Một thoáng về phố biển Nha Trang,
Huyền Băng 24.02.2006 05:44:52 (permalink)
Một thoáng về phố biển Nha Trang,


Một thành phố mà không ít người nhắc đến. Trước đây từ TP.HCM, muốn đến Nha Trang, chúng ta phải đi đường quốc lộ 1, vượt qua Phan Thiết, Phan Rí, Phan Rang, Cam Ranh, rồi đến Thành và vào tp. Nha Trang, nhưng hiện tại nhà nước vừa mở ra một con đường mới dọc theo biển để vào Nha Trang mà không qua Thành. Con đường này băng qua một vườn xoài đã lâu năm với những gốc cây to cả ôm tay, thoát khỏi vườn xoài chúng ta đi đến một khu vực khai thác cát, và bắt đầu đổ ra khu núi đá và biển. Khung cảnh ở đây quả là vô cùng đẹp với một bên là vách núi cao, một bên là biển ở dưới thấp chắc cũng 20m, từ mặt đường nhìn xuống mặt biển xanh thẳm, những chiếc thuyền như những chiếc là giữa dòng, với mắt thường chúng ta không thể nhìn rõ khung cảnh trên thuyền. Chiếc thuyền cứ chao đảo lắc lư trong sóng làm cho chúng ta có cảm tưởng như chính mình là thuyền đang lao lách tìm bến tìm bờ. Nhìn khung cảnh này chúng ta chạnh nhớ đến mấy câu thơ của Nguyễn Khuyến:


Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền con bé tẻo teo,


Mặt biển ở đây không mênh mông, không cô quạnh, nó có vẽ ấm cúng lạ thường vì quanh nó những hòn đảo như hội tụ, như che chắn, những hòn đảo xanh rì . . . nhô mình trên sóng nước. Lớn có bé có, thấp có cao có như nắm tay nhau quay quần lại với nhau. Chắc có lẽ chúng đang hẹn thề cùng nhau bảo vệ những người dân vùng ven này, chúng như một thành trì cho những người sống đời hồ hải ẩn nấp trong cơn bảo táp. Con đường ven biển uốn lượn một cách tuyệt mỹ, rồi tách vào một khu đồi núi để vượt qua khu Bình Tân và vào TP. Nha Trang.

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/5AE93C5D3B9D41E5AFA3C8D5C9FA0F72.jpg[/image]

Vẫn là con đường ven biển dài hàng 5 – 7 cây số. Một bãi cát trắng thoai thoải và những hàng dương, Sự phát triển nhanh chóng của thành phố biển này đã làm thay đổi bộ mặt của nó một cách hoàn toàn. Những khách sạn, nhỏ - lớn, những nhà nghỉ, những nơi bán hàng lưu niệm . . . Sự phát triển này nhằm đáp ứng nhu cầu của khách du lịch. Trong cái hay có cái dở, tận dụng sự thu hút du khách ở đây, người ta đã làm những khu vui chơi giải trí với tiết diện lớn che chắn quanh nó làm mất cái thơ mộng mà du khách có thể có khi ở bên kia đường không thể nhìn ngắm cảnh biển bên nay. Nhất là những hàng rào bao quanh những khu vui chơi đó hạn chế bước đi của bạn xuống biển, bạn phải đi một quảng thật xa mới có lối để xuống biển. Không phải nơi nào cũng có bãi biển dài và rộng như thế, và người ta đã không quan tâm đến cái đặc sắc của nó và biến nó thành một không gian nhỏ hẹp . . . Từ đó đi ra hướng bắc, chúng ta sẽ đi đến Hòn chồng, một địa điểm đặc biệt của Nha Trang với những đống đá chồng chất lên nhau. Trên đó có một hòn đá lớn nằm chót vót phía trên cao, hướng ra biển có những vết lỏm to như vết chân của một loài thú khổng lồ khoằm sâu trong đá. Cũng ở đây sự can thiệp của con người đã làm mất đi cái cảnh trí thơ mộng của nó. Hồi trước con đường dẫn vào bãi đá là những hàng cây hoang dã, là bóng mát làm cho cảnh trí sinh động. Nhưng tất cả đã được cạo gọt sạch sẽ và làm cho chúng ta mất đi cái cảm giác hùng vĩ thơ mộng của Hòn chồng năm xưa. Có cách nào tôn tạo lại không? Trông cái di tích Hòn chồng và cái nhà bán vé ở trên ta có cảm tưởng không hợp cách lắm. Cứ như một chàng trai biển vạm vỡ trùn trụt đứng trong công viên thành phố. Hay một cô gái thôn dã mặc áo dài đội chiếc nón ăng lê. Đặc biệt, không khí biển vẫn là cái không khí trong lành. Từ chợ Nha Trang, nếu chúng ta đi đường trong, ngang cầu Hà Ra chúng ta sẽ đi ngang qua khu di tích Tháp Bà, Một di tích khá độ sộ với những bực thang dốc đứng dẫn lên cao. Nơi đây được xem là một khu di tích thể hiện văn hoá cổ xưa, rất nhiều du khách đến tham quan, cúng bái, người trong nước cũng như người ngoài nước. Ngôi tháp này nằm lẫn lộn trong khu nhà nhếch nhác chung quanh nó mà đúng ra nó phải được tách biệt để cảm quan về nó được tôn nghiêm hơn, trang trọng hơn . . . đấy là một vài điều đáng tiếc về thành phố biển vô cùng thơ mộng này.

Từ Chụt, cảng của Nha Trang chúng ta có thể đi ghe ra đảo. Những chiếc ghe tầm trung ngang khoảng 3 mét, dài khoảng mươi mét. Những chiếc ghe được trang bị khá an toàn với phao cứu hộ, một hàng băng ghế dọc theo ghe mà du khách có thể ngồi đó một cách vững vàng quan sát khung cảnh bao la với chung quanh nước và nước. Một bể nước vĩ đại trong xanh êm ả trong ngày nắng đẹp. Đứng trước mủi ghe nhìn nó rẽ sóng ta có cái cảm giác phiêu diêu tự tại.

Chủ ghe hợp đồng chúng tôi đến Hòn tầm? Đúng là một nơi tôi chưa đặt chân đến! chúng tôi chỉ biết nơi đây có một bãi tắm cho du khách với những chòi nghĩ, với thức ăn hải sản. Chiếc ghe đưa chúng tôi đến đảo Trí Nguyên, nơi đây chúng tôi được mục kích một hồ cá khổng lồ với những con cá biển đủ loại rất đẹp. Hồ cá này đa dạng hơn hồ cá Hải dương học ở bờ bến cảng Chụt. Rời hồ cá Trí Nguyên, chúng tôi được chủ thuyền đưa đi tiếp ra xa hơn. Trước mắt chúng tôi, bên nay là đảo, bên kia là đảo, chúng tôi có cảm giác an toàn hơn mặc dù đang ở xa bờ . . . Thuyền gia đưa chúng tôi đến một cụm đảo phía tay phải cùng bên với hồ cá Trí Nguyên và hỏi chúng tôi: đây là một đảo mới chưa khai thác! Quý khách có muốn ghé đây chơi không hay là đến hòn Tầm?
Một du khách buộc miệng hỏi: - Vậy hòn này tên gì?
Người chủ ghe tần ngần chưa biết trả lời sao . Tôi bông đùa:
- Đây là hòn “Bậy”!
Một du khách khác lại hỏi:
- Chỗ này có tắm được không? Có chỗ ăn uống không?
Người chủ ghe trả lời:
- Ở đây mới khai thác, tương đối rẻ, mỗi chòi nghĩ chỉ có 50.000đ thôi. Ăn uống thì tùy ý lựa chọn. Quý khách cứ vào nếu thấy thích thì ở chơi, không thích thì đi sang chỗ khác. Thế là ghe tấp vào bến, chúng tôi khệ nệ bưng khiêng vác những vật dụng cá nhân, cùng một số đồ cần dùng cho cắm trại. Khung cảnh ở đây còn hoang sơ, nhìn lên đảo chỉ lác đác mấy căn nhà và một số chòi dựng lên cho du khách, khung cảnh thật yên tỉnh. Chúng tôi chọn một cái chòi, đúng là 50.000đ để ngồi. Và thay đồ xuống biển. Hởi ơi, bãi ở đây không thể nào tắm được vì toàn là võ sò và san hô, nếu các bạn muốn xuống đây tắm thì phải mang giày bata hoặc chân vịt thì mới tắm được, còn không thì đứng yên một chỗ ngâm nước rồi cẩn thận đi lên không đá, vỏ sò cắt chân. Ở đây không phải là một bãi tắm! Và tên mà tôi đặt cho nó quả là không sai: “Hòn Bậy”. Nếu chúng ta đến đây không để tắm biển mà chỉ để ngắm trời trăng mây nước thì tuyệt diệu vô cùng. Hoà vào đất trời vắng lặng ở đây, với tiếng sóng biển, tiếng chim hót sau những bụi cây, chúng ta cảm được một cuộc sống bình yên. Phía bên tay trái của cầu tàu là một bãi sạn, đá, san hô dài bên trong nó là rừng cây hoang dã. Tôi chợt nhớ đến bài thơ "Đây chút tình yên" mà mình đã ngẫu hứng khi nhìn một ảnh đẹp của Bảy Việt Dương Nhân:

Trời xanh mấy trắng tít nơi xa,
Đáy nước “trong xanh” én liệng qua

Chỉ tiếc là ở đây không có hoa nên câu
(Áp má hoa đùa cùng lá cỏ)

có vẻ không thực, nhưng
Nắng lên hong sỏi cất lời ca
Ca rằng gió hởi ru đi gió
Ru giấc bình yên cho khách qua.

Ta muốn hồn tan trong chốn ấy
Lãng quên chìm nổi cuộc phong ba


thì đúng là như thế. Tôi đã để hồn mình tan vào chốn cô tịch ấy và quên đi tất cả những gì khó khăn những gì nhọc mệt của cuộc sống ngày qua.


<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2006 05:48:14 bởi Huyền Băng >
Attached Image(s)
#1
    tulipdenus 24.02.2006 12:54:07 (permalink)
    Tặng sis tấm ảnh Nha Trang này, chúc sis luôn vui!

    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/4112/44CB41DE4FE54F9FAB3EBD134398E245.jpg[/image]
    Attached Image(s)
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9