TINH THO
ANH ĐI ...
Anh đi ...
Khuất sau tiếng động
Tôi thấy trống không
Khoảng trời
Hiu quạnh ...
Anh đi ...
Không một lý do
Quay lưng hững hờ
Trời mưa
Thẩn thờ ...
Anh đi ...
Không nói một câu
Đôi mắt buồn sâu
Lá rụng
Canh thâu ...
Anh đi ...
Bên người đàn bà
Tim tôi xót xa
Bão tình
phôi pha ...
Anh đi ...
Quên nỗi nhớ nhà
Con khóc nhớ cha
Mưa sa
Mịt mờ ...
Anh đi ...
Vứt cả ân tình
Bỏ vợ một mình
Quyên sinh
Hận tình ...
Khiết Nghi
Woa thơ chị KhietNghi hay wa'........rất vui được đón chị tới chơi VNTQ nha.........
Xin fep' chị BN rep ít dòng nha........
PHẬN MÁ HỒNG
Mưa khuya từng giọt lạnh lùng
Anh đi em ở tình chung xa rồi
Đêm này mưa vẫn cứ rơi
Hay là nước mắt khóc đời....vắng anh
Tình duyên hai đứa ko thành
Chữ nhớ chữ sầu sóng sánh tìm nhau
Mỗi người có một nỗi đau
Làm sao ai hiểu để mà cảm thông
Có nhiều cũng chỉ là mong
Là mơ là ước trong lòng mà thôi
Thời gian từng nhịp cứ trôi
Ngoảng đầu nhìn lại đâu rồi....thanh xuân
Mưa sao mưa mãi ko dừng
Trời sanh má phấn quần hồng truân chuyên
Chắc là tại nghiệp tại duyên
Mình là phận gái phải thiên....bẽ bàng................ Tệ thiệt em ko biết đặt tựa chị ui.......sửa được sửa dzùm em cái tựa đi........đọc thơ sis thấy bài nào cũng tựa đề đầy đủ.......hihi
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN
Người đàn bà bước lang thang
Đôi mắt vô hồn, bàng hoàng, ngơ ngác
Thân thể căng đầy như thác
Lê bước cuối bàn bạc màu sương
Người đàn bà cười trong gương
Cười hồn nhiên chẳng ngại ngùng e lệ
Tiếng cười chua chát đê mê
Để lại khóc than não nề ray rức
Người đàn bà có lửa rừng rực
Sức sống căng đầy như thực như hư
Cõi mơ lặng lẽ mộng du
Thoắc ẩn hiện dập dờ như hư ảo
Bóng người đàn bà chao đảo
Ngã khuỵ bên đường mưa bão lạnh căm
Nét buồn vương vất xa xăm
Cõi vĩnh hằng rơi âm thầm lặng lẽ
Người đàn bà trong cơn mê
Điên loạn khắc khoải lê thê tình đời
Ẩn dật lạc chốn cuối trời
Người đàn bà trở về với cát bụi ...
Khiết Nghi
<Edited by: khietnghi -- 1/30/2004 11:19:25 PM >
MUA THU CHIN
[i]Mùa thu chín rụng bên sông,
Anh đi chiều ấy đồi thông rủ buồn .
Liễu nghiêng bóng nước sầu buông,
Mưa giăng nước lũ sóng cuồn về đâu ?
Em tương tư suốt canh thâu,
Đếm năm canh, đếm nỗi sầu riêng em .
Mưa rơi ướt trọn nỗi niềm,
Để tim yêu trót yếu mềm vì Anh .
Anh ơi sao lại nỡ đành,
Bỏ em đi mãi hởi anh chẳng về .
Bến sông xưa vẹn lời thề ,
Em chờ em đợi anh về với em ...
Khietnghi
<Edited by: khietnghi -- 1/31/2004 1:16:04 AM >
[
GOI TRON CHO ANH
Mưa không rơi nữa anh ơi,
Hồn em thơ thẩn tim rơi mất rồi
Hôm nay trời nhẹ mây trôi
Vắng anh lá rũ, bồi hồi vấn vương
Mình em lê gót trên đường
Giọt buồn rơi ướt yêu thương vơi đầy
Gío ơi đừng cuốn lá bay
Để em gởi trọn tình này cho anh ...
Khiết Nghi
<Edited by: khietnghi -- 1/31/2004 1:21:10 AM >
THU XUA
Thu xưa vui bước bên chàng,
Thu nay lẻ bóng lá vàng rụng rơi .
Em buồn mắt lệ đầy vơi,
Nhớ anh nỗi nhớ không nguôi đong đầy .
Ngày xưa tay nắm trong tay,
Mà nay xa tận chân mây cuối trời .
Em về hồn bỗng lẻ loi,
Mình em lạc lõng chơi vơi giữa đời ...
Khietnghi
NGUOI TINH TRONG MONG
Bao năm tìm kiếm người trong mộng
Thời gian vùn vụt tình vẫn không
Sớm hôm gởi hồn theo gió thoảng
Hư vô lạc lõng chốn phiêu bồng
Hôm nay mưa ướt xác pháo hồng
Bên chồng em bước hồn trống không
Nhớ về tình cũ buồn day dứt
Lệ ướt mi cong bỗng chạnh lòng
Bao năm chờ đợi mỏi mòn trông
Anh vẫn xa xăm, lạc phố đông
Thôi thì em trót tìm duyên mới
Đành khép hồn thơ, bước theo chồng
Khiết Nghi
TINH HU AO
Nhìn anh họa một bức tranh,
Tình yêu hư ảo màu xanh lưng trời .
Sao anh mãi mộng xa vời,
Tình em bên cạnh đầy vơi chẳng màng ?
Đêm nay Anh bước lang thang
Rượu tình anh uống, hồn mang cõi sầu
Trời buồn trút giọt mưa ngâu
Thương anh mãi khổ tình đầu tương tư
Bức tranh lạc chốn thiên thu
Cả đời mộng tưởng bay vù trong đêm
Mưa xưa rơi ướt bên thềm
Mưa đưa tình mộng êm đềm bay xa ...
Khietnghi
THU
Mưa thu buốt lạnh lòng em,
Gío thu xéo nát tim mềm nhói đau .
Lệ thu vương vấn mắt sầu,
Tiếng thu than oán làm đau hồn người
Mưa rơi em đứng giữa trời
Gió xoay bão cát một thời trinh nguyên
Lệ tuôn một nỗi niềm riêng
Hồng nhan bạc phận truân chuyên kiếp người
Khóc sao cho lệ đầy vơi
Phận này trót đã một thời bể dâu
Thân em chẳng tiếc nỗi sầu
Thương anh mượn rượu đêm thâu muộn phiền
Hồ thu bóng liễu che nghiêng
Trời thu màu úa, lời nguyền còn đâu
Chờ nhau đến bạc mái đầu
Ngàn thu vẫn đợi kiếp sầu vương mang
Khietnghi
<Edited by: khietnghi -- 1/31/2004 1:28:40 AM >
NÓN NGHIÊNG
Nón che nghiêng, em mái tóc nhung huyền
Đón gió lộng vào trong hồn băng giá
Áo dài em bay trong chiều nắng hạ
Gót chân son dẫm xác lá bên thềm
Trưa hạ vàng em rong ruổi cùng mây
Theo đấu chân ai xa vắng bao ngày
Để thu sang em thờ ơ đếm lá
Đêm thời gian xa vắng ngợp hồn say
"Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát"
Áo lụa mềm gió thoảng nhẹ nhàng bay
Nơi xa ấy mùa đông rơi tuyết lạnh
Có chạnh vòng vương vấn nhớ quê xa ?
Anh còn yêu màu áo lụa quê nhà
Yêu tóc dài nghiêng nón bản tình ca
Có thầm mơ ngày hạ vui trở lại
Đón tình thơ đầy ắp khúc ngân nga
Hạ vui ... theo bước chân anh vội vã
Mang nắng hồng khắp lối nở nuôn hoa
Khiết Nghi
ÁO TRẮNG
Em đi giữa phố đông người
Sài Gòn nắng đẹp hồng tươi má đào
Áo xưa tím cả trời sao
Bay vào hồn mộng làm nao lòng người
Nắng vàng nở rộ môi cười
Áo nay trắng xóa khoảng trời yêu thương
Trường em hoa rớt ngợp đường
Nắng đùa trên tóc vấn vương vai mềm
Áo tím xưa thoáng qua thềm
Hoàng anh áo lụa ngọt mềm màu mây
Nay em áo trắng thơ ngây
Tung bay bướm trắng đậu đầy phố quen
Anh ơi xin chớ vội quên
Nắng Sài Gòn đẹp lụa mềm tung bay
Về đây cùng gió cùng mây
Ngắm em áo trắng rợp bay phố phường ...
ÁO LỤA HÀ ĐÔNG
"Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông"
Bài thơ xưa em ép vào trang vở
Viết tặng anh ngày rời xa chốn này
Áo ngày nào vẫn theo gió tung bay
Em thẹn thùng bước trên con phố nhỏ
Một mai kia nơi nào anh có nhớ
Tà áo em bay trắng xóa sân trường
Áo vấn vương hay anh nhớ người thương
Giờ biệt ly nơi cuối con đường
Em nghiêng nón âu sầu che giọt lệ
Anh chợt buồn nghe tim buốt sầu vương
Khiết Nghi
ĐOI
Anh rằng anh sẽ không quên
Nắng Sài Gòn đẹp nón nghiêng hững hờ
Tóc mềm cài nhẹ bướm mơ
Má hồng, gót ngọc nón thơ yêu kiều
Anh đi chưa nói lời yêu
Vẫn chờ vẫn đợi xế chiều tàn canh
Anh về tóc chẳng còn xanh
Có em áo trắng hóa thành vọng phu
Bến sông xưa mấy mươi thu
Liễu buồn rũ khóc sương mù giăng giăng
Anh nơi nao có thâ'u chăng
Người xưa vẫn đợi ngày anh trở về
Khiết Nghi
<Edited by: khietnghi -- 1/31/2004 1:36:03 AM >
Yêu nên sầu khổ dịu dàng
Êm đềm mấy chốc ngỡ ngàng biệt ly
Uẩn tình lệ ướt bờ mi
Lời người ong bướm còn gì thề xưa
Ầm ầm giông tố gió mưa
Mong manh một bóng , xin thưa :"Tôi buồn
UỐNG GIỌT SẦU
Bên qúan buồn uống cạn ly
Cảnh chiều rơi giọt tình si xuống đồi
Anh đi tình sẽ chia phôi
Anh về tình đã chia đôi hai đường
Lá thu sầu rớt vấn vương
Khúc ca ngày cũ yêu thương xa vời
Tình em nay đã hết rồi
Lời thề ngày đó mất rồi còn đâu
Nay anh uống giọt lệ sầu
Uống cho say trọn canh thâu đêm này
Em ơi, em có nào hay
Tình em đã giết tim này rụng rơi
Chiều nay đếm giọt mưa rơi
Đếm sầu cô tịch bồi hồi nhớ em
Mong mưa thôi rớt đêm đêm
Để anh yên giấc tìm quên chốn này
Khiết Nghi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: