Heart Drive của hai đứa
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 52 bài trong đề mục
Nguyệt Lâu 09.03.2006 08:19:20 (permalink)
Gần sáu giờ sáng bên em, nhấc phôn lên, giọng còn ngái ngủ, nói vơi anh được mấy câu, em hỏi: "Từ nay anh chỉ gọi phôn chứ không viết nữa hả?" Anh buồn cười không thể tả! Y như đứa con nít, chưa gì đã lo bị mất bánh khi thấy người ta dụ ngọt! Người ta gọi là để đền lúc không viết kịp chứ bộ! Lát nữa 11g, lại noi chuyện nữa rồi. Lần hồi mình cũng tìm ra giải pháp, đã bắt đầu nhìn thấy tia sáng cuối đương hầm . Em à, mình đang nói chuyện mai mốt hồi hưu và hồi hương, anh sẽ về khi tương đối còn trẻ chứ chẳng dại gì đợi đến lúc ngòai 80 mới về, như cái ông nhạc sĩ kia, già quá rồi, về quê nhà không có ai thèm chơi với, phải đi chơi với con nít! em nghĩ có đúng không? Thôi lát nữa nói tiếp ở bên YIM!

(saved vô Heart Drive 8g22 tối bên này)
#16
    Trăng Ngà 10.03.2006 04:14:35 (permalink)
    ...Mười năm chưa làm anh thành ông cụ như người nhạc sĩ già nọ đâu anh yêu , nhưng hình như đó là khỏang thời gian không ngắn đối với người phụ nữ , em chẳng biết lúc ấy mình sẽ ra sao ? Còn nhận ra nhau như bài Tình già của cụ Phan Khôi " Tiễn đưa nhau đi rồi, con mắt liếc còn có đuôi " hay lại nói như tác giả bài hát Tôi đưa em sang sông : " thà đừng gặp còn hơn " hở anh thương ?
    Thật vui khi anh có ý định xích lại gần em hơn một tí , nhưng không biết có bị bóng hồng nào lôi kéo lại không đây ? Nghĩ đến lúc ấy mà thấy rộn ràng, tưởng như chỉ sau một giấc ngủ say là có thể thấy gương mặt thân thương đang mỉm cười trước mặt , em mơ màng quá phải không anh?
    Hôm nay chúng mình đã có 3 cuộc DT : nửa khuya, rạng sáng bên em và rạng sáng bên anh . Tiếc là mình chẳng thể thì thầm với nhau, mà phải mở lớn volume vì khỏang cách ngút ngàn giữa hai đứa.. Anh chê em như con nít bị dụ bánh hả, ừ thì em tham lam, muốn người ta nhớ mình cả ngày, vừa email nè, vừa chat, rồi DT reo .Có như vậy anh mới hết thời gian trò chuyện với "bà hàng xóm " chứ, nên khi thấy anh chuyển từ viết sang nói, em đâm lo mỗi trưa mở hộp thư chỉ thấy hàng chữ "0 unread messages " vô tình .. Chẳng lẽ anh không mong thư em sao, dấu yêu ?

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:51:20 bởi Trăng Ngà >
    #17
      Nguyệt Lâu 16.03.2006 01:36:22 (permalink)
      Mười năm nếu dài thì dài chung cho mọi người, đâu phân biệt nữ nam. Nhưng từ nay đến đó, anh còn về hoài. Em có để ý anh dùng chữ "về" không? Hôm qua em nói, anh mới nhận thức rằng bấy lâu nay anh vẫn dùng chữ đó một cách vô thức. Phải, "về" Việt Nam, chứ không phải "đi" Việt Nam như trước đây anh vẫn nói.

      Thương lắm và ngộ nghĩnh lắm, những việc nho nhỏ em làm. Cái hình của anh, em chụp ở Chợt Nhớ, được em gắn vô số phôn mà em nghĩ là của anh, để khi anh gọi, hình của anh hiện ra, thay vì số phôn. Nhưng không dè mỗi lần anh gọi về, số hiện ra trên máy em có thể khác đi, vì đó chỉ là một cái số "proxy" nào đó ở tổng đài địa phương. Mấy lần, em thấy hình anh hiện ra nhưng khi em trả lời thì đầu dây kia là giọng người khác hở? Bây giờ thì thấy ngộ nghĩnh, chứ hôm anh mới đi, anh cứ nghĩ đến việc từ nay hình mình không hiện ra trên máy của em nữa, mà thấy rưng rưng.

      hôm qua anh chất vấn mình tơi bời hở? đêm nay có ngủ được không?

      (saved vô heart drive 1:32PM bên này)
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 16:17:26 bởi Nguyệt Lâu >
      #18
        Trăng Ngà 16.03.2006 14:56:38 (permalink)
        Thật bực mình, vì tên của anh, mà lại là giọng của người khác , anh có cười em ngớ ngẩn không ? Nhưng hôm qua, sự tỉ mỉ lưu lại các cuộc gọi của anh dưới từng cái tên cũng hay , vì cuối cùng " nó " cũng hiện ra cùng với chuông DT reo: Lần này thì chính anh , không chạy đâu cho thóat nha ...
        Anh thương, em thích anh dùng chữ về VN , vì đối với em nơi đây là nhà, là ba mẹ, là những gương mặt thân quen, là kỷ niệm, trong đó có anh..là tất cả ..cho nên vui khi anh đã dần thay chữ "đến, đi " thành " về " , giống như một người đi xa nay trở về chốn cũ ..nghe rất gần gũi , rất thương yêu ..
        ... Hôm qua anh quay em như quay dế hở ? Chất vấn tức là quan tâm và có một chút jealous phải không anh ? Em hy vọng là vậy , bỡi trong suốt mấy tháng qua, dường như chỉ có em " hỏi anh ", làm những mẩu phỏng vấn bỏ túi khi cùng nhau chat, khi thư qua thư lại ...và anh có để ý không, bao giờ câu trả lời của em cho anh cũng rõ ràng, rành mạch hơn là anh " giải đáp thắc mắc " của em ..như trưa nay chẳng hạn , anh đi lấy soup vào thời điểm gay cấn nhất ..là phải trả lời một câu thuộc lọai khẳng định , chứ không thể lửng lơ con cá vàng , và thế là tô súp nấm đã cứu nguy cho anh một bàn thua trông thấy ...
        bây giờ hẳn anh đã ngủ say, em rất thích câu : " một buổi chiều êm đềm, em thương " mà anh vẫn dùng để tạm biệt ..và em muốn nói nhỏ vào tai anh : chiều vẫn êm đềm vì mình đang có nhau ..
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2006 09:52:36 bởi Trăng Ngà >
        #19
          Nguyệt Lâu 22.03.2006 04:59:31 (permalink)
          Những buổi sáng Sài Gòn thật êm đềm, và anh tỉnh dậy trong cảm giác lười biếng đến tội lỗi, như để bù lại những vội vã của đời sống bên kia. Có lẽ cái ý nghĩ sẽ có em ngày hôm đó là nguyên do của không gian êm đềm xung quanh anh, cảm giác êm đềm vây bọc từng hành động, từng ý nghĩ của anh, từ những bước chậm rãi đến căn phòng ăn trang trí lịch sự của khách sạn, với những nhân viên phục vụ mặc đồng phục, niềm nở, tất cả như chuẩn bị cho một ngày êm đềm mà anh sẽ có . Bên em. Nào, để xem sáng nay họ dọn món gì đây! phở ? bánh canh? bún bò ? Từ việc đoán món ăn sáng như một trò chơi nho nhỏ, đến cái ý nghĩ thích thú về tách cà phê sữa đậm đặc mà lát nữa đây, họ sẽ đem ra, em có thể thấy cái nhàn hạ gần như tội lỗi của anh trong những ngày nghỉ trên quê hương.

          Rồi em đến . Ngồi sau, anh vòng tay ôm em, nghịch ngợm áp má vào lưng em, nỗi hạnh phúc pha lẫn sự nghịch ngợm thật tuyệt diệu, mặc kệ thiên hạ nhìn là lạ ... Nhìn cứ nhìn đi, tôi không có bằng lái xe chứ bộ à ... Và ta thân quen tự thuở nào, thương nhau từ thuở nào hở em thương? Em có biết là anh vừa mỉm cười vừa có ý nghĩ là Sài Gòn bây giờ đẹp lắm em biết không? Từ những bực bội của lần "đi" truớc, như em đã biết, lần "về" này, lòng anh luôn reo vui, và khung cảnh đột nhiên trở thành đáng yêu. Có phải tại em không, em thương?
          #20
            Trăng Ngà 22.03.2006 10:21:21 (permalink)
            Yêu dấu .
            Em đã ngỡ những trang viết này chỉ còn là kỷ niệm riêng mình . Chép nó vào một nơi khuất nẻo của CR , rồi cố ngăn nỗi ngậm ngùi, em quay đi làm những công việc hàng ngày , thầm nhủ : có sá gì một vài dòng trên net, miễn sao trong tim em luôn chất chứa đầy hình bóng anh … Nhưng vẫn thấy rưng rưng ..
            Anh bảo”vì em xóa nên anh không muốn vào đây”, còn em thì cả đêm cứ mãi bồn chồn , đợi đến lúc trời vừa hửng sang để chạy vội đi đọc thư , rồi vào .. . Trang viết của mình, không HD của chúng mình vẫn còn nằm đâu đó cuối bảng, vẫn chỉ tên em ..một mảnh trăng vỡ , úa tàn ..
            …. Đã 10 g sáng bên em . Quay về từ nơi đó , chạy vào tìm thư , câu hỏi của anh như trách móc , nhưng em đã cố hết sức rồi đó anh thương, không thể có một BN nào vô kỷ luật như em của anh đâu . Dòng chữ thân yêu như nhảy múa trong mắt .
            Vậy là mình lại tiếp tục những dòng nhật ký- Không hồi ký mới đúng - vì trong ta hiện giờ là tất cả những êm đềm reo vui, nhớ thương của ngày qua , để mỗi giờ mỗi phút trôi qua, bóng anh luôn thấp thóang đâu đó trong từng ngóc ngách của ngôi nhà …
            Đúng, ta đã thân quen tử thuở nào, từ lúc em”nhìn” anh trên net rồi trêu : có lẽ “ phải đổi lại gọi… bằng em “ , để anh phản đối bằng câu “ Ối giời ơi “ rất nghịch ngợm, rất anh …. và SG càng đáng yêu hơn trong những ngày mình có nhau , phải không anh thương …
            #21
              Nguyệt Lâu 24.03.2006 05:34:34 (permalink)
              Mùa Xuân như đã về nơi đây, để một chút rộn ràng dấy lên trong hồn, và ngày về gặp em như gần thêm. Đôi giày anh đi những ngày ấm áp Sài Gòn và chiếc áo da được lấy ra lần đầu sau mùa Đông dài. Anh thèm tiếng chim hót buổi sáng khi thức dậy những ngày ấm áp đó, trong khu vườn khách sạn đó. Buổi sáng nơi đây, cái lạnh vẫn còn hiện diện rất rõ rệt và sự thiếu vắng tiếng chim hót, chưa cho phép lòng người tưng bừng mở hội. Như cảm giác trong những ngày cận Giáng Sinh, hay cận Tết của một năm, niềm rộn ràng trong những ngày đầu của mùa nắng ấm, sự mong đợi những niềm vui đang thấp thoáng, chính là những gì anh nâng niu cho "những ngày vắng" trở nên những ngày chuẩn bị trở về.

              Em sắp bắt đầu một ngày và anh vừa chấm dứt một ngày làm việc. Mỗi ngày đối với anh, như một phần thưởng quí giá mà anh chỉ mới nhận ra không lâu. Những lo toan không còn được anh cho phép là một phần của đời sống nữa. Những gì còn lại, là những suy nghĩ âu yếm về em. Là yên bình. Một ngày êm đềm bên đó em thương.
              #22
                Nguyệt Lâu 25.03.2006 07:47:59 (permalink)
                Chiều tối thứ Sáu ở nhà luôn luôn là môt chiều êm đềm nhất của tuần, không khác gì lúc khởi đầu của một mùa lễ lớn trong năm, lúc khởi đầu của một mùa nắng ấm bắt đầu cho những ngày nghỉ nhàn hạ. Nghĩ đến sự kiện mình còn nguyên vẹn hai ngày của riêng mình chưa dùng đến, anh nhâm nhi từng giọt rượu cay cay ngọt ngọt, như đang nhâm nhi từng giọt thời gian êm đềm mà anh tự ban thưởng cho mình, dù suốt tuần chỉ là những ngày làm việc bình thường, có cố gắng lắm, anh cũng không thể nghĩ được một điều gì đặc biệt! Hay là tất cả những gì anh đã làm đều đặc biệt đến nỗi không thấy được cái đặc biệt của chúng!? Anh chỉ biết chắc chắn rằng dạo này cảm giác thanh thản êm đềm là cảm giác thường xuyên trong anh, và anh bắt đầu nghĩ rằng đạt được sự an bình thường xuyên đó, cũng đủ để cho anh tự nâng ly chúc mình đã thành công thêm một tuần lễ nữa trong việc lọc ra khỏi đời sống những muộn phiền. Anh tự khuyến khích mình: khá lắm, hãy tiếp tục để cho yên bình ngự trị đời sống mình.

                Ngày mai anh sẽ dậy sớm, như anh thường làm mỗi sáng thứ Bảy để bắt đầu ngày bằng những giọt cà phê chậm rãi rơi xuống cái tách xinh xắn em cho...

                Phải rồi, nguyên nhân của sự yên bình bấy lâu nay, chính là em.

                #23
                  Trăng Ngà 25.03.2006 08:53:43 (permalink)
                  Vậy mà em cứ tưởng mình đã mang lại bão tố cho anh chứ . Em nghĩ rằng anh đang yên bình biết bao nhiêu trong công việc, trong thú vui Th . A với bao nhiêu người bạn v. ng mà anh quen biết . Từ lúc có em, dường như anh đã phải hy sinh nhiều thứ : bớt nói chuyện với cô hàng xóm, bớt nhận cg g với thiên hạ để cho em không phải buồn và suy nghĩ lung tung . Anh lại còn phải sắp xếp lại giờ giấc của mình cho trùng với em …Phải khuyến khích em tập tành, phải bực bội mỗi lần em cứng đầu dùng suy nghĩ của mình diễn giải cho hành động của kẻ khác .
                  Rồi lại còn phải sắp xếp về thường xuyên thăm em, lại cả suy tính đến việc tương lai sẽ hồi hương ….
                  Ôi, em chính là nguyên nhân những thay đổi và làm rắc rối cuộc đời anh thêm đấy chứ . Anh có còn thấy em đằm thắm dịu dàng như lúc mới quen không ? Chẳng hiểu từ lúc nào em đã dần biến thành một chị boss bà chằn trong mắt anh rồi ?
                  Mùa xuân dần đến nơi anh ở hay mùa xuân đang reo vui trong lòng hai đứa cũng vậy thôi phải không dấu yêu ?
                  Tận hưởng hai ngày cuối tuần như phần thưởng sau mấy ngày làm việc nha anh, và thỉnh thỏang nhớ đến em ..
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2006 16:03:32 bởi Trăng Ngà >
                  #24
                    Nguyệt Lâu 24.04.2006 03:23:27 (permalink)
                    Em thương! Gần một tháng rồi mình mải... thương nhau mà quên cả vào đây! Em có biết không, có lần anh đọc được một chuyện tình thật cảm động của hai ông bà lão, sau nửa thế kỷ, nối lại tình xưa, sau khi ông lão nhận được lá thư của người yêu gửi cho mình từ thời thế chiến! Chỉ cách đây không lâu, thời mình mới lớn, thư đi thư về bằng bưu điện cũng lâu lắc vô cùng, một tháng người ta viết cho nhau được hai lá là nhiều, thời gian còn lại "anh cho em tất cả em ơi" như bài hát nào đó ca sĩ Duy Khánh xưa kia hát thật mùi mẫn! Phải, thời gian còn lại, ngồi đợi thư người yêu dài cổ, không cho em hết thì biết làm cái gì bây giờ!

                    Thế hệ mình được nuông chiều quá mức em hở? chỉ một ngày nhìn cái mailbox toàn những spams mà không có email của nhau là đã (xưng mặt) lên rồi! dù mỗi ngày ít nhất 1, 2 tiếng đồng hồ "chat", cộng thêm mấy chục phút đối đáp qua lại ngòai diễn đàn!

                    Em thương! nghĩ đến cái mặt chảy dài (dù cặp mắt vẫn đa tình) mà anh không nhịn được cười!

                    Thương em!

                    Saved vô heart drive, chiều mưa chủ nhật
                    #25
                      Trăng Ngà 25.04.2006 19:57:47 (permalink)

                      Trích đoạn: Nguyệt Lâu


                      Em thương! nghĩ đến cái mặt chảy dài (dù cặp mắt vẫn đa tình) mà anh không nhịn được cười!

                      Thương em!

                      Saved vô heart drive, chiều mưa chủ nhật

                      Chúa ơi.
                      Con phải cảm ơn Người, vì nhờ có mưa mà người yêu của con mới chịu ngồi vào đây viết vài dòng để chê cái mặt sưng sỉa như bé Sương của con... Vì vậy con mong Ngài chủ nhật nào cũng làm mưa rơi rả rích, tuyết rơi đầy đường để người ta không xách xe ra khỏi nhà mà đi thăm "bà hàng xóm" , thêm nữa, con mong Ngài đừng hóa phép hai đứa thành ông già bà lão sớm vì con chưa muốn thành..bà ngọai của người ta....hic hic....
                      Amen.
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2006 20:02:55 bởi Trăng Ngà >
                      #26
                        BĂNG NGUYỆT 25.04.2006 21:16:32 (permalink)
                        Vô tình lạc vào thế giới của ánh trăng xa.........với những người đang yêu thì lúc nào thời gian cũng ko đủ....chúc hai bạn luôn vui....để yêu và được yêu là một việc chẳng dễ dàng tìm thấy trong tình yêu chân thật........với tất cả tâm tình của một người đồng điệu....rất vui đã được đọc những lời yêu thương như những người yêu thương...
                        Thân ái.
                        #27
                          Nguyệt Lâu 28.04.2006 05:58:47 (permalink)
                          Cám ơn Băng Nguyệt đã ghé thăm! Phải, những người đồng cảnh ngộ dễ thông cảm nhau lắm Băng Nguyệt ạ!
                          #28
                            Trăng Ngà 29.04.2006 11:59:18 (permalink)


                            Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

                            Vô tình lạc vào thế giới của ánh trăng xa.........với những người đang yêu thì lúc nào thời gian cũng ko đủ....chúc hai bạn luôn vui....để yêu và được yêu là một việc chẳng dễ dàng tìm thấy trong tình yêu chân thật........với tất cả tâm tình của một người đồng điệu....rất vui đã được đọc những lời yêu thương như những người yêu thương...
                            Thân ái.

                            #29
                              Trăng Ngà 29.04.2006 12:06:20 (permalink)

                              Bao giờ anh cũng kết thúc buổi trò chuyện của mình bằng :" Một chiều êm đềm, em thương "... vâng chiều bỗng êm đềm kể từ khi ta iêu nhau ...từ lúc mình không hẹn mà ngày ngày gặp nhau trên net - buổi trưa bên em , khuya lắc lơ bên anh . Thật thương giấc ngủ anh không trọn, 1,2 sáng giờ bật dậy dụi mắt rồi mở máy : "mình ơi, có đó không ? " và em, dù bận đến đâu cũng sắp xếp khỏang thời gian tương tự để thấy nhau qua từng câu viết , trêu chọc hoặc kể lể nhớ thưong sau một ngày xa .. Không biết những kẻ đang yêu có giống như mình : vừa tạm biệt xong đã thấy cách xa hàng thế kỷ, mở vội hộp thư để đọc, để viết ...những mẩu chuyện vụn vặt hàng ngày.. trời hôm ấy nắng mưa, gió lạnh hoặc nắng cháy đều đựoc lôi ra kể , từng câu nói tưởng nhắc đi nhắc lại nhiều lần sẽ nhàm, nhưng vẫn thấy reo vui mỗi lúc trêu nhau ... Nhất nhật bất kiến như tam thu hề , có phải mình xa nhau rất lâu rồi không anh thương ?
                              ừ, mà ta đâu có xa , bất kể thời gian, không gian bên em- bên anh trái ngược ..Lúc anh loay hoay với công việc thì em lại ngủ khò , trong em luôn có anh và ngược lại , dù "xòe bàn tay đếm ngón tay " thì biết bao tháng dài đã qua đi , và em ngồi đếm những bức thư mình gõ cùng nhau mỗi ngày , ít nhất là 1 , cũng có khi 3 ..nhân lên thành con số bao nhiêu đây dấu yêu ?
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9