TINH THO
QUÊ HƯƠNG
Quê hương nghiêng rợp cánh cò,
Thấp cao chao liệng câu hò bên sông .
Cánh đồng lúa trĩu nặng bông,
Lúa thơm uốn éo trổ đòng ngát hương .
Sớm mai cỏ đọng hơi sương,
Có con dế nhũi tìm đường về hang .
Trưa hè nắng chiếu chang chang,
Tiếng ê a học bài vang khắp đồng .
Hỡi cô gánh nước bên sông,
Giọt mồ hôi ướt má hồng thắm xinh .
Hỡi anh tát nước đầu đình,
Câu hò đối đáp tỏ tình cùng ai ?
Xa xa vẳng tiếng à ơi !
Lời ru của mẹ một thời tuổi thơ .
Võng nghiêng gió mát ầu ơ !
Quê hương nuôi lớn con thơ thành người .
*
* *
Nở trên môi nụ cười tươi,
Cỏ hoa thơm ngát tình người thôn quê .
Xa bao năm mới trở về,
Quê nay đổi khác chẳng hề như xưa .
Tìm về lối cũ đường xưa,
Nhà em cao qúa, hàng dừa còn đâu ?
Còn không em, chiếc áo nâu,
Thẹn thùng e ấp lúm sâu đồng tiền ?
Em hay đẹp tựa như tiên,
Áo hoa má phấn hồn nhiên nói cười .
Anh về thơ thẫn bùi ngùi,
Nhớ về quê cũ nhớ người yêu xưa .
Bồi hồi chốn cũ chiều mưa,
Bến sông vắng khách đò đưa chẳng còn .
Chiếc cầu mới trắng màu sơn,
Cò bay mỏi cánh về non xa rồi ...
Khiết Nghi
<Edited by: khietnghi -- 1/27/2004 2:00:12 AM >
MẤT EM
Khiết Nghi
Sương mai rơi ướt tóc em,
Bướm bay trắng cả bên thềm nhà anh .
Đêm qua mơ giấc mộng lành,
Anh về ngơ ngẩn vắng tanh cõi lòng ,
Mưa ơi có biết hay không ?
Mong em về ướt má hồng chiều xa .
Dù sao ta cũng gần nhà,
Đón đưa em cũng chỉ là tự nhiên .
Ước gì chẳng có nón nghiêng,
Để anh là khoảng trời riêng trộm nhìn .
Muốn nói yêu, rồi lặng thinh,
Ngắt hoa dâm bụt tỏ tình cùng em .
Em vềhoa vứt bên thềm,
Cánh hoa tan tác phủ mềm đầy sân .
Em quay gót, tôi bần thần,
Mất em mất cả tình thân xóm giềng .
Thế rồi một sớm tháng giêng,
Áo em xúng xính theo chồng cao sang .
Nhìn bước em, tôi ngỡ ngàng,
Nhớ con bướm trắng mộng vàng ngày xưa .
Tôi về lá rụng lưa thưa,
Nhớ em bên cửa thêu thùa đôi chim .
Bây giờ tôi mãi đi tìm,
Giấc mơ ngày cũ mãi chìm lãng quên ...
ƯỚC NGUYỆN
Khiết Nghi
Mắt em đẫm giọt mưa sa,
Môi em tê tái nhạt nhòa giọt châu .
Nhớ anh thức trọn canh thâu,
Buốt tim đau nhói mộng sầu tương tư .
Ngoài kia lá đã tàn thu,
Anh gieo giông gió hoang vu cõi tình .
Đời em không có bình minh,
Hoàng hôn bao phủ lặng thinh sớm chiều .
Dồi hoang gió cuốn đìu hiu,
Anh đi mang cả tình yêu thuở nào .
Tim em lạc cõi trăng sao,
Lửng lơ lơ lửng bay vào không trung .
Đêm nay tuyết phủ muôn trùng
Nhớ anh em ước nguyện chung lời thề
Cầu mong anh sẽ quay về
Ta cùng xây mộng phu thê đời đời ...
NGÀY TA CHẲNG CÒN NHAU
Rồi một ngày Em chẳng còn Anh ...
Ngày liễu khóc lìa cành,
Ngày chim buồn không hót,
Và mây giăng ru hồn thương sót .
Rồi một ngày Anh chẳng còn Em ...
Ngày ngọc rớt bên thềm,
Ngày uyên ương lẻ bạn,
Và mưa rơi lạnh lẽo khóc than .
Rồi một ngày ta chẳng còn nhau ...
Ngày hoa héo âu sầu,
Ngày bướm ong buồn bã
Và gió gào xé nát tim ta .
Cuộc đời là một chuỗi đắng cay
Tình người vốn đổi thay
Như mưa nắng vô thường
Đừng hận sầu oán trách người thương ...
Khiết Nghi
<Edited by: khietnghi -- 1/27/2004 2:05:25 AM >
PHU THÊ BẠC ĐẦU
Đừng đi, xin anh đừng đi,
Bỏ em vò võ làm chi hởi người !
Em thời chỉ có anh thôi,
Anh đi bỏ lại con côi tội tình .
Anh đi trong buổi bình minh,
Ngoài trời giông tố thương tình ly tan .
Anh đi trời đất hoang tàn,
Em buồn nhưng chẳng khóc than làm gì .
Thôi thì buồn giận làm chi,
Em tìm người khác cũng vì đàn con .
Em đây nay vẫn còn son,
Còn duyên còn đẹp thời còn bướm ong,
Mai này má chẳng còn hồng,
Hết duyên sớm tối nằm không một mình .
Tội tình chi phải hy sinh,
Buồn vui sớm tối một mình chơ vơ .
Anh thời mải miết làm thơ,
Sáng cà phê nhạc, tối thời bia ôm .
Anh đi chẳng quản sớm hôm,
Bỏ bê vợ trẻ đi ôm tình già .
Thôi thì tình đã cách xa,
Hai người hai ngã tình ta chẳng còn .
Bao giờ em chẳng còn thon,
Anh chẳng còn sức mỏi mòn chán chê .
Thì hai ta lại trở về,
Lại thành chồng vợ phu thê bạc đầu .
Khiết Nghi
ĐÒ VỀ BẾN CŨ
Còn nhớ không Anh một chiều thu
Lá bay nhiều qúa hồn lãng du
Môi hôn anh trao tình dịu ngọt
Em về ôm trọn mối tương tư .
Yêu anh em mơ một mái nhà
Với bầy con trẻ vang lời ca
Hạnh phúc đơn sơ và giản dị
Em nào mơ mộng viễn vông xa
Nhưng rồi mơ ước cũng bằng không
Cách xa đôi ngã cũng chia lòng
Anh quên năm xưa lời hẹn ước
Vui cùng người mới say tình nồng
Anh biết không anh một chiều đông
Gặp anh lần cuối trên bến sông
Có con đò nhỏ trôi về bến
Em về lẻ bóng tan nát lòng
Bến sông lạnh vắng thiếu con đò
Đò đi bến khác, bến chơ vơ
Dòng sông yên lặng trôi hờ hững
Nhìn lục bình trôi buồn ngẩn ngơ
Em nơi đây vẫn mãi mong chờ
Ngày đò trở lại như giấc mơ
Lại được bên anh nơi bến cũ
Chim về làm tổ dệt tình thơ
Khietnghi
CÓ LÚC NÀO ANH CHỢT NGHĨ LẠI
Có một ngày tôi nuốt lệ rơi
Anh bước đi ra khỏi cuộc đời
Bất ngờ như khi anh tới
Tiếng lá rơi thưa thớt chơi vơi
Bước chân anh đi qúa lạnh lùng
Nỗi cô đơn lan tỏa không trung
Trái tim tôi buốt giá lạnh run
Gió thốc, hoa rơi, mưa não nùng
Có một đêm mưa chẳng an lành
Anh đi bỏ lại mái nhà tranh
Vợ trẻ con côi buồn quanh quẽ
Còn đâu mộng ước giấc mơ xanh
Anh đi hoa khóc lá lìa cành
Bơ vơ lạc lõng chẳng còn anh
Có lúc nào anh chợt nghĩ lại
Quay về tổ ấm xây mộng lành ?
Khiết Nghi
TÌNH @
Chiều buồn lang thang trên net
Gặp anh qúa đỗi tình cờ
Tim em rung động thẫn thờ
Yêu anh qua những vầng thơ
Ngày ngày trông ngóng tin anh
Đêm đêm mong giấc mộng lành
Có con chim đậu trên cành
Mang tình em đến cùng anh
Một ngày ta đến bên nhau
Gió đông mang chút nắng chiều
Bên anh trao vội lời yêu
Bến sông vắng cũng vui nhiều
Ngày nào ta qúa xa xôi
Và rồi hai đứa nên đôi
Bé trai nay đã ra đời
Mùa xuân vang vọng tiếng cười
Khiết nghi
NẮNG, GIÓ, MÂY MƯA
Nắng
Tắt nơi cuối đường
Con đò
Chở gió sang sông
Bồi hồi
Ngóng trông
Bóng chồng ...
Gió
Cuốn bay lá vàng
Đồi hoang
Mang chút muộn màng
Rơi vãi
Lang thang
Vội vàng ...
Mây
Tận nơi cuối trời
Đàn cò
Mang chút phong sương
Về chốn
Quê hương
Vô thường ...
Mưa
Đưa nước về nguồn
Cỏ hoa
Tươi mát thơm hương
Tắm mát
Giọt sương
Thơm nồng ...
Khiết Nghi
MƯA
Mưa ơi còn nhớ hay không ?
Kỷ niệm hôm xưa vẫn thắm nồng
Nhoè vỡ trong tim thành trăm mảnh
Giọt buồn rơi ướt khoảng trời xanh
Tình yêu tình có hay không ?
Người yêu không có mãi ngóng trông
Một mình lặng lẽ ta bật khóc
Rỗng tuếch, vắng tanh một cõi lòng
Mưa hay nước mắt lặng im rơi
Khoảng không lộng gió buồn chơi vơi
Òa vỡ tim côi hồn lai láng
Chiếc lá rời cành rơi tả tơi
Lặng lẽ chao nghiêng một bóng hình
Khuất xa ngàn dặm buổi bình minh
Run rẩy đón mưa thưa trắng muốt
Tôi về lẻ bóng hồn lặng thinh
Người khẽ dang tay đón gió đông
Đặt cánh hoa rơi nơi khoảng không
Nơi trái tim côi không nhịp đập
Người vô tâm hay ta với tay không ?
Với tay không đến được tấm lòng
Chân tình ta vẫn mãi chờ mong
Người bảo chia tay, ta òa khóc
Giọt buồn rơi ướt cả dòng sông
Cơn gió ngang qua làm lá rơi
Mỗi chiếc lá bay về một nơi
Như Người - Tôi đi về đôi ngã
Nhìn bước người đi hồn chơi vơi
Khiết Nghi
TÌNH KHÔNG ...
Người ơi còn nhớ hay không ?
Nơi chốn xa xăm một chiều đông
Trên bờ sông vắng cùng chung lối
Vội vã môi hôn, má ửng hồng
Người biết rằng Em đã có chồng
Có Em mà vẫn tựa như không
Chiều đông ngày đó chiều không gió
Chợt có, chợt không tình chẳng nồng
Em về bên ấy tình còn không ?
Còn nhớ Người không khi bên chồng ?
Bóng Người xa khuất, hồn tôi mất
Tình có, Người không, không vẫn không ...
Khiết Nghi
NGƯỜI ĐI, TA VỀ
Người đi nơi cuối phố
Thổi buồn vào hư vô
Chốn nao còn đọng lại
Chút tình nồng ngày xưa
Ta về rừng lá thưa
Nhớ thương mấy cho vừa
Gác chuông ngày trở lại
Vắng Người trời đổ mưa
Người đi cuối chân mây
Cuốn sầu bay hiu hắt
Mùa thu nào biến mất
Người tan, tình cũng tan
Ta về chút nắng vàng
Rơi nhẹ trên vườn hoang
Chốn xưa bỗng hoang tàn
Mình ta bước thênh thang
Khiết Nghi
EM NHƯ CƠN GIÓ VÔ THƯỜNG
Em như cơn gió vô thường
Thổi vào Anh những yêu thương tình đầu
Nhớ Em thức trọn đêm thâu
Đếm năm canh, dệt mộng sầu tương tư
Em đi không một cánh thư
Để Anh trọn kiếp thẩn thờ chờ mong
Em nơi xa có biết không ?
Yêu Em đứng nhớ, ngồi trông một mình
Anh nay như kẻ thất tình
Sớm hôm tìm kiếm bóng hình người yêu
Anh về bóng ngả liêu xiêu
Nhớ thương Em suốt sớm chiều nhớ em
Nơi Em trời vẫn êm đềm
Lòng Anh bảo tố bên thềm mưa giăng
Ở nơi nao, Em biết chăng ?
Vắng em trời vắng sao trăng mịt mờ
Em là mộng, Em là mơ
Có Em tất cả nên thơ, nên tình
Em là nắng sớm bình minh
Là hoa, là cỏ tái sinh nhân loài
Không có em, chẳng đoái hoài
Anh nhớ Em cả đêm dài nhớ Em
Em về với Anh nhé Em
Để bao thương nhớ êm đềm phai phôi ...
Khiết Nghi
YÊU BIỂN VÀ YÊU ANH
Em yêu biển và yêu Anh
Yêu bờ cát trắng, yêu nhành phi lao
Chiều nao cơn gió rì rào
Gió đùa ngọn sóng xô vào bờ vui
Xa Anh Em nhớ ngậm ngùi
Riêng Em ngồi, đứng, buồn, vui một mình
Hôm nao ngồi ngắm bình minh
Hôm nay ngồi khóc cho tình vội tan
Tình duyên sao sớm lỡ làng
Sao Anh lại nỡ vội vàng lãng quên
Biển hôm ấy thật êm đềm
Đếm sao Anh đã cùng Em nguyện thề
Nay Anh đi mãi không về
Tháng ngày chờ đợi lê thê mỏi mòn
Lời thề hôm ấy vẫn còn
Vệt sơn Anh viết nơi hòn đá xanh
Em rằng mãi mãi yêu Anh
Như con sóng vỗ bờ Anh dạt dào
Anh rằng thề dưới trăng sao
Yêu Em mãi như ngày nào yêu Em
Hôm nay biển lặng trời êm
Nơi đây sóng vỗ êm đềm nhớ Anh
Trời vẫn xanh, biển vẫn xanh
Vắng Anh lòng bỗng tan thành khói sương
Còn không Anh chút vấn vương ?
Cách xa đã xóa yêu thương ngày nào
Em còn dệt mộng chiêm bao
Ngày Anh trở lại quên sao tình đầu .
Khiết Nghi
MỘT NGÀY BÌNH YÊN
Buổi sáng khi tỉnh giấc
Bởi tiếng chim sau vườn
Chợt thấy lòng vấn vương
Giấc mơ chốn thiên đường.
Buổi trưa nơi phố phường
Nhắn tin cho người thương
Chân bước về lối cũ
Mỉm cười hoa ngát hương
Buổi chiều trời dịu nắng
Vui bước chân bên chàng
Niềm vui đến vội vàng
Hoàng hôn rơi lang thang
Buổi tối chợt xốn sang
Chia tay em ngỡ ngàng
Nụ hôn nào theo gió
Gởi theo tình âm vang ...
Khiết Nghi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: