CHÙM THƠ TÌNH CỦA NỮ THI SĨ CÁT DU - CHO NGÀY NÀO CŨNG LÀ NGÀY VALENTINE
lu van khach 16.02.2006 16:26:01 (permalink)
CHÙM THƠ TÌNH CÁT DU
CHO NGÀY NÀO CŨNG LÀ NGÀY VALENTINE

( Nhà thơ nữ CÁT DU tên thật : Phan Kim Dung
Quê Thủ Dầu Một, Bình Dương, Miền Đông Nam Bộ. Hiện đang hoạt động văn học trong Hội Văn Học nghệ thuật tỉnh Bình Dương. Vừa qua, Cát Du đã nhận được giải thưởng, giải nhất GIẢI THƯỞNG VĂN HỌC HUỲNH VĂN NGHỆ TỈNH BÌNH DƯƠNG 2000-2005)



NOEL

Trưa nay buồn không ngủ
Ngồi nhắn tin cho chàng :
“Tối nay mình đi đâu ?
Đi đâu ? Đi đâu ?”

Noel mà không nghỉ ?
Noel sao trực đêm ?
Noel sao không bồ ?
Noel gì thấy ghét !

Em một trời cô đơn
Chúa trên cao có biết
Dưới đất có ngàn người
Trên trời có ngàn sao
Mà con sao chỉ một ?

Cho con chú chăn cừu
Để thức cùng thâu đêm
Quên đi cái lạnh này
Quên cả người con thương.

24/12/2003


NGƯỜI ĐÀN ÔNG TÔI GỌI LÀ CHỒNG

Người đàn ông tôi gọi là chồng ngày mai sẽ không là chồng nữa
Người đàn bà tôi gọi là mẹ ngày mai sẽ không là mẹ nữa
Người đàn ông vỡ toang
Tôi cúi nhặt từng mảnh vụn
Ghép vào thật khít
Nhưng tuyệt nhiên không giống
Mặt người đàn ông nứt như chiếc bình men rạn
Mắt không có khói
Khói tình
Môi chàng không nồng ấm hương yêu
Và bàn tay, bàn tay thõng thượt
Một sinh linh không có hồn người !

Chàng chỉ còn là mảnh vụn mà thôi
Ôi chồng !
Không !
Em sẽ đổ khuôn chàng
Để có một mẫu mới toanh
Như cũ

01/4/2003


BIẾT KHÔNG ?

Anh giấu tình anh trong can sấu
Đố em mà mở được
Anh tặng em trái tình

Tình anh tròn như sấu
Nhưng không có men chua
Vì em làm thấm đẫm
Ngọt lịm trái tình anh
Biết không ?
Đồ ngốc !

03/6/2002


THỜI GIAN

Thời gian tựa lên môi em - cằn cỗi
Thời gian tựa lên mi mẹ -run rẩy, ngoằn ngoèo
Anh tựa lên đời em- va vấp
Em khắc vào đời anh - những vực thẳm khôn cùng
Chúng mình biệt nhau, thời gian không còn chỗ tựa
Chúng lang thang lấp đầy những vực thẳm của anh

29/01/1995


VẾT NỨT Ở CHÂN TƯỜNG

Vết nứt ở chân tường
Có một vết nứt ở chân tường !
Bao giờ em cũng nhận ra có một vết nứt ở chân tường
Vào phút giây trọng đại
Vào những tích tắc mà con người ta không thể nào chữa được
Những hỏng hóc của đời mình
Dù rất nhỏ
Chỉ như
Một vết nứt chân tường !

6/02/1993


RỜI KHỎI GIẤC MƠ

Em rời khỏi giấc mơ của anh
Để chấp chới bay vào giấc mơ của những người đàn ông khác
người trẻ có, người già có
nhàng nhàng cỡ anh cũng có
Nhưng em không dám dừng lâu trong giấc mơ của mỗi người
Vì sợ
Sẽ nhìn thấy
Ở phía cuối giác mơ
Tình yêu bợt ra
Ánh nhìn bợt ra
Hãi lắm !
Và em lại phải hối hả bay vào giấc mơ của một đàn ông khác nữa
Để thấy mình được yêu
Như thực
Trong đời

23/6/2005


LỜI YÊU

Chuồn
Lắng nghe lời yêu
Lời yêu có giọng khàn
Lời yêu sụp mí
Lời yêu từ chiếc lá bàng đỏ thắm chờ rơi
Nước mắt chảy ra từ mắt lá
Mắt lá đằm đằm
Van vỉ yêu
Em chuồn bé
động lòng
Hôn lên chiếc lá
Má bàng thì xốp
Nụ hôn cũng xốp
Thiệt mà !

23/3/2005

Ừ THÌ EM CÓ ĐỢI ĐÂU !

Em có chờ ai đâu !
Chỉ là tựa cửa thôi mà
Em có chờ ai đâu !
Hình như cơn gió thoáng qua
Hình như lá xào xạc cuốn trong chiều vàng êm
Hình như dấu rêu mòn một chút
Như là có dấu chân ai ?

Em có chờ ai đâu !
Chỉ là đứng đợi cơm sôi
Chỉ là vớt bọt nồi canh thôi mà
Ồ ! Hình như có tiếng xe
Tiếng xe ngoài ngõ, người dưng đấy mà !
Ừ, thì em biết người dưng
“Người dưng” đi mãi “người dưng không về
Ừ, thì em có dợi đâu ?!

04/8/2004


CHỈ CẦN CÓ AI ĐÓ ĐỂ CƯỜI

Anh yêu !
Chiều nay em vui quá
Em cười nói một mình
Múa may một mình
Cái bóng trên tường cũng vui
ngất ngưởng
Em thèm có ai đó để cười
Không cần hôn cũng được
Không cần cần hôn
Chỉ cần có ai đó để cười .

18/9/2004

CÁT DU
( Thủ Dầu Một – Bình Dương)






#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9