THO TINH XUÂN DIỆU
ANH THƯƠNG EM KHI NGỦ
Anh thương em khi ngủ
Phong thái rất hồn nhiên
Em ngủ như trẻ nhỏ
Ngon say một giấc liền
Tay em thả xuôi xuôi
Như bay vào cõi mộng
Mắt em khép dài dài
Dưới trán em lồng lộng
Em nằm in trẻ nhỏ
Trong chiếc võng yêu thương
Anh dệt giăng khắp chỗ
Trong phòng, quanh quất giường.
Anh thức nhìn em ngủ
Anh canh giấc cho em
Anh lắng nghe nhịp thở
Ngực em đều xuống lên.
Trở mình tay ấp má
Anh thương em dáng người
Tin cậy vào cuộc sống
Tin ở anh trong đời
Sau một ngày đẫy việc
Chúc em tôi giấc lành
Anh vô cùng sung sướng
Nếu em mơ thấy anh .
ÁO EM
Áo em để lại dáng hình
Treo trên mắc áo cho mình thấy thương
Đôi vai nho nhỏ bình thường
Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy
Sờn sờn đôi chỗ đâu đây
Áo em nhuộm chắc, xanh tày biển xa,
Mấy khuy cúc áo thật thà
Ngắn rồi - em để về nhà mặc thêm.
Áo nhìn anh thật thương em
Hiểu còn gian khổ cho nên tay gầy
Áo em gần với anh thay!
Những khi khoai sắn là ngày cùng nhau.
Áo em thoang thoảng hoa cau
Áo em say đắm một màu trầm hương
Áo em ngày nhớ đêm thương
Áo em chín nắng mười sương anh chờ ...
GẦN
Anh có nơi thương chốn yêu
Không sợ mây chiều gió sớm
Vui thấy trời xanh hoa chớm
Vì anh biết có em yêu
Em ở trong rừng xa xanh
Rừng xa cũng chưa xa lắm
Cho dẫu rừng xa thăm thẳm
Thì anh cũng tới thăm em
Theo em hình ảnh trong hồn
Tìm em trên cùng trái đất
Nhìn em trong giấc mộng Xuân
Gặp em mặt mừng tay bắt
.....
5-1955
HỒ CỦA HAI TA
Anh thích lên lầu trường Đại học Bách Khoa
Để nhìn em hồ hoa Thống Nhất
Nước xanh với cây xanh quanh quất
Anh nhìn em trong vắt dưới trời cao
Anh nhớ em, lại đến ngắm yêu hồ
Hồ của đôi ta trước khi xa cách
Một chiều anh đem cho em vừa nghỉ học
Gói qùa thân em ăn dưới gốc cây dài
Ta ngồi trên cỏ cứ tưởng ở Sapa ...
Anh thích đón em dưới cây um tùm lá
Như ở giữa đất trời đôi ta là tất cả
Những người yêu thường thích đến thiên nhiên
Bên mép nước đôi ta đã ngồi yên lặng;
Giờ đến trông hồ như thấy bóng em in
Nhìn trên cao, hồ thu dần lại như một trái tim
Không biết tự lúc nào hồ có bóng em đã vào trong lồng ngực .
Ôi ! Sóng hồ, cây hồ , mặt hồ là em tất cả
Anh thích lên lầu trường Đại học Bách Khoa
Để nhìn đẹp hơn hồ của hai ta;
Thương nhớ triền miên, anh cứ ngồi yên thương nhớ thế ...
9-1-1966
DỖI HỜN
Mặt trăng anh trả cho trời;
Vườn hoa anh trả cho người đến thăm;
Hồ Taây chiều ấy mưa dầm
Anh xin trả lại cho năm tháng dài .
Mớ ngờ em - một chút thôi
Mà anh đã thấy đất trời buồn tênh;
Sắt đời anh thấy nhạt thênh,
Tưởng em không chịu cùng anh chung nhìn
29-3-2966
NGƯƠ.C DÒNG SÔNG ĐUỐNG
Ngược dòng sông Đuống em đang ở
Chiều có êm không ? Gió có thanh ?
Em có nhớ anh khi ngắm nước,
Ra sông thấy trải ngút bờ xanh .
Anh ốm mười hôm mãi sốt nằm
Em bằng tâm tưởng có về thăm ?
Có thăm anh ốm đêm trăn trở,
Tưởng tượng em về bên gối chăn .
Anh hỏi cho lòng đỡ nhớ thôi,
Biết em thương nhớ qúa anh rồi
Xa trên sông Đuống xanh làng mạc
Lòng vẫn thường lên thăm em tôi .
12-5-1966
TRĂNG DỌI PHÒNG TA ...
Đêm nay trăng lại dọi phòng ta
Nhưng riêng anh ở, em đi xa
Qua ành lá nhãn trăng mềm mại;
Đèn tắt cho thêm trăng sáng ngà.
Chao ôi huyền diệu bóng xanh trăng
Xanh biếc hào quang tơ bạc giăng
Vũ trụ anh nhìn từ thuở nhỏ
Đến nay anh vẫn thấy bâng khuâng ...
Em là trăng sáng đó, em ơi
Hễ thấy trăng anh lại nhớ người
Trăng sáng phòng ta em hỡi - sáng
Lòng anh vọng mãi tới em xa .
6-7-1966
CHIẾC BÁNH TRUNG THU
Một mảnh trăng thu hình chiếc bánh;
Bánh không ngon lắm cũng tinh anh
Sáng hôm mười bốn ta xa cách;
Đến tối trung thu em một mình
Mình em mở chiếc bánh trông trăng
Anh để dành cho, gói kỹ càng
Mỗi miếng ngọt bùi là tưởng nhớ
Đến ai gởi gắm mối tình thương .
Bên này anh cũng ngẩng trông xa
Cây cỏ làng quê tắm ánh ngà
Đôi ngã nhớ nhau nhìn sững nguyệt :
Bánh tròn xum họp của đôi ta .
24-10-1966
LẠI TRUNG THU
Lại trung thu rồi đó em
Muôn tơ ai đệt thành đêm
Chỉ một vầng trăng trong vắt
Mà ân ái cả không gian
Đêm nay em chớ thức nhiều
Cho dẫu hoa trăng vàng nở
Dù em nghĩ đến anh yêu
Giấc ngủ xin đừng trăn trở
Anh gởi mắt anh theo trăng
Nhìn em xuyên tới trái tim
- Qua lá trăng ngà muôn mảnh
Rơi trên áo, nhặt lên em !
17-9-1967
LẠI MỘT VÙNG TRĂNG
Lại một vùng trăng, rồi lại gió
Mới ra đến ngõ đã vùng trăng
Muốn ném thia lia qua vũ trụ
Chiếc gương như ngọc của cô Hằng
Một khoảng trời đêm chẳng đủ sao ?
Lại còn trăng bạc ở trên cao !
Thung thăng bóng ngã bên chân bước
Tôi vẫn quen trăng, chả muốn chào
Chóng thê ! ba mươi ngày một tháng
Vừng trăng điệp khúc nhắc chia xa
- Trăng ơi có mấy người yêu dấu ?
Ở suốt đêm này, bạn với ta
3-6-1966
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: