Bạch Loan: Thơ Đường
Thu Điếu
Thơ túi rượu bầu, cảnh mộng mơ
Hồ trong gió mát, ánh trăng mờ
Dòng xanh sóng bạc thuyền lơ lửng
Liễu biếc trăng vàng khách thẩn thơ
Cần trúc rung rung con cá lội
Thuyền nan lặng lẽ lão ông chờ
Bèo trôi gió thoảng cần thôi nhịp
Cá nhả câu rồi, lão ngẩn ngơ
Bạch-Loan CÂU CÁ ĐÊM
Non xanh rừng thẳm cảnh như mơ
Sương phủ bờ xa ánh nguyệt mờ
Suối biếc lững lờ mây trốn bóng
Thuyền trăng hờ hững khách mong thơ
Rượu vơi bầu cạn ông kia gật
Mồi thả câu buông lão đó chờ
Nhập nhoạng gió đùa làn nước động
Giật mình tưởng cá tiếc ngu ngơ…
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2006 20:59:09 bởi Đuyên Hồng >
Thu Xa
(Ðọc xuôi)
Xao xác đường thu ngỏ điểm meo
Xứ xa buồn vắng lối quanh queo
Nao nao giọt nắng loang thờ thẫn
Lả lả cây cành úa héo teo
Dâu bể nổi trôi mây lộng lộng
Liễu rừng lay động gió veo veo
Ðau thương lệ ướt sầu quê lạ
Chao đảo thuyền nghiêng sóng lượn vèo !
(Đọc ngược)
Vèo lượn sóng nghiêng thuyền đảo chao
Lạ quê sầu ướt lệ thương đau
Veo veo gió động, lay rừng liễu
Lộng lộng mây trôi, nổi bể dâu
Teo héo úa cành cây lả lả
Thẫn thờ loang nắng giọt nao nao
Queo quanh lối vắng buồn xa xứ
Meo điểm ngỏ thu, đường xác xao!
Bạch-Loan Vườn Nhà
(Đọc xuôi)
Xao lòng một tiếng cất meo meo
Biếng ngủ mèo con nằm quắn queo
Nao núng hồ đùa vịt quạc quạc
Xác xơ cây héo hoa teo teo
Dâu ôm kén cuộn thân khin khít
Bướm vãn Ong bay cánh véo veo
Đau quặn quả bầu cong nọc độc
Chao nghiêng chuồn rớt lá rơi vèo
(Đọc ngược)
Vèo rơi lá rớt chuồn nghiêng chao
Độc nọc cong bầu quả quặn đau
Veo véo cánh bay ong vãn bướm
Khít khin thân cuộn kén ôm dâu
Teo teo hoa héo cây xơ xác
Quạc quạc vịt đùa hồ núng nao
Queo quắn nằm con mèo ngủ biếng
Meo meo cất tiếng một lòng xao
Đuyên Hồng
Tàn Thu
Tàn thu lạnh buốt, gió vi veo
Thảng thốt đàn chim chợt lướt vèo
Bến nước nhấp nhô bèo tím giạt
Đầu thôn bảng lảng khói lam treo
Rừng cây xơ xác không chim hót
Đồng cỏ úa vàng vắng tiếng reo
Thơ thẩn đường chiều sầu lữ thứ
Bên lề cỏ dại chẳng buồn leo
Bạch - Loan Chiều Thu
Lững lờ dòng chảy suối trong veo
Cá lượn tung tăng chim vút vèo
Trên bến rộm vàng phong nhuộm lá
Dưới cầu bóng trắng áng mây treo
Tầng tầng hoa dại mênh mang trải
Lớp lớp thông ngàn vi vút reo
Ngô nướng thơm lừng theo gió tới
Chiều hoang sợi khói cứ dần leo…
Đuyên Hồng
Đường Thu Đường thu quạnh quẻ nắng vàng hanh
Gió thổi hiu hiu, lá bỏ cành
Lất phất vàng rơi, cây héo hắt
La đà liễu rũ, cảnh buồn tanh
Bên thôn nhấp nhánh dòng sông biếc
Cuối nẻo chập chùng dãy núi xanh
Mắt ngắm xa xăm, lòng quạnh ải
Lam chiều lặng lẽ tỏa mong manh
Bạch Loan
Đường Thu
Trời cao vi vút chút heo hanh
Thu đã tới ư? Trơ trụi cành
Lá biếc buông mình rơi lả tả
Cầu con thả bóng đứng buồn tanh
Sông bên núi ẩn che sương mỏng
Xóm dưới cây mờ phủ khói xanh
Chiều xuống hoàng hôn về lằng lặng
Đường xa tím ngắt nắng mong manh Đuyên Hồng
Cơn Mưa Gió thổi cát mù trời Sông gầm cuộn sóng trôi Thuyền con tìm bến nấp Cá lớn trốn bùn hôi Sấm giật cây nghiêng ngả Mưa tràn nước đổ rơi Đường xa không chỗ đợi Lỡ bước khách buồn thiu Gió im nước hết bay Lấp lánh ngọc treo cây Cá ngược dòng tìm bạn Chim tung cánh kiếm bầy Cầu vồng nằm vắt núi Nắng đốt rát ngang vai Rảo bước người không ngoái Về nhà hẳn sớm mai…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2006 09:39:46 bởi Đuyên Hồng >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2008 10:30:18 bởi Đuyên Hồng >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: