Bài 134
NHỚ DÒNG SÔNG VỆ Mai em có về ngang Sông Vệ
Còn nhớ bãi dưa xanh, anh gánh nước chân phồng
Tháng hai nước cạn, gió nồm hây hẫy mát
Là bắt đầu năm mới với giòng Sông
Đất thịt từ xúc từ bờ tre ngọt lịm
Anh gánh ra lồng xuống bãi trắng phau
Đời cơ cực cát cũng thương tình đất
Dọc bãi soi xanh ngắt một màu
Thằng em nhỏ ghánh đôi thùng nho nhỏ
Tháng năm trời hắt lửa đốt quê hương
Tôi nhớ mãi lời thằng em trai nhỏ
“Anh hối hoài, để em thở chút coi !”
Tháng bảy đến trời thường mưa giông lắm
Đám dưa vàng ngập úng giấc mơ xanh
Mẹ hái muối cho mùa đông đỡ lạnh
“Thôi nghen con, đạp đỡ chiếc xe trành!”
Mai em có về ngang Sông Vệ
Tháng tám nước lên ai dốc ống bên dòng
Con cá bống kho dừa cong vàng óng
Xa lâu rồi sao cứ nhớ khôn nguôi
Mai em có về ngang Sông Vệ
Có thấy chòi dưa dáng cũ năm nào
Dòng nước trong soi rõ từng viên cuội
Có thấy lòng mình còn một chút nao nao !
Ngô Hữu Đoàn
SG, 10.2006