ tới nắng hanh đầu tóc cháy, Đông về tuyết giá gót da trầy. Hận nhà nhục nước … còn mang nặng Để tạm vơi sầu ta hãy say !!! Tuệ Quang TTT Montréal , Oct/05/2011 -------------------------------------------- Bài họa 2 SAY NẮNG Hơn bốn mươi năm ở xứ này (*) Chung quanh phong cảnh có gì đây ? Xương rồng cằn cỗi đâm gai móc Bão cát nóng ran cưỡi gió bay . Tới đỉnh Chanh chua (!)chân muốn liệt ! Thăm khe gấu mập (&) trán e trầy ! Bạn nào sợ lạnh xin mời lại Tắm nắng thử xem sẽ thấy say (*)tôi qua Tucson từ 15 tháng tam tây 1967 (!)Mount lemon (&) Bear canyon LTĐQB -------------------------------------------- Bài họa 3: NGHĨA TÌNH SAY Kể từ lạc bước đến phương này, Bốn vách sơ sài tạm ở đây. Nhà trống lạnh lùng khi tuyết đổ, Mái thưa dột nát lúc mưa bay. Quê nhà thiếu thốn vui thanh thản, Đất khách nghèo xơ nỗi trật trầy. Mời bạn, vài ba chung nước lã, Chén thù, chén tạc nghĩa tình say !!! Nguyễn Thành Tài ----------------------------------------------- Bài họa 4: Nhà Nghèo Đón Khách Lánh nạn cho nên đến chốn này, Thân già cư ngụ mãi nơi dây. Tiền tài ghét túi co giò chạy, Thóc gạo chê thùng chắp cánh bay. Cắp vặt kệ thây người móng tróc, Cướp ngày mặc xác kẻ da trầy. May còn đồng bạc mua chai đế, Mời bạn tri âm khất khưỡng say Trường Giang --------------------------------------------- Bài họa 5 Chén Tỉnh Chén Say Năm xưa cũng độ tháng ngày này, Nhếch nhác bồng nhau đến chốn đây. Ngoảnh mặt đằng sau tầng khói phủ, Ngẩng đầu phía trước lớp mây bay. Nắng mưa lặn lội dù da tróc, Băng tuyết xông pha mặc vẩy trầy. Rượu ních tì tì cho bớt tỉnh, Giật mình lại thấy vẫn chưa say. Giật mình lại thấy vẫn còn say, Uổng kiếp bôn ba bấy trật trầy. Thế giới rối mù bom đạn rớt, Quê hương tăm tối tóc tang bay. Ngu ngơ tranh thắng câu này nọ, Ấm ớ khoe rành việc đó đây. Uống nữa tới khi nào thật tỉnh, May ra hiểu chuyện thế gian này. Bùi Tiến 05102011 (1) Trầy da tróc vẩy (tục ngữ) ========================== CHIỀU THU TƯỞNG NHỚ QUÊ (42) BÀI XƯỚNG Dõi mắt chiều Thu cuối nẻo đường Xạc xào lá rụng, gió muôn phương Mây giăng đỉnh núi, màn sương phủ Sóng gợn mặt hồ, sợi khói vương Xót dạ hồn quê, thuyền viễn xứ Đau lòng lữ khách, cảnh ly hương Chợt nghe đâu đấy lầu Hoàng Hạc (*) Khơi dậy tâm tình một vũng thương.(*) ĐÔNG THIÊN TRIẾT. 9/20/2011 (*) Gợi tích Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu (*) ý muốn nói lên sự đau thương, xin đừng hiểu lầm là yêu thương, như là con kiếng vàng quá dốt chữ nên hắn tưởng là câu thơ này có nghĩa là yêu thương. ————————————————————— BÀI HỌA 1 Nhớ bến đò xưa ở cuối đường, Trạnh lòng lữ khách khắp muôn phương. Nước sông gợn sóng, lòng ray rứt, (1) Cánh vạc kêu sầu, dạ vấn vương. Quê Mẹ bần hàn, thương Đất Nước, Xứ người phồn thịnh, nhớ Quê Hương. Ước mong thể chế mau thay sắc, Già trẻ không còn chịu xót thương. TRƯỜNG GIANG 30-09-2011 (1) GHI CHÚ : Theo Đường Thư, khi dự tiệc tại Đằng Vương Các của NGUYÊN ANH, Vương Bột viết một bài tự, trong đó có câu : “ Thu thủy CỘNG trường thiên nhất sắc, Lạc hà DỮ cô vụ tề phi” (nước hồ thu và da trời cùng một màu, Áng mây trôi lờ lững cùng con cò cùng bay). Hai câu 3 và 4 là tâm sự của tác giả nhớ Quê Hương. ———————————————————— BÀI HỌA 2 NGƯỜI NÀO CÓ NƯỚC CHẲNG YÊU THƯƠNG Heo may trải lá mọi cung đường Ngắm cẳnh thêm sầu khắp bốn phương Mới đó hè đi trời nắng nhạt . Rồi đây đông tới đất băng vương. Quê người lữ khách mơ tiên tổ. xứ lạ tha nhân xót cố hương. Trĩ Việt cành nam còn nhớ cội. Người nào có nước chẳng yêu thương. LTĐQB Tái bút:Thi ĐoànTtrưởng đại ca ơi ! Tục truyền khi Vương Bột thác đi vẫn nghĩ mình tài giỏi lắm nên thành ma thường ngâm hai câu thơ đó hàng đêm trên Đằng Vương Các. Bỗng một hôm có người ngụ trên thuyền bên sông cất tiếng phê bình :Hai câu thơ kia dở lắm .Chữ Công và Dữ làm khí thơ quá nặng nề bớt đi thì mạnh và nhẹ nhàng hay hơn. Từ đó hồn ma Vương Bột hết linh. Người phê bình đó là Lưỡng Quốc Trạng Nguyên Mạc đĩnh Chi Của Việt Nam có đúng không hả đại huynh ? ———————————————————— Bài Họa 3 Lá rơi từng chiếc ngả ven đường Gợi cảnh dân ùn đi khắp phương Bỏ lại quê nhà sương khói phủ Ôm theo kỷ niệm nghĩa tình vương Tay không hội nhập vùng lưu xứ Nỗi mất lạc lìa xa cố hương Thôi Hiệu buồn tương tư bóng Hạc Còn ta nhớ Nước đậm đau thương Tố Nguyên ——————————————————–-- Bài họa 4 CHIỀU THU NHỚ QUÊ (Họa bài thơ “Chiều Thu tưởng nhớ quê” của Đông thiên Triết) Chiều Thu lá rụng khắp ven đường Gió thổi tung bay rắc bốn phương Từng bước chân người xào xạc dẫm Xua đi gót nhẹ mối sầu vương Quê Cha xa thẳm, muôn ngàn dậm Đất Mẹ nghìn trùng,biệt cố hương Hoàng hạc đi rồi nên vắng bóng Lầu thơ còn đó nhuốm đau thương. SONG QUANG ——————————————————---- Bài họa 5 Thương Hận Chiều Thu thơ thẩn đứng bên đường Xao xác lá vàng bay khắp phương Xóm quạnh , ngàn thông sương khói tỏa Đồi hoang , dặm liễu lam chiều vương Xứ xa lặng lẽ hờn vong quốc Nẻo vắng âm thầm nhớ cố hương Tiếng quốc đâu đây văng vẳng gọi Đau lòng tưởng tiếc chốn yêu thương! Hương Saigon kính họa (10/04/2011) ———————————————---------- Bài họa 6 THU LƯU LẠC Lưu lạc bao Thu khắp mọi đường, Tìm người phục quốc đủ mười phương. Yêu dân, yêu nước như chim én, Vì nước, vì dân tựa lá vương. Dạ xót như bào nước bị chiếm, Lòng đau như cắt dân lìa hương. Muà Thu mơ tưởng thấy chim én (!) Xa vọng quê nhà những xót thương. Dzoãn Thường Pasadena 04-10-201. Thomas Tran ---------------------------------------------- Bài họa 7 Một đường ! Cứu quốc mà thôi chĩ một đường Đâu rồi hào kiệt khắp ngàn phương Vung gươm tận diệt quân cuồng Hán Tuốt kiếm tiễu trừ lũ bá vương Quyết dạ kiên trì gìn đất tỗ Chung lòng đoàn kết giữ quê hương Một bầy Cộng Đãng loài Chiêu Thống Trước mắt giãi trừ chẳng tiếc thương ! Tím ------------------------------------------------- NGÓNG TRÔNG (41) Anh biết hai ta sẽ có ngày Chia ly để khổ một người ngây Đêm nằm, xác ngủ mà hồn thức Theo giấc mộng nồng tay nắm tay Anh dắt tay em tận cuối đường Bình minh buổi ấy đọng hơi sương Nghe chim khuyên hót trên cành lá Như hát reo chào khách viễn phương Hoa bướm lúc này cũng dậy tình Hương xông ngào ngạt trổ hoa xinh Bướm vui ríu rít dường say phấn Dang cánh ôm hôn cái nhụy Quỳnh Ai bảo bướm ong chẳng lụy tình ? Khi hoa để lộ tấm băng trinh Em ơi ! có nhớ đêm Rằm ấy ? Hẹn biển thề non giữa chúng mình Sao nỡ ra đi chẳng hẹn ngày ? Khi hình bóng cũ vẫn vờn quay ! Anh đem ướp xuống chồng thơ cũ Da phấn hôm nào phảng phất đây Anh ngửi mùi hương đến ngập lòng Mà hồn vẫn đói bởi hoài mong Ai mang thơ lệ trao người ấy ? Giúp xác đợi hồn hết ngóng trông Đáp ơn ai đó nén vàng ròng. ĐÔNG THIÊN TRIẾT --------------------------------------------------- TÌNH CÂM (40) Nhà nàng cách khoảng đường chim Băng qua hai dặm, tôi tìm mua tranh Bao la những cánh đồng xanh Trước sân trông thấy đỏ cành hoa xinh Hôm qua nàng đi cúng Đình Thướt tha áo lụa, cổ hình trái tim Trưa Hè gió đứng im lìm Líu lo trong nắng tiếng chim, bóng diều Khiến lòng tràn ngập tim yêu Nhớ người thục nữ mỹ miều, tơ vương Chiều nay nàng đi bên đường Gió căng hơi ấm, mùi hương dịu dàng Thấy cô, ai chẳng mơ màng ? Xuân xanh mười tám, trai làng ngẩn ngơ Mắt nai huyền sáng ngây thơ Dẫn hồn tôi nhập bến mơ bao lần Kể từ ngang trái ái ân Tình đầu ly cách, tủi thân đến giờ Đêm nay bỗng muốn sang bờ Đến thăm cô gái mộng mơ trong lòng Đời trai binh nghiệp ruổi rong Súng ôm mà tưởng bóng hồng xa xăm Nghĩ mà hổ thẹn âm thầm Tơ hồng vương quấn, tình câm giết dần Bao lần rồi lại bao lần Thơ tình tôi viết ngại ngần chẳng trao Thôi đành ôm giấc chiêm bao Còn hơn lỡ chuyến thuyền đau đớn lòng ! Cô ơi ! cô có biết hông ? Tình Câm tôi viết nên không có lời ! ĐÔNG THIÊN TRIẾT ----------------------------------------------------- THUYỀN TRĂNG (39) Chở ngập thuyền trăng, thuận mái chèo Gác qua thế sự những rong rêu Dù ai khanh tướng mê man ruổi Mặc kẻ công hầu mải miết đeo Lưng túi Càn Khôn tuy mệnh bạc Một bầu Phong Nguyệt dẫu thân nghèo Nhưng thơ với rượu đầy thanh khí Nhắp cạn chén quỳnh, Ta thả neo ĐÔNG THIÊN TRIẾT ---------------------------------------------------- LỆNH TẢN HÀNG (38) Đau đớn hay tin: "Lệnh tản hàng"! Than ôi ! máu nghẹn uất tâm can Trùng trùng bóng giặc vào Thôn cướp ! Điệp điệp quân ta xuống Ngựa hàng ! Giáp cởi, nghe tơ lòng quặn nát Gươm quăng, thấy tấc dạ tan hoang Bao Thu phong kiếm trong hờn tủi Mà ngỡ Tim Gan rỉ sét vàng Đông Thiên Triết] ------------------------------------------------------ CÔ BÁN HOA (37) Cô bán hoa tươi, má ửng hường Tóc thề gió phất tỏa mùi hương Tuổi nàng phỏng độ trăng tròn lẻ Nghe tiếng rao hàng thật dễ thương Những đóa Cúc tươi, đẹp tựa nàng Nhờ bàn tay ngọc khéo tân trang Nên hoa xinh thắm phô màu gấm Vẫn ngát hương cho dẫu héo tàn Giò Huệ như tơ, sắc mịn màng Tựa lòng trinh nữ, gái đoan trang Được nàng ôm ấp rao mời khách Hương tỏa thơm tho dưới nắng vàng Mùi của hoa hay da của nàng ? Mà hương ngào ngạt đã truyền sang Ngất ngây lữ khách tay phong nhã Nên đã mua luôn hết mặt hàng Cô bán hoa xinh, nở nụ cười Vui mừng vì bán hết hoa tươi Lòng chàng lữ khách lâng lâng sướng Ôm bó hoa mà mê mẩn người Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- BI THƯƠNG (36) Chập chờn thao thức suốt canh trường, Rảo bước hiên ngoài tưởng cố hương. Gió rét lòn qua rèm cửa lạnh Trăng ngà đổ xuống đóa hoa hường. Hột sương móc lệ treo vành lá, Tiếng chó tru đêm sủa cuối đường. Cám cảnh se lòng tuôn mấy vận Ngại người chẳng đọc chuyện bi thương ! San Jose, June 19/2004 Đông Thiên Triết ------------------------------------------------------ VỊNH CÂY TÙNG BÁ (35) Có gió lung mới biết lòng bá cứng Có ngọn lửa lừng mới biết thức vàng cao (CD) Quả đấng trượng phu chỉ có Ngài Càng già, càng kiện khó lung lay Đông sang đội tuyết, thân không úa Thu đến dầm sương, lá chẳng phai Dẫu biển dâng đầy muôn thủy họa Dù trời trút ngập vạn thiên tai Tuôn thêm sấm sét rung rinh đất Vẫn đứng thẳng cao sánh đỉnh đoài May/18/2006 Đông Thiên Triết --------------------------------------------------- Bài CỜ RỦ dưới đây họa theo nguyên vận bài NHẠC SẦU của nhà thơ Cù Huy Cận. Bài họa này họa lúc nhà thơ vừa ra đi độ chừng 10 hôm với hảo ý đưa tiễn vong linh người quá cố một đoạn đường. Xin chia buồn cùng tang quyến nhà thơ Huy Cận. Trân trọng Đông Thiên Triết CỜ RỦ (34) Bác nằm ngủ một giấc ngon đến thế ? Nên không hay lá úa trải ven đường Con phố hẹp, hơi người át hơi sương Sương hết tỏa vì mưa rơi tầm tã Nghe “Nhạc Sầu” làm đau lòng xác lá (1) Cây cũng buồn vì lá rụng xa cành Chim hót gió tiếng đứt đoạn mỏng manh Như gọi kẻ ra đi, dừng bước vậy Vòng trái đất đang xoay không ai đẩy ! Mà xe tang lăn bánh đến chốn nào ? Trời hôm nay mây xám phủ non cao Mưa trút xuống chắc hồn than lạnh đó ? Thê nhi đấy, sao đành lòng rẽ bỏ ? Cõi hồng trần từng đến, mấy lượt quen ? Rồi bỗng chốc vĩnh biệt xa ba miền ? Đến cõi lạ chắc hồn buồn gấp mấy ! Đoàn xe tang êm đềm không nhún nhảy Khác xưa xe ngựa chở kẻ lìa đời Đến tiễn đưa người gần đất xa trời Chớ cười cợt khiến âm hồn thêm tủi Nếu thắp hương chỉ cần gật đầu cúi Đủ vui lòng hồn phách dưới đáy mồ Cầm nắm đất trong tay cứ quăng vô Cho núm mộ cao lên che gió áp Xác thân kia từ nay nằm thẳng tắp Vết xe tang in dấu lúc qua nghềnh Đến cuối nẻo chắc không còn rộng mênh Xót xa dạ khi tiễn người ly biệt ! Và hồn ơi! có nghe lời thống thiết Của thân bằng tay ôm bó mẫu đơn Đặt trước mộ, lúc hồn đang chập chờn Lá cờ rủ, thảm sầu trong nắng xế Bác nằm ngủ mà sao mê đến thế ? Khúc “Nhạc Sầu” nghe ảo não tang thương Lúc nằm xuống mới thấm đến tủy xương ? Thắp nén nhang khấn cầu xin ứng quẻ : “Hỏi người đi sao đành lìa cõi thế ” ? Đông Thiên Triết (1) Bài thơ : Nhạc Sầu trong tập thơ Lửa Thiêng của nhà thơ Huy Cận --------------------------------------------------- Đôi Lời Phi Lộ: Tựa bài “Phu Thê Thán” của tôi dưới đây phụng họa theo nguyên vận của bài thơ “Khuê Phụ Thán” của tác giả Tố Phang, tức Thượng Tân Thị làm vào khoảng năm 1919, do tạp chí Nam Phong, số 21, tháng Mars 1919 đã xuất bản và đăng tải. (trích: quyển Thành Ngữ Điển Tích và Danh Nhân Từ Điển cùa GS Trịnh Văn Thanh) Trân trọng . Đông Thiên Triết PHU THÊ THÁN (33) (1) Kể lại từ ngày cách vợ con ! Đến nay đếm đủ chục năm tròn. Trời Nam, Em đắm chìm canh mộng, Đất Bắc, Anh ôm hận nước non. Một bước quay đi lòng thắc thỏm! Không lời tiễn biệt dạ chon von! Ông tơ lắt léo xe quàng chỉ, Bày cảnh ly tan, dạ héo mòn. (2) Héo mòn năm tháng những lo âu, Nghĩa vợ tình chồng đã dứt đâu? Nhìn mối nhện giăng tơ đứt thảm, Đau lòng đêm xuống dạ tuôn sầu. Chỉn e hoa lá rơi tan tác, Nào ngại thân cây hứng dãi dầu. Bớ hỡi ! vợ son nàng có thấu, Con oanh nhớ cảnh... gào canh thâu. (3) Canh thâu trở giấc, lại thèm ngồi, Bứt rứt như người phỏng nước sôi. Phượng chạ loan chung đành mất hết, Vai kề lưng tựa cũng xa rồi. Đèn khêu lửa tắt, lạnh chăn gối, Trăng lụn nến tàn, nhạt khúc nôi. Cánh nhạn bay đi, thư chẳng đến, Bặt vô âm tín thê nhi ôi ! (4) Thê nhi cách biệt khúc sông Tương! Sóng nước dâng tràn nỗi tiếc thương. Trở giấc phòng không nghe tiếng ngọc, Mơ màng gối chiếc nhớ mùi hương. Bể sông ngăn cách đành tương kế, Trời đất nghịch bày phải liệu phương. Gặp gở đành trong cơn mộng mỵ, Giấc hoè xum hợp, dệt đêm thường. (5) Đêm thường giấc điệp thấy kề vai, Kể mối tình đầu, nói với ai! Những muốn hở môi cho vững dạ, Bằng không kín miệng để ngoài tai, Chỉ hồng óng chẳng xe tròn một, Tơ tóc ai đành bứt rẽ hai. Mộng đẹp năm canh còn thổn thức, Đường xa muôn dặm thấy khôn dài. (6) Khôn dài duyên phận tưởng hòa cùng, Hẹn biển thề non nguyện thác chung. Né đặng sóng tình gìn chữ tiết, Ngại chi bão tố đổ cây tùng ? Khi xưa đôi lứa hương nồng ấm, Nay chỉ mình anh tuyết lạnh lùng ! Đêm vắng cô phòng thêm rối rắm, Xốn xang tim đập nhói lung tung. (7) Đập nhói như tung vỡ nốc thành, Trở mình thức giấc đã sang canh. Rung rinh gió thổi rơi tàu lá, Dai dẳng mưa rơi đứt chỉ mành. Nghe tiếng dế kêu lòng chẳng muốn, Thấy hoa rơi rụng dạ khôn đành. Quả như duyên số không tròn mộng, Nguyện đợi chờ nhau kiếp tái sanh. (8) Kiếp tái sanh còn gặp được không ? Mà ưa lặn lội với non sông ! Xa lòng nàng đã theo chân kép, Cách mặt chàng không hái đóa hồng. Muốn thoát tấm thân rời khỏi lưới, Chớ đem cái ách cột vào lồng. Nợ duyên chẳng đặng, thôi đành chịu, Nắm níu làm chi cảnh vợ chồng ? (9) Vợ chồng duyên số đặng bền chăng ? Phải cậy Ông Tơ xe chỉ bằng. Lặng lẽ nàng Hằng sang bến mộng, Lạnh lùng cung Quế phủ mây giăng. Đường xa phụ tử không sum hợp, Ngõ vắng phu thê phải cách ngăn. Thắt thẻo đêm dài đầu điểm bạc, Canh chầy Hậu Nghệ ngắm thềm trăng . (10) Đứng dưới thềm trăng nhớ cảnh non, Thở dài ngán ngẩm trái bồ hòn. Ngọt bùi em uống cho tươi thắm, Cay đắng anh ôm đến mỏi mòn. Trách số rủi may ham lặn lội, Giận mình mê mẩn thích chen bon. Bao niềm ân hận, bao thương nhớ, Kể lại từ ngày cách vợ con ! Năm Canh Thìn 2000, ĐÔNG THIÊN TRIẾT ------------------------------------------------------- DẬY ĐI MAU (32) Há dễ thua cho khách má đào Thất phu, sĩ tử dậy đi mau Gươm thiêng gác mải, ru hồn ngủ Sông núi gầm vang, giục máu trào Đã có lòng đinh da ngựa bọc Lại thêm dạ sắt áo quan bao Thân trai quyết liệm cùng thanh kiếm Dẫu đẵm máu son ướt chiến bào San Jose, Mar 15/06 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- TỨ QUÝ : (31) XUÂN : Vừng hồng lồ lộ, báo bình minh Én liệng Oanh bay trước mái đình Lộng lẫy Cúc vàng khoe trổ nhụy Châm hương, ong bướm nhởn say tình HẠ : Chói chang nắng đổ xuống vườn chè Phượng vĩ phô màu, sắc đỏ hoe Én nhớ hơi Xuân, buồn biếng liệng Ve sầu trổi nhạc tiếng nghe rè THU : Xào xạc lá vàng rải khắp nơi Hàng cây xơ xác đứng trông trời Hồ sen sắc úa, rừng phong trụi Trải cuộc tiêu điều, cảnh tả tơi ĐÔNG : Phấp phới ngoài trời bông tuyết rơi Rượu hâm vừa ấm gọi nhau mời Đốt lên lò sưởi hồng đôi má Rượu đã lưng bình, lạnh chửa vơi Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- (BÀI HỌA) HAM TU (30) Có duyên với Phật mới ham tu, Thoáng thấy bóng câu biến mất vù. Cửa thánh bồng lai bao kẻ đến ? Đuờng trần khổ ải lắm người bu ! Tà gian, ác độc ; vẩy tay đón, Chính trực, thiện lương ; ngoảnh mặt xù. Lắt léo cõi đời nhiều tráo chác, Cũng tàn khô héo lúc sang thu. San Jose, Mar 20/2004 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- ĂN CHẲNG NGON, NGỦ CHẲNG ÊM (29) Soi kính thấy đầu bạc trắng thêm Tuổi gần Sáu Bó, cốt chưa mềm Thương cho vận nước, đau buồng phổi Nghĩ đến thân mình, nhức trái tim Muốn gánh càn khôn, lo suốt buổi Toan xoay thái cực, thức thâu đêm Than ôi ! lực tiểu kiêm không nổi Ăn chẳng ngon mồm, ngủ hỏng êm FEB 14-06 ĐÔNG THIÊN TRIẾT --------------------------------------------------- ĐƠN RA MẮT (Bài xướng) Em gái nghiêng người ra mắt Anh Đơn sơ chỉ có tấm lòng thành Sư Huynh tướng tá coi hùng dũng Tiểu muội dáng người nhìn mỏng manh Anh giỏi thông minh và hảo hán Em lười ngu dốt lại ma lanh Mấy điều khai báo chẳng che dấu Nếu sợ thì mau mau chạy nhanh Như Lỵ. Apr/04/2004 ------- Kính chư liệt Thi Huynh, Muội Nghe chư vị xưng hô Muội Muội, Huynh Huynh, nhưng không thấy có chứng cớ gì ráo trọi. Còn tại hạ thì thật sự đã có Hiền Muội Như Ly đây, có chứng cớ hẳn hòi, qua 2 bài Xướng Họa giữa Huynh Muội tui hồi tháng Tư năm nay, tuy không có post lên Mạng vào lúc ấy. Nay vì đang "phong trào" khoe Muội, khoe Huynh, nên tui mạo muội post lên 2 bài thơ này mà chưa được sự đồng ý hay xin phép Hiền Muội Như Ly của tui. Nghĩ, chắc hiền Muội Như Ly của tui thông cảm bỏ qua lỗi ngang bướng của Tiểu Huynh này. Nay xin post lên để chư liệt vị thưởng lãm cuối tuần. Chúc tất cả vui khỏe . Thãn kính: Bài Hoạ: MỪNG CÓ TIỂU MUỘI (28) Mừng rỡ khi nghe gọi tiếng Anh Của cô em gái đẹp nghiêng thành Hương trời dẫu tóc cày hoa búp Sắc nước dầu thân mặc áo manh Lúc giận gương nga sầu gợi cảm Khi vui đôi mắt sáng long lanh Xa nghe Muội gọi Huynh ơi, ới Bốn cẳng ba giò chạy đến nhanh Đông Thiên Triết --------------------------------------------------- TẾT THA HƯƠNG (27) Những năm xa xứ sở Tết cũng đến tưng bừng Hoa đào vừa chớm nở Lòng gượng gạo vui mừng Siêu thị bày kẹo mứt Nào bánh tét, bánh chưng Hương vị bay phảng phất Thơm mùi nếp, đậu nhưn Mê nồi thịt kho trứng Củ kiệu giòn cay nồng Bạn bè cơn vui hứng Thù tạc đến hừng đông Giao Thừa nghe tiếng pháo Tấm tắc khen nổ giòn Bầy trẻ la nhốn nháo : Bố, lì xì cho con Rộn ràng như dậy sóng Kỳ lân múa rình rang Nhịp nhàng theo tiếng trống Rùm beng cả xóm làng Tết, tìm mãi chẳng có Bóng dáng Cụ Đồ Già Bày mực Tầu giấy đỏ (*) Bên phố đông người qua (*) Tết bên này lại khác Bởi đất nước người ta Gẫm thân còn lưu lạc Khiến tơ lòng xót xa ! (*) Thơ : Ông Đồ của Vũ Đình Liên Xuân Bính Tuất 2006 Đông Thiên Triết ------------------------------------------------------- Nhân xem đài CNN trình chiếu một đoản phim, đó là cảnh đưa đám táng chủ tịch nước Palestine là ông Yesser Arafat đã quy thiên. Được biết ông Arafat năm nay 75 tuổi (tính đến tháng 11/2004) khi chết để lại cô vợ bé trẻ măng, tuổi mới 32 xuân thời và một nàng công chúa (con gái ông) mới vừa lên 9 tuổi. Tài sản của ông Arafat để lại cho cô vợ trẻ và ấu nữ phỏng chừng trên dưới 3 tỷ Mỹ Kim. Cho nên có bài thơ như sau : GIẤC PHÙ DU (26) Sinh thuở vào đời tiếng óe ầm (*) Lão thời sắp chết dạ còn thâm Tiền tài ngập tủ luôn mong bổng Vật chất đầy kho chẳng muốn trầm Lúc đến dương trần vui quá khóc (*) Khi về âm cảnh tức hờn câm Thê nhi, sự nghiệp, ôi ! thương tiếc Để lại thế gian kẻ khác cầm San Jose, Nov 24/04 Đông Thiên Triết (*) Tiếng khóc của mọi đứa trẻ mới chào đời ------------------------------------------------------------- CẦU NGUYỆN ĐỨC THÁNH CHA (25) Lại một Vì Sao đã tắt rồi ! JOHN PAUL ĐỆ NHỊ đã yên nơi Tỷ người buồn thảm dòng châu nhỏ Triệu kẻ u sầu mắt lệ rơi Tín hữu bao thu Ngài dẫn dắt Hồng trần muôn thuở Đấng trông coi Nguyện cầu Đức Thánh về bên Chúa Thường rải Hồng Ân xuống cõi đời SJ Apr/2/05 Đông Thiên Triết ------------------------------------------------------------ (THƠ TRÀO PHÚNG) CON NÀNG, CON TÔI (24) Con nàng cùng với con tôi, Hai đứa trông như một đôi Tiên Đồng. Nghe đâu you đã chết chồng ? Còn tôi mỏi đợi ngóng trông Mợ nhì. Bởi chưng vợ lớn ra đi, Để con gà trống cu ky trên đời. Single đã mấy năm trời. Cùng thằng Cu Tí “vốn lời” của tôi. Look you mẹ góa con côi, Ai em (I’m) thầm nhủ kết đôi cùng Nàng. Mỗi ngày gặp mặt hỏi han, “Good nai” “good vượn” tim gan lộn phừng. Vô tình nàng cứ dửng dưng, Mặc cho kẻ đứng sau lưng thèm thuồng. Trông mòn con mắt cái uông, Thuốc ngon nửa điếu, khói tuôn vạn sầu. Cũng phê đến tận đỉnh đầu. Còn ngon hơn cả nhựa thầu Cocaine. Some time mặt nàng kênh kênh, Bring con gái nhỏ theo bên hong nàng. Mỗi ngày hai buổi dạo ngang, Khiến cho lòng Tớ rộn ràng trông theo. Ước ao, mơ mộng, bồng đèo, Xây cung Điện Ái cheo leo giữa rừng. Để ngăn những gã lưng tưng. Lẻn vào cung Điện canh chừng hái hoa. Kết bè, kết đảng xông qua, Hả họng xơi tái Hằng Nga của mình Năm canh không ngủ ngồi rình Quyết xua đuổi lũ xăm mình chiếm thôn. Hope you giấc điệp mộng hồn, Bì hai (behind) có Tớ yêu hôn má nàng. Quyết đem hai mối giang san, Nhập chung thành Một có Nàng và Ta. Con Em, con Anh chung nhà, Xây tình thân ái, hài hòa trăm năm. Mar 11/2004 ĐôngThiên Triết ----------------------------------------------- CÔ LÁNG GIỀNG(23) Ngồi nhìn sen trắng mặt hồ Mà trong mơ tưởng thấy cô láng giềng Trên môi nở nụ cười duyên Lại thêm má lún đồng tiền hai bên Gió xuân hôn mái tóc bềnh Nắng mai hong ấm dạo trên thân ngà Nhớ xưa những buổi chiều tà Nước nhờ tay ngọc rưới hoa sau nhà Vô tình Tôi bước chân ra Thẹn thùng Nàng núp vào nhà trốn Tôi Lòng Tôi đâu bạc như vôi Để cho trầu héo, cau ôi phũ phàng Ai ngờ tình khúc trái ngang Yêu trong câm lặng, thở than muộn rồi Dửng dưng như áng mây trôi Tôi nào hay biết hoa khôi, nguyệt nhường Cành thiên hương, trổ đầy vườn Mà sao con bướm châm hương giậu nào ? Để hoa khô héo, hoa xàu Bướm kia ngớ ngẩn, canh thâu hoa tàn Đến khi biết được tình Nàng Tơ lòng quấn chặt đầy khoang thuyền tình Trớ trêu số kiếp ba sinh Ganh chi cô gái đẹp xinh như Nàng ? Bẽ bàng phận bạc hồng nhan ! Vô tình Tôi đã giết Nàng không dao Một đêm trời vắng trăng sao Nàng buồn vĩnh biệt đi vào thiên thu Tối nay trời phủ sương mù Hồn Hoa lảng vảng, vân du cõi trần Giọt mưa tí tách giăng giăng Ướt đôi bướm trắng, thấm hàng chữ xanh Khăn tay thêu mối chỉ mành Khối tình yêu dấu, bệnh thành tương tư Hương khăn hơi thoáng còn dư Mùi da ngào ngạt, ngọt từ lúc thêu Trối trăn trao lại Người Yêu Tôi cầm khăn lệ, trăm chiều ruột đau Lệ lòng xa xót tuôn trào Hay là Tôi đã yêu màu mắt Em ? Bàng hoàng thao thức bao đêm Muộn màng tơ tóc, cứ xem như là: Phụ Tùy, Phu Xướng Hoan Ca .... Nén hương xin khấn Hồn Hoa chứng giùm Đông Thiên Triết ------------------------------------------------ TAO LY KHÚC (22) Tao Ly là Khúc Nhạc buồn côi Nàng đã ôm cầm, tách bến rồi Giọt nhớ soi mòn, tim chán thở Mạch yêu xoáy thủng, máu buồn trôi Nhìn hoa thấy cảnh, nay còn một Hẹn biển thề non, chẳng có đôi Trời hỡi! cho chi, đành giựt lại ? Ngậm sầu nuốt thảm, chỉ mình thôi Đơng Thiên Triết ----------------------------------------------- NỖI NIỀM (21) Từ độ xa em xứ lạnh lùng Chăn đơn gối chiếc nghĩ mông lung Quen người em gái từ hôm ấy Vương vấn sầu thương ngập dặm trùng Đáp lại tình em thương nhớ anh Trái sầu rơi rụng lúc xa cành Thuyền anh neo đó chờ rời Bến Riêng chở đôi tim: Em với Anh Xa lạ mà yêu bởi tiếng thơ Cho nên thương mến đến bây giờ Vườn thơ tình mộng đẹp như vậy Chẳng biết rồi đây có trọn mơ ? Nhớ lắm, đêm nào cũng nhớ em Nhớ từng ánh mắt ngày đầu quen Nụ hôn ngào ngọt, hương ngào ngạt Đến chết ôm theo trọn nỗi niềm Đông Thiên Triết ----------------------------------------------- BẠC VÀNG (20) Bạc vàng quyến rủ đến dường nào ? Mà khiến nhân tình phải phóng lao? Giết vợ, hại chồng, tuồng thế cuộc Lừa thầy, phản bạn, truyện phong trào Nhiều nhà Đạo Đức tìm mưu độc ! Lắm kẻ Tu Hành nghĩ kế sâu ! Danh vọng, Uy quyền, đen đổi trắng Hỏi mi hiểm ác đến dường nào ? Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- TIỀN LÀ GÌ ! (19) TIỀN xui công lý ngả nghiêng theo, TIỀN đến rồi đi thoáng cái vèo TIỀN ít, đuổi xua nhân nghĩa mất TIỀN nhiều, thu hút ác tà đeo TIỀN là độc dược hại đời khổ TIỀN cũng bổ thang cứu cảnh nghèo TIỀN giúp tạo nên Danh với Phận TIỀN làm chồng vợ nát nhèo teo Đông Thiên Triết ----------------------------------------------- HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG (18) Hòn Ngọc Viễn Đông đã mất rồi Về tay bạo chúa với bầy tôi Thằng cưa khúc đít, ra công vạc Đứa đẽo phần đầu, gắng sức lôi Sáng sắc, nay đà đen tối nước ! Trong màu, sao bị đục ngầu vôi ? Nát ngà, khó bảo toàn thân Ngọc, Vùng dậy anh ơi! Ngọc sẽ hồi Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- CÁNH NHẠN ĐƯA THƠ (17) Nhạn này ! Ta có lá thơ hường Nhờ bạn tung mình dãi nắng sương Cột gói thơ xinh lên cổ bậu Mang dòng chữ thắm đến tình nương Chậm nhanh chỉ nghỉ một vài chặng Sớm muộn dù băng mấy dặm đường Phải đáp xuống nhà cho đúng hẹn Trao liền tâm sự tận người thương ! Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- GỞI NGƯỜI TÌNH NHỎ (16) Hỡi người tình nhỏ của tôi ơi, Xa vắng bấy lâu nhớ thấu trời. Nôn quá đề thơ mong gởi gấp, Nhưng sao gác bút dẹp đi thôi. Đành nhờ nguyệt lão xe giùm chỉ, Rồi quấn tơ hồng chấp lại đôi. Nếu phải lương duyên thì thắt chặt, Xin đừng têm loãng miếng trầu ôi ! Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- BỨC TRANH XUÂN (15) Kén kéo thoi đưa giục Tết sang Hương Xuân theo gió vút lên ngàn Thẹn thùng trong nắng Mai e lệ Tha thướt dưới trăng Cúc dịu dàng So với Quỳnh Hương Lan yểu điệu Nép bên Thược Dược Huệ đoan trang Muôn hoa tô điểm chờ tao khách Lộng lẫy giữa trưa dưới nắng vàng ĐÔNG THIÊN TRIẾT ---------------------------------------------- HÁI LỘC ĐÊM XUÂN (14) Đêm xuân mồng Một xuất hành, Đến Chùa hái lộc đặng cành nhân duyên. Buổi sơ ngộ trước đài sen Phật, Nàng khấn cầu duyên thắm tóc tơ? Chúc em : “trọn ước tròn mơ”, Riêng anh dệt mộng làm thơ tả tình ; Ôi ! lộng lẫy… dáng hình kiều nữ, Nét hoa cười giải muộn tan sầu. Mắt huyền lóng lánh hạt châu, Say hồn thi sĩ nghiêng bầu rượu thơ. Rót lên lá thắm đôi dòng chữ, Tỏ nỗi niềm lữ khách đơn thân. Ước ta gá nghĩa Châu,Trần, Thì anh sắm kiệu Phi Tần rước em. Để kịp lúc ông Tơ xe mối, Đêm Giao Thừa dẫn lối nàng dâu. Anh nguyền bắc nhịp cầu Ngâu, Mời đôi gót ngọc sang lầu ái ân. Với nửa đời, hồn còn quãng cuối, Trọn con tim say sóng mắt nàng. Tim hồn trị giá vô vàn, Thay cho nhẫn cưới tặng nàng đầu Xuân? Xuân Ất Hợi 1995 ĐÔNG THIÊN TRIẾT ---------------------------------------------- VU QUY (13) Biết được tin em đã lấy chồng Tân hôn ngày ấy có vui không ? Kiệu hoa nhộn nhịp bên đường phố Xác pháo tung tăng dưới nắng hồng Kẻ đắp chăn bông nao nức dạ Người ôm gối chiếc nát tan lòng Vu quy xin chúc em tròn mộng Đốt lửa hâm tình, sưởi tuyết đông San Jose Oct 9/05 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- THẦM NGUYỆN (12) Thầm nguyện yêu em đến bạc đầu Cho dù vật đổi dạ không nao Sóng tình thấy hiểm sao va đến ? Bể ái trông sâu vẫn rướn vào ! Đã lỡ thương nhau hồn phách lạc Hơn là chia cách trái tim đau Anh như chim sẻ trêu lằn đạn Dẫu bị trúng tên, dẫu máu trào Nov 1/2005 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- TỰ TRÀO (11) Tuổi trội ngũ tuần, tật chẳng chừa Phong lưu, thơ, rượu cứ cù cưa Leo đèo đổ dốc hơi không thiếu Cuốc bộ chạy đua sức có thừa Nếu phải đêm ba gieo sóng gió Hay là ngày bảy hứng mây mưa Cốt gân hẳn đủ tuôn năm vận Khí lực vẫn dư để cấy, bừa Oct 19/05 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- CON GÀ GÁY (10) Trời chưa vựng sáng, tối đen mò, Ngứa cổ sao gà gáy ó o ? Cục tác dậy trời vang cái mỏ Xạc xào bươi đất rộn đôi giò. Làng trên trai tráng còn say giấc, Xóm dưới cụ đồ vẫn ngáy khò. Tức khí mài dao, đun chảo nước, Vặt lông hãm tiết, nhậu chầu no. 5/8/04 Đông Thiên Triết ------------------------------------------------- XUÂN LY XỨ (9) Mỗi độ xuân tiêu, tuổi chất chồng Thả hồn theo ngọn gió đông phong; Rừng thông lá thắm vi vu lắc Núi trọc mây ngàn vất vướng bồng Sóng bạc cuộn hờn giăng ngút biển Sương mù rưới thảm tỏa đầy sông Đường về cố quốc đâu là ngõ ? Sầu ngập trùng khơi, lệ ngấn tròng Đông Thiên Triết.200xDec 14/2005 ---------------------------------------------------- XUÂN GIÁNG (8) Chúa Xuân giáng thế ngự muôn hoa Nghinh giá, Đông Quân trải nắng ngà Hoàng Cúc thơm tho màu uyển nhã Bạch Mai trong trắng nét kiêu sa Yêu kiều Huệ trổ hương dìu dịu Yểu điệu Đào phô sắc đậm đà Ướm hỏi Hoa nào xinh đẹp nhất ? Được Vua phong Hậu khắp sơn hà ? Xuân Bính Tuất 2006 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- (Bài họa)(7) TÂM HƯƠNG TƯỞNG NIỆM NHÀ THƠ HUY CẬN THƯƠNG một sao băng, vạn kẻ sầu ! TIẾC vì tinh đẩu lạc siêu đâu ? TIỄN hồn, cầu nguyện ghi vài nét BIỆT cụ, dâng hương cúi dập đầu NHÀ thắp đèn tang bừng suốt buổi THƠ đeo nến lệ sáng canh thâu HUY dương ngọn bút, ngòi phun ngọc CẬN đại thi tài tỏa ánh mầu Feb/26/05 Đông Thiên Triết (Bài xướng) TIỄN BIỆT NHÀ THƠ HUY CẬN NGẬM mối tình tơ vạn cổ sầu NGÙI thương bèo giạt biết về đâu TIỄN mưa sáng nớ vời trông núi BIỆT nắng chiều tê lặng cúi đầu NHÀ phất cờ sao chan tục lụy THƠ lay bóng nguyệt quạnh thiên thâu HUY hoàng ánh lửa thiêng năm ấy CẬN đại thi ca rạng sắc mầu Thiên Tâm 25-2-2005 ---------------------------------------------------- GIẤC HƯƠNG YÊU (6) Dẫu biết cung thương đứt, phím chùng Sao còn vớ vẩn nghĩ mông lung ! Yêu đôi môi thắm làn da mịn Nhớ mái tóc huyền cặp mắt nhung Khe khẽ giọng oanh trong giấc điệp Thướt tha dáng liễu cách muôn trùng Rồi ai đưa đón em vào mộng ? Để đắp chăn bông kẻo lạnh lùng Kẻo lạnh lùng, ôm ấp mối sầu Có chăng kiếp tới đẹp duyên Ngâu ? Mơ màng Đôi Lứa bền tơ tóc Mộng ước Sông Hằng hết bể dâu Nghe khúc phượng hoàng trên thái cực Dựng giàn thiên lý giữa tinh cầu Dìu nhau cuối nẻo đường dương thế Đốt lửa hương yêu đến bạc đầu Feb/20/05 Đông Thiên Triết --------------------------------------------- GIẤC DU XUÂN (5) Giấc mộng đêm xuân đẹp tuyệt vời Hồn du Điện Thố lướt ngàn khơi Cốt vào Cung Quảng lăm le thử Để gặp Ả Hằng ngắm nghía chơi Bớ hỡi Nguyệt Nga đà mấy tuổi ? Sống trên Thềm Quế bấy nhiêu đời ? Mà đôi bồng đảo còn non mướt ? Dáng ngọc thân ngà trắng nõn phơi ! Xuân Bính Tuất Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- CÔ EM GÁI CẠNH NHÀ (4) Quen biết cô em gái cạnh nhà Tuổi nàng năm ấy độ mười ba Môi hường thoáng nhẹ mùi bông bưởi Tóc bím, chẳng son phấn lượt là Mấy độ thu rồi tôi vắng xa Lên đường theo tiếng gọi sơn hà Ba năm quân ngũ tròn công vụ Trở lại làng xưa với gói quà Gói quà trong đó tặng cây trâm Gặp mặt em, môi cứ lặng câm Muốn nói những lời không dám nói Lẽ đâu trong dạ đã yêu thầm Mười sáu trăng tròn tuỗi mộng mơ Vườn xuân ong bướm nhởn nhơ chờ Gió xuân hôn nhẹ bờ môi thắm Phơ phất tóc thề đẹp ý thơ Khăn tím em thêu tự lúc nào Thẹn thùng trao tặng vội đi mau Đêm anh ôm ấp mùi hương tím Dệt mộng dìu em dưới cội đào Em hỡi! cô em gái cạnh nhà Nguyện lòng anh trải trái tim ra Gói em bằng mối dây tơ đỏ Để nhốt hình em trọn kiếp Ta Oct 12-05 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------------- CHIỀU ĐÔNG (3) Ngọn gió đông hàn buổi xế tà Bầu trời ảm đạm sương mù sa Mấy quầng khói xám bao lầu ngọc Vài cụm mây đen vướng tháp ngà Trùng điệp rừng thông nghiêng ngả hú La đà cánh nhạn lượn quanh ca Đốt lên lò sưởi ngồi co rúm Nhớ nước tơ sầu rối dặm xa Nov 2/2005 Đông Thiên Triết --------------------------------------------- CĂN BẢN CỦA ĐƯỜNG LUẬT (2) Góp bài xướng họa, mạn đàm thơ, Luận đến Đường Thi, trí não ngơ . Xông trận “Phá Thừa” ru giấc mộng(1) Vào vòng “Thực Luận” thả hồn mơ (2) Nhất Tam Ngũ ỷ y cười cợt (3) Nhị Tứ Lục đừng có vởn vơ (3) Sơ suất bút sa gà phải chết, Hồn chưa “Kết” liễu, xác đâu ngờ.(4) Hồn chưa “Kết” liễu, xác đâu ngờ. Mạch lạc câu Thần há vất vơ. Sai luật sảy chân, tan cảnh mộng, Trật niêm trợt bước, vỡ cơn mơ. Văn chương tao nhã chừng lo lắng! Nghệ thuật thanh cao há ngác ngơ! Gia vị đủ mùi hoa cỏ bướm, Gió mây trăng nước tạo nguồn thơ. Gió mây trăng nước tạo nguồn thơ. Bát cú Thất Ngôn đọc ngẩn ngơ. Nhuộm vải pha màu nhờ thợ giỏi, Họa tranh vẽ cảnh tránh tay mơ. Rượu vào chếnh choáng ca sang sảng, Chân bước ngả nghiêng hát vẩn vơ. Phóng bút du hồn vào cõi mộng, Câu Thần thánh thoát mấy ai ngờ. Đông Thiên Triết (1) Phá (Khai) : Nhập đề, gồm có 2 cách như trực khởi và lung khởi. Trực khởi là câu đầu phải bàn thẳng vào vấn đề. Lung khởi là từ câu đầu bàn bạc đến câu thứ nhì (Thừa) vòng vo Tam Quốc rồi mới đề cập vào thân bài. (2) a/-Thực: Từ câu 3 và câu 4, ý thơ đề ra phải thực tế, không được ví dụ mông lung, mơ hồ. b/- Luận: Câu 5 và 6, trình bày những ý tưởng trừu tượng hay ảo huyền, mơ mộng, hư vô. (3) Niêm Luật: Nhất tam ngũ; Bất luận, Nhị Tứ Lục; Phân minh. (4) Kết: Câu 7 và 8, Kết luận để chấm dứt bài thơ --------------------------------------------- ANH VẪN CHỜ (1) Em biết không em, anh vẫn chờ ? Nhưng vì nguyệt lão bận quay tơ ! Cho nên sợi chỉ còn rời rạc Bởi thế duyên ta phải hững hờ Chớ trách cau trầu không đủ lễ ! Hay hờn chú rể chẳng ngang cơ ? Thôi đành hẹn gặp trong đêm mộng Dìu bước em đi tận bến bờ Nov 1/2005 Đông Thiên Triết ---------------------------------------------- [color=#6600C C]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2013 06:30:42 bởi Đông Thiên Triết >
Thế thời, thời thế, rốt cuộc chẳng qua Là chiếc bóng mọi người đang rượt bắt HS/ĐTT
|