Trang thơ Ngô Hữu Đoàn

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 175 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 20:49:01
0
Bài 30
ĐÁ VÀ HOA

Đá có khi ra hoa
Hoa có khi thành đá
Em có khi là em
Khi chẳng là ai cả !

Ngô Hữu Đoàn

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 20:51:20
0
Bài 31
CHIỀU KHÔNG EM

Chiều không em ta tiêu điều hoang phế
Đêm càng sâu cho rệu rã linh hồn
Ta nhặt hết lời dỗi hờn trách móc
Nhặt tiếng cười em vội vã bỏ quên
Nhặt nụ hôn vô tình ta tưởng tượng
Nhặt tàn phai cho một chuyến yêu đương.

Ngô Hữu Đoàn
:Đưa vào TV:
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 21:59:45 bởi Viet duong nhan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 20:54:04
0
Bài 32
LỜI CHÚC TỘI LỖI

Em ơi đừng chúc vội
Tâm tư anh còn đầy
Em vô tình gây tội
Cho người tình thơ ngây

Em ơi đừng chúc vội
Dù đêm đã khuya rồi
Ngày sẽ xa vĩnh viễn
Cho riêng một người thôi

Em ơi đừng chúc vội
Dù chẳng gì khác hơn
Em hãy về lặng lẽ
Để em còn trong anh

Em ơi đừng chúc vội
Đừng bao giờ vẫy tay
Đừng nhìn thêm lần nữa
Lạnh thêm mùa heo may.

Ngô Hữu Đoàn

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 22:04:39 bởi Viet duong nhan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 20:55:21
0
Bài 33
NHỮNG KỲ THI

Chiều ấy…
Một buổi chiều ký ức
Cây xoan già trụi lá
Mang trên người dày đặc quả vàng au.
Ngòai đồng xa vắng
Mùa gặt qua
Tiếng vang xa
Có lẽ của một người đang tra cán cuốc.
Con đường làng cong queo
Lầm lũi qua hàng tre rậm rap.
Đống rác ai đó un ở giữa ngã ba đường
Khói mờ kéo không gian vào chập chọang
Một mùi khen khét quen thuôc.

Chiều ấy …
Môn cuối cùng của kỳ thi chuyển cấp
Tôi không ra đồng cùng cha
Trường làng ở xa
Con đường bị buổi chiều kéo giãn.
Tập sách lè tè
Tôi đi kiểu hồn nhiên nguệch ngọat.
Trong đám khói nhu nhược
Cúi đầu theo lời của gió.
Ở ngã ba đó
Hình như có bóng người khắc khổ
Đứng nheo mắt cố nhìn xa.
Ngỡ ngàng …
Cha …
“ Được không con ?”

***

Mấy mùa thi qua
Con xa trường học
Nhập môn trường đời
Sau lời tuyên thệ
Có tiếng ai động vọng
Vừa cao vừa thấp
Vừa xa vừa gần
“ được… không… con… ?

từ đó những kỳ thi
có sắc màu phức tạp
lần lượt hoặc xô bồ
có nghĩa hoặc vô nghĩa
con cũng phải ngồi thi
con cũng phải nẳm thi …

từ đó…
và từ nhiều năm qua
con di xa
từ đó …
những ngày về
cây xoan không còn sinh nỗi quả
thân nhầy nhụa nhựa
từ đó …
tiếng ai tra cây cuốc gãy
ở đồng xa
không còn vang xa
từ đó …
đám khói nhu nhược
mang mùi khét của xác đời quen thuộc
mãi mãi che mắt người
nhưng ở ngã ba
vẫn nghe chảy ra chậm chạp
một lời gần gần xa xa
“ đư..ợ…c … khô…ô..n..g… co…o…n…?…?…?…”

từ đó …
sau những kỳ thi đời phù phiếm
sau những lời thề, nếu có
sau những lời kinh cầu xa tít…
đều có một lời “gần xa” linh hiển
đứa con khờ
đã nguyện mang theo …

Ngô Hữu Đoàn

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 20:58:53
0
Bài 34
HỠI THÁNH VALENTINE !

Hỡi những ngày mười bốn tháng hai,
Hỡi thánh Valentine hỡi ngài có thấu !
Hỡi dãi Ngân Hà, hỡi sao Bắc Đẩu,
Hỡi tình yêu trong máu mỗi tim người !

Con dại khờ con chẳng biết cầu xin
Cũng chẳng biết những sắc màu đen trắng
Sao người mang tình yêu đi ban tặng
Cho cỏ cây, cho sỏi đá ngậm ngùi.

Con đội ơn Người lúc tình yên vui
Con thù hận những lần yêu trắc trở
Con đang sống chỉ vì chưa tắt thở
Hồn con đâu ? Thánh có biết bao giờ !

***

Anh đã hỏi thánh thần rồi đó em
Ngài nói rằng chính là ta đánh mất
Thư nặc danh ngày xưa em không thật
Những cuộc tình toan tính lẽ hơn thua…

***

Ôi những ngày tình nhân xưa dấu mặt
Ôi những bài thơ cũ bám rong rêu
Những cái hôn xếp chồng đang rã rệu
Chảy mùi men chua chát nỗi yêu đương.

Hỡi cái ngày thánh đã dạy yêu thương
Dạy cách tỏ tình, đặt tên lễ hội
Dựng những hồ thu dựng thêm đời bão nỗi
Cho êm đềm, cho lặn hụp mù khơi.

Hỡi thánh thần, yêu nghiệt của ta ơi !
Ngày lễ đó vừa là ngày sinh nhật,
Ngày giỗ to cho cuộc tình đã mất,
Ngày để tang cho những cái hôn đầu !

Ngô Hữu Đoàn

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:42:32 bởi diên vỹ >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 21:13:12
0
Bài 35
CÕI ĐỜI VÀ EM

Đời đã sinh em ra
Cho em đôi mắt biết
Đôi tay em nuột nà
Lời trên môi tha thiết.

Đời đã sinh em ra
Cho em nhìn lá cỏ
Cho em nhìn trời cao
Em lớn khôn từ đó.

Đời đã sinh em ra
Rồi dạy em gian dối
Lời trên môi điêu ngoa
Biết chăng em nguồn cội?

Đời đã sinh em ra
Thấy ngày qua đêm tới
Lá xanh và sâu bọ
Loại trừ nhau em ơi !

Đời đã sinh em ra
Ngày kia ra phố chợ
Một chiều em trong mưa
Buồn vui vào trí nhớ.

Đời đã sinh em ra
Cho đời thêm dối trá
Em như cỏ và hoa
Tình sang mùa bổng lạ.

Đời đã sinh em ra
Mẹ lại sinh thêm anh
Để chiều nay tím ngắt
Giọt sương đầu long lanh.

Ngô Hữu Đoàn


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:45:10 bởi diên vỹ >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 21:20:57
0
Bài 36
CHA

Cha không mớm con ăn từng muỗng cháo
Cũng chưa lần khóc với nỗi buồn con
Nhưng sâu thẳm trong làng hơi khói thuốc
Trong cái nhìn con đã…đọc ra cha !

Ngô Hữu Đoàn

r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:46:03 bởi diên vỹ >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 21:29:05
0
Bài 37
BÀI THƠ HAI CÂU

Mắt trẻ thơ nhìn trời xa xứ
Tủi, nhớ, buồn, lo... giết thơ ngây !

Ngô Hữu Đoàn
(Chạnh lòng khi thấy các em nhỏ phải tha phương kiếm sống ở Sài gòn)

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 16.02.2006 21:34:56
0
Bài 38
BIỂN ĐÊM

Biển đêm duyên dáng yêu kiều quá
Tóc xõa bềnh bồng thật kiêu xa
Đồi Hồng si tình đăm chiêu biển
Không hiểu vì sao chẳng nói ra?

Chẳng biết hẹn nhau tự thuở nào
Mà tình đôi lứa đẹp biết bao
Núi dang tay choàng ôm ấp biển
Nàng cũng kề môi rất ngọt ngào !

Ai bảo em đi nghỉ với ngơi
Để anh ghen tuông cả đất trời
Để anh nghe hồn người lạnh buốt
Thơ thẩn tàn đêm với biển khơi.

Sao em không ra làm biển cả
Không làm con sóng vỗ gần xa
Để anh nâng niu từng ngụm nước
Ôm cả vào lòng biển bao la.

Sao em không như thuyền ngoài khơi
Đèn đem lấp lánh nước ngời ngời
Để anh được nhìn em thỏa thích
Mà chẳng làm em thẹn em hờn.

Sao em không là những vỏ sò
Để anh xin làm viên cuội nhỏ
Sóng cứ vỗ lên bờ vô thức
Vỏ sò nghiêng… cuội nhỏ lăn vào !

Biết họ cô đơn cả buổi chiều
Chợt lòng rạo rực chợt buồn thiu
Chiều nay chẳng giống bao chiều trước
Mà giống chiều của kẻ mới yêu.

Đêm nay sao muốn gì không rõ
Hay muốn làm Núi Đỏ chơ vơ ?
Muốn ai kia hãy làm biển cả
Để ngàn năm chẳng cách bao giờ.

Ngô Hữu Đoàn
(Mũi né-Phan Thiết)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.02.2006 21:36:29 bởi Ngo Huu Doan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 17.02.2006 08:22:44
0
Bài 39
QUÊ HƯƠNG TÔI

Quê hương tôi là bờ cõi Việt Nam
Nơi sinh tôi con sông dài chảy dốc
Bãi cát trắng những đêm trăng thần thoại
Những mùa bão dông dệt thành tuổi thơ.

Quê hương tôi dãi đất dài Miền Trung
Dang đôi tay nối hai miền Nam Bắc
Tuổi thơ tôi những đêm nằm tỉnh giấc
Đếm xe tàu quê hương đi qua.

Quê hương tôi có Sông Trà, Núi Ấn
Người quê tôi đã đi khắp mọi miền
Quảng Ngãi ơi ! sao mà thân thương thế
Chiều ba mươi sao chưa thấy anh về ?

Quảng Ngãi ơi !
Những đứa con ở hai đầu Nam Bắc
Về chưa con ? mẹ đợi bữa cơm nồng
Về đây xây công trình ngăn giông bão
Xây cho em con thêm một mái trường.

Quảng Ngãi ơi !
Những đứa con nhiều năm xa xứ
Về đi con ? nắng úa đồi đã vàng
Về đây xây bình minh cho ngày mới
Xây cho em con thêm một cây cầu.

Quê hương tôi mẹ đã may áo mới
Bạn bè tôi đã hứa hẹn ngày về
Tàu sẽ dừng lâu hơn ga Quảng Ngãi
Kịp ấm bàn tay với mẹ với em.

Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2006 08:50:08 bởi Ngo Huu Doan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 17.02.2006 08:25:16
0
Bài 40
BÀI THƠ ĐÊM VALENTINE

Anh viết cho em bài thơ đêm nay
Đêm ngày xưa anh gọi là "cơ hội"
Đêm mà đất trời ngày xưa quên tối
Để đặt tên riêng cho những cuộc tình

Nhớ phút nghẹn ngào buổi tối khai sinh
Sau quá dài một mối tình thai nghén
Đôi má em những giọt trăng rón rén
Chợt vỡ òa... trăng em, trăng anh !

Anh viết cho em bài thơ đêm nay
Đêm em bảo tình yêu vào lễ hội
Đêm ngày xưa mấy tuần em hờn dỗi
Đèn thôn quê không tỏ nỗi tháng ngày.

Anh viết cho em bài thơ đêm nay
Anh không gọi bằng tiếng Tây khó nhớ
Anh không có túi kẹo màu rực rỡ
Quà cho em là... cái nhớ tơi bời.

Trong cái tơi bời anh sẽ gởi em
Một ngụm nước từ muôn trùng biển nhớ
Một phần lẻ cái hôn đầu trăng vỡ
Một lời yêu giữa chữ nghĩa bạt ngàn !

Anh viết cho em bài thơ đêm nay
Đêm em bảo tình yêu vào lễ hội
Đêm mà đất trời ngày xưa quên tối
Để đặt tên riêng cho những cuộc tình !

Ngô Hữu Đoàn
Đêm 14/02


Đã đưa vào TV
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 15:55:32 bởi Ngo Huu Doan >

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 20.02.2006 07:51:40
0
Chào weocom Ngô Hữu Đoàn đến vui với vườn thơ vntq nha, chúc vui với mọi ngày đều như lễ tình nhân cả

Valentine 2006

Lễ tình nhân về qua
Hoa tặng không tới,
Gửi quà khó khăn
Ai biểu hai đứa cách ngăn
Một bờ biển rộng,
một đằng trời cao...!

Tôi nghe hạnh phúc lao xao
Mơn man như những cánh đào ngày xuân
Gío qua nơi ấy nhắn chừng
Gửi anh luyến nhớ....thắm bừng....môi hôn!
13.2.2006 4:22:21


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 20.02.2006 07:54:11
0

Hỡi thánh thần, yêu nghiệt của ta ơi !
Ngày lễ đó vừa là ngày sinh nhật,
Ngày giỗ to cho cuộc tình đã mất,
Ngày để tang cho những cái hôn đầu !


Oh hôm nay là sn của NHD á, chúc vui với ngày lễ tình nhân và sn nhiều wà bánh nha...

Tự tặng mình đóa hoa ngày tình nhân
Mấy khi yêu mà chẳng muốn đựoc gần
Sao hai đứa mỗi ngày xa, xa mãi
Tương tư sầu vương vãi,....áng phong vân!

15.2.2006 3:58:29



Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 22.02.2006 17:11:36
0
Oh ! đẹp quá ! Cảm ơn BĂNG NGUYỆT rất nhiều ! Chúc BN thật nhiều sức khỏe và hạnh phúc để có nhiều thơ hay thêm cho VNTQ !

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 22.02.2006 17:13:23
0
Bài 41
CÔ ĐƠN

Bên bờ suối
Ngồi trên mỏm đá
Hớt một vạt nước
Ngắm nhìn…,
Nghe ngóng…
Rồi thả trôi đi
Nhìn theo …
Vô vọng !

Leo lên đồi núi
Dựa lưng vách đá
Bốc một viên sỏi
Ngắm nhìn…
Tủi thân …
Bỏ vào túi áo !

Ngửa mặt lên trời
Để ý một vạt mây trôi
Từ từ…từ từ
Về nơi vô định

Vớ ngẫu nhiên
Một nhành cây
Đếm từng chiếc lá
Buông tay…
Nghĩ về một đời người !

Những giọt nước kia
hoặc đang reo hò
cùng bè bạn (giống hệt nhau)
hân hoan về biển cả,
hoặc đang vật vả
cố lội ngược dòng
hướng ánh mắt
với đôi tay về phía người thi sĩ
nhưng giữa một đám xô bồ
thôi cũng đành về biển cả
vạt mây thững thờ
nhìn trần gian
bằng con mắt người quân tử
rồi bổng chốc
biến vào hư không…
ngã lưng xuống cỏ
ngủ quên…
rồi âm thầm… ta chết
từng mùa đông qua...
những chiếc lá xanh
ngã vàng ...
rụng lên xác người
từng lớp...từng lớp
thành bùn, thành đất
viên sỏi trong túi áo ngày xưa
giật mình
bật khóc
giữa lòng đất âm u !

Ngô Hữu Đoàn


Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 04.03.2006 13:23:12
0
Bài 42
XA XĂM

Có lẽ nào em sâu thẳm biển xanh
Và huyền bí như là kim tự tháp
Anh mãi là bần ngư vùng bão táp
Là tín đồ cúi lạy những gốc đa ?!

Ngô Hữu Đoàn

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 04.03.2006 13:24:33
0
Bài 43
NGÀY 8/3 CỦA MẸ

Có lẽ mẹ không biết
Cái ngày tám tháng ba
Có lẽ vì mẹ già
Nhà quê mình lam lũ.

Dường như khi con lớn
Là khi con đi xa
Cái ngày tám tháng ba
Dường như xa vời vợi.

Ở những chốn thị thành
Ngày này xôn xao lắm
Ở cánh đồng quê hương
Mẹ giờ này có lẽ...

Đang nhổ cỏ, bón phân
Vắt bùn đen cứu ruộng
Hoặc Mẹ đang tảo tần
Vì heo gà dịch bệnh.

Đôi khi con nhớ mẹ
Bằng cái nhớ người câm
Những món quà âm thầm
Giấu sâu trong tròng mắt.

Đôi khi sự liên tưởng
Đau nhói những tim người
Đôi khi sự so sánh
Càng trở thành khập khiểng.

Đôi khi con mua quà
Nhưng con đâu dám gởi
Chỉ vì sợ mẹ la
“Thằng bày chi khách sáo ?!



Mẹ chân lấm tay bùn
Nhớ ngày phân, ngày thuốc
Làm sao mà mẹ biết
Những ngày tám tháng ba !”

Ngô Hữu Đoàn
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 22:55:00 bởi Viet duong nhan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 13.03.2006 10:06:50
0
Bài 44
CHIA LY

Ngày nào …
Khách sáo buổi sơ giao
Cái nói,
Cái cười …
giữ kẽ.

Ngày nào…
Cảm mến được tình nhau
Trời cao xanh,
Hoa tươi thắm,
Ong bướm bay …
rộn ràng lối ngõ.
Điếu thuốc
không phải
để bắt đầu câu chuyện
Ly bia
chẳng mang trên lưng
những nặng nề toan tính.
Ôi những ngày xưa … thiên đường !

Sau những buổi sáng hồn nhiên
là … màn đêm ngờ vực
chứa đựng những chia ly…
Trong những cành lá tinh khôi
có … lòai sâu thường trú
mang theo thế thái nhân tình…

Thôi anh !
Ta xa nhau …
Những gì còn lại
không là ngôn từ hoa mỹ.
Những gì còn lại
không là cái nhìn ái ngại.
Những gì còn lại
là cái … lặng thinh sâu thẳm
nghĩ về …
tâm linh bản ngã,
nghĩ về …
kiếp người
ta đã…
trót mang !

Ngày 07/03/2006
Ngô Hữu Đoàn

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 23:01:37 bởi Viet duong nhan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 31.03.2006 08:51:51
0
Bài 45
THƠ THẨN LÚC NỬA ĐÊM

Thơ thẩn lúc nửa đêm
Ngoài hiên sương cùng cỏ
Ngọn lau cùng cơn gió
Quấn quýt nhau êm đềm

Thơ thẩn lúc nửa đêm
Trăng già xuyên vách nứa
Nhà quê không đóng cửa
Hương sứ nồng nàng thêm

Thơ thẩn lúc nửa đêm
Tiếng Mẹ già ho yếu
Chiều qua ráng gánh thêm
Mớ củi nhành dương liễu

Thơ thẩn lúc nửa đêm
Côn trùng kêu rỉ rả
Chó sủa cuối làng xa
Ai đó, kiếp không nhà !

Thơ thẩn lúc nửa đêm
Cào cào bay ngay mặt
Bóng đèn dầu chợt tắt
Ta nằm với sao đêm.

Thơ thẩn lúc nửa đêm
Chưa xong đã cũ mềm !

Ngô Hữu Đoàn
29/03/2006

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 23:05:38 bởi Viet duong nhan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 31.03.2006 08:57:02
0
Bài 46
MỘT CHIỀU TRONG LỚP HỌC

Có hiểu gì khi anh ngồi sau em
Lời thầy giảng thôi ghế bàn tự hiểu
Mùi tóc em cho buổi chiều ngọng ngịu
Bờ vai thon cho bận bịu nỗi lòng.

Chẳng hẹn hò sao ta cứ chờ mong
Cơn gió nhẹ cũng thẹn thùng với tóc
Chiều này về còn gì sau buổi học
Bài thơ tình chưa biết cách trao em.

Em đâu biết...

Anh nhìn thầy bằng cái nhìn giả tạo
Anh ngụy trang bằng mấy cái gục đầu
Phía trước anh, em là một biển sâu
Mà thủy thủ suốt đời trên mặt nước !

Ngô Hữu Đoàn
24/03/2006

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 31.03.2006 09:09:50
0
Bài 47
QUẠNH QUẼ

Những vì sao
ngập ngừng…
e thẹn…
lúc tỏ… lúc mờ,
lúc đột nhiên … biến mất !

Sài Gòn …
những dòng sông đêm
vàng vỏ ánh đèn đường.
Những dòng sông giao nhau.
Những cuộc đời giao thoa…

Trong công viên
những cặp tình nhân
mềm nhũn …
chảy xuống … im lìm…
Những chuyến bay đêm
lay động
màn đêm..

Ta và em
Những vì sao cô độc
Những con đường
bắt đầu từ đâu đó
lệch góc…vô biên…
Những dòng sông vẫn trôi...
ngàn đời cách biệt
thôi thì …hẹn nhau
ngày về biển cả…

Ngô Hữu Đoàn
24/03/2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2006 09:17:30 bởi Ngo Huu Doan >

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 31.03.2006 09:51:14
0
Chào weocom Ngô Hữu Đoàn đến vui với vườn thơ VNTQ nha chúc vui nhiều.


Thôi anh !
Ta xa nhau …
Những gì còn lại
không là ngôn từ hoa mỹ.
Những gì còn lại
không là cái nhìn ái ngại.
Những gì còn lại
là cái … lặng thinh sâu thẳm
nghĩ về …
tâm linh bản ngã,
nghĩ về …
kiếp người
ta đã…
trót mang !

Ngày 07/03/2006


Vắng vầng trăng tháng tám

Ta xa nhau như vắng những mùa trăng tháng tám
Đen nghịt của đêm nóng cái nắng của ngày
Mưa tháng tư với những đợt dằng dai
Đóng băng em , lấy mất hồn trinh nữ

Ta xa nhau đâu gì là khó xử
Ngoảnh mặt quay đi,,tình...đã tử rồi
Tan tác mưa bay ngập xóa đất trời
Chẳng thể nào làm mất được...nổi đau

Ngước nhìn trời, em khẽ hỏi , vì sao
Sinh làm chi giữa kiếp người cay đắng
Sao chẳng cho được một ngày yên ắng
Cát gío bụi mù....ai chắn cho đây?!

Người ta thường nói thiên vận chuyển xoay
Hết mưa sẽ nắng, vẫn hay thế mà
Mảnh tim côi đang mùa chấp vá
Xin bình yên nắng hạ đổ về...


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 05.04.2006 16:48:24
0
Bài 48
TỪ KHI EM ĐI

Từ khi em đi cỏ hoang thềm cửa
Đèn dầu đêm leo lét mãi bên đời
Vết thương nhỏ nhiều khi sâu vời vợi
Đôi lần nghe tím buốt những đêm mưa.

Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2006 00:47:40 bởi Ngo Huu Doan >

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 08.04.2006 05:27:13
0
Vu vơ một chút dỗi hờn

Từ lúc vắng anh...gió mưa rắc phủ
Một góc hẹp đời chứa đủ những đau thương
Chưa già sao tóc đã đẫm màu sương
Những nhọc nhằn đời thường anh có biết

Người ấy thương em sức cùng cạn kiệt
Và buồn nhiều thấy em luyến tiếc hôm qua
Biết sao được khi chẳng hết phong ba
Và mỗi năm vẫn cứ về..mưa hạ

Từ lúc vắng anh....em mất đi tất cả
Cái kiếp buồn anh còn lạ gì đâu...
Với người ta em đã nối nhịp cầu
Xin đừng trách em lỗi hẹn nhau anh nhé

Đất trời rộng em thì nhỏ bé
Sầu của mưa đau xé...một linh hồn
Khoé mắt cay chẳng biết lẻ gì hơn
Nghe hờn dỗi..bừng lên...quên hay nhớ...

Tìm về với anh...một người muôn thuở
Giờ của em và của chỉ em thôi
Muốn an ủi người ấy một vài lời
Sao....nghèn nghẹn....dằng dai......hờn quá đỗi...


***
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:22:51 bởi BĂNG NGUYỆT >


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 17.04.2006 09:28:32
0
Thơ của Bang Nguyet khá cảm xúc, mình thấy bài nào cũng có nỗi lòng và nỗi buồn man mác !

"Từ lúc vắng anh....em mất đi tất cả
Cái kiếp buồn anh còn lạ gì đâu...
Với người ta em đã nối nhịp cầu
Xin đừng trách em lỗi hẹn nhau anh nhé..."


Đã nối nhịp cầu rồi mà vẫn cứ buồn ?! điều này làm tôi nhớ "Hai sắc hoa tigôn" của TTKH wá !!!

Chúc BN vui vẻ và có nhiều bài thơ hay nhé !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2006 09:33:43 bởi Ngo Huu Doan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 17.04.2006 18:28:54
0
Bài 49
BÀ GIÀ VÀ RỔ MẬN


Buổi chiều hương lộ
Xe chạy bụi bay
Vĩa hè loay hoay
Bà già - rổ mận

Đằng kia cổng chợ
Người khỏe giành rồi
Già yếu chịu thôi
Ngồi chờ khách hẩm

Mận thì có ít
Ruồi nhặn thì nhiều
Vẻ mặt buồn thiu
Tay huơ huơ yếu

Bổng đùng một cái
Người người chạy, la
“Dân Phòng đi qua”
(cái tin sét đánh)

Bà già hoảng hốt
Vẻ mặt thất kinh
Hết sức bình sinh
Quàng bưng rổ chạy.

Dép tàn bỏ lại
Khăn ố xuống đường
Tóc bạc rối bươn
Nhưng… ôi… không kịp !

Một tốp áo xanh
Hằm hằm sát khí
Cầm cây rượt ví
Giựt rổ mận bầm

Bà cố níu lại
Vùn vụt gậy huơ
Nhắm mắt… nín thở
Chúa ơi… chưa trúng…!

Bà cố níu lại
Một miếng cơm chiều
Nửa hẩm nửa thiêu
Mất còn, may rủi.

Bà già yếu ớt
Trai trẻ, gậy to
Nên cuộc giằng co
Chỉ trong tích tắc.

Rổ mận thương đau
Quăng lên xe tải
Cũng kịp rơi vải
Một mớ xuống đường.

Bà già thảm thương
Theo xin cái rổ
Nhưng… ôi… ôi…khổ !
Xe chạy bụi bay.

Bà nhìn rổ mận
Rổ mận nhìn bà
Càng lúc càng xa
Đành thôi…ân hận ?!


Bà quay nhìn lại
Lăn lóc trên đường
Mận đầy vết thương
Đã bầm thêm dập.

Trái đã qua đời
Trái nằm hấp hối
Khóc lời trăn trối
“Bà ơi …! về đi…!”

Người qua ngơ ngác
Thất thểu bà về
Con đường hương quê
Mịt mù hun hút.

Có lẽ đêm nay
Đèn hiu bụng trống
Bà nằm ác mộng
Mận ơi …! Mận ơi …!


Tháng 4/2001
Ngô Hữu Đoàn


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:14:53 bởi BĂNG NGUYỆT >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 17.04.2006 18:30:46
0
Bài 50
BÀI THƠ TÌNH ĐIÊN NẶNG *

Anh yêu em một tình yêu ngắn mạch
Mi-crô giây tình đã vọt trời xanh
Em giật thót… ôi thiên đường hạnh phúc… !
Ngờ đâu anh lặng lẽ xuống trục hoành !

Anh yêu em bằng mối tình sóng sin
Mà tần số anh đã cài quá nhỏ
Em đợi mãi anh mới bò lên đỉnh
Chút ít vui anh đã thả dốc dài.

Hạnh phúc nồng nàn giây phút bên anh
Rồi buồn bã ngày anh qua tọa độ
Tình như những mùa xuân mai mới trổ
Hạ, thu, đông em chỉ thấy lá cành…

Em bảo rằng em chỉ thích xung vuông
Cho giấc ngủ em được lần trọn vẹn
Đêm đủ dài cho hoa quỳnh đỡ thẹn
Ngày đủ cho lan trắng hóng mặt trời .

Nhắc anh hoài em ghét xung tam giác
Tình yêu như lính đào ngủ qua đêm
Năm xa cách cho vài giờ tất bật
Tình vụt bay cơn lốc thoảng qua rèm !

***
Ôi tình yêu ! những cuộc tình điên nặng
Lúc bậc đôi ba rồi lúc đa hài
Lúc nhũng nhiễu cho tình tàn phai
Thôi anh cứ yêu như lần ngắn mạch !

Ngô Hữu Đoàn
(Thơ vui)
(Chú thích: điên nặng = điện)


Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 17.04.2006 18:32:04
0
Bài 51
LẶNG LẼ NƠI NÀY

Anh lặng im em cũng cứ lặng im
Khoảng sâu đó anh lấp bằng thương nhớ
Dẫu không ấm bằng nồng nàn hơi thở
Dẫu tình riêng ai đó đã đi tìm.

Anh lặng thinh em cũng cứ lặng thinh
Tình có thể từ vì sao đơn lẽ
Em địa cầu em hồn nhiên đi nhé
Tình đơn phương tình nuôi dưỡng lấy tình.

Anh lặng câm em cũng cứ lặng câm
Để thương nhớ theo một chiều, phản xạ
Em cứ như những loài hoa cỏ lạ
Thắm cho đời trong đó có cho anh.

Anh lặng lẽ mong đời cho lặng lẽ
Anh em yêu bằng cách thật hiền từ
Như anh yêu một đồi hoa trinh nữ
Chút gió thôi cũng cúi mặt quay về.


Anh lặng im mong đời cứ lặng im
Mọi lay động có thể thành tan vỡ !

Ngô Hữu Đoàn

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:27:16 bởi BĂNG NGUYỆT >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 20.04.2006 10:30:46
0
Bài 52
THÂN PHẬN

Em trượt chân té xuống đời anh
Cho xiêm y trở thành kỷ vật
Gót son hồng nhuộm màu tro đất
Giấc mơ thơm khuyết tật… chòng chành.

Em trượt chân té xuống đời anh
Cho cơm áo níu chiều ra phố
Đêm ngồi khâu tháng ngày loang lổ
Nỗi âu lo thường trú… rêu xanh !

Ngô Hữu Đoàn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 08:53:39 bởi Ngo Huu Doan >

Ngo Huu Doan
  • Số bài : 820
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.01.2006
RE: Trang thơ Ngô Hữu Đoàn - 20.04.2006 10:34:26
0
Bài 53
NUỐI TIẾC

Những gì quý giá
Đã thả trôi sông
Những gì ngồi trông
Ngàn năm vô vọng !

Ngô Hữu Đoàn

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 175 bài trong đề mục