Đông Tà mà buồn như thế thì JC đọc những dòng này vui sao nổi chứ. Thấy thơ sinh ý nên họa lại vài dòng. mạn phép mạn phép
Người bạn thân tên buồn Lúc thiếu thời tôi với buồn là bạn
Là bạn thôi chứ không phải là thân
Biết nhau thôi chứ không gặp nhau hòai
Vì ngày đó đời...bầu trời thơ mộng
Rồi đến lúc con tim rung động
Cũng đến hồi chập chững bước vào yêu
Buồn gặp tôi hai đứa đã hẹn hò
Ngày qua lại thân nhau hơn tí nữa
Rồi đến lúc mối tình đầu không vẹn
Buồn liền vào ở trọ mại cùng tôi
Lúc không vui buồn rủ bạn đến cùng
Người bạn ấy là cô đơn...năm tháng
Buồn da diết theo tôi ngày qua tháng
Hết gục đầu lại suy nghĩ bi thương
Buồn ơi buồn sao cứ mãi vấn vương
Cô đơn hỡi vẫn còn cô đơn hỡi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2006 12:31:56 bởi James Carlos >