Hãy còn sớm lắm, lúc em mở cửa bước ra đường . Mảnh trăng hạ tuần " nguyệt bạch " cong vút vẫn còn in giữa trời, và ngôi sao mai lấp lánh phương đông nhắc em giờ đã là chiều bên đó - chắc hôm nay vẫn một ngày đẹp , nắng ấm như Đà Lạt mùa xuân phải không anh ? Làm vài động tác khởi động, em chạy lúp xúp qua nhửng con đừong nhỏ , vài con hẻm vắng rồi loanh quanh sang dãy biệt thự kín cổng cao tường, thoang thỏang đâu đây mùi nguyệt quế ... ừ, đã cuối tháng nên nguyệt quế lại nở hoa, từng chòm trắng ngát hương thật thơm, thật nồng , em dừng lại một tí ngắm mấy cánh hoa rụng đầy mặt đất và so sánh với "đóa phù dung sớm nở, tối tàn "... nguyệt quế cũng gần như vậy, sau một đêm khoe sắc hương là sớm mai rụng rơi lả tả , nhưng sao không có người tiếc thương đưa vào thơ ca ...nhìn hoa để nhớ đến buổi sáng hôm nào , anh và em , tay trong tay - không , quàng tay vào vai nhau - đi lòng vòng trong khu vườn rộng đầy các loài cổ thụ, mình đã dừng bước trước chậu Lá xanh um điểm vài bông hoa trắng tinh cánh nhọn như chiếc chuông nhỏ, cạnh bảng đề " Nguyệt quới , trồng vào năm 19.... " , anh tấm tắc :" gần trăm năm tuổi nè ..mình ơi ..," già " hơn hai đứa nữa há ..." , em nhìn vào vệt sáng lấp lóang trên gọng kính cận của anh thầm cười " chỉ có em già thôi, còn anh vẫn còn nhí lắm " ..nhưng ngu gì mà nói cho người ta hỉnh mũi, phải không ? Rồi lại phân vân một chút khi nghe tiếp vài nhận định về xã hội, về chế độ trên thế giới ..chà , sao giống ông cụ non ghê ..có thật người ta nhí hong, hay là mình nhí hơn đây ta ?
Rồi ...mình tựa lưng vào một gốc cây , mái tóc em cọ vào má ai, anh đưa tay chạm vào từng sợi , nghịch ngợm kéo về phía mình, rồi hai mái tóc sát kề nhau, không biết tiếng tim em hay tim anh từng nhịp đập dồn ...rồi mình phá tan không khí êm đềm ấy bằng cách rủ nhau đi tìm nơi phát ra tiếng mõ lốc cốc từ bên kia dốc vọng sang ..tìm hòai tìm mãi chẳng thấy, thế là rủ nhau vào chiếc quán bên đường - là em đặt tên cho nơi trú chân của mình - nhâm nhi trái dừa và nghe anh kể về những ngày ấu thơ trên vùng cao nguyên gió lạnh, rồi chuyện con chim sáo ngày xưa ... Hồi ức bao giờ cũng đẹp , và em thầm nghĩ : mai sau dù có bao giờ ...