Bạch Loan: Thơ Đường
Cám ơn NKC đã họa bài thơ. Bài họa rất xuất sắc
Thân ái
BL
Kiên Giang
Sông Kiên mặn, ngọt nước đôi dòng
Kẻ ở người đi một nỗi lòng
Lạnh buổi giao mùa xao xuyến nhớ
Buồn đêm trở giấc mỏi mòn trông
Thuyền trôi biền biệt chiều ly xứ
Sóng gọi thì thào buổi chớm đông
Ai đó có về ngang cố quận
Dừng chân tắm lại một dòng sông !
Bạch Loan
Áo Trắng Ngày Nao
Trời thu lãng đãng, dạ buồn vương
Áo trắng ngày nao trắng vỉa đường
Gió thoảng đôi tà khơi ước mộng
Hoa rơi vạn nẻo toả thu hương
Bềnh bồng tóc xỏa bên khung cửa
Thơ thẩn cây si trước cổng trường
Tuổi ngọc một thời, ơi tuổi ngọc
Xa vời như bóng nhạn trong sương !
Xa vời như bóng nhạn trong sương !
Một thuở trường xưa buổi đọan trường
Kẻ bỏ bạn bè rời bản quận
Người lìa quê quán sống tha hương
Ngày thu lá đổ vàng muôn lối
Phố cổ mưa rơi ngập lối đường
Áo trắng hiện về trong giấc mộng
Mắt buồn ươn ướt lệ sầu vương
Bạch-Loan
Nhìn bóng em về qua ngõ ấy
Thướt tha tà áo trắng ai bay
Em đi trong nắng vàng hanh dịu
Lưu luyến em nhiều em có hay...
Cám ơn thi hữu Nguyễn Thanh Cần ghé qua và để lại thơ hay.
Chúc vui và sa'ng tác đều.
Thân ái,
BL
Trích đoạn: bachloan
Kiên Giang
Sông Kiên mặn, ngọt nước đôi dòng
Kẻ ở người đi một nỗi lòng
Lạnh buổi giao mùa xao xuyến nhớ
Buồn đêm trở giấc mỏi mòn trông
Thuyền trôi biền biệt chiều ly xứ
Sóng gọi thì thào buổi chớm đông
Ai đó có về ngang cố quận
Dừng chân tắm lại một dòng sông !
Bạch Loan
SÔNG HỒNG
Sông Hồng đỏ nước tận biển khơi
Kẻ ở người đi cũng một trời
Lạnh buổi giao mùa chờ Xuân tới
Buồn đêm trở gió ngó sao rơi
Thuyền về bến cũ đông như hội
Sóng vỗ mạn thuyền bọt bèo trôi
Ai đó. Nhớ về thăm quê cũ
Dừng chân trên bến ngước mắt cười!
9.04.2006
Đuyên Hồng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2006 15:50:38 bởi Đuyên Hồng >
Kiên Giang
Sông Kiên mặn, ngọt nước đôi dòng
Kẻ ở người đi một nỗi lòng
Lạnh buổi giao mùa xao xuyến nhớ
Buồn đêm trở giấc mỏi mòn trông
Thuyền trôi biền biệt chiều ly xứ
Sóng gọi thì thào buổi chớm đông
Ai đó có về ngang cố quận
Dừng chân tắm lại một dòng sông !
Bạch Loan
Đường tình
Nặng gánh tình chân họa mấy dòng
Xa hình -xa bóng- chớ xa lòng
Năm canh khắc khoải miên man đợi
Sáu khắc âu sầu lặng lẽ trông
Kẻ ở xanh xao- mầu cuối hạ
Người đi vàng vọt - sắc tàn đông
Đường đời chỉ một - tình muôn hướng
Ai tắm hai lần một bến sông
Cám ơn Đuyên Hồng ghé thăm va` để lại thơ hay.
Cám on Nguyễn K. Chân ho.a thơ. Như+ thường lệ, bài họa rất xuất sắc.
Chúc hai bạn vui luôn va` sáng tác đều.
Thân ái
BL
Đường Về
Đường về nắng nhạt bóng cây xiêu
Mây thấp trời cao, cảnh tịch liêu
Thảng thốt chim kêu rời bãi vắng
Não nùng sáo thổi động tường rêu
Trường xưa mái rũ , hiên hoang vắng
Quán cũ tường loang , lối quạnh hiu
Chim lạc gọi đàn chao cánh mỏi
Dừng chân thơ thẩn nhớ muôn chiều !
Bạch-Loan
Đường Về
Đường về nắng nhạt bóng cây xiêu
Mây thấp trời cao, cảnh tịch liêu
Thảng thốt chim kêu rời bãi vắng
Não nùng sáo thổi động tường rêu
Trường xưa mái rũ , hiên hoang vắng
Quán cũ tường loang , lối quạnh hiu
Chim lạc gọi đàn chao cánh mỏi
Dừng chân thơ thẩn nhớ muôn chiều !
Bạch-Loan
Họa ngược
LÀNG TÔI
Quá bước đò ngang bóng xế chiều
Làng tôi lặng lẽ cảnh buồn hiu
Lũy tre xơ xác tàn trơ lá
Bờ ruộng tiêu điều cỏ úa rêu
Dăm cánh chim trời -đan quạnh quẽ
Một đôi cò lả -bước cô liêu
Hoàng hôn rũ xuống đời mộng mị
Hắt bóng trăng mờ dáng vẹo xiêu
Trích đoạn: nguyens
Chiều
Sương khói chiều lên phủ núi đồi
Hoàng hôn lặng lẽ áng mây trôi
Song thưa gió thoảng, lòng ray rứt
Hiên vắng vàng rơi , dạ rối bời
Nợ nước bạc đầu còn mãi nặng
Tình nhà mỏi gối vẫn chưa phôi
Tha phương chạnh nhớ trời quê mẹ
Ngơ ngẩn nhìn theo chiếc lá rơi !
Bạch-Loan
KHOẢNH KHẮC
Nỗi nhớ vây quanh ngập kín đồi
Rừng xanh - đất đỏ - mảng đơì trôi
Dapbla róc rách - mây da diết
Bản thượng điù hiu - gió rôí bơì
Nắng lạnh mù sương vầng nguyệt khuất
Mưa dầm thối đất mảnh tình phôi
Trơì như gần laị- người xa mãi
Khoảnh khắc u sầu - ngấn lệ rơi
nguyens
Thu Điếu
Thơ túi rượu bầu, cảnh mộng mơ
Hồ trong gió mát, ánh trăng mờ
Dòng xanh sóng bạc thuyền lơ lửng
Liễu biếc trăng vàng khách thẩn thơ
Cần trúc rung rung con cá lội
Thuyền nan lặng lẽ lão ông chờ
Bèo trôi gió thoảng cần thôi nhịp
Cá nhả câu rồi, lão ngẩn ngơ
Bạch-Loan
Vọng tình nhân
Chiều về thu muộn ngủ trong mơ
Thấp thoáng trăng như vọng ánh mờ
Khói trắng lung linh chìm núi tuyết
Sao mờ lấp lánh giữa trời thơ
Ngồi bên vọng nguyệt trông người đến
Đứng đợi mong tình đợi dáng chờ
Tự hỏi ! Sao đời là bể khổ
Trái sầu gởi mãi kẻ làm ngơ
Đông Hoà
Trích đoạn: bachloan
Áo Trắng Ngày Nao
Trời thu lãng đãng, dạ buồn vương
Áo trắng ngày nao trắng vỉa đường
Gió thoảng đôi tà khơi ước mộng
Hoa rơi vạn nẻo toả thu hương
Bềnh bồng tóc xỏa bên khung cửa
Thơ thẩn cây si trước cổng trường
Tuổi ngọc một thời, ơi tuổi ngọc
Xa vời như bóng nhạn trong sương !
Xa vời như bóng nhạn trong sương !
Một thuở trường xưa buổi đọan trường
Kẻ bỏ bạn bè rời bản quận
Người lìa quê quán sống tha hương
Ngày thu lá đổ vàng muôn lối
Phố cổ mưa rơi ngập lối đường
Áo trắng hiện về trong giấc mộng
Mắt buồn ươn ướt lệ sầu vương
Bạch-Loan
Nhớ ngày xưa bên nhau
Mấy thuở ân tình như khói vương
Nhớ hôm đứng đợi ở bên đường
Chiều xưa bóng nhạn như xa khuất
Tối muộn dáng thanh đâu vợi hương
Khóm trúc chợt nghiêng sang ngõ vắng
Vầng trăng tựa ngã cuối trời sương
Không nàng , ta thấy hồn giẫy chết
Thoáng tiếc ngày nao cạnh cổng trường
Thoáng tiếc ngày nao cạnh cổng trường
Cùng nhau hò hẹn giữa đêm sương
Bên hàng phượng vĩ vươn tươi thắm
Cạnh bụi hồng nhung toả ngát hương
Ta ngõ lời yêu gần lối vắng
Em theo tiếng vọng cuối xa đường
Rồi mang kỷ niệm vào thương nhớ
Để mãi cô đơn trong khói vương
Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2006 22:31:56 bởi Donghoa >
Trích đoạn: nguyens
Đường Về
Đường về nắng nhạt bóng cây xiêu
Mây thấp trời cao, cảnh tịch liêu
Thảng thốt chim kêu rời bãi vắng
Não nùng sáo thổi động tường rêu
Trường xưa mái rũ , hiên hoang vắng
Quán cũ tường loang , lối quạnh hiu
Chim lạc gọi đàn chao cánh mỏi
Dừng chân thơ thẩn nhớ muôn chiều !
Bạch-Loan
Họa ngược
LÀNG TÔI
Quá bước đò ngang bóng xế chiều
Làng tôi lặng lẽ cảnh buồn hiu
Lũy tre xơ xác tàn trơ lá
Bờ ruộng tiêu điều cỏ úa rêu
Dăm cánh chim trời -đan quạnh quẽ
Một đôi cò lả -bước cô liêu
Hoàng hôn rũ xuống đời mộng mị
Hắt bóng trăng mờ dáng vẹo xiêu
Thân Họa :
Đường Về
Ngày phai nắng nhạt , gió liêu xiêu
Thăm thẳm đường về chốn cố liêu
Nẻo cũ mơ hồ đường bụi phủ
Lối xưa mờ mịt dấu phong rêu
Chim kêu lẻ bạn , âm tha thiết
Vượn hú gọi đàn , giọng hắt hiu
Mấy dặm sơn khê chân bước mỏi
Nhà chưa kịp thấy , đã về chiều !
Trích đoạn: Pegasus1001
Trích đoạn: Pegasus1001
Bài viết đã đăng: 88
Gia nhập ngày: 26.2.2006
Hiện trạng: offline Bến Vắng Sông Chiều
Sông chiều văng vẳng tiếng đàn tơ
Dòng nước mang mang sóng nhịp bờ
Lặng lẽ nhớ người cô lái đợi
Âm thầm trông khách chiếc đò chờ !
Ðàn tranh réo rắt buồn như lệ
Sáo trúc du dương nhẹ tựa thơ
Bến vắng thẫn thờ ai đứng ngóng
Dòng đời ví thể chuyến đò mơ !
Bạch-Loan
Xin được họa bài thơ nầy của Bạch Loan hén, vì thấy chẳng ai họa nên Pegasus mạo mụi hihihi:D
Tiếng đàn réo rít gợi vương tơ
Nhịp trổi vu vơ vô bến bờ
Lẻ bóng mình tôi ngồi ngóng đợi
Đơn côi nỗi nhớ mãi mong chờ
Âm thanh nhẹ lướt tràn dâng lệ
Vi vút cuồng lời gởi áng thơ
Nỗi nhớ thương người chờ đợi ngóng
Cung đàn tuyệt bút dệt vần mơ
Pegasus
Mình mới post lần đầu nên có gì sai cứ tự nhiên chỉ dạy nhé!
Chào bạn Pegasus,
Chào mừng bạn vào VNTQ và rất cám ơn bạn đã họa thơ. Ý tứ bài họa rất hay.
Chúc bạn tìm được niềm vui ở đây.
Thân á'i
BL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2006 18:30:28 bởi bachloan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: