Trích đoạn: James Carlos
TRỞ MÌNH
Em bất lực khi chính mình nông nổi
Ngỡ yêu thương dẫn lối đến thiên đường
Tưới mầm xanh rễ tình yêu sống dậy
Huyết lệ trào đẫm một mối đơn phương
...................
Hoang mạc lạnh biến thành nơi màu mỡ
Xin chúc người từ nay hết đơn côi
Hãy đứng lên đi tiếp
Xin em đừng gục ngã
Vì những mối tình si
Xin em hãy bước đi
Đời còn nhiều chờ đợi
Xin em đừng oán trách
Đời luôn thế đổi thay
Xin em hãy đứng lên
Đời còn dài đi tiếp
Em đã từng vấp ngã
Có lẽ cũng rất đau
Nhưng cố nén nỗi đau
Mắt hướng về phía trước
Tương lai đang chờ đợi
Rộng mở lối ngày mai
Hãy quên hết chua cay
Ngọt ngào đang phía trước
TS lại lon ton chạy vô chơi, đọc bài của James...thực bài thơ ý nghĩa lắm...

Thanks huynh nhìu
Ớ mà Đông Tà huynh đi văng rùi ,huynh ơi , cho TS phết 1 bài lên nhà huynh nữa nha , bài thơ cũ hì hì
CHỈ CÒN LÀ NGƯỜI DƯNG Xa nhau rồi chỉ còn là người dưng
Chốc lát thôi qua đời nhau ngắn ngủi
Em không còn là đóa hoa tầm gửi
Anh - nhánh tùng trơ trọi trĩu cành khô
Xa nhau rồi chỉ còn mỗi giấc mơ
Không trọn vẹn vì không đoạn kết
Không có nghĩa tình yêu kia đã chết
Chỉ con tim ngốc nghếch nhớ một người
Người dưng ơi, sao quá nhớ người !
Như con sóng bồi hồi dâng khi triều đến
Như ánh mắt cháy bừng tia lửa quyện
Hơi thở dập dồn cùng nhịp đập trái tim
Lạnh khuôn mày em cứ mãi lặng im
Anh đau đớn : ôi! người dưng xa lạ
Hết, hết rồi..không còn gì nữa cả
Nước mắt nào cố chảy ngược lại xuôi