Trang thơ Ngô Hữu Đoàn
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 12 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 175 bài trong đề mục
Ngo Huu Doan 29.04.2006 09:18:02 (permalink)
0
Bài 54
NHỮNG CÁI KHÓC TRÊN ĐỜI

Có cái khóc làm bằng cảm xúc
từ mật gan xương tủy chảy ra

Có cái khóc làm bằng mồ hôi
cho chén cơm manh áo thường ngày

Có cái khóc làm bằng trí tuệ
cho tiền đề toan tính tương lai

Có cái khóc làm bằng hạnh phúc
hay xót thương cũng rất khó lường

Có cái khóc ngoại giao thuần túy
cũng ai bi hơn cái khóc thường

Có cái khóc nhiệt tình khó hiểu
nhưng đều có ý nghĩa riêng tư

Có cái khóc lụa là sang trọng
khóc nhẹ nhàng nhưng rất tự tin

Có cái khóc khôi hài rất rõ
nhưng chủ nhân vẫn giữ khóc hoài

Có cái khóc âm thầm lặng lẻ
tím ruột bầm gan đâu ai hay!

Ngô Hữu Đoàn

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 10:33:16 bởi BĂNG NGUYỆT >
#61
    Ngo Huu Doan 29.04.2006 09:19:30 (permalink)
    0
    Bài 55
    TRĂNG XÓM NÚI

    Mảnh trăng vỡ vụn rơi đấu dốc
    Hoa bưởi dậy thì, hương bưởI bay
    Em ngồI viết lách trong ô cửa
    Đèn, sách ngồi bên uống trăng… say !

    Nhà em phố núi trăng thành tuyết
    Lạnh buốt đồi hoang, lạnh mái tranh
    Có người xóm dưới yêu hoa bưởi ?!
    Len lén trèo lên… ngắt lá xanh

    Trăng nghiêng mây tóc làm trăng khuyết
    Một cõi trời riêng cho riêng trăng
    Rồi trăng đi ngủ khi đèn tắt
    Vụn vỡ trời riêng, hương bưởi bay …

    Ngô Hữu Đoàn

    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2006 18:42:43 bởi Ngo Huu Doan >
    #62
      Ngo Huu Doan 29.04.2006 09:20:23 (permalink)
      0
      Bài 56
      HƯƠNG XƯA

      Đôi khi thèm hôn em
      Bằng cái hôn ngày cũ
      Rồi chạnh lòng tự nhỏ
      Bên ngọn đèn ăn năn

      Đôi khi bàn tay em
      Đưa ta về dĩ vãng
      Đò thời gian nứt rạng
      Không thể về bến xưa

      Đôi khi ánh mắt em
      Bổng mềm như tơ lụa
      Nhưng trời chiều vàng úa
      Chuông chùa chiều thê lương

      Đôi khi dáng liễu xưa
      Bước ra từ ký ức
      Mộ tình sâu dưới vực
      Bước ra từng đêm mưa !

      Ngô Hữu Đoàn
      #63
        Ngo Huu Doan 11.05.2006 09:33:28 (permalink)
        0
        Bài 57
        SỰ THUẦN HÓA LƯƠNG TÂM

        Những vết xước tạo bởi không khí
        Những giọt máu vịn vẹo men theo
        Trái tim đã từ lâu an phận
        Sợi tóc vẫn vô tình tung bay.

        Một ý nghĩ tới từ tâm linh
        Đã gặp phải linh hồn nhân tạo
        Sự phản cảm … đã tạo chia ly
        Từ đó lương tâm nằm hấp hối.

        Những cuộc chiến xảy ra nhiều lần
        Lương tâm bị thuần hóa và huấn luyện
        Thời gian đưa nhau về thực thể
        Đúng nghĩa của chủ thể hiện sinh.

        Từ đó mùi nhang khói giải thoát
        Không còn tự nhiên bay …

        Ngô Hữu Đoàn

        #64
          Ngo Huu Doan 11.05.2006 09:35:05 (permalink)
          0
          Bài 58
          BẾN XUÂN

          Bình minh lấp ló phía chân trời
          Dòng sông mà mượt chảy thảnh thơi
          Cỏ non trải khắp chân trời biếc
          Ai dáng lụa là bay lả lơi.

          Em trắng la đà bên bến xuân
          Bãi soi tắm gội nắng mai nhuần
          Vai thon cặp sách nghiêng vành nón
          Vạt áo thần tiên gợi bâng khuâng.

          Hạt sương bỏ lá theo chân em
          Cho dáng yêu kiều thiết tha thêm
          Nắng vẫn suốt đời ganh với tỵ
          Sương thành mây khói dưới chân mềm.

          Em là thiếu nữ hay tiên nữ
          Học trường thôn hay chốn địa đàng
          Cánh hạc từ sâu trong cổ tích
          Bay về cho mây nước thênh thang.

          Em đi cho trỗ mùa hoa tuyết
          Lộng ánh hào quang tỏa ngát hương
          Ta người trần thế nhiều tội lỗi
          Hóa kiếp xin làm những giọt sương.

          Ngô Hữu Đoàn

          #65
            Ngo Huu Doan 11.05.2006 09:35:57 (permalink)
            0
            Bài 59
            ĐÊM EM VỀ

            Đường mòn cỏ dại cùng sương khói
            Phờ phạc em về giữa thê lương
            Có một ngôi chùa bên sông vắng
            Vàng võ trăng gầy không khói hương.

            Em về úp mặt lên tường trắng
            Cho cái bóng mình đỡ đơn côi
            Trăng khóc thật nhiều nên trăng khuyết
            Chảy xuống đầy vơi chén ly bôi.

            Ngô Hữu Đoàn

            #66
              Ngo Huu Doan 11.05.2006 09:36:49 (permalink)
              0
              Bài 60
              CHẠM BÓNG

              Em đi bóng đổ gầy con phố
              Một chút vô tình ta chạm nhau
              Im lặng mặt trời thu ngắn bóng
              Tàn phai em bỏ lại phía sau.

              Ngô Hữu Đoàn

              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:50:16 bởi diên vỹ >
              #67
                Ngo Huu Doan 11.05.2006 09:43:41 (permalink)
                0
                Bài 61
                CẶP GIÒ XƯƠNG LÔNG

                Cặp giò xương lông
                Lội khắp phố đông
                Lội qua ruộng đồng
                Vẫn thấy như không !

                Cặp giò xương lông
                Lội khắp phố đông
                Lội qua ruộng đồng
                Rồi ngồi chổng mông !

                Cặp giò lông xương
                Lội mọi nẻo đường
                Lội khắp bốn phương
                Mà vẫn còn cương !

                Cặp giò lông xương
                Lội mọi nẻo đường
                Lội khắp bốn phương
                Rồi vào nhà thương !

                Ngô Hữu Đoàn
                (Thơ vui)
                #68
                  Ngo Huu Doan 17.05.2006 09:56:02 (permalink)
                  0
                  Bài 62
                  NHỚ QUÊ HƯƠNG

                  Quê hương ơi ! riêng gì “chùm khế ngọt” (1)
                  Đâu riêng gì những “nón lá nghiêng che” (1)
                  Quê hương là có cả những đông, hè
                  Có hôm quà ngọt, có ngày đòn roi.

                  Quê hương ơi ! riêng gì những bãi soi
                  Những ruộng đồng, thảm cỏ xuân xanh biếc
                  Quê hương có cả ngày hè oan nghiệt
                  Cháy trọc đồi, tóc mẹ ngã màu cam.

                  Quê hương là mái tranh chiều khói lam
                  Chập chọang tối thơm nồng hương mẹ thắp
                  Đứa em nhỏ cột dây thay cho cặp
                  Trường làng xa không đuổi kịp mặt trời.

                  Quê hương ơi ! ai cũng có một thời
                  Rồi “cơ hội” níu ta về lối khác
                  Bỏ người thân, người thầy vương tóc bạc
                  Chẳng biết gì nhau, chẳng hay qua đời.

                  *
                  * *

                  Quê hương ơi ! riêng gì “thuở còn thơ” (2)
                  Riêng gì “hàng tre, con sông xanh biết” (3)
                  Quê hương là quảng đời mang luyến tiếc
                  Nén cả vào một góc của con tim

                  Quê hương là bức thư tình mực tím
                  Ngày lại ngày chưa biết cách trao nhau
                  Chiều tan trường một rừng tuyết phau phau
                  Chiếc xe đạp, tà áo em hoàng hạc !

                  Quê hương ơi ! những chiều mây trắng bạc
                  Thằng em thơ đủng đỉnh lưng trâu về
                  Cha cuốc ruộng lưng khòm giữa đồng quê
                  Tối mịt về đèn pin là điếu thuốc.

                  Quê hương ơi ! nhớ từng nét mặt người
                  Cười rất giòn dù cái vui đơn giản
                  Luống mạ non hoặc đồi trơ đá sạn
                  Cũng câu chào, cũng tiếng hỏi thăm nhau.

                  Quê hương ơi ! nhớ cả những thân cau
                  Mùa bảo đó gãy ngang còn khúc gốc
                  Cây cầu cũ nửa kim liền nửa mộc
                  Chân Ngoại gầy gồng gánh ngại phải qua.

                  Quê hương ơi ! nhớ cả lần cải la
                  Chuyện hàng xóm chó gà chui qua lại
                  Rồi đi xa, rồi nhớ về ái ngại
                  Chuyện cỏn con sao thuở ấy ồn ào ?!

                  Quê hương ơi ! xa rồi nhớ thành thơ
                  Tiếng mẹ đẻ, gặp nhau mừng khôn xiết
                  Ai cũng vậy xa lâu rồi mới biết
                  Những ngôn từ không đủ viết…quê hương !

                  Ngô Hữu Đoàn

                  Chú thích:
                  (1) Ý thơ Đỗ Trung Quân
                  (2) Ý thơ Giang Nam
                  (3) Ý thơ Tế Hanh
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2006 13:10:39 bởi Ngo Huu Doan >
                  #69
                    Ngo Huu Doan 25.05.2006 11:46:38 (permalink)
                    0
                    Bài 63
                    Mỗi sáng tôi không cầm được nước mắt khi đọc một tờ báo, mỗi buổi tối tôi không cầm được nước mắt khi xem chương trình thời sự trên tivi thông tin về cơn bảo. Những thiệt hại về người đã làm cho tôi ngậm ngùi xót thương những người ngư dân bạc mệnh. Nhưng cũng chưa đáng để gọi là bạc mệnh, vì chúng ta đã giúp họ hết lòng hết sức trước khi họ chết hay chưa ? Bên cạnh những xót thương, trong tôi vẫn day dứt và bức xúc. Sao chúng ta không làm những việc đó kịp thời trước khi phải tiết thương và ngồi với nhau… rút kinh nghiệm ?



                    NHỮNG LỜI NGUYỆN CẦU TRÊN BÃI BIỂN
                    (Chia sẻ cùng ngư dân tai nạn trong cơn bão số 1, 2006 )

                    vợ trông tin chồng
                    mẹ chờ tin con
                    con chờ tin anh, tin cha
                    người già chờ tin con, tin cháu…
                    bờ biển không còn cát
                    bờ biển là những mái đầu xanh, vàng và bạc
                    những tiếng nấc vỡ oà…
                    biển màu đen và tím
                    hải âu bay, nước mắt rơi…
                    trên những mái đầu
                    mang nỗi sầu chờ đợi…

                    người người chờ âm thầm
                    giành nhau tin người sống
                    chị nguyện cầu chồng chị
                    em nguyện cầu chồng em
                    con nguyện cầu cho cha.
                    em nguyện cầu cho anh…
                    trăm ngàn lời cầu nguyện
                    dọc ngang… rối bời…
                    Thượng Đế cũng rối bời..
                    bởi lời nguyện cầu nào cũng phải.
                    nhưng rồi…
                    ai còn, ai mất…

                    anh về…
                    vợ con mừng khóc nấc
                    nhưng rồi sẽ thôi.
                    vợ người bạn mình cũng khóc nấc
                    nhưng khóc mãi không thôi…
                    từng bàn thờ dựng lên
                    trong tim, trong óc…
                    những nấm mồ đắp lên
                    cái bằng đất bằng cát
                    cái bằng gió bằng nước…

                    hương khói từ đây,
                    và cả đời…
                    luân lưu trong xương trong máu
                    chốc chốc cuồng lên
                    chốc chốc chảy ra
                    từ khí quản
                    từ chiếc mũi cay xè
                    từ đôi mắt dàng dụa
                    từ đôi mắt trong xanh…

                    Vợ giỗ chồng thắp hương trên nấm mộ
                    Con giỗ cha hương thắp… bờ biển xanh !

                    Những người khí tượng, thủy văn
                    những ai phòng chống giông bảo
                    cũng ngậm ngùi, tiếc thương
                    rồi cũng về… ngồi rút kinh nghiệm
                    nhưng những ngôi chùa trong tim
                    những bàn thờ trong trí nhớ
                    của chồng, cha, con, cháu …
                    mãi mãi khói hương…

                    23.05.2006
                    Ngô Hữu Đoàn



                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:53:41 bởi diên vỹ >
                    #70
                      Ngo Huu Doan 26.05.2006 17:58:53 (permalink)
                      0
                      Bài 64
                      NHỚ TRƯỜNG XƯA


                      Trường lớp ơi dệt chi ngày thơ ấu
                      Trời sinh chi cây phượng đỏ mỗi hè
                      Gió làm chi công việc chở tiếng ve
                      Cài lên tóc những nỗi niểm nhung nhớ.

                      Những kỷ niệm mang sắc màu sách vở
                      Vào trong tim xây tổ tự bao giờ
                      Tà áo em trên phố mỏng như tơ
                      Cũng xô ngã… vỡ òa trong ký ức.

                      Nhớ người thầy hiền vui và mẫu mực
                      Nhớ bạn bè thường bá cổ quàng vai
                      Nhớ bác phu trường vui tính khôi hài
                      Nhớ đêm trực trường hái dừa bị bắt.

                      Nhớ cánh cửa xanh tên em anh khắc
                      Mũi compa nhọn hoắt dễ gì phai
                      Chiếc bàn gãy chân cuối lớp nằm dài
                      Cũng giành chỗ hẳn hoi trong trí nhớ…

                      Chẳng biết thầy cô ai về ai ở
                      Chẳng biết bạn bè trôi dạt về đâu
                      Chẳng biết người em chớm mối tình đầu
                      Đã đọc thư tình nhét trong bìa sách ?

                      Đêm nay ta một mình bộc bạch
                      Vĩnh biệt thôi ! ôi kỷ niệm học trò
                      Trời sinh chi loài hoa màu máu đỏ
                      Gió làm chi cho chảy đẫm tiếng ve.

                      Ngô Hữu Đoàn
                      Tháng 5/2006


                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:55:53 bởi diên vỹ >
                      #71
                        Ngo Huu Doan 26.05.2006 18:00:10 (permalink)
                        0
                        Bài 65
                        CHẠNH LÒNG
                        (Thân tặng anh H.T.C)

                        Giận nhau những chuyện đời thường
                        Thấy nhau chút khổ cũng vương nỗi lòng
                        Chiều nay nghe ngóng chờ mong
                        Vợ anh sinh khó mình lòng nao nao
                        Cuộc đời dẫu có ra sào
                        Tình người đâu kể thấp cao sang hèn
                        Lang thang lối phố không đèn
                        Cầu cho chị ấy mẹ tròn con vuông.

                        Ngô Hữu Đoàn
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:40:18 bởi Ngo Huu Doan >
                        #72
                          Ngo Huu Doan 26.05.2006 18:01:20 (permalink)
                          0
                          Bài 66
                          NHẬU MỘT MÌNH

                          Thỉnh thỏang ta hay … nhậu một mình
                          Cái quá vườn nhà rộng lưa thưa
                          Mỗi bàn một khỏang trời riêng biệt
                          Có nắng hồng tươi có gió mưa

                          Thỉnh thỏang ta hay nhậu một mình
                          Ngồi đếm sao trời, đếm nhục vinh
                          Cô đơn đủ tuổi thành vui thú
                          Mỗi tối ngồi say, mỗi cuộc tình

                          Ngô Hữu Đoàn
                          #73
                            Ngo Huu Doan 26.05.2006 18:02:23 (permalink)
                            0
                            Bài 67
                            MIỀN ĂN NĂN

                            Trời sinh lửa và nước
                            Cùng ở một con người
                            Lúc róc rách vui tươi
                            Lúc gào lên cuồng nộ

                            Mỗi lần đi xa xa
                            Nhớ nhau đâu dám nói
                            Lòng với lòng tự hỏi
                            Cuộc đời có bao lâu

                            Ai nào có biết đâu
                            Còn nhau không biết quý
                            Ngày qua cao chữ sỹ
                            Đêm về nằm ăn năn.

                            Đời như mảnh sao băng
                            Thoáng qua rồi chợt tắt
                            Trần gian hay dẫn dắt
                            Vào ngõ tối ngày về.

                            Đêm nay nằm hôn mê
                            Thầm trách bao ngày trước
                            Trời sinh chi lửa nước
                            Cùng ở một con người.

                            Ngô Hữu Đoàn
                            #74
                              Ngo Huu Doan 26.05.2006 18:03:43 (permalink)
                              0
                              Bài 68
                              TỰ SỰ

                              Đi đi lại lại ngày qua ngày
                              Ồn ào rôm rả chén rượu cay
                              Giật mình tự hỏi “ai tri kỷ ?”
                              Ngơ ngác … tầng không sương khói bay !

                              Ngô Hữu Đoàn

                              r
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2006 09:57:56 bởi diên vỹ >
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 12 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 175 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9