Heart Drive của hai đứa
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 52 bài trong đề mục
Trăng Ngà 29.04.2006 12:10:23 (permalink)
Hãy còn sớm lắm, lúc em mở cửa bước ra đường . Mảnh trăng hạ tuần " nguyệt bạch " cong vút vẫn còn in giữa trời, và ngôi sao mai lấp lánh phương đông nhắc em giờ đã là chiều bên đó - chắc hôm nay vẫn một ngày đẹp , nắng ấm như Đà Lạt mùa xuân phải không anh ? Làm vài động tác khởi động, em chạy lúp xúp qua nhửng con đừong nhỏ , vài con hẻm vắng rồi loanh quanh sang dãy biệt thự kín cổng cao tường, thoang thỏang đâu đây mùi nguyệt quế ... ừ, đã cuối tháng nên nguyệt quế lại nở hoa, từng chòm trắng ngát hương thật thơm, thật nồng , em dừng lại một tí ngắm mấy cánh hoa rụng đầy mặt đất và so sánh với "đóa phù dung sớm nở, tối tàn "... nguyệt quế cũng gần như vậy, sau một đêm khoe sắc hương là sớm mai rụng rơi lả tả , nhưng sao không có người tiếc thương đưa vào thơ ca ...nhìn hoa để nhớ đến buổi sáng hôm nào , anh và em , tay trong tay - không , quàng tay vào vai nhau - đi lòng vòng trong khu vườn rộng đầy các loài cổ thụ, mình đã dừng bước trước chậu Lá xanh um điểm vài bông hoa trắng tinh cánh nhọn như chiếc chuông nhỏ, cạnh bảng đề " Nguyệt quới , trồng vào năm 19.... " , anh tấm tắc :" gần trăm năm tuổi nè ..mình ơi ..," già " hơn hai đứa nữa há ..." , em nhìn vào vệt sáng lấp lóang trên gọng kính cận của anh thầm cười " chỉ có em già thôi, còn anh vẫn còn nhí lắm " ..nhưng ngu gì mà nói cho người ta hỉnh mũi, phải không ? Rồi lại phân vân một chút khi nghe tiếp vài nhận định về xã hội, về chế độ trên thế giới ..chà , sao giống ông cụ non ghê ..có thật người ta nhí hong, hay là mình nhí hơn đây ta ?
Rồi ...mình tựa lưng vào một gốc cây , mái tóc em cọ vào má ai, anh đưa tay chạm vào từng sợi , nghịch ngợm kéo về phía mình, rồi hai mái tóc sát kề nhau, không biết tiếng tim em hay tim anh từng nhịp đập dồn ...rồi mình phá tan không khí êm đềm ấy bằng cách rủ nhau đi tìm nơi phát ra tiếng mõ lốc cốc từ bên kia dốc vọng sang ..tìm hòai tìm mãi chẳng thấy, thế là rủ nhau vào chiếc quán bên đường - là em đặt tên cho nơi trú chân của mình - nhâm nhi trái dừa và nghe anh kể về những ngày ấu thơ trên vùng cao nguyên gió lạnh, rồi chuyện con chim sáo ngày xưa ... Hồi ức bao giờ cũng đẹp , và em thầm nghĩ : mai sau dù có bao giờ ...
#31
    Nguyệt Lâu 01.05.2006 15:24:08 (permalink)
    Em thương! Chạy lúp xúp là chạy làm sao hở em? Chạy giống con nít hở? hay chạy như sợ đạp lên những vũng nước mưa? Biết rồi, biết rồi, anh hiểu em chạy kiểu nào rồi, nhưng anh thích chọc em mà!

    Vừng trăng trên cao. Mùi nguyệt quế. Những cây cổ thụ trong công viên hôm nào. Em. Anh. Mái tóc. Những câu viết của em chợt gợi cho anh những câu thơ phổ nhạc của Phú Quang. Âm hưởng lãng đãng từng câu, từng lời, anh đã nghe, và nghe, và nghe... lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế... mênh mông quá khoảng trống này ai lấp, khi thanh âm cũng bất lực như lời, sẽ chỉ còn quầng thu thuở ấy, nỗi cô đơn vằng vặc giữa trời, người đàn bà dấu đêm vào trong tóc... Những câu thật vô nghĩa, câu trước hoàn toàn không liên hệ gì đến câu sau, hoàn toàn không mạch lạc, mà có thể đánh thức được những cảm giác thật sâu trong lòng. Có lẽ đó chính là điều lạ lùng, "màu nhiệm" của thơ và nhạc, phải không em?
    #32
      Trăng Ngà 08.05.2006 10:32:49 (permalink)
      Trêu em hở , vậy thì em sẽ thôi không chạy , mà chỉ đi từng bước trên lối xào xạc lá vàng khô, tập làm con nai vàng ngơ ngác của LTL nha anh thương ?
      Cảm ơn anh đã gởi cho em bài KMT của PQ , lời và nhạc đều thanh thóat, nhẹ nhàng , buồn nhưng không vời vợi làm nặng lòng người , em biết anh thích những gì thơ một chút, lãng mạn, nhung nhớ một chút , nhưng không nặng nề, ủ rũ ..không biết tại sao ngồi nghe cô ca sĩ mà bên tai em cứ văng vẳng giọng nói anh gởi vội qua mail hôm nào :"Mình ơi, anh nhớ mình " ..
      dấu yêu ơi ...
      #33
        Trăng Ngà 08.05.2006 10:36:05 (permalink)
        " Kiểu tóc này hợp với em lắm, giữ cho anh đến năm 60 tuổi nhe " , tại câu nói của anh mà trưa nay em hong thèm dỗ giấc , loay hoay với nồi bồ kết ...Đã lâu , không còn nhớ từ lúc nào em đã thôi lòng vòng kiếm gian hàng của bác bán hàng già ngồi nhai trầu bên góc chợ, ở đó có đủ thứ quà nhà quê như mấy trái thị vàng lườm , vài trái ổi sẻ chím mọng hái từ vườn nhà, chùm lá tỏi xanh ngắt cho nồi canh đậu ngự , vài bó lá sả, lá trà xanh, và đặc biệt ..món hôm nay em muốn tìm là bồ kết , gội đầu bằng bồ kết làn tóc sẽ mượt mà , hương thơm cũng dịu dàng hơn ... ...
        Buổi trưa, em ngồi tỉ mỉ nướng vài trái trên lửa than, đập dập bóc hết những hạt nhỏ bên trong, rồi nấu nước sôi , bẻ bồ kết cho vào ..Từng gáo nước ấm dội lên đầu, vò nhè nhẹ, xả sạch ..mái tóc như mượt và bóng hơn tỏa hương dìu dịu , mùi thơm quê mùa, bình dị gợi nhớ những trưa êm ả nơi hiên nhà , ngồi đong đưa trên chiếc võng mà hong khô tóc , gió thổi từng sợi bay bay ... Hồi đó, anh có đi ngang , cười với cô nhóc đang ôm quyển VN thi nhân tiền chiến mà tập làm thi sĩ ấy không ? Ngày xưa mái tóc cô bé dài ngang lưng và lúc nào cũng thơm mùi bồ kết , nếu anh ngồi cạnh, vuốt ve tấm lưng mềm và lau mồ hôi cho cô bé như hôm nào anh đã làm cho em nơi vườn địa đàng của hai đứa thì sẽ thích hơn nhiều, phải không ? Ừ, mà hồi đó anh còn mải mê với mấy con dế , con chim sáo trên cánh đồng quê đâu thèm để ý ...xời , chỉ là em tưởng tượng ta "hẹn nhau từ muôn kiếp trước " , thanh minh lẹ kẻo không người ta lại thắc mắc : Em đang ..chát với ai đó , hi hi ...

        #34
          Nguyệt Lâu 09.05.2006 04:54:25 (permalink)
          Sâu trong tiềm thức là những hình ảnh, những cảm giác, mùi hương, làn gió, tiếng lá tre xào xạc, cái nắng gay gắt trưa Hè. Những hình ảnh, cảm giác của những ngày xa xưa luôn luôn nằm sâu trong tiềm thức và sẵn sàng vươn lên mỗi khi một câu nói, một bài hát, một mùi hương, một âm thanh gắn liền với quá khứ chợt đến. Khi đó cả một giai đoạn của đời mình chợt trở về, như khi ta đọc tựa đề bên ngoài một chiếc hộp đựng một truyện phim. Tựa đề làm gợi lại tất cả nội dung cuốn phim, không khác gì một bài nhạc làm sống lại một đoạn phim đời. Hai chữ "bồ kết" gắn liền với những truyện anh đã đọc ngày còn bé, những trưa Hè hong tóc của một người con gái nào đó, và hai chữ đó đã đưa anh về với những quen thuộc của quê hương, cái mát lạnh của nền đất, mái tranh. Thì ra bao nhiêu năm xa quê nhà, người ta vẫn không thể quên những ấn tượng đầu đời, những cảm nhận qua đôi mắt ngày thơ dại, không phán đoán, mà chỉ chấp nhận như chấp nhận một định luật tự nhiên.

          Em thuơng,

          Chỉ vài tiếng đồng hồ nữa, những sinh hoạt của buổi sáng Sài Gòn, tiếng rao hàng, tiếng xe cộ sẽ bắt đầu, thể hiện cho nhịp sống sôi sục của thành phố. Nhưng trong con hẻm nhà em, tiếng chim gọi nhau ríu rít buổi mai, và mùi hoa còn vuớng hương đêm thoảng đưa lên tận cửa sổ phòng ngủ, và anh nhận ra rằng ngay giữa cuộc sống quay cuồng bụi bặm kia, luôn có một góc êm đềm, dành cho riêng em, riêng anh, để trong lòng trỗi dậy cảm giác thôi thúc của ngày về.

          Ký ức ngày thơ và ký ức gần, đều như những sợi tơ hôm nào, vương mắc từ đó, nồng nàn, đằm thắm vô cùng...
          #35
            Trăng Ngà 10.05.2006 15:15:27 (permalink)

            Trích đoạn: Nguyệt Lâu

            Ký ức ngày thơ và ký ức gần, đều như những sợi tơ hôm nào, vương mắc từ đó, nồng nàn, đằm thắm vô cùng...

            " Sợi tơ trời vương vào tay hai đứa " để ta thấy thân quen từ thở nào, phải không dấu yêu?

            Sáng.. ..
            cafe Gốm , một quán nhỏ lọai sân vườn nằm nơi góc khuất của TP , giàn hoa Cát đằng buông từng chùm tím nhạt rủ xuống dãy hành lang lợp bằng ngói vảy cá màu đỏ sậm , cành phong lan phất phơ trong nắng sớm và vài chậu cau kiểng khoe buồng trái chín hườm tạo nên một vẻ rất thơ và êm ả ... Thỉnh thỏang tiếng chim hót từ nhà sau vọng lên phá tan không khí tĩnh lặng của quán . Hãy còn sớm cho một ngày chủ nhật , người ta vẫn còn nướng trên giường nên chỉ mới "vài đôi đi trên phố vắng "..cũng như lác đác dăm ba ngồi dưới bóng dù rải rác khắp sân ...Nhạc chơi rất nhẹ , đa số là của NS họ Trịnh , tiếng hát Khánh Ly dìu dặt , Ý Lan yểu điệu , Khánh Hà mượt mà ...trong tất cả những ca khúc của chiếc CD mà anh gởi , và em lâu lâu lôi ra nhâm nhi : Hạnh phúc lang thang như mây ..hoặc : Em vẫn xa xôi, tôi vẫn chơi vơi riêng một góc trời ....
            Hai cô bạn nhìn nhau yên lặng bên đĩa bánh cuốn bốc khói và ly cafe sữa ngạt ngào ...thương ai không mà mắt đứa nào cũng đượm vẻ nhớ nhung , này nha ..M nhớ chàng lãng tử bốn mắt , TH để quên một nửa trái tim tận Or. nên chả ai buồn nói chuyện với ai ...Ước gì có anh giờ này , để mình lại tay trong tay, vai kề vai bàn thiên hạ sự, hoặc có thêm TĐ cũng được, để thỉnh thỏang anh quay sang nắm vội tay em, rồi quay đi sợ TĐ nhìn thấy và cười . Hôm nay có bài " cành hoa trắng xinh xinh chào đón xuân về " , nhưng trong em vẫn " Anh cho em mùa xuân, nụ hoa vàng mới nở " ...nhớ lắm anh thương ơi.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 15:17:27 bởi Trăng Ngà >
            #36
              Trăng Ngà 14.05.2006 07:07:28 (permalink)
              Mưa từ chập tối , rả rích suốt đêm cho đến lúc này đó anh thương . Chỉ mới 5g sáng bên em, 6g chiều bên anh . Hôm nay chắc vẫn mưa phùn như hôm qua ? Ít ra thì cũng có lúc em và anh cùng nghe tiếng mưa rơi trên mái mà nhớ nhau như bây giờ, không biết anh có đang nhìn ra ban công ngắm từng hạt bay bay ..trời có lành lạnh để anh tự thưởng cho mình một ly cuối tuần ? Em chắc trong ngôi nhà ấm cúng , anh đang tận hưởng một buổi chiều êm đềm và viết cho cô QH những lời gởi gắm đến một người ..thật vui khi thấy anh quan tâm đến ý thích của em , để lúc nhớ về anh là nhớ tất cả những ân cần, ngọt ngào , để mắt long lanh mơ màng , để nụ cười theo em đi vào giấc ngủ ..em nhớ ra rồi , ba điều không thể dấu đựoc là yêu, nghèo khó và ..ho . Tình yêu làm cho người ta vui cười, yêu đời ..hành động lúc ngớ ngẩn, lúc hân hoan như kẻ bị ..chập điện , "nên ai cũng hiểu chỉ một người không thèm hiểu " , sự nghèo túng hiện ra rõ ràng trên y phục, trên guơng mặt kẻ nghèo , làm ngừoi ta thiếu tự tin , lo sợ dễ nhận ra ..và hi hi ..có cách nào dấu được khi mình ..sủa , dù chỉ là tiếng ho khúc khắc vừa đến trong ..cổ họng ?
              Em nhớ anh , gương mặt dễ thương hôm qua trông thật gần gũi, ánh mắt anh nhìn thẳng vào em , có lúc yêu thương, lúc trêu chọc ,,mình gần nhau hơn tuy vẫn đang rất xa , phải không anh ..em đang có một ngày rất êm đềm và.. anh cũng vậy nha .
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.05.2006 12:05:24 bởi Trăng Ngà >
              #37
                Nguyệt Lâu 18.05.2006 09:00:46 (permalink)
                Em thương yêu,

                Mỗi khi nghĩ đến hình ảnh bà tiên hiện ra lúc anh còn say ngủ mỗi sáng sớm ấm áp nơi quê nhà, ghé ngang, âu yếm đặt chiếc giỏ xuống trước thềm hiên nhà, rồi mỉm cười nhẹ nhàng bước đi, niềm vui trong anh dâng lên tràn ngập. Anh hân hoan nhận ra rằng cái hình ảnh bà tiên đó giống y hệt như ý nghĩ của anh. Đó là những gì rất thật, rất cảm động một ngày không xa, mình sẽ làm với nhau... Khi đó sẽ có những buổi dạo cùng nhau, tay trong tay, trong công viên tươi mát, cùng nhau ôn lại những ngày qua, những tháng, những năm, lui về thật xa, thật xa, ngày ấy quen nhau...

                Chúng mình đã vượt qua khỏi những gì mà khi tuổi còn xanh, tưởng như bất khả thực hiện. Chúng mình đã có được cái khả năng nhìn vượt khỏi tầm giới hạn mà con người ta thường bị bủa vây đến nỗi không thể nhìn ra một phương hướng tuyệt vời, vốn vẫn hiện hữu, nhưng chỉ thấy được bởi những kẻ cố công tìm kiếm, như em và anh. Mình đã thấy được, rất thực, phần đời gần gũi nhau, trông thấy nhau hàng ngày, nghe tiếng nhau hàng ngày, nghe nhau... càm ràm tí ti cho vui cửa vui nhà!

                Em thương yêu,

                Chuyện buồn bực của ngày hôm nay đã tan biến dễ dàng, khi hình ảnh bà tiên hiền dịu, dễ dỗi hờn một tí, hơi càu nhàu một tí, thấp thoáng trong niềm nhớ, hiển hiện trước mặt, một quãng rất gần và luôn luôn ở bên cạnh anh trên suốt quãng đường dài, dài, dài lắm đến tận cùng chân mây...


                (saved vào heartdrive 9g tối thứ Tư)
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2006 16:28:00 bởi Nguyệt Lâu >
                #38
                  Trăng Ngà 19.05.2006 15:26:12 (permalink)
                  Anh thưong yêu .
                  Ước gì em mãi là bà tiên hiền dịu trong mắt anh , khi ngày hôm nay chính sự hờn dỗi của em đã làm cho anh buồn, trong lúc em vẫn biết anh đang gặp đủ chuyện không vui do họ gây ra , em xin lỗi mình . Thậm tâm, em mong muốn mỗi lần mở cửa bước vào ngôi nhà này , hai đứa mình chỉ thấy tràn ngập niềm vui - còn yêu thương thì lúc nào cũng đầy - , bỡi thế, lúc nãy anh hỏi em viết HD chưa, em đã nói chưa , vì không thể nghĩ ra đựoc điều gì vui để kể trong lúc này , vài đọan kể lể , càm ràm của em về một buổi chiều mưa ngồi nhìn hàng bằng lăng tím sau nhà đã bị em vô ý xóa đi ..thế nhưng bây giờ em lại vào đây, đọc đi đọc lại những dòng anh viết, để thấy tấm chân tình dành cho nhau, để thấy dù người ta có nói gì đi nữa, em tin tình cảm anh dành cho em là có thật , hiện hữu như mỗi buổi sáng mở cửa, nhìn thấy mặt trời vậy .
                  Em nói đến lúc nãy, phải ,trong lúc anh đang rất cần sự thông cảm, chia sẻ của em , thì vì chút tự ái em đã bỏ đi, nhìn anh giận dữ tắt máy, em không ngăn đựoc sự căm ghét bản thân .em đã làm cho đêm nay của anh không êm đềm, em đã tiếp tay với họ phá tan buổi tối lẽ ra phải thật trọn vẹn vì mình đang có nhau , chia sẻ với nhau tất cả ngọt bùi, đắng cay của cuộc sống . Em viết vào nhà của mình, để nhắc nhở em , sau này dù có chuyện gì xảy ra cũng đừng để cơn nóng giận và hờn dỗi làm mờ lý trí . Em thương anh , dấu yêu ơi .


                  #39
                    Nguyệt Lâu 23.05.2006 02:15:22 (permalink)
                    Hôm nay trời gió thật lạnh, làm nhiệt độ 5 độ C trở thành dưới 0 độ. Mẹ vừa rời nhà anh. Anh quanh quẩn trong nhà suốt từ chiều thứ Sáu đến giờ, vì không thể để bà cụ một mình.

                    Anh nhìn qua cửa sổ, tầm mắt là những mái nhà bên kia khoảng sân rộng, những cửa sổ, những màu tường gạch đỏ, những khoảnh sân cỏ xanh mượt, bầu trời xám bên trên những ngọn cây lao xao, đong đưa theo cơn gió lạnh. Cái cảm giác mùa Thu chợt đến vào một ngày có thể gọi là cuối Xuân mà cũng có thể gọi là đâu Hè, khi những đọt cây xanh chưa kịp bung ra trọn vẹn. Khoảng không gian yên tĩnh trong phòng, tiếng đồng hồ treo tường tích tắc, to hơn tiếng tim đập trong lồng ngực, anh nghe hồn lắng xuống, nghĩ đến những xáo trộn của những tháng ngày gần đây, để kiểm điểm lại những việc mình đã làm, những điều mình đã nói, và tự trách mình. Hôm đó, anh định bàn với em trước chứ bộ à! Từ nay, anh ghi nhớ lời em khuyên, đó là bỏ ngòai tai, không đếm xỉa đến những lời cay độc sai sự thật.

                    Tháng Năm tháng Sáu là mùa của tan trường và của những chuyến nghỉ hè xa. Anh nhớ về cái cảm giác háo hức của chính anh vào những năm các con còn nhỏ. Đó là khoảng thời gian được ngắm nhìn những xôn xao, háo hức trên mặt các con, và nhìn chúng lăng xăng sửa soạn cho chuyến về thăm thành phố nơi chúng sinh ra. Nơi đó chúng sẽ được gặp những anh em họ, những cô, những chú, những bác, để được nuông chiều, được vui chơi đây đó. Những họat động cuối năm của trường học, những vở kịch, những phát thưởng; rồi sinh nhật đứa này, sinh nhật đứa kia, thường thường là được làm hai lần, một lần dành cho bạn bè chúng, trước chuyến nghỉ hè, và một lần để dành khi về gần họ hàng.

                    Bây giờ các con đã lớn, những háo hức tuổi thơ không còn. Những buổi sinh nhật với bạn bè bao giờ cũng vui hơn là với cha mẹ. Anh không buồn, vì dường như đó là định luật tự nhiên khi các con lớn lên, mà ít gia đình nào làm khác hơn được, nhưng anh thèm nghĩ về ngày xưa, khi các con cần đến mình hơn. Và anh nghĩ về em, về cái diễm phúc em đang có.

                    Bầu trời xám ngòai kia, những ngọn cây đung đưa theo từng cơn gió, tâm hồn anh thật an bình, như giấc ngủ em đêm nay.

                    (saved vào heartdrive một ngày long weekend)
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2006 09:15:20 bởi Nguyệt Lâu >
                    #40
                      Trăng Ngà 27.05.2006 09:49:48 (permalink)
                      Không hẹn mà ngày hôm qua hai đứa cùng trò chuyện với nhau về con cái và ngày sau khi tụi nhóc trưởng thành ..., có lẽ tại hè sắp đến , có lẽ vì bầy nhỏ lớn nhanh quá làm mình cảm thấy già đi , hay một phần do nhìn hình ảnh mẹ yếu đuối cần đến sự giúp đỡ của các con , mà chúng mình dễ mủi lòng liên tưởng đến tương lai ..khi mươi ,mười lăm năm nữa ..những đứa trẻ hôm nay đã trở thành ông bố, bà mẹ , bận bịu với lũ trẻ của chúng , bỏ lại anh và em - hai ông bà già lẻ loi, cô độc trong căn nhà rộng thênh thang , vắng hẳn tiếng cười đùa, cãi cọ , không còn thấy nhìn gương mặt gỉa vờ phụng phịu ,vòi vĩnh mẹ của bé Sương ..những triết lý đậm màu sắc CT cao siêu của bé B, tiếng líu lo dịu dàng của bé D ... những âm thanh ồn ào thân quen đó đã trở nên xa xôi , nhạt nhòa trong ký ức ..

                      Rồi mình lại nói đến hướng giải quyết tuổi già của mỗi người , ừ , thì ít ra vẫn còn những êm đềm của buổi sáng dắt tay nhau đi dạo trong công viên, buỗi chiều kề vai nhau trong căn nhà nhỏ nhìn hòang hôn dần buông mà nhớ về ngày xửa, ngày xưa có hai người cùng viết chung một trang nhật ký với hai chữ " cụng tim" đầy âu yếm và độc nhật vô nhị .. đến những cuộc trò chuyện hàng ngày, nhìn gương mặt yêu thương tuy ngăn cách bỡi bến bờ đại dương mà vẫn thấy rất gần gũi, thân thưong ..như vậy , tuổi xế chiều của chúng mình sẽ qua đi rất êm ả , nhe nhàng ..
                      ồ, mà tại sao em lại lẩm cẩm tiếp tục câu chuyện xa xôi này chứ, trong khi trước mắt chúng ta , một tương lai gần rất đáng yêu đang chờ đợi mình mở cửa bước vào ?




                      #41
                        Trăng Ngà 31.05.2006 23:03:10 (permalink)
                        Giống như một cô gái đỏng đảnh, SG nắng đó rồi mưa không một dấu hiệu báo trước , chỉ mới đây thôi ,em còn thả từng bứoc dài trên ngõ vắng , tiếng xe cộ văng vẳng như vọng lại từ một cõi nào , chỉ có chú dế nỉ non dưới đám cỏ dại ven đường làm bạn, hàng cây sao thẳng tắp trong đêm , không một cơn gió để đong đưa vài nhánh lá , và trên cao cao tít là những ngôi sao nhấp nháy . Vậy mà thóang một cái , bầu trời tối sầm lại , nước mù mịt trút xuống , từng giọt từng giọt rơi trên mái tole tạo thành thứ âm thanh ồn ã , rồi chỉ tí nữa thôi , phố sá sẽ ngập chìm trong một màn mênh mông ngầu đục , như lời hát " Dưới hiên nhìn nước dâng tràn, phố bỗng là dòng sông uốn quanh " của TCS , chỉ khác một chút là thêm nhiều chiếc xe chết máy cùng gương mặt đau khổ của chủ nhân ... Đó là em tưởng tượng cảnh vật ngòai kia , chứ còn chỗ em đang ở , đêm vẫn vắng và hạt mưa quất vào mặt mát rượi làm tan đi những giọt mồ hôi vừa túa ra trên trán, sau gáy ...
                        Em đã định nấp vào hiên ngôi nhà có chậu nguyệt quế hôm nào , nhưng rồi chợt nghĩ có thể chạy vội về , giờ mới thật sự là chạy lúp xúp trong mưa ..Hình như có "một người" năm 12 tuổi , lần đầu tiên cởi trần ra biển , đội mưa mà đi đó phải không anh ? Rồi em lại nhớ anh đã viết về SG và Mưa hồng ngày xưa , của những ngày tuổi trẻ ngu ngơ giàu cảm xúc , tự dưng em ước mình là em của ông bạn mà anh đã kể , để đựoc giận dỗi , đựoc nhăn nhó khi bị coi như ..em gái .. Rồi lại thấy may mà mình đã không gặp nhau thời đó , lúc ấy em còn lau nhau lít nhít có khi còn hơn cả cô bé ấy , làm sao anh có thể để mắt đến , và làm sao có đựoc hôm nay để anh viết : " khi mà kỷ niệm của ta còn thật gần gũi , đểkhông cần phải gắn liền với một bài hát , không cần phhải gói ghém bằng vài nốt thanh âm,ta biết rằng ta đang hiện hữu . Phải, những chia xẻ của em và anh còn gần lắm , chúng mình đang vun đắp nó , không nhớ về nó như một cái gì đẹp trong quá khứ , mà thực sự sống trong nó .Những điều rất nhỏ bé, nhẹ như tơ mà thắt chặt vô cùng, mà đậm vô cùng .."
                        Yêu dấu ơi, em lại nhớ anh , nhớ quắt quay trong mưa, trong đêm nay ...
                        #42
                          Nguyệt Lâu 03.06.2006 14:04:52 (permalink)
                          Anh mỉm cười về cái ý thích ngộ nghĩnh của em, thích là cô bé em của thằng bạn thân của anh năm xưa. Em thích là cô bé đó để tha hồ ghét anh hở? Thích gì kỳ vậy? Anh nhớ là hồi đó, cô bé ấy hình như chẳng thích cái gì cả. Này nhé, khi cho cô bé kẹo, anh thường chọn mua thứ kẹo rất ngon, đôi lúc giàu một tí, dám mua cả chocolate nữa, đắt lắm đối với anh hồi đó, vậy mà cô bé có thích đâu! Cái tuổi đó, hình như chẳng thích cái gì cả! Sao em lại muốn làm cô bé ấy cơ chứ? Có lẽ khi đó, em cũng không xa cái tuổi kỳ lạ đó đâu, em thương ạ!

                          Những cơn mưa Sài Gòn, những cơn mưa của em, làm anh thèm lắm, nhớ lắm. Anh nhớ những cơn mưa xối xả năm xưa, những hình ảnh, âm thanh, khứu giác, vị giác, đã ăn sâu vào tiềm thức. Âm thanh ào ạt trên mái nhà, hình ảnh cái ngõ năm xưa, hình ảnh bên ngoài khung kính quán cà phê, cảm giác say say của khói thuốc thấm vào máu, vị cà phê đắng đắng, thơm thơm nơi đầu lưỡi, như kích thích thêm những rung động của các tế bào não bộ, truyền sang từ một trang sách đọc. Những rung động của một thời mới lớn ở Sài Gòn như thế đó, ùa trở về trong anh, khi em nhắc đến mưa.

                          Và rồi sẽ có một lần nào đó, anh nắm tay em chạy "lúp xúp", đến nấp vào một một hàng hiên, anh sẽ vuốt những giọt nước mưa trên má, trên tóc em, và mình sẽ ... cụng tim. Rồi mình sẽ đến một quán cà phê, cùng ngắm mưa, hương cà phê toả ngát không gian, nhìn nhau, trong lòng thật ấm áp.

                          Anh muốn, muốn nhiều thứ lắm, khi có em bên cạnh, em biết không?

                          Anh muốn mình có với nhau những điều rất độc đáo. Lời nhắn qua làn sóng từ một nơi xa, độc đáo lắm chứ, phải không em? Có lẽ việc lựa chọn của họ trong cả trăm, có khi cả ngàn người gửi, không phải dễ. Nhưng anh nhất quyết, lần này mà không có, anh sẽ làm lần sau, rồi lần sau nữa! Anh muốn đó là cái gì rất đặc biệt của mình, để sau này cùng nhau ôn lại, đó sẽ là một trong những điều nổi bật trong ký ức.

                          (saved vào heartdrive đêm thứ Sáu)
                          #43
                            Trăng Ngà 05.06.2006 18:45:49 (permalink)
                            ...Nhất định sẽ có ngày mình cùng chạy vội dưới mưa , cùng nhau nghe những bản nhạc yêu thích và nhất là trùm chăn cùng nghe lời âu yếm gởi nhau qua làn sóng ...
                            Cô bé em người bạn vậy là cỡ tuổi em , em út trong gia đình ấy , phải không ? Có một ông bạn anh chìu hết ý như vầy làm sao mà tha hồ ghét cho được chứ hở ?
                            Em chỉ muốn gặp anh sớm hơn một chút, để mình rút ngắn thời gian xa nhau đó thôi , biết đâu em ..thích chocolate hơn cô bé đó , hay theo anh đòi kẹo hơn , và bây giờ mình đang cùng nhau càm ràm về một nhóc cứng đầu của mình thay vì mỗi đứa một nơi " mơ về nơi xa lắm " hở thương yêu ?
                            Mấy hôm nay mấy nhóc tận dụng hết ngày hè, tức là bắt mẹ đưa đi thăm TP biển , nhìn chúng tha hồ chạy nhảy, bắt còng, nghịch nước mà em nghĩ đến mình hồi bé ..lần đầu xuống nước, không dám bỏ dép vì sợ..dơ chân , rồi trong khi tụi bạn chơi trò đào hang tìm mấy chú còng bé tí, vốc cát về để xây lâu đài thì em lại ngồi bó gối , nhìn lên hàng dương xanh ngắt dọc theo bờ , cứ ngồi làm cô bé u sầu nên cuối cùng đến tận giờ cũng chẳng biết bơi . Lúc còn ở SG, anh có hay ra Cấp chơi không? Có thấy hòn núi lớn, núi nhỏ như hôm nay em đang ngắm : Anh như hòn núi lớn, em như hòn núi nhỏ, bãi trước và bãi sau, mãi mãi là của nhau " không ? Rồi em cùng tụi nhỏ lên trên quán cafe dọc theo bờ đá , ngồi nhâm nhi ly nước dừa ngọt lịm mà nhìn thiên hạ ngâm mình trong nước ..Biển nơi đây không đẹp bằng NT, nơi mà năm ngóai em đã đến , ở đó cát vàng sạch sẽ chạy thẳng tắp, những hàng dương đựoc cắt tỉa thành những mái nhà công phu , và người đi lại cũng trật tự, dễ thương hơn ..
                            Tụi nhóc thật dễ làm quen, chúng nó vừa tìm đựoc hai nhóc cùng tuổi, đang ngồi khoe nhau nhữnng mảnh vỏ ốc vừa tìm đựoc .còn em, thì kiếm một tiệm net chui vào và kể lể với anh đây, dấu yêu ơi .
                            #44
                              Nguyệt Lâu 08.06.2006 14:02:01 (permalink)
                              Con sóng vỗ dạt dào, em và anh đi chân trần trên cát ướt, tay trong tay, tiếng rì rào của sóng biển, gió lùa qua tóc em, vùng biển xanh trong vắt, mặt biển phẳng lặng như mặt hồ. Mình sẽ kể cho nhau nghe những niềm vui ngày còn bé, những nỗi buồn của một quãng đời đã qua. Quá khứ có vị trí của quá khứ, tương lai chính là hiện tại. Ta sẽ kiểm điểm những mất mát hư hao, và những hành trang phong phú ta còn giữ lại, và cám ơn đời đã đưa ta đến với nhau.

                              Rồi đến một lúc, em và anh chợt nhận ra rằng, không còn cần thiết những ngôn từ. Anh lặng ngắm nét an bình trên khuôn mặt em, những sợi tóc lòa xòa, anh kéo em vào người, vòng tay xiết ngang lưng. Trong giây phút, ta quên hết những gì đang diễn ra xung quanh, không tiếng sóng dạt dào, không tiếng gió biển lồng lộng, trên mặt cát ướt, hai cặp dấu chân đối diện nhau, ta đang nhập vào nhau, hơi thở thành một, nhịp tim thành một, hạnh phúc thật tròn đầy.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 4 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9