Heart Drive của hai đứa
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 52 bài trong đề mục
Nguyệt Lâu 12.02.2006 08:24:36 (permalink)
Trong muôn triệu ngôn từ phong phú của yêu thương, ta vẫn tìm được hai chữ độc đáo cho riêng ta, chưa hề có trong tự điển tình yêu.

Mình cụng [sm=heartbeat.gif] nghe, em thương!


#1
    Trăng Ngà 13.02.2006 05:24:17 (permalink)
    Yêu dấu...
    Em không có tham vọng làm một vầng trăng tròn rực rỡ, tỏa sáng khắp thế gian. Em chỉ mơ đựoc là mảnh trăng ngà , treo lơ lửng trên nóc lầu Vọng Nguyệt Anh, cho ai kia thủ thỉ bên tai những lời thương nhớ ...
    Em đang nhắm mắt mơ màng, hãy kể cho em nghe lần đầu mình [sm=heartbeat.gif][sm=heartbeat.gif] như thế nào đi anh thương.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:40:39 bởi Trăng Ngà >
    #2
      Nguyệt Lâu 14.02.2006 17:20:18 (permalink)
      Hai đứa ngồi đối diện nhau, những ý nghĩ đi qua trong trí anh về những ngày tháng qua, những khởi đầu, những nét đằm thắm có khả năng vượt đai dương, để rồi bây giờ hai mắt nhìn nhau, cảm nhận môt sự êm đềm như giòng sông nhẹ trôi, buông thả, không cần một chút nỗ lực truyền đạt nào... Hình như anh đưa một trái tim dâu màu đỏ thắm lên cho em cắn một nửa, và anh ăn nốt nửa còn lại... và kể từ lúc đó, mỗi đứa như có một phần của nhau trong người... Anh có làm vậy không? hay đó là những gì diễn ra trong trí? dẫu sao hiện thực và ý nghĩ trộn lẫn vào nhau trong một cảm giác dễ chịu êm đềm... và rồi hai trái tim đỏ thắm khác, tiêu biểu bằng hai mảnh dâu tươi, được em và anh nâng lên cụng vào nhau trong một reo vui, mừng rỡ, cho rộn ràng nhịp đập trong lồng ngực, và mình đã... cụng tim lần thứ nhất, để cho hai chữ của riêng mình, "cụng tim", được thêm vào tự điển tình yêu. Giây phút đó là khởi đầu của tất cả...

      Một Ngày Tình Yêu êm đềm, em thương...
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 15:51:12 bởi Nguyệt Lâu >
      #3
        Trăng Ngà 16.02.2006 09:52:24 (permalink)
        Yêu dấu .
        Vậy là mình cụng tim lần thứ nhất . Anh có bâng khuâng khi nhớ lại lúc hai mảnh tim dâu ngọt ngào mọng đỏ gặp nhau , có ánh mắt như tìm mắt , tay muốn tìm tay ... như đã " Hẹn nhau từ muôn kiếp trước " để " nhớ nhau mấy thuở bạc đầu .." ???
        ...Nhưng lúc đó mình vẫn còn một chiếc bàn ngăn cách, " sợi tơ vàng dễ thương vương vào tay hai đứa " đã cứa nhẹ em thêm một chút , chỉ một chút thôi...
        "Trong ta đã có một nửa đời nhau" , không biết mình có lãng mạn lắm chăng ..
        Rồi mình [sm=heartbeat.gif][sm=heartbeat.gif].. lần thứ hai ?
        Cảm ơn anh về lời chúc " ngày tình yêu êm đềm ". Được nghe giọng nói thân thương vào lúc không ngờ nhất là một hạnh phúc lớn lao , cảm ơn ba đóa hồng anh gởi tặng, từ trước em chỉ thích màu đỏ, nhưng giờ đây em yêu luôn bông hoa trắng và vàng, vì em biết em sẽ đựoc anh yêu thương và che chở suốt đời

        <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:42:57 bởi Trăng Ngà >
        #4
          Nguyệt Lâu 18.02.2006 10:53:23 (permalink)
          Yêu dấu ơi, hôm đó là ngày tuyệt vời nhất và cũng là ngày ngắn ngủi nhất đời anh. Buổi sáng tràn ngập yêu thương, khuôn mặt em, cặp mắt đa tình, cảm xúc như cơn thủy triều dâng lên, dâng lên, không kịp ngăn, ùa ra như nước vỡ bờ, rồi mênh mang trải dài...

          Những phút còn lại của buổi trưa trôi qua thật nhanh, rồi chiều đến, anh vừa muốn cho buổi tối đến nhanh, vừa muốn ngày hôm đó không bao giờ dứt, để phút chia tay không bao giờ đến.

          Những bài hát, những khuôn mặt ca sĩ thoáng qua, anh mơ về một gian phòng khách ấm cúng ánh đèn, em cuộn tròn trong vòng tay anh, ta cùng lắng nghe âm thanh của sự thinh lặng, bàn tay lùa vào tóc em, bàn tay âu yếm kiếm tìm, ấm áp mềm mại... Khi nhận ra thực tại tiếng nhạc, tiếng ồn, cũng là lúc chia tay. Bên em trong chiếc xe taxi, chỉ còn mấy phút bên nhau, tim se thắt...

          Đêm khuya, những dòng text cuối cùng, những tiếng beep cuối cùng từ chiếc điện thọai cầm tay. Ngày mai chiếc điện thọai này không còn dùng nữa, để lại cho người khác, số phone của em xóa đi, những dòng text lưu trữ từ những ngày qua xóa đi, xót xa vô cùng.

          Trong cuốn lịch đời của em và anh, một ngày vừa hạnh phúc vừa xót xa đó, đã được tô đậm nét bây giờ và mãi mãi về sau.

          Anh nhớ lắm, dấu yêu ơi...

          (saved vào Heart Drive 17/02/2006)
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 16:02:03 bởi Nguyệt Lâu >
          #5
            Trăng Ngà 20.02.2006 00:01:32 (permalink)
            ... .
            Mẫu tin nhắn thật thương đêm qua như một hấp lực đưa em đến nơi đó thêm một lần nữa . Chỉ ngày mai thôi ta sẽ lại nghìn trùng xa , chỉ còn mình em ngơ ngẩn ra vào, chờ đợi ngóng trông ... " Đôi khi thấy trên lá khô một giòng suối, Đôi khi thấy trong mắt em một bóng tối lẻ loi .."
            ... Buổi tối . Nơi ta đến thật đông, có cả người thứ ba chứng kiến cuộc tạm biệt không hẹn ngày về của chúng mình . Mắt nhìn , môi cười nhưng lòng héo . Chỉ là nói cho tan đi không khí ảm đạm, chứ em có nghe đựoc cô ca sĩ trên kia hát gì . Những phút còn lại trôi qua thật nhanh , ước gì đừng có ngày hôm ấy . Ước gì ngày hôm ấy kéo dài vô tận để mình khỏi nói tiếng biệt ly ..
            Mẫu tin nhắn cuối cùng đến trong đêm . Bầu trời đêm có những vì sao li ti trên kia sẽ mang anh đi xa em thêm ngàn dặm , ước gì em hóa thành chiếc lá vương trên mái tóc anh lúc rong chơi trong vườn ngày nọ, để theo anh về nơi đó
            Ta mơ là cái kẹo,
            Nằm gọn trong túi ai
            Ta mơ là chiếc lông
            Ghép vào cánh chim bay
            Ta mơ là gịot nước
            hòa vào lòng đại dương
            Ta mơ là chiếc lá
            Ôm gió tung bay muôn phương .
            ...

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:45:05 bởi Trăng Ngà >
            #6
              Nguyệt Lâu 23.02.2006 14:55:45 (permalink)
              Em thương,

              mấy ngày anh không viết cho em rồi nhỉ? Hẳn là em đang lẩm nhẩm đếm xem lần chót anh "saved vào heart drive" là ngày nào. Xời! rõ ràng là em độc đoán, không kể đến những hình thức "viết" khác của anh, để rồi sẵn sàng xị mặt như bé Sương. (Ừ không hiểu sao cứ mỗi khi nghĩ tới em xụ mặt anh lại nghĩ đến mặt bé Sương!) Email nè, "chat" nè, phone nè, đối đáp ngòai kia nè, và dù "viết" dươi hình thức nào, bằng chữ, bằng lời, bằng tư tưởng, anh vẫn save vào heart drive đó em biết không? Ừ một ngày có 24 tiếng, chứ nếu có 25 tiếng, chắc cũng không đủ hở em?

              Một ngày của anh bắt đầu bằng ... email, đôi khi "Heart Drive" như hôm nay, dạo phố thật lẹ, exercise, shower, ăn sáng, cà phê (cái nồi từ khi trở về), rồi đi làm. Mùa này tuyết, đá, gió, lạnh cóng, chẳng ai ưa. Dẫu sao cũng chỉ hơn một tháng nữa, mùa Xuân đã hấp háy đâu đó, cho lòng rộn ràng hơn một chút. Mùa này đủng đỉnh 8g30 mơi đến sở, có khi gần 9g, nếu hôm nào thơi tiết xấu. Trong ngày ráng được vài dòng email, dạo phố Net (phải cũng dạo được một tí), đến 5g chiều, đôi khi nán lại, viết, đôi khi về "rồi tính sau". Về nhà, các việc cần thiết thường ngày chiếm mấy tiếng, rồi có khi ngủ một giấc ngắn, có khi không, rồi online,... Đó em thấy không, có phút nào trống, tư tưởng anh đầy ắp em, nhưng sao vẫn cảm thấy như kẻ có lỗi và sẵn sàng nhận lỗi khi em trách "không viết gì". Ha! có khi "cô nàng" cũng biết nhưng cứ muốn quay mình mòng mòng chơi, và sẵn sàng câu trách!

              Em thương,

              Đêm chia tay không nước mắt, nhưng xót xa, tê điếng đến nỗi không muốn có cả những âu yếm, như những lần tạm từ giã trước (anh có hôn em không?), sợ có thể làm cho nỗi xe thắt ùa vỡ ra, vượt sức chịu đựng. Rưng rưng khi em nhắc lại lần tiễn đưa nhau sáng hôm đó. Tư tưởng và thực có gì khác nhau đâu phải không em?

              Gần 2:30 chiều bên em,

              Hãy có một chiều và tối êm đềm.

              (saved vào heart drive 23/2/2006)
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2006 04:55:10 bởi Nguyệt Lâu >
              #7
                Trăng Ngà 24.02.2006 08:10:43 (permalink)
                " Bước khẽ cho lòng nói nhỏ , Bao nhiêu mộng ước phù du , Ta xây thành mộng nghìn thu , núi biếc sông dài ghi nhớ "..
                Một ngày , không, một đời của chúng ta đựoc ghi nhớ chỉ bằng một trang viết chuyên chở , chứa đựng yêu thương , liệu có đủ không anh ..khi trong em hình bóng ai lúc nào cũng sừng sững .Một ngày chỉ hai mươi bốn tiếng chứ có 30 giờ cũng không làm em thỏa mãn, em muốn ngày của anh bắt đầu từ lúc 1g và kết thúc vào giờ thứ 25, 30 để anh nhớ em nhiều hơn một tí, cũng như em : ăn, ngủ, hít thở từng giây phút với gương mặt anh hiền hòa cúi xuống ,với cặp mắt nhìn như muốn soi thấu tim em , với bàn tay trìu mến ân cần ..Làm sao quên được những tuyệt vời mình có được bên nhau . Làm sao quên những câu nói vui hai đứa gõ lên để trêu chọc , làm con nhỏ lúc mỉm cười một mình như một bà điên , rồi lúc buồn ủ rũ vì nghĩ đến khoảng cách mịt mùng giữa hai đứa ... nhớ từng đêm khuya thao thức nằm chờ tiếng rung nhẹ của chiếc DT cầm tay , lời thì thầm trao gởi cho nhau sao mà thương, mà thiết tha đến vậy . Có anh bên cạnh, em thấy mình thật giàu có , rồi anh đi mang theo nụ cười em cùng chuỗi ngày hạnh phúc . Em nhớ anh lắm, dấu yêu ơi .

                _____________________________
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:46:04 bởi Trăng Ngà >
                #8
                  n.trang 24.02.2006 08:24:47 (permalink)

                  Hi !

                  Hai bạn lãng mạn quá, làm Tam M ngưỡng mộ ghê.

                  Chúc hai bạn vui và 'ấm áp'.

                  [sm=blinking.gif]

                  #9
                    Nguyệt Lâu 25.02.2006 04:45:26 (permalink)


                    Trích đoạn: Mập Muội Muội

                    Hi !

                    Hai bạn lãng mạn quá, làm Tam M ngưỡng mộ ghê.

                    Chúc hai bạn vui và 'ấm áp'.

                    [sm=blinking.gif]

                    Cám ơn Tam M ghé qua nghe tụi này chia xẻ tâm sự!
                    #10
                      Trăng Ngà 27.02.2006 15:34:02 (permalink)
                      Yêu dấu ơi.
                      Vừa mới gặp nhau, chào nhau mà giờ đã thấy nhớ . Anh có cười thầm cho là con nhỏ ngốc nghếch , ai lại đi thương yêu một người quá xa xôi , nhất là một người có số đào hoa - như bà thầy xem bói dạo nào phán - (?)
                      Hôm qua em thật sự vui khi biết anh đã gọi , hai hồi chuông nhẹ đủ để ấm lòng con nhỏ trong suốt chuyến đi . Em đã nhắm mắt nhớ lại từng chi tiết buổi gặp nhau lần thứ hai nơi đó . Em đến trước, phải , em đã chọn một chỗ ngồi cạnh khung cửa , để dễ quan sát , em tự hỏi không biết mình và người ta có nhận ra nhau ? Hôm trước là ban đêm , bóng đêm đồng lõa với nét già nua..rồi bây giờ, giữa thanh thiên bạch nhật, liệu người ta có nhầm mình với một"bà cô " nào không đây ???
                      Anh đến , gương mặt còn đỏ hồng vì cơn sốt , nhưng vẫn cười rất tươi . Em nói với chút trách nhẹ : "biết người ta buồn ủ rũ vì nhớ "người ta " nên ..mới rủ đi uống nước cho bớt buồn nè ."
                      Và anh , vẫn nụ cười, không đính chính, không chấp nhận , " nè, người ta nói im lặng là đồng ý, là phản đối, là khinh khi .." cái nào đúng trong trường hợp này ? Lại cười .. Ghét quá đi thôi ...
                      Rồi bạn vào . " sao bảo ...đến một mình ?:" Thì từ nhà tới đây chỉ có một mình mà " , em đã nghênh mặt trả lời câu hỏi , thầm cười vì anh chàng đã bị mắc lừa . ..
                      Nhưng rồi người buồn sáng hôm đó lại là em . Anh đã làm buổi sáng của mình mất vui ...không kể tiếp nữa, để dành phần anh đó ..

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:47:45 bởi Trăng Ngà >
                      #11
                        Nguyệt Lâu 28.02.2006 04:56:06 (permalink)
                        Em thương,

                        Ngay hôm đó anh không nhận thức là anh đã làm em buồn lắm. Cho anh xin lỗi mình. Anh đã tưởng nỗi tiếc nuối là của riêng anh thôi chứ. Em đã đi chợ sớm, chuẩn bị làm từng món ăn với những cái tên gọi thật quê huơng, thật gần gũi, thật ... vợ chồng. Em định đưa anh về nhà cho anh thưởng thức tài nấu nướng của em, và cũng vì thuơng anh (em có dùng chữ thương anh không?) "phải ăn cơm nhà hàng nhiều chắc đã ngán lắm".

                        Phải, nếu hôm đó anh biết em sẽ buồn nếu anh không đến, anh đã cố gắng một chút, dù trong người hơi khó chịu, nôn nao sau cơn bệnh hôm truớc, để đến em. Phải rồi, có khi đến nhà em, anh lại thấy dễ chịu hơn. Ừ, phải rồi, ngược lại có khi anh giả bộ... rất mệt để em cho nghỉ trên chiếc giường của em, trong căn phòng xinh đẹp, đầy ánh sáng đó! (Có dám không hở em thương?!)

                        Em thương, dù không đến em hôm đó, những săn sóc ân cần của em là những sợi tơ đằm thắm, anh nói với em ngày mới quen, nhớ không? Những săn sóc nho nhỏ, gói mứt gừng, rồi hai cái tách xinh xinh nằm cạnh nhau trên bàn, để anh hình dung mình cùng nhau nhắp cà phê mỗi sáng, những gửi gấm ân tình.

                        Chợt dâng lên niềm thương yêu như đợt thủy triều, chợt thèm ôm em thì thầm "em nói em là bé của anh đi..."

                        nhớ quá...
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 16:09:04 bởi Nguyệt Lâu >
                        #12
                          Trăng Ngà 28.02.2006 14:31:30 (permalink)
                          Bây giờ , không còn hờn giận, nhưng vẫn thấy buồn buồn khi nghĩ đến ngày hôm đó .
                          Lần đầu tiên và có lẽ cũng lần cuối cùng em làm gan đó anh thương .
                          Em nhớ anh đã viết :" lẽ ra mình có thể cụng tim ( từ phía sau ) sớm hơn một chút, và thương nhau sớm hơn một tí nữa " .., em không biết với người khác ra sao, nhưng đối với chúng ta, thì giờ đúng là vàng bạc, không , còn quý giá hơn nhiều, vì cứ mỗi phút trôi qua là ngày xa nhau của mình nhích lại gần hơn, cả em và anh, không ai muốn nhắc đến thời khắc đó, nhưng nó vẫn đang từng bước thật kề ..
                          Yêu dấu ơi,..sáng hôm nay em đã mơ, mơ thấy căn phòng màu xanh nhạt rất dịu mắt của anh , tấm nệm dày và chăn ấm , em còn mơ thấy hai đứa rúc vào nhau , bàn tay anh thật ấm , thật gần lùa vào tóc em , anh đã ghé tai cố đếm xem tim em có dồn nhịp - như hôm nào - rồi anh bảo : " xem này, tim anh đang đập nhanh, gấp hơn bình thường, nó bảo .. đang thương .. đó ". Em cười ,lòng thoáng xôn xao nhưng vẫn nói : có thấy gì đâu, "nó" vẫn bình thường mà .
                          Không hiểu tại sao, ở bên anh em hay nói ngược, để anh phải trêu : à, vậy cứ hễ nhớ thì bảo không hả , rồi hỏi : " thế ..ghét ..ở điểm nào nhất ? " , nhưng với câu hỏi này thì em không nói ngược nữa mà trả lời thật . Anh còn nhớ em nói gì không ?
                          _ Ghét nhất ở chỗ " thương người ta " đó ..
                          Rồi anh cười, vẫn nụ cười dễ ghét :
                          _ Người ta là .. T đó phải không ?
                          Lại cười, sao em ghét anh quá vậy không biết ..
                          À, quên kể anh nghe, hôm đó em vẫn lời to , em đã có tấm hình của anh, độc quyền .. một nụ cười mỉm rất dễ thương theo em đi khắp nơi, để mỗi lúc buồn buồn, nhớ nhớ lại đem ra ngắm, rồi thầm bảo " may mà có anh, đời còn dễ thương " .. .
                          .. Yêu dấu ơi...một buổi chiều thứ ba sắp trôi qua nơi đây, một buổi sáng thứ ba đang dần đến nơi đó , gởi lời chúc lành đếnvới " người ta" của em" nghe ...

                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:49:02 bởi Trăng Ngà >
                          #13
                            Nguyệt Lâu 07.03.2006 05:34:06 (permalink)
                            Em thương,

                            ... và những ngày em rời xa thành phố đó, anh chợt có cảm tưởng em đã xa anh hơn nữa...

                            trong tâm trí anh, em và anh đã có một thứ tổ hạnh phúc, một thứ "nhà" để quay về . Cái tổ hạnh phúc, cái "nhà" của em và anh là sự kết hợp của những kỷ niệm ta có với nhau, những buổi sáng mát trời, những buổi trưa nắng cháy, những buổi tối hiếm hoi có em, những đêm khuya lời yêu thuơng quyện vào nhau, chấm câu bằng những tiếng "beeps" từ chiếc điện thoại cầm tay . "Nhà" của chúng mình đó . Cái tổ hạnh phúc của chúng mình đó . Trong tâm tuởng . Để ta tìm về cho vơi bớt, cho dịu nỗi nhớ thuơng . Rồi những ngày Tết em xa Sai Gon, không khác gì em xa cái tổ hạnh phúc trong trí anh, và anh mong ngày em về, như thể khi em về, ta sẽ không còn bị cách ngăn bởi nửa vòng địa cầu, bởi một đại duơng phía Đông, một đại duơng phía Tây, một chỏm địa cầu phía Bắc .

                            3/2/2006
                            #14
                              Trăng Ngà 08.03.2006 05:38:26 (permalink)
                              Anh thương.
                              Em đã đọc đi đọc lại hàng nghìn lần lời anh viết, vẫn y nguyên cảm xúc của lần đầu chờ đợi nơi tiệm net , nhìn chung quanh để thấy yên tâm vì thiên hạ vẫn đang cắm cúi, không ai để ý đến gương mặt tràn ngập yêu thương và hạnh phúc trong góc nhỏ .
                              Những ngày em đi xa chiếc tổ chim câu - nhà của chúng mình - ngày bỗng thật dài , buổi sáng thức dậy ,khung cửa sổ mở toang nhìn ra biển ,từng đợt sóng xô bờ mang tên anh đến, cho em thì thầm gọi nhỏ "dấu yêu ơi" . Buổi trưa, lang thang phố nắng, chợt nhớ hôm nào con đường xa với vòng tay siết nhẹ ngang lưng .. Buổi tối dạo từng bước nhỏ dọc bờ cát trắng , bàn tay thiếu vắng bàn tay ủ ê nặng trĩu , tưởng một người vừa lỡ cuộc hẹn hò ...Đêm ngủ muộn ..rồi mong tới ngày về ngồi yên nơi chiếc bàn nhỏ, chăm chú nhìn chiếc kim nhích dần qua vạch số 12 ,tim bỗng đập nhanh theo tiếng gọi thân quen " mình ơi , có đó không? "
                              Em nhớ anh quá...

                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:50:07 bởi Trăng Ngà >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 4 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9