Trang thơ Ngô Hữu Đoàn
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 12 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 175 bài trong đề mục
Ngo Huu Doan 04.03.2006 13:23:12 (permalink)
0
Bài 42
XA XĂM

Có lẽ nào em sâu thẳm biển xanh
Và huyền bí như là kim tự tháp
Anh mãi là bần ngư vùng bão táp
Là tín đồ cúi lạy những gốc đa ?!

Ngô Hữu Đoàn
#46
    Ngo Huu Doan 04.03.2006 13:24:33 (permalink)
    0
    Bài 43
    NGÀY 8/3 CỦA MẸ

    Có lẽ mẹ không biết
    Cái ngày tám tháng ba
    Có lẽ vì mẹ già
    Nhà quê mình lam lũ.

    Dường như khi con lớn
    Là khi con đi xa
    Cái ngày tám tháng ba
    Dường như xa vời vợi.

    Ở những chốn thị thành
    Ngày này xôn xao lắm
    Ở cánh đồng quê hương
    Mẹ giờ này có lẽ...

    Đang nhổ cỏ, bón phân
    Vắt bùn đen cứu ruộng
    Hoặc Mẹ đang tảo tần
    Vì heo gà dịch bệnh.

    Đôi khi con nhớ mẹ
    Bằng cái nhớ người câm
    Những món quà âm thầm
    Giấu sâu trong tròng mắt.

    Đôi khi sự liên tưởng
    Đau nhói những tim người
    Đôi khi sự so sánh
    Càng trở thành khập khiểng.

    Đôi khi con mua quà
    Nhưng con đâu dám gởi
    Chỉ vì sợ mẹ la
    “Thằng bày chi khách sáo ?!



    Mẹ chân lấm tay bùn
    Nhớ ngày phân, ngày thuốc
    Làm sao mà mẹ biết
    Những ngày tám tháng ba !”

    Ngô Hữu Đoàn
    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 22:55:00 bởi Viet duong nhan >
    #47
      Ngo Huu Doan 13.03.2006 10:06:50 (permalink)
      0
      Bài 44
      CHIA LY

      Ngày nào …
      Khách sáo buổi sơ giao
      Cái nói,
      Cái cười …
      giữ kẽ.

      Ngày nào…
      Cảm mến được tình nhau
      Trời cao xanh,
      Hoa tươi thắm,
      Ong bướm bay …
      rộn ràng lối ngõ.
      Điếu thuốc
      không phải
      để bắt đầu câu chuyện
      Ly bia
      chẳng mang trên lưng
      những nặng nề toan tính.
      Ôi những ngày xưa … thiên đường !

      Sau những buổi sáng hồn nhiên
      là … màn đêm ngờ vực
      chứa đựng những chia ly…
      Trong những cành lá tinh khôi
      có … lòai sâu thường trú
      mang theo thế thái nhân tình…

      Thôi anh !
      Ta xa nhau …
      Những gì còn lại
      không là ngôn từ hoa mỹ.
      Những gì còn lại
      không là cái nhìn ái ngại.
      Những gì còn lại
      là cái … lặng thinh sâu thẳm
      nghĩ về …
      tâm linh bản ngã,
      nghĩ về …
      kiếp người
      ta đã…
      trót mang !

      Ngày 07/03/2006
      Ngô Hữu Đoàn

      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 23:01:37 bởi Viet duong nhan >
      #48
        Ngo Huu Doan 31.03.2006 08:51:51 (permalink)
        0
        Bài 45
        THƠ THẨN LÚC NỬA ĐÊM

        Thơ thẩn lúc nửa đêm
        Ngoài hiên sương cùng cỏ
        Ngọn lau cùng cơn gió
        Quấn quýt nhau êm đềm

        Thơ thẩn lúc nửa đêm
        Trăng già xuyên vách nứa
        Nhà quê không đóng cửa
        Hương sứ nồng nàng thêm

        Thơ thẩn lúc nửa đêm
        Tiếng Mẹ già ho yếu
        Chiều qua ráng gánh thêm
        Mớ củi nhành dương liễu

        Thơ thẩn lúc nửa đêm
        Côn trùng kêu rỉ rả
        Chó sủa cuối làng xa
        Ai đó, kiếp không nhà !

        Thơ thẩn lúc nửa đêm
        Cào cào bay ngay mặt
        Bóng đèn dầu chợt tắt
        Ta nằm với sao đêm.

        Thơ thẩn lúc nửa đêm
        Chưa xong đã cũ mềm !

        Ngô Hữu Đoàn
        29/03/2006

        R
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2006 23:05:38 bởi Viet duong nhan >
        #49
          Ngo Huu Doan 31.03.2006 08:57:02 (permalink)
          0
          Bài 46
          MỘT CHIỀU TRONG LỚP HỌC

          Có hiểu gì khi anh ngồi sau em
          Lời thầy giảng thôi ghế bàn tự hiểu
          Mùi tóc em cho buổi chiều ngọng ngịu
          Bờ vai thon cho bận bịu nỗi lòng.

          Chẳng hẹn hò sao ta cứ chờ mong
          Cơn gió nhẹ cũng thẹn thùng với tóc
          Chiều này về còn gì sau buổi học
          Bài thơ tình chưa biết cách trao em.

          Em đâu biết...

          Anh nhìn thầy bằng cái nhìn giả tạo
          Anh ngụy trang bằng mấy cái gục đầu
          Phía trước anh, em là một biển sâu
          Mà thủy thủ suốt đời trên mặt nước !

          Ngô Hữu Đoàn
          24/03/2006
          #50
            Ngo Huu Doan 31.03.2006 09:09:50 (permalink)
            0
            Bài 47
            QUẠNH QUẼ

            Những vì sao
            ngập ngừng…
            e thẹn…
            lúc tỏ… lúc mờ,
            lúc đột nhiên … biến mất !

            Sài Gòn …
            những dòng sông đêm
            vàng vỏ ánh đèn đường.
            Những dòng sông giao nhau.
            Những cuộc đời giao thoa…

            Trong công viên
            những cặp tình nhân
            mềm nhũn …
            chảy xuống … im lìm…
            Những chuyến bay đêm
            lay động
            màn đêm..

            Ta và em
            Những vì sao cô độc
            Những con đường
            bắt đầu từ đâu đó
            lệch góc…vô biên…
            Những dòng sông vẫn trôi...
            ngàn đời cách biệt
            thôi thì …hẹn nhau
            ngày về biển cả…

            Ngô Hữu Đoàn
            24/03/2006
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2006 09:17:30 bởi Ngo Huu Doan >
            #51
              BĂNG NGUYỆT 31.03.2006 09:51:14 (permalink)
              0
              Chào weocom Ngô Hữu Đoàn đến vui với vườn thơ VNTQ nha chúc vui nhiều.


              Thôi anh !
              Ta xa nhau …
              Những gì còn lại
              không là ngôn từ hoa mỹ.
              Những gì còn lại
              không là cái nhìn ái ngại.
              Những gì còn lại
              là cái … lặng thinh sâu thẳm
              nghĩ về …
              tâm linh bản ngã,
              nghĩ về …
              kiếp người
              ta đã…
              trót mang !

              Ngày 07/03/2006


              Vắng vầng trăng tháng tám

              Ta xa nhau như vắng những mùa trăng tháng tám
              Đen nghịt của đêm nóng cái nắng của ngày
              Mưa tháng tư với những đợt dằng dai
              Đóng băng em , lấy mất hồn trinh nữ

              Ta xa nhau đâu gì là khó xử
              Ngoảnh mặt quay đi,,tình...đã tử rồi
              Tan tác mưa bay ngập xóa đất trời
              Chẳng thể nào làm mất được...nổi đau

              Ngước nhìn trời, em khẽ hỏi , vì sao
              Sinh làm chi giữa kiếp người cay đắng
              Sao chẳng cho được một ngày yên ắng
              Cát gío bụi mù....ai chắn cho đây?!

              Người ta thường nói thiên vận chuyển xoay
              Hết mưa sẽ nắng, vẫn hay thế mà
              Mảnh tim côi đang mùa chấp vá
              Xin bình yên nắng hạ đổ về...
              #52
                Ngo Huu Doan 05.04.2006 16:48:24 (permalink)
                0
                Bài 48
                TỪ KHI EM ĐI

                Từ khi em đi cỏ hoang thềm cửa
                Đèn dầu đêm leo lét mãi bên đời
                Vết thương nhỏ nhiều khi sâu vời vợi
                Đôi lần nghe tím buốt những đêm mưa.

                Ngô Hữu Đoàn
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2006 00:47:40 bởi Ngo Huu Doan >
                #53
                  BĂNG NGUYỆT 08.04.2006 05:27:13 (permalink)
                  0
                  Vu vơ một chút dỗi hờn

                  Từ lúc vắng anh...gió mưa rắc phủ
                  Một góc hẹp đời chứa đủ những đau thương
                  Chưa già sao tóc đã đẫm màu sương
                  Những nhọc nhằn đời thường anh có biết

                  Người ấy thương em sức cùng cạn kiệt
                  Và buồn nhiều thấy em luyến tiếc hôm qua
                  Biết sao được khi chẳng hết phong ba
                  Và mỗi năm vẫn cứ về..mưa hạ

                  Từ lúc vắng anh....em mất đi tất cả
                  Cái kiếp buồn anh còn lạ gì đâu...
                  Với người ta em đã nối nhịp cầu
                  Xin đừng trách em lỗi hẹn nhau anh nhé

                  Đất trời rộng em thì nhỏ bé
                  Sầu của mưa đau xé...một linh hồn
                  Khoé mắt cay chẳng biết lẻ gì hơn
                  Nghe hờn dỗi..bừng lên...quên hay nhớ...

                  Tìm về với anh...một người muôn thuở
                  Giờ của em và của chỉ em thôi
                  Muốn an ủi người ấy một vài lời
                  Sao....nghèn nghẹn....dằng dai......hờn quá đỗi...


                  ***
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:22:51 bởi BĂNG NGUYỆT >
                  #54
                    Ngo Huu Doan 17.04.2006 09:28:32 (permalink)
                    0
                    Thơ của Bang Nguyet khá cảm xúc, mình thấy bài nào cũng có nỗi lòng và nỗi buồn man mác !

                    "Từ lúc vắng anh....em mất đi tất cả
                    Cái kiếp buồn anh còn lạ gì đâu...
                    Với người ta em đã nối nhịp cầu
                    Xin đừng trách em lỗi hẹn nhau anh nhé..."


                    Đã nối nhịp cầu rồi mà vẫn cứ buồn ?! điều này làm tôi nhớ "Hai sắc hoa tigôn" của TTKH wá !!!

                    Chúc BN vui vẻ và có nhiều bài thơ hay nhé !
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2006 09:33:43 bởi Ngo Huu Doan >
                    #55
                      Ngo Huu Doan 17.04.2006 18:28:54 (permalink)
                      0
                      Bài 49
                      BÀ GIÀ VÀ RỔ MẬN


                      Buổi chiều hương lộ
                      Xe chạy bụi bay
                      Vĩa hè loay hoay
                      Bà già - rổ mận

                      Đằng kia cổng chợ
                      Người khỏe giành rồi
                      Già yếu chịu thôi
                      Ngồi chờ khách hẩm

                      Mận thì có ít
                      Ruồi nhặn thì nhiều
                      Vẻ mặt buồn thiu
                      Tay huơ huơ yếu

                      Bổng đùng một cái
                      Người người chạy, la
                      “Dân Phòng đi qua”
                      (cái tin sét đánh)

                      Bà già hoảng hốt
                      Vẻ mặt thất kinh
                      Hết sức bình sinh
                      Quàng bưng rổ chạy.

                      Dép tàn bỏ lại
                      Khăn ố xuống đường
                      Tóc bạc rối bươn
                      Nhưng… ôi… không kịp !

                      Một tốp áo xanh
                      Hằm hằm sát khí
                      Cầm cây rượt ví
                      Giựt rổ mận bầm

                      Bà cố níu lại
                      Vùn vụt gậy huơ
                      Nhắm mắt… nín thở
                      Chúa ơi… chưa trúng…!

                      Bà cố níu lại
                      Một miếng cơm chiều
                      Nửa hẩm nửa thiêu
                      Mất còn, may rủi.

                      Bà già yếu ớt
                      Trai trẻ, gậy to
                      Nên cuộc giằng co
                      Chỉ trong tích tắc.

                      Rổ mận thương đau
                      Quăng lên xe tải
                      Cũng kịp rơi vải
                      Một mớ xuống đường.

                      Bà già thảm thương
                      Theo xin cái rổ
                      Nhưng… ôi… ôi…khổ !
                      Xe chạy bụi bay.

                      Bà nhìn rổ mận
                      Rổ mận nhìn bà
                      Càng lúc càng xa
                      Đành thôi…ân hận ?!


                      Bà quay nhìn lại
                      Lăn lóc trên đường
                      Mận đầy vết thương
                      Đã bầm thêm dập.

                      Trái đã qua đời
                      Trái nằm hấp hối
                      Khóc lời trăn trối
                      “Bà ơi …! về đi…!”

                      Người qua ngơ ngác
                      Thất thểu bà về
                      Con đường hương quê
                      Mịt mù hun hút.

                      Có lẽ đêm nay
                      Đèn hiu bụng trống
                      Bà nằm ác mộng
                      Mận ơi …! Mận ơi …!


                      Tháng 4/2001
                      Ngô Hữu Đoàn


                      R
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:14:53 bởi BĂNG NGUYỆT >
                      #56
                        Ngo Huu Doan 17.04.2006 18:30:46 (permalink)
                        0
                        Bài 50
                        BÀI THƠ TÌNH ĐIÊN NẶNG *

                        Anh yêu em một tình yêu ngắn mạch
                        Mi-crô giây tình đã vọt trời xanh
                        Em giật thót… ôi thiên đường hạnh phúc… !
                        Ngờ đâu anh lặng lẽ xuống trục hoành !

                        Anh yêu em bằng mối tình sóng sin
                        Mà tần số anh đã cài quá nhỏ
                        Em đợi mãi anh mới bò lên đỉnh
                        Chút ít vui anh đã thả dốc dài.

                        Hạnh phúc nồng nàn giây phút bên anh
                        Rồi buồn bã ngày anh qua tọa độ
                        Tình như những mùa xuân mai mới trổ
                        Hạ, thu, đông em chỉ thấy lá cành…

                        Em bảo rằng em chỉ thích xung vuông
                        Cho giấc ngủ em được lần trọn vẹn
                        Đêm đủ dài cho hoa quỳnh đỡ thẹn
                        Ngày đủ cho lan trắng hóng mặt trời .

                        Nhắc anh hoài em ghét xung tam giác
                        Tình yêu như lính đào ngủ qua đêm
                        Năm xa cách cho vài giờ tất bật
                        Tình vụt bay cơn lốc thoảng qua rèm !

                        ***
                        Ôi tình yêu ! những cuộc tình điên nặng
                        Lúc bậc đôi ba rồi lúc đa hài
                        Lúc nhũng nhiễu cho tình tàn phai
                        Thôi anh cứ yêu như lần ngắn mạch !

                        Ngô Hữu Đoàn
                        (Thơ vui)
                        (Chú thích: điên nặng = điện)

                        #57
                          Ngo Huu Doan 17.04.2006 18:32:04 (permalink)
                          0
                          Bài 51
                          LẶNG LẼ NƠI NÀY

                          Anh lặng im em cũng cứ lặng im
                          Khoảng sâu đó anh lấp bằng thương nhớ
                          Dẫu không ấm bằng nồng nàn hơi thở
                          Dẫu tình riêng ai đó đã đi tìm.

                          Anh lặng thinh em cũng cứ lặng thinh
                          Tình có thể từ vì sao đơn lẽ
                          Em địa cầu em hồn nhiên đi nhé
                          Tình đơn phương tình nuôi dưỡng lấy tình.

                          Anh lặng câm em cũng cứ lặng câm
                          Để thương nhớ theo một chiều, phản xạ
                          Em cứ như những loài hoa cỏ lạ
                          Thắm cho đời trong đó có cho anh.

                          Anh lặng lẽ mong đời cho lặng lẽ
                          Anh em yêu bằng cách thật hiền từ
                          Như anh yêu một đồi hoa trinh nữ
                          Chút gió thôi cũng cúi mặt quay về.


                          Anh lặng im mong đời cứ lặng im
                          Mọi lay động có thể thành tan vỡ !

                          Ngô Hữu Đoàn

                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:27:16 bởi BĂNG NGUYỆT >
                          #58
                            Ngo Huu Doan 20.04.2006 10:30:46 (permalink)
                            0
                            Bài 52
                            THÂN PHẬN

                            Em trượt chân té xuống đời anh
                            Cho xiêm y trở thành kỷ vật
                            Gót son hồng nhuộm màu tro đất
                            Giấc mơ thơm khuyết tật… chòng chành.

                            Em trượt chân té xuống đời anh
                            Cho cơm áo níu chiều ra phố
                            Đêm ngồi khâu tháng ngày loang lổ
                            Nỗi âu lo thường trú… rêu xanh !

                            Ngô Hữu Đoàn
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 08:53:39 bởi Ngo Huu Doan >
                            #59
                              Ngo Huu Doan 20.04.2006 10:34:26 (permalink)
                              0
                              Bài 53
                              NUỐI TIẾC

                              Những gì quý giá
                              Đã thả trôi sông
                              Những gì ngồi trông
                              Ngàn năm vô vọng !

                              Ngô Hữu Đoàn
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 12 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 175 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9