Bạch Loan: Thơ Đường
Bến Vắng Sông Chiều
Sông chiều văng vẳng tiếng đàn tơ
Dòng nước mang mang sóng nhịp bờ
Lặng lẽ nhớ người cô lái đợi
Âm thầm trông khách chiếc đò chờ !
Ðàn tranh réo rắt buồn như lệ
Sáo trúc du dương nhẹ tựa thơ
Bến vắng thẫn thờ ai đứng ngóng
Dòng đời ví thể chuyến đò mơ !
Bạch Loan
TIẾNG TƠ
Réo rắt đàn ai lẫy phím tơ
Cho tim heó hắt ở đôi bờ
Chiều lên bãi vắng bao mong đợi
Nắng rụng biển hoang dáng hạ chờ
Lất phất giọt mưa gieo nỗi nhớ
Nhấp nhô hoa sóng gơị vần thơ
Bước chân trên cát còn in dấu
Mộng ước duyên đầu một giấc mơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2006 16:33:44 bởi nguyens >
Cám ơn thi hữu Nguyễn Khánh Chân ho5a thơ. Bài họa rất tuyệt !
Thân mến,
BL
Ðông Buồn
Lả chả dòng châu, nghẹn cả lời
Trời Ðông lạnh lẽo lắm Ðông ơi
Một lần giã biệt không về nữa
Mấy nẻo phiêu lưu đã lạc rồi
Sáng sớm tuyết rơi sầu chẳng dứt
Chiều tà gió lộng buốt không thôi
Bâng khuâng dõi mắt trời quê mẹ
Thương nhớ dâng đầy, lệ khó vơi
Bạch Loan r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2006 08:57:55 bởi Huyền Băng >
Men Rượu Hồn Thơ
Dốc cạn hồ trường, dạ vấn vương
Hỡi ơi, người ở, kẻ lên đường
Chàng đi luân lạc trời xa xứ
Thiếp ở đọa đày chốn cố hương
Đất khách miệt mài trong trận cổ
Quê nhà vò võ suốt canh trường
Ơ hờ lặng lẻ thời gian lướt
Mái tóc thề xưa đã điểm sương
Mái tóc thề xưa đã điểm sương
Thì thôi cố nén hận miên trường
Đường trăng cô lữ , sao đưa lối
Lối trúc độc hành, cúc tỏa hương
Thanh nghị đôi câu phò xã tắc
Đường thi mấy khúc khấp song đường
Rượu bầu, thơ túi ngoài muôn dặm
Ơn nước tình nhà, nợ mãi vương
Bạch-Loan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2006 08:26:57 bởi bachloan >
Bóng Đêm
Đêm xuống chập chờn chiếc bóng lay
Hiên khuya lặng lẽ dáng ai gầy
Bên thềm lốm đốm hoa trăng rụng
Trước ngõ thì thào ngọn gió bay
Sáo trúc não nùng trên sóng nước
Nguyệt cầm réo rắt giữa ngàn cây
Vẳng xa tiếng hát nghe buồn lạ
Ấp ủ hồn côi nhung nhớ đầy
BachLoan
(08/03/2006) r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2006 08:47:39 bởi Huyền Băng >
Đường Thu
Đường chiều quạnh quẻ nắng vàng hanh
Gió thổi hiu hiu, lá bỏ cành
Lất phất vàng rơi, cây héo hắt
La đà liễu rũ, cảnh buồn tanh
Bên thôn nhấp nhánh dòng sông biếc
Cuối nẻo chập chùng dãy núi xanh
Mắt ngắm xa xăm trời cố lý
Lam chiều lặng lẽ tỏa mong manh
Bạch Loan
(10/02/2006) r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2006 08:51:04 bởi Huyền Băng >
RÁNG CHIỀU
Le lói trời tây chút nắng hồng
Chiều buông vạt nhớ chợt mênh mông
Hoàng hôn phủ xuống mầu tê tái
Bóng tôí trùm lên sắc lạnh lùng
Da diết nỗi lòng sấù cố quốc
Miên man tấm dạ nhớ quê hương
Ráng chiêù ươm lệ hoen mầu mắt
Hong cảnh tha nhân - ướp nỗi lòng
Cõi Vô Thường
Một cõi vô thường tựa gió mây
Mà sao thương qúa nước non nầy !
Ngàn năm xanh sử còn lưu đó
Luống tuổi bạc đầu, mãi ở đây ?!
Thương nước ngậm ngùi dòng lệ đổ
Nhớ nhà hớt hải áng mây bay
Xuân về tuyết phủ đường cô quạnh
Đem chén quan hà rửa đắng cay !
Bạch-Loan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2006 08:27:33 bởi bachloan >
Chiều Hôm
Bãng lãng hoàng hôn ánh nhật tà
Mây trôi bàng bạc, bóng chiều sa
Bâng khuâng chạnh nhớ chòm mây bạc
Khắc khoải vời trông cảnh quê xa
Dáng mẹ thẫn thờ bên bếp lửa
Bước cha thơ thẩn trước sân nhà
Tha hương khắc khoải hồn ly khách
Ấm, lạnh chiều hôm chỉ một ta !
Bạch-Loan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2006 20:13:29 bởi bachloan >
Trích đoạn: nguyens
RÁNG CHIỀU
Le lói trời tây chút nắng hồng
Chiều buông vạt nhớ chợt mênh mông
Hoàng hôn phủ xuống mầu tê tái
Bóng tôí trùm lên sắc lạnh lùng
Da diết nỗi lòng sấù cố quốc
Miên man tấm dạ nhớ quê hương
Ráng chiêù ươm lệ hoen mầu mắt
Hong cảnh tha nhân - ướp nỗi lòng
Bài Họa
Chiều Xa
Trời Tây rực đỏ cánh mây hồng
Nhạn lạc gọi đàn giữa quạnh mông
Thảng thốt cò bay rời ruộng lúa
Vi vu gió thoảng lướt hàng lùng
Lam chiều nhẹ tỏa trời cô quận
Viễn khách ngùi thương đất cố hương
Tiếng mỏ chùa xa khua lốc cốc
Chợt nghe rươm rướm vết thương lòng
Bạch-Loan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2006 08:28:06 bởi bachloan >
Chiều Hôm
Bãng lãng hoàng hôn ánh nhật tà
Mây trôi bàng bạc, bóng chiều sa
Bâng khuâng chạnh nhớ chòm mây bạc
Khắc khoải vời trông cảnh quê xa
Dáng mẹ thẫn thờ bên bếp lửa
Bước cha thơ thẩn trước sân nhà
Tha hương khắc khoải hồn ly khách
Ấm, lạnh chiều hôm chỉ một ta !
Bạch-Loan
thân HỌA
CÔ ĐƠN
Lặng lẽ chiều rơi bóng xế tà
Hoàng hôn se sắt giọt sương sa
Người đi nẻo ấy còn lưu luyến
Kẻ ở nơi này bao xót xa
Nức nở hồn dâng sầu đất khách
Bâng khuâng lòng chạnh nhớ quê nhà
Tha nhân da diết phương trời lạ
Quê mẹ chiều nay - ai nhớ ta?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2006 11:12:47 bởi nguyens >
Trích đoạn: nguyens
Chiều Hôm
Bãng lãng hoàng hôn ánh nhật tà
Mây trôi bàng bạc, bóng chiều sa
Bâng khuâng chạnh nhớ chòm mây bạc
Khắc khoải vời trông cảnh quê xa
Dáng mẹ thẫn thờ bên bếp lửa
Bước cha thơ thẩn trước sân nhà
Tha hương khắc khoải hồn ly khách
Ấm, lạnh chiều hôm chỉ một ta !
Bạch-Loan
thân HỌA
CÔ ĐƠN
Lặng lẽ chiều rơi bóng xế tà
Hoàng hôn se sắt giọt sương sa
Người đi nẻo ấy còn lưu luyến
Kẻ ở nơi này bao xót xa
Nức nở hồn dâng sầu đất khách
Bâng khuâng lòng chạnh nhớ quê nhà
Tha nhân da diết phương trời lạ
Quê mẹ chiều nay - ai nhớ ta?
Cho phép TH góp thêm :
Em Với Ta
Gió kéo mây che ánh nguyệt tà
Mang chi gió hỡi , trận mưa sa
Lạnh lùng . Trời ạ , ta nào biết
Bởi tại vì đâu tình bỗng xa
Ngày ấy em đi , lòng đã chết
Còn đâu ước mộng sống chung nhà
Sầu dâng chất ngất hồn ta , nhớ
Đến thuở hôm nào - em với ta !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2006 00:53:21 bởi Thụy Hồng >
Trích đoạn: Thụy Hồng
Trích đoạn: nguyens
Chiều Hôm
Bãng lãng hoàng hôn ánh nhật tà
Mây trôi bàng bạc, bóng chiều sa
Bâng khuâng chạnh nhớ chòm mây bạc
Khắc khoải vời trông cảnh quê xa
Dáng mẹ thẫn thờ bên bếp lửa
Bước cha thơ thẩn trước sân nhà
Tha hương khắc khoải hồn ly khách
Ấm, lạnh chiều hôm chỉ một ta !
Bạch-Loan
thân HỌA
CÔ ĐƠN
Lặng lẽ chiều rơi bóng xế tà
Hoàng hôn se sắt giọt sương sa
Người đi nẻo ấy còn lưu luyến
Kẻ ở nơi này bao xót xa
Nức nở hồn dâng sầu đất khách
Bâng khuâng lòng chạnh nhớ quê nhà
Tha nhân da diết phương trời lạ
Quê mẹ chiều nay - ai nhớ ta?
Cho phép TH góp thêm :
Em Với Ta
Gió kéo mây che ánh nguyệt tà
Mang chi gió hỡi , trận mưa sa
Lạnh lùng . Trời ạ , ta nào biết
Bởi tại vì đâu tình bỗng xa
Em đi ngày ấy , lòng ta chết
Còn đâu ước mộng sống chung nhà
Sầu dâng chất ngất hồn ta , nhớ
Đến thuở hôm nào - em với ta !
Thân hoạ : Thôi đành lỡ mối tơ duyên
Đông Hòa Sông sâu nước chảy buổi chiều tà
Nhớ bóng người xưa lụy đâu sa
Miệng nuốt vơi sầu câu tống biệt
Môi im bởi sợ tiếng bay xa
Ngày lo thuyền ấy không chung ngõ
Sáng vọng duyên trôi mất vết ta
Luyến ái nhưng rồi tình cũng chết
Còn chăng một bóng dựa bên nhà
ĐH
13.03.06
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2006 23:14:34 bởi Donghoa >
Trích đoạn : Đông Hòa
quote:
Trích đoạn: Thụy Hồng
quote:
Trích đoạn: nguyens
quote:
Chiều Hôm
Bãng lãng hoàng hôn ánh nhật tà
Mây trôi bàng bạc, bóng chiều sa
Bâng khuâng chạnh nhớ chòm mây bạc
Khắc khoải vời trông cảnh quê xa
Dáng mẹ thẫn thờ bên bếp lửa
Bước cha thơ thẩn trước sân nhà
Tha hương khắc khoải hồn ly khách
Ấm, lạnh chiều hôm chỉ một ta !
Bạch-Loan
thân HỌA
CÔ ĐƠN
Lặng lẽ chiều rơi bóng xế tà
Hoàng hôn se sắt giọt sương sa
Người đi nẻo ấy còn lưu luyến
Kẻ ở nơi này bao xót xa
Nức nở hồn dâng sầu đất khách
Bâng khuâng lòng chạnh nhớ quê nhà
Tha nhân da diết phương trời lạ
Quê mẹ chiều nay - ai nhớ ta?
Cho phép TH góp thêm :
Em Với Ta
Gió kéo mây che ánh nguyệt tà
Mang chi gió hỡi , trận mưa sa
Lạnh lùng . Trời ạ , ta nào biết
Bởi tại vì đâu tình bỗng xa
Em đi ngày ấy , lòng ta chết
Còn đâu ước mộng sống chung nhà
Sầu dâng chất ngất hồn ta , nhớ
Đến thuở hôm nào - em với ta !
Thân hoạ : Thôi đành lỡ mối tơ duyên
Đông Hòa
Sông sâu nước chảy buổi chiều tà
Nhớ bóng người xưa lụy đâu sa
Miệng nuốt vơi sầu câu tống biệt
Môi im bởi sợ tiếng bay xa
Ngày lo thuyền ấy không chung ngõ
Sáng vọng duyên trôi mất vết ta
Luyến ái nhưng rồi tình cũng chết
Còn chăng một bóng dựa bên nhà
ĐH
13.03.06
Các bác bên tuyển tập nhác thấy "bóng hồng" là chạy hết qua đây hihi... Cô Bạch Loan cho BHD2 góp vui với hén
Hối không kịp
Bỗng chợt trong tâm nổi ác tà
Quên đời làm bạn với cần sa
Mẹ cha đau đớn đành ôm hận
Làng xóm khinh thường lánh chạy xa
Thèm thuốc điên lên gì cũng mặc
Hết tiền túng quẫn phải cầm nhà
Đê mê những tưởng phê vài kiếp
Lúc tỉnh thì đời đã bỏ ta...
BHD2
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2006 11:17:35 bởi BHD2 >
Trích đoạn: bachloan
Đợi Xuân
Tuyết trắng giăng giăng, gió mịt mờ
Tôi, người lữ khách bước bơ vơ
Quê hương thăm thẳm vàng nhung nhớ
Viễn xứ lạnh lùng trắng ước mơ
Thi phú ai đem ru mộng ảo
Chân tình ta góp gởi quê xưa
Ba mươi năm lẻ đời băng giá
Vẫn đợi mùa xuân rạng cõi bờ !
Bạch Loan
(07/03/2006)
Lạc lõng
(Phác họa Đợi Xuân)
Băm mốt năm qua nắng nhạt mờ
Quê người lữ khách thấm bơ vơ
Thời gian chẳng giúp nguôi niềm nhớ
Quá khứ vơi đầy trong giấc mơ
Mất mát thói thường dâng tiếc nuối
Lỡ làng bám víu chuyện xa xưa
Từng đêm dõi bóng mình trên vách
Lạc giữa đại dương ngóng bến bờ
DK
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2006 19:12:13 bởi Diep Khai >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: