XUÂN VỀ BÊN RỪNG TRÚC
Hàn Sĩ 23.02.2006 06:41:38 (permalink)
0
XUÂN VỀ BÊN RỪNG TRÚC

Dáng Xuân đến, lả lơi trêu vạn vật
Đón nàng Xuân đàn én lượn quanh đường
Cánh Mai vàng điểm xuyết nét đài chương
Tô phong thái, rượu vào, thơ cuồng túy

Đây bức tranh của trời xuân thế kỷ
Sắc và thơ tô thắm nét thiên hương
Ai có nghe xin chớ vội vấn vương
Khơi dĩ vãng con tim tình rạo rực

Nàng Xuân ơi ! hãy về đây rưới phúc
Cho hồng trần nhuận sắc bớt phong ba
Cho mưa thuần, gió thuận khắp sơn hà
Để nhân loại bước qua luồng tận thế

Và tuổi trẻ mầm non của thế hệ
Hết kinh hoàng vì những trận cuồng phong
Hết lo âu ; cảnh động đất diệt vong
Hết sợ hãi vì chiến tranh khủng bố

Để góp sức vào con tàu Vũ Trụ
Vượt trùng dương không gặp cảnh tang thương
Hỏa tiễn lửa bay vút tận thiên đường
Không bị thần thiên lôi ra cản trở

Và tuổi hạc tháng ngày thôi than thở
Hết ôm sầu vì nước mất nhà tan
Hết lo âu vì gót giặc ngập tràn
Bởi quê cha tháng năm còn quằn quại

Các bác hỡi ! chớ rằng Hàn Sĩ dại !
Cứ ngâm nga thơ thẩn ngắm xuân phong
Dựng gác thơ bên khóm trúc, cỏ bồng
Và vui thú rượu thơ cùng ngắm Cúc

Rõ Ta dại, Ta vui bên Rừng Trúc
Bởi yêu trăng nên xa lánh phồn hoa
Thế thời, thời thế, kết cuộc chẳng qua ;
Là chiếc bóng mọi người đang rượt bắt

Tháp Bè, ngày 9 tháng 12 D.L 2005
Hàn Sĩ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2006 10:05:25 bởi Hàn Sĩ >
#1
    Viet duong nhan 23.02.2006 07:06:54 (permalink)
    0


    Trích đoạn: Hàn Sĩ

    XUÂN VỀ BÊN RỪNG TRÚC

    Dáng Xuân đến, lả lơi trêu vạn vật
    Đón nàng Xuân đàn én lượn quanh đường
    Cánh Mai vàng điểm xuyết nét đài chương
    Tô phong thái, rượu vào, thơ cuồng túy

    Đây bức tranh của trời xuân thế kỷ
    Sắc và thơ tô thắm nét thiên hương
    Ai có nghe xin chớ vội vấn vương
    Khơi dĩ vãng con tim tình rạo rực

    Nàng Xuân ơi ! hãy về đây rưới phúc
    Cho hồng trần nhuận sắc bớt phong ba
    Cho mưa thuần, gió thuận khắp sơn hà
    Để nhân loại bước qua luồng tận thế

    Và tuổi trẻ mầm non của thế hệ
    Hết kinh hoàng vì những trận cuồng phong
    Hết lo âu ; cảnh động đất diệt vong
    Hết sợ hãi vì chiến tranh khủng bố

    Để góp sức vào con tàu Vũ Trụ
    Vượt trùng dương không gặp cảnh tang thương
    Hỏa tiễn lửa bay vút tận thiên đường
    Không bị thần thiên lôi ra cản trở

    Và tuổi hạc tháng ngày thôi than thở
    Hết ôm sầu vì nước mất nhà tan
    Hết lo âu vì gót giặc ngập tràn
    Bởi quê cha tháng năm còn quằn quại

    Các bác hỡi ! chớ rằng Hàn Sĩ dại !
    Cứ ngâm nga thơ thẩn ngắm xuân phong
    Dựng gác thơ bên khóm trúc, cỏ bồng
    Và vui thú rượu thơ cùng ngắm Cúc

    Rõ Ta dại, Ta vui bên Rừng Trúc
    Bởi yêu trăng nên xa lánh phồn hoa
    Thế thời, thời thế, kết cuộc chẳng qua ;
    Là chiếc bóng mọi người đang rượt bắt

    Tháp Bè, ngày 9 tháng 12 D.L
    Hàn Sĩ

    Đưa bài thơ này vào TV

    Chào Hàn Sĩ rát vui thi sĩ đến với "Vườn Thơ" VNTQ - Chúc bạn thoải mái gieo trả thơ văn khắp các "vườn" & gặp được nhiều bạn hiền tri kỷ.
    Thân
    VDN
    #2
      Hàn Sĩ 17.05.2006 09:29:07 (permalink)
      0
      NHÂN SINH QUAN

      Nhân Sinh Quan như bóng câu qua cửa
      Mà người đời mải miết níu rượt theo
      Bóng phù vân lấp loáng chỉ bọt bèo
      Mùi phú quí ru hồn vào giấc điệp

      Trong bến mê mọi người say ngủ thiếp
      Bụi hồng trần ai quét sạch được ru ?
      Mà lặn hụp dìm nhau giữa khơi mù
      Hầu chiếm đoạt khối Hư trong vũ trụ !

      Mấy ai biết mình đang say cơn ngủ ?
      Tỉnh hồn mê mà lo việc tu thân
      Rồi tắm gội cho sạch vết phong trần
      Quảy túi thơ cùng ta làm bậu bạn

      Bước vui thú ngao du khi buổi sáng
      Lấy càn khôn làm gối tựa về đêm
      Đùa nhật nguyệt trong tâm thức êm đềm
      Mà tinh tấn hồn thơ say khoái lạc

      Dưới trăng sáng vui mồm ta ca hát
      Ôm núi sông dồn ngập vào túi thơ
      Vác trên vai ta đi khắp giang hồ
      Mà thong thả tâm hồn quên cõi tạm

      Bên rừng trúc cơm rau mà thanh đạm
      Ngắm mai vàng chớm nở lúc xuân sang
      Yêu khóm cúc còn hơn cả bạc vàng
      Hồn thơ trải chập chờn trên ngọn cỏ

      Đêm thì thầm cùng nàng trăng lấp ló
      Vờn trêu ta lơi lả nét ngây thơ
      Trong chén ngọc ả Hằng như đợi chờ
      Kề môi nhấp dáng nàng, nhai ngấu nghiến

      Mặc thế gian thói đời thường lắm miệng
      Cười chê ta khờ khạo tợ thằng điên
      Tân thế kỷ mà còn luận thánh hiền ?
      Ai quyết chắc rằng : tôi điên, anh tỉnh ?


      Tháp Bè, ngày 3 tháng 4 DL
      HÀN SĨ


      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2006 01:08:38 bởi Viet duong nhan >
      #3
        Hoàng Hoa 16.11.2006 00:30:17 (permalink)
        0
        Giọng thơ lạ...
        Giọng thơ quen...

        _________

        "Mặc thế gian thói đời thường lắm miệng
        Cười chê ta khờ khạo tợ thằng điên
        Tân thế kỷ mà còn luận thánh hiền ?
        Ai quyết chắc rằng : tôi điên, anh tỉnh ? "

        _________

        vắng dấu giang hồ...
        bao giờ trở lại...

        hh
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9