Heart Drive của hai đứa
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 52 trên tổng số 52 bài trong đề mục
Trăng Ngà 11.06.2006 17:12:39 (permalink)
Buổi sớm nơi phố núi. Không còn mù sương quanh thung lũng như ngày đông em đến . Mùa hạ về mang theo chùm nắng vàng rực rỡ thắp sáng ngọn đồi , chỉ mới 6g mà ánh sáng chan hòa , chẳng có " mây bay lũng thấp giăng màn âm u " tuy vậy TP vẫn còn còn ngái ngủ , chỉ vài chiếc xe lam chở hàng đang ì ạch bò lên con dốc , tự dưng thích một ngụm sữa đậu nành nóng hổi kèm ổ bánh baguette giòn tan như trong một đỏan văn nào anh viết, thế là mở cửa bước xuống đồi .. Ngôi nhà em ở là một biệt thự đựoc sửa lại để làm khách sạn mini, một kiểu kinh doanh mới của người dân xứ mù sương này , vườn tòan hoa cúc trắng và bươm bướm , lọai hoa tưởng như dân dã song chỉ đẹp nếu đựoc trồng trong những ngôi nhà có sân rộng và mọc ven lối đi dài, quanh co , xem đó thì cũng chẳng phải bình dân chi hoa phải không anh ?

Mùa hè, em lại đi xa ngôi nhà bình yên của mình thêm một tí , chẳng còn tiếng gõ cửa gọi nhau , lời chúc êm đềm mỗi tối ru em vào giấc ngủ ngon .Anh thưong, bây giờ là chiều bên anh , mùa xuân về mang theo hơi ấm ..chắc anh đã xếp cất những quần áo len nặng, thay bằng chiếc áo t-shirt nhẹ nhàng , cả đôi giày về VN lần rồi cũng đựoc đem ra dùng lại , đôi giày anh đã cùng em bước mòn gót chân giờ ra sao rồi , em nhớ anh, cả chiếc áo màu xám nhạt mà anh đã đùa là màu áo cán bộ hải quan, nhớ chiếc ghế mềm anh ngồi bó gối dưới sàn , ánh mắt long lanh đùa nghịch - không cặp kính cận lấp lóang nhìn em rồi vòng tay siết nhẹ , kiếm tìm .. vòng tay ấm áp , mềm mại ...thương yêu ..

Giá có anh trong buổi sáng bình yên nơi đây, cùng nhau nhấp ngụm cafe đầu ngày , cùng ngắm mặt trời lên , chia nhau chút thảnh thơi của kỳ nghỉ cùng đủ thứ việc linh tinh mà mình vẫn cùng mỗi lúc có nhau .. .
Em lại nhớ anh , có thừa khi nhắc lại điều ấy ? dấu yêu ơi .



#46
    Nguyệt Lâu 22.06.2006 04:10:03 (permalink)
    Em tìm đến ngọn đồi anh đã đến, chụp tấm hình đứng dưới vòm cổng có bảng tên nhà thơ đó, như một lần anh đã làm, "để nghĩ rằng có anh đang đứng bên em". Anh rưng rưng vì câu em viết, em biết không?

    Anh nảy ra ý nghĩ ngộ nghĩnh đem ghép tấm hình em mới chụp với tấm hình của anh, để ít nhất mình cũng cụ thể hóa được mơ ước gần nhau lúc này! Và mỗi khi nhớ nhau, mình sẽ mang hình của nhau ra dùng một cái kim chích vào hình để nhắc đứa này nhớ đứa kia! Từ nay, mỗi khi thấy nhoi nhói nơi ngực trái, đứa này sẽ biết rằng đứa kia đang nhớ mình bằng những mũi kim châm!

    Em nhắc đến "khách sạn mini" khiến anh nghĩ đến ngôi nhà nằm giữa vùng đồi rộng M. mới mua, cũng với ý định nếu chưa ở, có thể cho du khách thuê! Kỳ về tới, anh sẽ lên đó mấy ngày xem tận mắt ngôi nhà mà anh nghe nói có vị trí trên đồi rất đẹp. Khi ấy, nếu em cũng lên đó được, mình sẽ có những sáng cùng nhàu nâng tách cà phê trong cái lành lạnh của sương sớm bên hồ, và mình sẽ...cụng tim.

    Bây giờ thì em đã về "nhà", về ngôi "nhà" tâm tưởng của em và anh. Em biết không, thành phố "nhà" của mình cũng là nơi chứng kiến một phần đời của anh, thời điểm của những năm giữa thập niên 70, loay hoay với tình cảm ngày mới lớn, loay hoay trong khoảng không gian đó của anh. Phía bên thành phố biển, là khoảng không gian của em, của cô bé vô tư lự, cuộc sống êm đềm. Trong mỗi khung trời, anh và em bình thản sống, chẳng có ai làm ơn nói dùm cho đứa này biết đứa kia hiện diện trên đời, và mình càng không thể biết rằng hơn ba mươi năm sau, ta cùng nâng tim lên cụng, trong một chúc mừng tim đã gặp tim.
    #47
      Trăng Ngà 25.06.2006 22:06:49 (permalink)
      Cảm ơn những lời âu yếm anh đã dành cho em , mặc dù một lúc chợt buồn khi nhận ra trong anh vẫn có chỗ trang trọng nhất dành cho người ấy . Nhưng rồi lại nhớ câu anh viết : "Tương lai chính là hiện tại " , thì can chi mình phải ghen với những hình bóng đã qua trong quá khứ của anh ?

      Em đọc đi đọc lại trang nhật ký và thán phục sự phong phú của ngôn từ , chỉ hai mươi bốn chữ cái , mà qua bàn tay biến hóa của mỗi người , chữ nghĩa khi thì trở thành những vần thơ, khi là gươm , đao sát phạt ...và chỉ với một hộp hai mươi bốn chữ cái ấy, anh đã tạo một không khí lãng mạn, tuyệt diệu quanh chuyện của hai đứa , em tự nhiên trở thành đáng yêu và nhỏ bé trong mắt anh , anh đưa em đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác về khả năng diễn đạt , về niềm cảm hứng say mê anh đang có để dành cho "chuyện của mình ".

      Mấy hôm nay, chưa nhận thêm một mảnh nhỏ nào của bức tranh từ phía bên anh , nhưng khỏang giữa thương yêu hai đứa thì đã gần đầy, em đang tận hưởng cái hiện tại ngọt ngào mà mỗi ngày, từng ngày anh mang đến cho em , những từ ngữ ngộ nghĩnh anh tìm ra, những ví von độc nhất vô nhị mà anh dùng - rất riêng , để mỗi khi nghe ai đó dùng hai chữ .... là em lại mỉm cười xao xuyến , nhìn hộp trò chơi xếp hình của nhóc là lại bâng khuâng không biết anh đã tìm ra thêm đựoc một mảnh nào để trải dài trang NK, một lời tự sự, một lời dành riêng gởi gắm cho một người .
      Thương yêu ơi, ngày mới đang đến, anh có vui không ?

      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2006 22:08:50 bởi Trăng Ngà >
      #48
        NhiepPhong 25.06.2006 22:18:51 (permalink)
        Chu choa hong ngờ vô tình vào đây lại được đọc những lời lãng mạn dzậy , làm mình tủi thân quá hichic..,chúc hai người luôn luôn dzui dzẻ nha
        #49
          Nguyệt Lâu 28.06.2006 23:38:35 (permalink)


          Trích đoạn: NhiepPhong

          Chu choa hong ngờ vô tình vào đây lại được đọc những lời lãng mạn dzậy , làm mình tủi thân quá hichic..,chúc hai người luôn luôn dzui dzẻ nha

          Nhiếp Phong ơi,

          Cám ơn đã ghé qua và chia xẻ với tụi này! Chúc Nhiếp Phong luôn vui!


          Thân mến,
          #50
            Nguyệt Lâu 12.07.2006 06:10:16 (permalink)
            Em dùng chữ "trang trọng" để tả vị trí anh dành cho người đó làm anh buồn buồn, em thương ạ! Không đâu em. Em mới giữ vị tr'i trang trọng trong tâm hồn anh. Đừng buồn vì những điều anh viết nhé em. Một phần lý do anh viết về những tình cảm cũ là để đánh dấu dứt khóat một chặng đường đời, để rồi tập trung vào tình yêu của chúng mình. Anh hứa với em, anh sẽ không nói gì về những mảnh puzzles quá khứ nữa, để cùng nhau âu yếm như hai đứa trẻ biến những khoảng trống đời thành bức tranh tuyệt mỹ, từng mảnh, từng mảnh được ta nhẹ nhàng đặt vào vị trí trang trọng của chúng.

            Em thương,

            anh bắt đầu nghe những họat động xôn xao đầu ngõ nhà em, vượt đại dương đến bên anh, và hình dung em trong những họat động quen thuộc, yêu thương đầu ngày. Anh lại nao nức nghĩ đến lần tới, nao nức nghĩ đến "sáng tái ngộ" (mình có nên sửa lại tựa đề bài hát không?) nghĩ đến những sáng êm đềm mong em, mọi họat động đều trở nên thích thú, trong quãng thời gian chờ đợi em đến! Ừ lần này, anh còn có thêm việc tập thể dục trong lúc chờ đợi, rồi nhảy vào bên dưới vòi sen nghe giòng nước mat thấm vào da thịt, rồi nghĩ đến vòng ôm... Chiếc điện thọai tay cầm sẽ họat động đều đặn cho đến khi em đến, những tiếng beeps thương yêu, những giòng text.... Em ơi nhớ quá và cũng mong quá!

            Anh phải tạm ngưng nghĩ đến ngày về! Ba tiếng rưỡi đồng hồ nữa mình lại "gặp" nhau!



            Mi...
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2006 20:54:05 bởi Nguyệt Lâu >
            #51
              Trăng Ngà 14.07.2006 13:28:50 (permalink)
              Anh thương .
              "Nhà của mình" , không hẹn mà anh và em sáng hôm đó đều đồng thanh nhắc đến ..Anh kêu em lười , chỉ cách có mấy bước chân cũng không chịu vào xem anh đã phủi bụi, đã về thăm nhà mình như thế nào ... Thật là oan ơi ông địa, tối nào em cũng vào , và lần nào mở cửa bước vào nơi ngập tràn kỷ niệm này, tim em cũng thật sự reo vui , em như thấy anh vẫn ở đó , mắt long lanh sau cặp kính ... rồi mình cùng nhau trò chuyện ..về mọi thứ trên đời . Thế nên em đã gần thuộc lòng những gì anh viết đó thương yêu ơi , một phần vì anh viết ít hơn em, một phần vì anh có thêm ngôi nhà thứ hai để chăm sóc, nên em tự cho mình cái quyền làm chủ bên này , và em thích ngôi nhà HD của mình hơn, trong đó anh mới thật sự là của em, không bị chia năm , xẻ bảy bỡi những mảnh puzzles trong quá khứ ..

              Em vui khi thấy anh xác nhận với những người quen biết cũ về mối liên hệ giữa chúng mình , từ chối ở trong cuộc tìm kiếm của họ ..và thích thú cùng với em bàn chuyện tương lai, đến ngày về .. dù ngày nào mình cũng gặp nhau ít ra là một lần và cùng nói với nhau đủ thứ ... Thật buồn cười , ban đầu em phản đối trước những ý thích ngộ nghĩnh của anh - mà đối với em hòan tòan xa lạ - để rồi sau đó lại từ từ nhương bộ , anh thật giống một chú bé cứng đầu cứng cổ , bằng mọi cách , mọi lúc , mè nheo, vòi vĩnh cho đến khi đạt đựoc ý nguyện, ..rồi láu lỉnh mỉm cười khi "yêu sách" đựoc thỏa mãn ... và em - như một bà mẹ, lắc đầu chào thua vô điều kiện trước khuôn mặt dễ thương, thiên thần của đứa bé nghịch ngợm của mình ..dù biết rằng lùi một bước thì sẽ phải lùi thêm hàng chục lần kế tiếp ..

              Anh biết không , con ngõ trước nhà em xôn xao vượt bến bờ sang đến bên anh, là vì ...tư tưởng của chúng mình luôn ở bên nhau ..Buổi sáng , anh theo em mở cửa bước ra đường , thì thầm cùng em lời yêu thương suốt con hẻm em qua , rồi lại cùng em chọn những món ăn ưa thích trong ngày , chẳng hạn " đậu hũ dồn thịt sốt cà " chẳng biết từ bao giờ
              theo anh vào bàn ăn của gia đình, mặc dầu trước đó em không hề thích chúng , hay em cũng thỉnh thỏang tự thưởng cho mình một tách cafe rồi nhâm nhi với ý nghĩ anh chắc đang thức dậy , pha " cái nồi ngồi trên cái cốc " và nghĩ đến nhau , chỉ khác là bên anh cafe sáng còn em thì ngược lại ...

              Vậy đó , mình vẫn đang rất gần dù cách trở bỡi một đại dương mênh mông
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2006 13:26:59 bởi Trăng Ngà >
              #52
                Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 52 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9