Chiều... <thơ của Xuân Diệu>
Hẳn sẽ có nhiều người biết bài này vì nó rất hay, hay một vẻ mộc mạc, ý thơ không quá bóng bảy, đơn giản chỉ là một nỗi buồn man mác...pé Silver thích bài này nhất
đọc nhiều lúc thấy hợp cảnh hợp tình ghê, có ai cảm nhận giống Silver không?
CHIỀU Hôm nay, trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn, không hiểu vì sao tôi buồn...
Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Phất phơ hồn của bông hường,
Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.
Nghe chừng gió nhớ qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ.
- Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: