"Một người ngồi bên kia sông im nghe nước chảy về đâu.
Một người ngồi đây trông hoa trôi theo nước chảy phương nào.
Trời thì mưa rơi, mưa rơi không ngưng suối tuôn niềm đau.
Người thì hẹn nhau sang sông, mong cho chóng tạnh mùa Ngâu.
Cuộc đời làm cho đôi bên yêu nhau cách một biển sâu.
Hẹn hò tàn thu sang xuân bên nhau biết thuở ban đầu.
Dù tình không nguôi đôi ta xin cho hứa vui về sau.
Trời còn làm cho mưa rơi mưa rơi cách biệt dài lâu.
Nước vẫn trôi mau, mắt vẫn hoen sầu.
Đành để hồn theo nước trôi không màu.
Số kiếp hay sao? Không cho bắc cầu, thì xin sông nước sẽ cho gần nhau.
Một người bèn ra ven sông buông theo nước cuồn cuộn mau.
Một người chìm sâu trong khi mưa Ngâu bỗng đổ ngang đầu.
Cuộc tình thương đau êm êm trôi theo nước xuôi về đâu?
Hẹn hò gặp nhau thiên thu cho phong phú đời người sau.
Có một ngày sống thật hồn nhiên, không có những âu lo, không còn nỗi buồn, chỉ còn niềm vui giữa bạn bè. Hôm nay Sài Gòn nắng ấm, ngồi nghe nhạc một mình, nhìn bạn bè chuyện trò, cả thế giới hôm nay thu lại còn một góc nhỏ bé thế này thôi. Không phải hoài nghi về bất cứ điều gì, lòng nhẹ như tơ, bay lên tận trời cao, không vướng chút muộn phiền.
Ngày đầu tiên của tháng 8, buổi sáng trong lành như chính trái tim của những đứa trẻ, hôm nay không biết buồn, không biết giận.
Hôm qua ta có một giấc ngủ ngon lành, đêm cũng bình yên hơn, tĩnh lặng hơn, không có một giấc mơ, nhưng ta lại vui vì điều ấy. Đôi lúc ta sợ những giấc mơ, dù là mộng đẹp, nhưng chúng đến rồi đi rất nhanh, khi ta giật mình thức dậy, cảm giác hụt hẫng.
Sẽ có một ngày ta tìm lại giấc mơ rất thật của mình...