không được nhớ nhưng cũng chằng thể quên!
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 18 bài trong đề mục
pham_van 27.02.2006 12:56:00 (permalink)
Có những chuyện khi nói ra thì ta lại nghe được từ người khác :một là sự trách móc , chê bai; hai là sự đồng cảm. Vì thế_tôi cũng không biết mình đáng trách hay đáng thương hại nữa?Và liệu rằng đây có phải là một chuyện tình đối với tôi không?
Tôi tình cờ gặp anh trong một lớp học thêm của thầy tôi, tôi không biết đó có phải là tình yêu sét đánh không nữa, nhưng tôi là môt đứa học sinh và tôi hoàn toàn không khái niệm được thế nào là tình yêu! tôi hoàn toàn không nói dược tình yêu là gì, nhưng cũng chỉ qua lần gặp đầu tiên đó, tôi đã nãy sinh tình cảm với anh_ và tôi cũng không biết anh có thích tôi trong lần gặp đầu tiên đó hay không nhưng kết thúc buồi học thêm của ngày hôm đó, tôi và anh đã đi chơi với nhau. tôi và anh đã đi biển_ một nơi phải nói thật là lãng mạng cho những cặp tình nhân, chỉ biết nhau qua lần gặp đầu tiên_ đi chơi trên biển và dường như không còn điều gì có thê xãy ra hơn nữa anh đã hôn tôi, nhưng tôi hoàn toàn không thể tránh nụ hôn của anh(hay phải chăng tôi không muốn tránh?). Đó cũng chính là nụ hôn đầu đời của tôi, tôi cảm giác được rằng nụ hôn đó thực nồng nàn và ở bên anh tôi cảm giác mình thật an toàn, anh là sinh viên của 1 trường đại học , còn tôi là 1 con bé học sinh cấp 3, tình cảm lúc đó anh dành cho tôi chỉ là những cái hôn , đến thật nhanh_như là 2 người yêu nhau từ lâu lắm rồi, tôi thấy tình cảm của tôi cũng thật lãng mạng đó chứ? kết thúc ngày nghỉ, anh trở lại trường đại học còn tôi cũng phải tiếp tục đến trường , nhưng tình cảm ấy vẫn còn ở trong tôi, tôi vẫn chưa biết được đó có phải là tình yêu không, tôi vẫn còn trong lòng nhiều điều muốn nói với anh nhưng chưa có dịp, và tôi vẫn nghĩ đây là một mối tình đầu của 1 đứa chưa bao giờ biết đến tình yêu là cái gì như tôi, tôi không biết anh có nghĩ như thế hay không? tôi lao đầu vào việc học như để cố quên anh nhưng những lúc rỗi thì trong tôi lại hiễn lên hình bóng anh với những kĩ niệm. tôi nhớ anh, nhưng ko biết làm sao, tôi cũng trách anh , anh đã cho tôi quá ít thời gian để gặp anh nhưng anh là 1 người đáng để tôi kính trọng hơn là trách, tôi thích tính cách lập dị ở nơi anh , nhiều lúc tôi còn nghĩ rằng chắc tôi thích anh vì anh quá đẹp_ rất dễ thu hút người khác, nhưng khi tiếp xúc với anh tôi nhận ra rằng anh không chỉ đẹp mà những cử chỉ hành động của anh còn làm tôi.... chết. tôi không bị cưa nhưng vẫn ngã cái rầm, vậy đó. tôi biết mình không nên dính dáng vào những tình cảm như thế này khi tôi chưa vào đại học nhưng quên được 1 người thực khó cho tôi quá, nhưng giữ nó lại thì tôi không thể, có những người quan niệm rằng :học thì cứ học, yêu thì cứ yêu nhưng tôi thì không thể áp dụng câu nói đó được, tôi rất dễ bị phân tâm, tôi không thể, tôi không biết mình nên làm gì, không nên làm gì đây?tôi không muốn cứ tiếp tục kéo dài trong hoàn cảnh này vì tôi chỉ còn vài tháng nữa là đối mặt với 2 kì thi quan trọng trong đời mình rồi, tôi thấy tôi có lỗi thật nhiều với mẹ , với ba, nhưng tôi cũng không dám nói và không hề có ý định sẽ nói cho họ nghe về những chuyện " động trời" này, tôi ở trong mắt họ vẫn là một đứa con gái út ngoan ngoãn, chỉ biết nghe lời ba mẹ và lúc nào cũng cắm đầu cắm cổ học , học. Như thế thử hỏi làm sao tôi dám nói với họ , chắc họ sẽ rất thất vọng về tôi khi họ biết được chuyện, tôi đau đầu khi nghĩ tới chuyện này , tôi chỉ muốn chết quách đi cho rồi, nhưng đó là những điều tôi có thể nghĩ được trong lúc này, thật tê hại quá. tôi hoàn toàn không biết mình nên làm gì vào lúc này nữa cả.Ngoài trời_nắng thật gắt, còn tôi thì đang muốn mình được bốc hơi khỏi thế gới này cho xong chuyện!
#1
    pham_van 03.03.2006 16:19:04 (permalink)
    Lại một ngày buồn, ngày vô vị sắp trôi qua_không một người thân thuộc trong cuộc sống của tôi biết đến tôi, mà họ phải biết đến tôi để làm gì nhỉ? tôi đâu có quyền buộc họ phải biết đến cơ chứ? buồn _nhiều lúc thấy sao mà nó giả tạo quá, không lẽ nó có giá trị như một ảo ảnh đối với tôi thôi sao?Nhưng con người trên thế giới này vốn dĩ luôn có những nguyên tắc riêng của họ, còn tôi thì không,................., ngổn ngang quá, rối quá, sao mình cứ phải lừa dối mình thế này không biết nữa, một mình em lang thang trên phố nhớ................
    #2
      pham_van 08.03.2006 18:01:02 (permalink)
      một ngày nào đó rồi tôi sẽ chợt nhân ra rằng_tôi, một người chẵng đáng sống trên thế giới này dù một giây phút nào cả, tại sao? Tôi cũng chẳng biết được nữa, thử tưởng tượng tôi chết, liệu rằng ai sẽ nhớ đến tôi nhỉ? Những tình cảm người ta đối xử với nhau vào lúc này đây sao tôi thấy thật chán, thật thất vọng và chán ghét quá! đó hoàn toàn là những lời nói sáo rỗng, những hành động dối trá mà họ có thể dành cho nhau, không lẻ tất cả chỉ là ảo ảnh thôi sao? Người ta tồn tại trên thế giới này để làm gì nhỉ? tôi không biết, dường như mỗi một con người tôi gặp_ họ đều có những mục đích, còn tôi thi không, tại sao tôi phải làm một việc mà tôi không thích? tại sao tôi phải ăn cơm trong khi tôi không đói?, tại sao tôi không được phép nói lên quan điểm của tôi với ba mẹ?, tại sao tôi không được một chút thời gian để nhìn lại mình? tôi chợt nghĩ ra rằng sự tồn tại của tôi chỉ là vô ích,......
      " Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
      Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
      Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
      Rọi suốt trăm năm một cõi đi về
      Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
      Một chiều ngồi say một đời thật nhẹ ngày qua
      Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
      Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa
      Mây che trên đầu và nắng trên vai
      Đôi chân ta đi sông còn ở lại
      Con tim yêu thương vô tình chợt gọi
      Lại thấy trong ta hiện bóng con người
      Nghe mưa nơi này lại nhớ mưa xa
      Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
      Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà
      Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
      Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
      Từng lời tà dương là lời mộ địa
      Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe
      Trong khi ta về lại nhớ ta đi
      Đi lên non cao đi về biển rộng
      Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
      Ngọn gió hoang vu thổi suốt xuân thì
      Hôm nay ta say ôm đời ngủ muộn
      Để sớm mai đây lại tiếc xuân thì"



      #3
        pham_van 12.03.2006 17:58:04 (permalink)
        Sáng nay tôi phải lên trường để nghe tư vấn tuyển sinh, như vậy là tôi sắp đối mặt với kì thi rồi còn gì, không biết cảm giác trong tôi như thế nào nữa. Tôi thật tự hào khi được học với một người thầy mà tôi vô cùng kính trọng, khi đi học thêm thầy tôi như được tiếp thêm sức mạnh, nghị lực và tôi thấy tự tin lên rất nhiều, nhưng khi không có thầy, lúc không đi học thầy tôi như mất đi cả phương hướng, tất cả tự tin của tôi cũng đi theo mây khói! tôi chán tôi quá, tôi được tiếp nhận quan điểm của thầy, học thầy khá lâu nhưng tôi không thể nào hiểu hết về thầy_ có một điều tôi biết rằng thầy rất khác người và được bọn học trò chúng tôi rất yêu quý, tôi sắp luyện thi ở nhà thầy, lúc đó sẽ gặp thầy được nhiều hơn. mấy tuần nay tôi học không được cải thiện cho mấy, sao lại có lịch đi chơi trong thời khóa biểu nữa không biết, tôi đi chơi, đi một mình, nhiều lúc chẳng biết mình đang đi đâu nữa, lung tung quá...., đi học trễ,thầy cô phải nhắc nhở , làm việc gì thì làm hỏng, hậu đậu quá đi mất! Tôi không nhận được thông tin của một người ma` tôi nhớ, chỉ là nhớ, đơn thuần là nhớ, những chuyện không nên bận tâm thì tôi lại chú tâm vào, còn việc thì sao lại thế? làm sao để tập trung học đây? Sáng mai tôi phải làm bài viết 2 tiết môn văn, liệu có chút cảm hứng nào để viết không? chẳng biết. Chủ nhật này trôi qua thật buồn , ma`hình như chủ nhật nào đối với tôi cũng thế cả thôi mà , chẳng khá hơn là mấy.ngày mai này là một ngày như thế nào với tôi đây?
        "Một đêm gió lay rơi nhẹ cánh hoa bên thềm trước sân nhà khuất sau vườn lá.Dường như lũ chim không còn cất lên tiếng buồn giữa đêm khi mùa đã sang, biết đâu tìm.Một ngày khi yêu thương kia đã hết thật rồi. Tiếc nuối đến mấy cũng xa nhau rồi.Một ngày như đôi chim tung cánh bay ngang trời, lời anh nói cũng về nơi khuất xa rồi! Và trong bóng đêm tôi tìm thấy tôi thương hại chính tôi bao ngày đã ngây dại quá, để cho giấc mơ mãi lừa dối con tim nhỏ bé tôi đã tìm thấy tôi.... bây giờ"
        tôi đang nghĩ gì trong đầu? không biết. tôi không hoàn thành nhiệm vụ của tôi, đang lười nhác. kinh khủng. tôi đang chay lười một cách khing bỉ, tôi thật xấu xa, không hơn không kém. tôi không rút cho tôi được 1 chút kinh nghiệm nào cả, ngày càng xấu thêm, bài vở... học hành????Không tìm được nguyên tắc cho việc học hành, thất vọng với chính tôi quá. Đầu tôi muốn nổ tung ra thôi, không biết tôi có thể kết thúc kiếp này để tìm một cơ hội ở kiếp sau không? cũng có thể như thế sẽ tốt hơn với tôi...
        #4
          pham_van 14.03.2006 13:57:02 (permalink)
          Hôm nay trời mưa tằm tả, không biết nó sẽ kéo dài trong bao lâu nhưng những cơn mưa đến thường làm cho ta có cảm giác khác lạ trong lòng, ta như buồn hơn khi cơn mưa đến thì phải? mà sao ta lại có cảm giác như thế nhỉ, lạ quá! có ai đã từng đi dưới mưa như tôi chưa? có ai thích đi dưới những cơn mưa xối xã như tôi không? mưa về hay làm cho ta nghĩ lại những chuyện đã qua, những kỹ niệm chợt hiện về trong ta không đột ngột không hề biết trước, hình như hôm nay tôi buồn hơn mọi ngày thì phải, cảm giác buồn ập đến nhanh chóng_ lan tỏa khắp người tôi và cảm giác bị người khác lừa dối chiếm hết tâm trí tôi. Mà sao tôi lại có thể đòi hỏi người khác hiểu mình trong khi mình chưa hoàn toàn hiểu hết người khác kia chứ? sao con người tôi lại lắm mâu thuẫn thế nhỉ?Nhưng cảnh họ đối xử với mình ngày càng xa lạ làm tôi đau quá, sao họ không nói cho tôi biết , chỉ một lời thôi, như thế có thể sẽ tốt hơn _ tôi nghĩ thế đấy. Hôm nào họ vui vẻ thì không nói gì, nhưng bỗng một hôm họ lại im lặng với mình một cách vô cớ thì chán quá, tôi cũng rất muốn quan tâm đến họ, muốn làm cho họ vui mac dù điều đó rất khó đối với một đứa như tôi, nhưng tôi cũng đã có gắng rồi còn gì, nhưng quan hệ giữa người với người sao mà khó quá, ma` sao tôi lại chấp nhặt , để ý đến những hành động của họ rồi suy diễn theo ý mình làm chi để rồi thất vọng không biết. tôi còn bản thân tôi nữa mà, không lẽ nó không đáng để tôi chú tâm sao??? hôm qua đi học thêm thầy , có một cậu bạn hơn tôi 1 tuổi , cậu ta tốt nghiệp năm vừa rồi nhưng thi trượt đai học, năm nay ôn thi lại và xin vào lớp thầy tôi. Cậu ta rất đẹp, một vẻ đep thánh thiện, tôi được ngồi gần bên cạnh cậu ta, tôi cũng không dám nhìn kỹ, tôi không biết tại sao mình lại như thế , cậu ta bắt chuyện để nói với tôi cũng vui, tôi đã làm cho cậu ta xấu hổ trước mấy người bạn khác khi lúc ra về , cậu ta đã cho tôi số phone của cậu ta nhưng tôi không hề biết vì tôi đang cắm cúi thu xếp sách vở ra về và khi tôi xếp xong toi đã đi 1 mạch ra chỗ để xe mà không hề hay biết có một người bạn đã cầm một mảnh giấy đứng đó chờ tôi nhận, tôi chỉ biết được điều này khi nhỏ bạn thân nói với tôi trên đường về nhà, tôi thật tiếc về viêc mình đã làm, nhất định thứ 6 này tôi sẽ xin lỗi, bạn ơi cho tôi xin lỗi nhé! tôi xin lỗi.
          #5
            pham_van 17.03.2006 16:37:28 (permalink)
            ngày mai là thứ 7 rồi còn gì , một tuần trôi qua cũng thật khá nhanh đó, khi thời gian trôi qua rồi ta mới tiếc và biết rằng mình đã để thời gian trôi qua một cách phí phạm, mà tại sao mọi việc _tất cả mọi việc đều như thế??? tôi hoàn toàn không bắt nhịp được với chuyện này, tôi mới gây ra chuyện_ lại là rắc rối, sao tôi lại gây ra nhiều rắc rối làm tôi bực tức, sao những chuyện này cứ đến với tôi hoài vậy không biết, tại sao chứ??
            #6
              pham_van 23.03.2006 12:05:43 (permalink)
              Hôm nay trời nắng gắt quá, tôi muốn dội thật nhiều nước, có người đang làm tôi mất tập trung quá, hôm nay không biết có nơi nàotren6 thế giới này mưa không? tôi nhớ anh ta quá, nhớ đến phát điên lên, điên như kì thi học kì sắp đến của tôi vậy, hôm qua tôi bị chép phạt môn tiếng anh, tổng cộng đến 234 lần, hình như thế, chẳng nhớ rõ nữa,..............
              #7
                pham_van 25.03.2006 18:03:45 (permalink)
                Ngày cuối tuần lại đến nữa rồi , vậy là chỉ còn vài ngày nữa tôi sẽ được biết 3 môn còn lại của thi tốt nghiệp, cũng hồi hộp quá! tôi không làm được việc gì tốt trong tuần qua cả, chỉ đạt được 1 chút vui vẻ ở nơi bạn bè, không nhiều lắm. Bài toán cô cho vẫn chưa làm, chỉ có lịch đi chơi vào ngày này, hư hỏng lắm Vân ơi..
                #8
                  pham_van 27.03.2006 16:48:10 (permalink)
                  Vẫn cứ đi chơi, sao tôi đói bụng quá, mà lúc này đây chẳng có gì cho tôi ăn hết cả, chán quá. tôi viết những dòng này để làm gì vậy nhỉ???
                  #9
                    pham_van 30.03.2006 17:24:38 (permalink)
                    Tôi lại chán chường khi bị người ta dối lừa rồi, sao con người cứ lại làm khổ lẫn nhau thế không biết, anh đã lừa dối tôi, một con người xa lạ mà đã làm cho tôi sốc đến như thế, lẽ ra anh không nên lừa dối tôi vì tôi tốt với anh như thế mà, sao anh đành lòng như thế??? Tôi không tài nào hiểu được, anh ác quá. Tại sao trong những lúc đi chơi với tôi anh không nói anh đã có người yêu rồi chứ? a`, anh cũng nói với tôi lý do về chuyện này đó chứ, anh nói rằng anh rât muốn nói nhưng khi ở cạnh tôi anh không tài nào nói được, anh không nỡ nói ra điều đó, anh nói ra có lẽ tôi sẽ đỡ đau đớn hơn đó chứ
                    #10
                      pham_van 01.04.2006 16:34:02 (permalink)
                      Vậy là tôi đã biết được 6 môn thi tốt nghiệp rồi:Toán, văn, anh, hóa, sử, sinh. Hình như tôi cảm thấy thích thú và vui trong lòng khi biết mình sẽ thi những môn này thì phải, tôi cuối cùng cũng đã viết thư cho anh _ viết để nói những gì tôi cần nói và dường như tôi quyết định không còn gặp anh nữa thì phải, mặc dù trong lòng tôi chẳng muốn điều đó một chút xíu nào cả, tôi còn thích anh nhiều lắm nhưng tôi cũng không thể chấp nhận tình cảm của anh khi anh đã có người yêu rồi, trong tình yêu người ta nói rằng không có sự chia sẻ cho bất cứ 1 ai rồi còn gì. tôi đã quyết tâm đổi cả lịch học thêm chung với anh sang ngày hôm khác nhưng không biết có thực hiện nổi không đây nữa, hy vọng là được, tôi không biết anh đọc thư của tôi xong phản ứng của anh là như thế nào nữa, cũng có thể anh sẽ thích thú vì anh vốn dĩ mong muốn tôi thực hiện theo ý của anh rồi còn gì, không biết anh có thất vọng về tôi không, cũng đã được vài tiếng đồng hồ từ khi tôi đưa thư cho anh mà trong lòng cũng rất muốn biết anh nói cho tôi nghe cảm nhận của anh khi đọc thư của tôi, thật lòng tôi muốn lắm, tôi không còn một sự lựa chọn nào khác cả, tôi không biết mình làm thế là đúng hay sai nữa, nhưng dù so đi chăng nữa thì tôi cũng đưa thư cho anh rồi, tôi không biết lý do gì mà tối hôm qua đi học về tôi quyết tâm ghê gớm, không biết có phải do nhà tôi chửi quá hay sao đó, chẳng rõ.............
                      #11
                        pham_van 02.04.2006 21:40:19 (permalink)
                        Vậy là thầy tôi cũng đã biết chuyện không ra sao của tôi, thầy nói rằng những chuyện tình cảm đó thầy không cấm nhưng chuyện đó không được tồn tại vào lúc này, thầy nói không được để chuyện tình cảm đó chi phối đến việc học lúc này, thật là tồi khi lúc nào cũng làm phiền thầy cả, thầy làm công tác tư tưởng cho tôi khá nhiều , không biết lúc không có thầy bên cạnh liệu tôi có còn nhớp lời thầy nói hay không nữa??? hay lại lo nghĩ chuyện không đâu, cuối tháng tới là thi tốt nghiệp rồi mà, vẫn chưa học những sự kiện thầy nói, vẫn chưa soạn xong môn văn, hôm nay đã mất nguyên ngày chủ nhật vào những việc chẳng ra sao cả , phải cố gắng trong 1 tuần thử xem sao, cho dù khó khăn cách mấy cũng phải cố!
                        #12
                          pham_van 10.04.2006 15:30:40 (permalink)
                          như vây là tôi đã lừa dối bản thân mình nhiều quá, sao tư lừa dối mình như thế không biết..
                          #13
                            muathanggieng 18.04.2006 18:50:08 (permalink)

                            Mình chia sẻ với những gì mà Phạm Vân đang suy nghĩ. Trước đây mình đã có thời điểm giống bạn ở một vài điểm gì đó. Cũng là cuối cấp, cũng là học kỳ 2... Và mình bị không tập trung trong 1 thời gian dài.
                            Sự fân tâm của Vân một fần là do mọi thứ đến với bạn đều nhanh hơn những gì từ trước đến nay bạn suy nghĩ. Nhưng Vân có tin là sau khi quyết định tạm dừng những fân tâm đó và tập trung vào học, đến nay mình thấy những việc mình làm hồi trước là rất trẻ con không? Thậm chí còn thấy mình ngố thế không biết. Không biết có fải cánh cửa trường đại học mở ra với những thầy cô, bạn bè mới làm mình suy nghĩ vậy không nữa.
                            Và thỉnh thoảng bạn bè mình vẫn trêu vì vụ suýt nữa chúng nó đã mất 1 cô bạn như mình đây. tất nhiên là bạn bè và cả bố mẹ nữa đôi khi lại là những người mình không dám nói cho biết trong thời điểm đó đâu.
                            Cố lên nhé, hi vọng thời gian qua đi sẽ làm cho bạn làm được những gì mong muốn. Song điều quan trọng là fải tập trung thi cho tốt đã.
                            Chào thân ái.
                            #14
                              pham_van 22.04.2006 19:16:00 (permalink)
                              vậy là đối với 1 nhóc như tôi bây giờ mới biết thế nào la` cảm giác bị lừa gạt, bị phản bội! có ai đó đã nói rằng :hãy thắp 1 que diêm lên còn hơn ngồi than vãn trong bóng tối_ nhưng tại sao?tại sao tôi vẫn không thôi than vãn thế nhỉ??? 1 tuần thi học kì 2 đã trôi qua rồi, sao đã thi xong hk rồi mà vẫn có cảm giác mệt mỏi thế này không rõ nữa, rồi, thế là còn kì thi TN va` ĐH nữa, kì thi mà nó sẽ quyết định cuộc đời tôi_ không biết cuộc đời tôi sẽ ra sao đây nhỉ? chắc là tăm tối lắm! hôm nay cảm giác trống rỗng_ chẳng suy nghĩ được gì cả, ngay cả việc gõ bàn phím sao tôi cũng cảm thấy chậm chạp thế này, chán quá MƯA THÁNG GIÊNG ơi! muathanggieng_ đọc lên làm tôi cũng thấy 1 chút gì đó mát mẻ vì tôi thích những cơn mưa_ hình như thích lắm thì phải. Tôi có thể khóc trong mưa mà không 1 ai có thể phát hiện ra_ vậy là mưa đã che chở cho tôi rồi còn gì, phải không MƯA THÁNG GIÊNG?
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 18 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9