Bạch Loan: Thơ Đường
Chiều Tím Bên Sông
Sáo trúc êm đềm dệt tiếng tơ
Sông xanh dào dạt nhấp nhô bờ
Đò trôi lờ lững, đò không hẹn
Khách dạo lang thang, khách chẳng chờ
Tâm sự lao xao vờn sóng nước
Hương tình bát ngát đượm vần thơ
Chiều lên quạnh quẽ lòng hiu hắt
Tim tím hoàng hôn, tím mộng mơ
Bạch-Loan
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 13:15:46 bởi Huyền Băng >
Nỗi Niềm
Tôi thả hồn tôi theo gió, mây
Hạ về Bắc Mỹ nắng lên đầy
Núi đồi lồng lộng sầu khôn tả
Sông nước hững hờ hận chẳng phai
Bát ngát khoảng xanh chìm mộng ảo
Lang thang mây trắng dậy tình hoài
Mây ơi, có ghé trời quê mẹ
Sống lại dùm ta những tháng ngày !
Bạch-Loan
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 13:17:17 bởi Huyền Băng >
Sầu Lẻ Bóng
Tựa mái rèm thưa mắt dõi trông
Canh khuya vò võ xuyến xao lòng
Chiếu chăn lạnh lẽo sầu gia biến
Hương phấn phai tàn hận quốc vong
Hiên lạnh gió lùa , trăng chếch bóng
Ðèn khuya bấc lụn , lệ đoanh tròng
Người đi mấy nẻo đường thiên lý
Quên lối quay về đã mấy đông !
Bạch-Loan
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2006 18:49:33 bởi Huyền Băng >
Trường Xưa
Người cũ năm nào nay ở đâu
Trường xưa ai đứng ngẩn ngơ sầu
Sân hoang xơ xác hàng cây phượng
Hè vắng xạc xào cụm lá sao
Nhớ bạn xa xăm lòng quặn thắt
Thương thầy biền biệt dạ thương đau
Thềm rêu một bóng buồn xa vắng
Người cũ năm nào nay ở đâu ?!
Bạch-Loan
Trích đoạn: bachloan
Trường Xưa
Người cũ năm nào nay ở đâu
Trường xưa ai đứng ngẩn ngơ sầu
Sân hoang xơ xác hàng cây phượng
Hè vắng xạc xào cụm lá sao
Nhớ bạn xa xăm lòng quặn thắt
Thương thầy biền biệt dạ thương đau
Thềm rêu một bóng buồn xa vắng
Người cũ năm nào nay ở đâu ?!
Bạch-Loan
Thân họa : Nỗi lòng
Tìm về chốn cũ có còn đâu
Một dãy xác sơ mấy khối sầu
Lối vắng ngẫn ngơ chờ vọng nguyệt
Đường hoang lơ đễnh đón tìm sao
Tim lòng héo hắt ôm thương nhớ
Tâm dạ cô đơn gói nỗi đau
Trường cũ ngày xưa yêu đấu đó
Bây giờ phế tích giữa đêm thâu
Đông Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2006 23:07:16 bởi Donghoa >
Trích đoạn: Donghoa
Trích đoạn: bachloan
Trường Xưa
Người cũ năm nào nay ở đâu
Trường xưa ai đứng ngẩn ngơ sầu
Sân hoang xơ xác hàng cây phượng
Hè vắng xạc xào cụm lá sao
Nhớ bạn xa xăm lòng quặn thắt
Thương thầy biền biệt dạ thương đau
Thềm rêu một bóng buồn xa vắng
Người cũ năm nào nay ở đâu ?!
Bạch-Loan
Thân họa : Nỗi lòng
Tìm về chốn cũ có còn đâu
Một dãy xác sơ mấy khối sầu
Lối vắng ngẫn ngơ chờ vọng nguyệt
Đường hoang lơ đễnh đón tìm sao
Tim lòng héo hắt ôm thương nhớ
Tâm dạ cô đơn gói nỗi đau
Trường cũ ngày xưa yêu đấu đó
Bây giờ phế tích giữa đêm thâu
Đông Hòa
Thân Họa :
Nỗi Buồn .
Buồn ơi ! Buồn đến tự nơi đâu
Có phải từ trong vạn cổ sầu
Héo hắt lan che mờ ánh nguyệt
Mênh mông tỏa lấp kín hình sao*
Ngẫng đầu thấy dạ khơi niềm nhớ
Cúi mặt nghe lòng dậy nỗi đau
Trời hỡi ! Làm sao quên dĩ vãng
Cho buồn đừng đến suốt canh thâu .
*gượng ý .
Xin lỗi vì buồn quá đỗi .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2006 22:53:31 bởi Thụy Hồng >
Cám ơn Đông Hòa và Thụy Hồng ghé ho.a thơ.
Thụy Hồng sao buồn thế?
Chúc sớm tìm được nguồn vui
Thân ái
BL
Nỗi Nhớ
Khóm cúc vàng mơ gợi nhớ mai
Thu hương phảng phất ngỡ hoa lài
Tha phương lặng lẽ vàng thu đổ
Cố quận xa mờ nhạt khói bay
Vạn dặm bụi đường vương tóc bạc
Nghìn trùng khói sóng phủ xuân phai
Bao giờ đất nước an vui nhỉ
Thu đến mênh mang nỗi nhớ dài
Bạch-Loan
Trích đoạn: bachloan
Khắc Khoải
Thơ thẩn đường chiều chạnh nhớ ai
Đời tôi: Bèo dạt bãi sông dài
Tha phương vạn dặm mù sương phủ
Cố lý nghìn trùng khói sóng bay
Nợ nước mang mang còn phải trả
Duyên tình lãng đãng chẳng nên vay
Người ơi, đất khách hoàng hôn lạnh
Khắc khoải canh trường ai có hay ?!
Bạch Loan
r
Thân họa thơ của Bạch Loan hén!
Hoài Vọng
Ngã bóng hoàng hôn chợt nhớ ai
Vòng đời cô quạnh thở than dài
Hoài hương cổ quốc sầu vương phủ
Vọng tưởng tân quê lất phất bay
Lụy quốc lầm than thù muốn trả
Thâm tình hộ quốc gánh vác vay
Quê người viễn xứ chiều đông lạnh
Viễn khách hoài hương có biết hay?!
Pegasus
Trích đoạn: bachloan
Tương Tư
Lẻ bạn chiều hôm cánh nhạn bay
Ngàn mai dặm liễu sắc hương phai
Thuyền về bến lạ tương tư nhớ
Khách lạc vườn hoang túy lúy say
Bụi phủ quan san mờ huyễn mộng
Sương rơi bản quận buốt trang đài
Sầu dâng chất ngất chiều cô quạnh
Nâng chén quan hà chạnh nhớ ai!
Bạch-Loan
Thân họa
Tưởng Nhớ
Đơn chiếc hôm nào phủi cánh bay
Hương nồng vẹn sắc chẳng tàn phai
Xa xôi viễn xứ hoài thương nhớ
Sát cạnh quê nhà vọng tưởng say
Lất phất đê mê đầy ảo mộng
Phập phồng lo sợ chốn tuyền đài
Nỗi niềm ái ngại đời hoang lạnh
Luyến tiếc thương người gởi gấm ai?!
Pegasus
Trích đoạn: bachloan
Hoài Hương
Viễn xứ đông về trắng tuyết bay
Ngóng về quê cũ dạ ai hoài
Thương đồng lúa biếc mơn man gió
Nhớ góc trời xanh bảng lảng mây
Mẹ bước lom khom bên lũy trúc
Em về thấp thoáng dưới nương cây
Còn đâu nắng ấm trời quê mẹ
Nhớ quá đi thôi, lệ chảy dài !
Bạch-Loan
Thân họa nhé Bạch Loan!
Hoài Phụ Mẫu …
Bên nầy sương phủ mãi bay bay
Thế hỏi quê kia gió lạnh hoài?
Lảng vảng đâu đây chiều lộng gió
Vần xoay khắp đó mấy làn mây
Cha gầy lủi thủi như que trúc
Mẹ yếu chân quờ tựa quơ cây
Một thoảng hoài thương cha lẫn mẹ
Bâng khuâng nhớ mãi luyến lưu dài
Pegasus
Thân gửi Bạch Loan và các bạn yêu thơ.
Làm Quen
Tôi người bạn mới vẫn còn ngơ
Góp chút vần thơ với thẩn thờ
Gởi đến chung vui cùng bỡ ngỡ
Mang vào đóng góp mấy vần thơ
Xin ai chấp nhận cùng thương mến
Các bạn xin đừng chớ hững hờ
Tất cả yêu thương cùng luyến nhớ
Chân thành mến thảo tặng bài thơ
Pegasus
Trích đoạn: Pegasus1001
Thân gửi Bạch Loan và các bạn yêu thơ.
Làm Quen
Tôi người bạn mới vẫn còn ngơ
Góp chút vần thơ với thẩn thờ
Gởi đến chung vui cùng bỡ ngỡ
Mang vào đóng góp mấy vần thơ
Xin ai chấp nhận cùng thương mến
Các bạn xin đừng chớ hững hờ
Tất cả yêu thương cùng luyến nhớ
Chân thành mến thảo tặng bài thơ
Pegasus
Mừng Bạn
Mừng bạn, xin vào chớ ngẩn ngơ !
Chân tình đây mãi vẫn tôn thờ
Hằng mong tiếp đón vài câu chuyện
Vẫn muốn trao đề mấy vận thơ
Viễn xứ đồng hương đừng lạnh nhạt
Tha phương bạn hữu chớ ơ hờ
Người ơi, đất khách buồn xa vắng
Xin cám ơn người đã họa thơ !
BL kính họa
Trích đoạn: bachloan
Hoài Hương
Viễn xứ đông về trắng tuyết bay
Ngóng về quê cũ dạ ai hoài
Thương đồng lúa biếc mơn man gió
Nhớ góc trời xanh bảng lảng mây
Mẹ bước lom khom bên lũy trúc
Em về thấp thoáng dưới nương cây
Còn đâu nắng ấm trời quê mẹ
Nhớ quá đi thôi, lệ chảy dài !
Bạch-Loan
Đọc thơ Bạch Loan nhiều nhưng không có dịp để họa, hôm nay HB mạo muội một chút nghen.
Vọng lữ khách
Quê mình hạ đến nắng hoa bay
Mẹ đợi bên hiên nhắc, trông hoài...
Một đứa con xa miền sương gió
Dõi theo én nhạn khuất chân mây
Năm dài tháng tận không thể đợi
Quảng ngắn đời người, mẹ bỏ đây!
Hởi người lữ khách bao giờ sẽ...
Qùy bên mộ mẹ: chuyện ngắn dài.
HB (niềm riêng)
Trích đoạn: bachloan
Nỗi Nhớ
Khóm cúc vàng mơ gợi nhớ mai
Thu hương phảng phất ngỡ hoa lài
Tha phương lặng lẽ vàng thu đổ
Cố quận xa mờ nhạt khói bay
Vạn dặm bụi đường vương tóc bạc
Nghìn trùng khói sóng phủ xuân phai
Bao giờ đất nước an vui nhỉ
Thu đến mênh mang nỗi nhớ dài
Bạch-Loan
Thân họa bằng
Hoài Mong
Muôn nghìn lưu luyến mộng hôm mai
Gửi đến cùng ai mấy cánh lài
Nhạt nắng lơ phơ ngàn nỗi nhớ
Hương tình lất phất mãi bay bay
Nồng nàn thuở ấy chưa quên lãng
Luyến thắm bây giờ đã nhạt phai
Mộng ước hôm mai xin thỉ thỏ
Hoài mong chóng được vững lâu dài
Pegasus
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2006 02:57:34 bởi Pegasus1001 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: