Sóng

Tác giả Bài
Easyman
  • Số bài : 2518
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.07.2003
  • Nơi: North of the River
Sóng - 05.02.2004 02:29:00
Sóng

Xuân Quỳnh


Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sóng không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể.

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ.

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên ?

- Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu ?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương Bắc
Dẫu ngược về phương Nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương.

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dẫu muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.

_-"Tự ái là thuốc độc giết chết tình bạn .(Balzac)"-_

alonewolf
  • Số bài : 762
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.02.2004
  • Nơi: Hue
RE: Sóng - 15.02.2004 00:39:55
Có lẽ đây là 1 trong những tác phẩm về TY mà alone thích nhất,cũng không biết tai sao nữa?có lẽ bởi nó có cái gì rất gần gũi mà cũng xa xôi lắm,TY thật kì lạ phải không các bạn,nó làm con người bỗng trở mình khác lạ,bỗng thấy cuộc sống tươi đẹp hơn,cuộc đời hồng hơn và mọi người gần nhau hơn

muathu
  • Số bài : 521
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2003
RE: Sóng - 15.02.2004 09:13:34
Xuân Quỳnh làm thơ không nhiều nhưng các bài thơ của bà hầu như đều nói về đề tài tình yêu, tình yêu trong thơ của bà rất cháy bỏng, không những trong baì này mà trong bài thơ"Tự hát"của bà ta cũng dễ dàng cảm nhận thấy điều này:
"Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt đời thường ai cũng có
Vẫn ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi"
Và ở trong bài thơ này cũng thế, một tình yêu thật nóng bỏng, khát khao và thật là nồng cháy, XQ muốn bất tử trong tình yêu không những hôm nay và mãi mãi sau này vẫn thế





Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ.

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dẫu muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.


Một chút cao hứng mong ca ca EM và alone không phiền.
Thân ái:mùa thu84
<Edited by: muathu84 -- 2/15/2004 5:16:15 AM >
Cho dù mai vật đổi sao dời
Trái tim này cũng chỉ một lời
Dù phải chịu trầm luân muôn nghìn kiếp
Vẫn yêu một mình anh thôi.

alonewolf
  • Số bài : 762
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.02.2004
  • Nơi: Hue
RE: Sóng - 16.02.2004 23:59:32
Tiếc là bây giờ alone chưa có cảm hứng mờ cũng có lẽ không đủ sức đối lại với bạn

muathu
  • Số bài : 521
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 17.10.2003
RE: Sóng - 22.02.2004 08:21:14

Trích đoạn: alonewolf

Tiếc là bây giờ alone chưa có cảm hứng mờ cũng có lẽ không đủ sức đối lại với bạn

Chán quá chưa gì mà đã chạy te cò rồi, nhưng không sao, hẹn dịp khác.
Thân ái:mùa thu84

alonewolf
  • Số bài : 762
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.02.2004
  • Nơi: Hue
RE: Sóng - 24.02.2004 01:11:50
không phải là chạy,nhưng thật sự là làm thơ hay sáng tác phải có cảm hứng chứ

Easyman
  • Số bài : 2518
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 11.07.2003
  • Nơi: North of the River
RE: Sóng - 29.02.2004 00:41:02
Mẹ Của Anh
Xuân Quỳnh

Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi.
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong
Ngày xưa má mẹ cũng hồng
Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau
Bây giờ tóc mẹ trắng phau
Để cho mái tóc trên đâu anh đen
Đâu cơn dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mây lần
Thương anh thương cả bước chân
Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao
Lời ru mẹ hát thuở nào
Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh:
Nào là hoa bưởi hoa chanh
Nào câu quan họ mái đình cây đa
Xin đừng bắt chước câu ca
Đi về dối mẹ để mà yêu nhau
Me không ghét bỏ em đâu
Yêu anh em đã là dâu trong nhà
Em xin hát tiếp lời ca
Ru anh sau mỗi âu lo nhọc nhằn
Hát tình yêu của chúng mình
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh không cùng
Giữa ngàn hoa cỏ núi sông
Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ
Chắt chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em.

_-"Tự ái là thuốc độc giết chết tình bạn .(Balzac)"-_