HẠNH PHÚC MONG MANH
(Tiếp theo)
Tim tôi bỗng dưng đập thật nhanh, tôi tìm cuốn sổ có ghi số phone của anh và run run bấm số, không hiểu sao tôi cảm thấy hồi hộp qúa và phải bấm đi bấm lại vài lần mới đúng số điện thoại của anh. Tôi hồi hộp chờ đợi, không gian bỗng dưng thật tĩnh lặng, tôi như nghe rõ cả hơi thở và nhịp đập trái tim mình.
- Hello!
Tiếng ấm áp của một người đàn ông nghe thật gần, như đang thì thầm ngay bên cạnh tôị
- Alo! Anh Linh phải không? Nghi nè anh!
Tôi nói thật nhỏ và chậm, cố giữ cho giọng nói thật thản nhiên, thật bình tĩnh
- Ồ Nghi hả. Anh đây, em khỏe không? Anh mừng qúa, em cúp máy đi anh phone lại cho em
Anh nói hấp tấp, tôi nghe rõ , rất rõ hơi thở dồn dập của anh. Có lẽ anh cũng rất hồi hộp , vì đây là lần đầu tiên chúng tôi nói chuyện với nhaụ
- OK. Em chờ anh
Tôi cúp máy và lấy một hơi thật dài, như vừa trút được một điều tưởng chừng như qúa khó khăn. Tôi chưa bao giờ chủ động phone cho ai, nhất là với người khác pháị Tôi đang mơ màng nghĩ về anh, nghĩ về giọng nói ấm nồng nghe rất lạ mà cũng dường như rất thân quen thì tiếng nhạc từ chiếc cell phone vang lên làm tôi giật mình. Tôi chụp lấy cell phone như sợ không kịp
- Alo, Nghi nghe đây
- Phone cho em thật là khó, hôm nay anh đã phone cả chục lần cũng không connect được. Vừa rồi cũng vậy, anh phải phone đến lần thứ bạ
- Vậy hả anh! Sao kỳ vậỷ Em phone cho anh một lần là được liền.
- Em đang làm gì vậỷ
- Em đang chờ phone của anh, chờ hoài không thấy nên em thử phone cho anh.
- Xin lỗi em !
- Không sao đâu anh
Rồi cả hai đều im lặng, tôi nghe rất rõ hơi thở đều đều của anh. Không gian nhu chùng xuống. Lần đầu nói chuyện qủa là khó khăn... có lẽ anh cũng như tôi không biết phải nói gì và không biết nên bắt đầu từ đâu
- Nói gì đi anh, sao im re vậỷ
Tôi vừa nói vừa cười, cố làm cho cuộc nói chuyện bớt căng thẳng.
- Em nói đi
Lại im lặng, tôi đang cố nghĩ xem nên nói gì...
- Anh ơi, bên anh mấy giờ rồỉ
- 10:15 tối
- Vậy à, vậy là cách đúng 12 tiếng đồng hồ. Cách xa nửa vòng trái đất. Xa xôi qúa phải không anh?
- Đúng, xa xôi qúạ Hôm nay em không đi làm saỏ
- Có, em đang ở chỗ làm mà
- Em có rảnh không? Có thể online đượ.c không, mình thử nói chuyện online với nhau nhé.
- OK. Anh ađ nick name của em chưả Anh chờ em một chút nha, em sẽ online gặp anh.
Hôm đó, lần đầu tiên chúng tôi chat với nhau... và anh đã thức cả đêm để nói chuyện với tôị Cảm giác Anh như đang ở rất gần và hình như anh hiểu rất nhiều về tôị Dù là lần đầu nói chuyện, nhưng có những lúc cả hai cùng nói một câu tương tự. Từ hôm đó, mỗi ngày ngoài việc nhận được thư của anh, tôi còn gặp anh bất cứ khi nào tôi rảnh. Dần dần như là một thói quen, mỗi sáng thức dậy chưa kịp rửa mặt tôi đã mở computer va online, vì chắc chắn sẽ nhận được thư và messages của anh gởi ở offlinẹ
Vào một ngày đầu tháng 9, tôi nhận được thư của anh, ngạc nhiên bởi thư được viết bằng tiếng Anh. Tôi phải đọc đi đọc lại nhiều lần để hiểu rõ tất cả những gì anh viết. Đó là một bứ thư tỏ tình vàbức thư đó đã làm tôi rất xúc động. Nếu không phải đang ngồi ở văn phòng, nếu không có mọi người thì tôi đã để cho những giọt lệ ngọt ngào lăn dài trên má. Lá thư tình của anh hoàn toàn khác với những lá thư anh đã từng gởi cho tôi suốt nhiều tháng quạ Tôi như hiểu thêm về anh, anh rất lãng mạn chứ không khô khan như tôi nghĩ, anh rất tình cảm và cũng rất chân thành. Nhưng tôi đã không trả lời ngay bức thư đó như mọi khi, tôi cần phải có thời gian suy nghĩ. Tôi muốn biết rõ tình cảm của tôi đối với anh và muốn tự trả lời với lòng mình trước khi trả lời anh.
Hôm sau, tôi lại nhận được một lá thư nữa của anh. Anh nói rằng khi đã gởi lá thư trước đi rồi anh hồi hộp, lo sợ... sợ rằng lá thư đó sẽ làm tôi giận, sợ rằng lá thư gởi chưa đúng lúc và sợ sẽ mãi mãi mất tôị Lá thư của anh rất ngắn, nhưng cũng làm tôi xúc động không kém, tôi hiểu rằng lời tỏ tình của anh được xuất phát từ trái tim, hiểu rằng anh đang sợ bị từ chốị
Tôi viết thư trả lời anh, một lá thư thật dài và có vẻ như chứa đầy triết lý. Tôi không đề cập gì tới những điều anh hỏi, không đề cập tới những gì anh đang muốn biết... Và hình như anh hiểu rằng tôi đã từ chối khéo anh
<Edited by: khietnghi -- 3/20/2004 5:45:21 PM >