NỖI LÒNG

Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 31 đến 54 trên tổng số 54 bài trong đề mục
Tác giả Bài
sóng trăng
  • Số bài : 1013
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 25.02.2006
RE: KHI TÌNH YÊU ĐẾN - 13.06.2006 05:31:56
.


Trích đoạn: chialy1904

TƯƠNG TƯ

Nguyễn sa

Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?

Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?

Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi

Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương.

Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa

Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghê thường
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em.



( Trích trong tập thơ Nguyễn Sa - Thi ca Việt Nam chọn lọc - Nhà xuất bản Đồng Nai - Xuất bản năm 2005)


Chialy1904 ơi,

Nhà thơ này tên Nguyên Sa (Nguyên không có dấu ngã).

Nguyên Sa là một nhà thơ tình yêu lãng mạn rất được yêu thích của Văn Học Việt Nam Tự Do.

Các bạn có thể đọc thêm về Nguyên Sa tại đây:



.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 05:41:39 bởi sóng trăng >

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: KHI TÌNH YÊU ĐẾN - 13.06.2006 08:09:20
Cám ơn bạn, sorry, post khuya quá, mệt, mắt hơi bị mờ...hihihi... nên bị nhầm dấu , sẽ chỉnh lại ngay. Ui bài này đã có trên thư viện rùi, mình lại mất công toi,...trước khi post bài mình cũng hay kiểm tra xem có trùng không, nhưng tối qua tự nhiên đọc tác phẩm này thấy hay,( những tác giả khác như Lưu Quang vũ...thì có kiểm tra) riêng tác giả này lại quên tra trên thư viện á....sau khi đánh máy mình cũng cẩn thận dò lại câu chữ của bài thơ, mà tên tác giả đãng trí lại ra thế nhỉ, .. sorry- hihihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 08:32:34 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: KHI TÌNH YÊU ĐẾN - 16.06.2006 23:49:58
HOA TÍM TRONG SÂN

Chinh Ngữ

Bỗng một hôm hoa tím nở đầy sân
Người con gái về qua thôi ngoảnh lại
Hoa tím trông theo
Nỗi buồn rơi vãi
Giọt buồn xưa thương nhớ cuối hiên xưa
Tôi một mình nhặt hoa tím làm thơ
Màu mực tím lặng lờ đau mắt tối
Bướm xa vườn chở hương theo cánh rối
Để trong sân
Tháng chín dỗi hờn. Mưa...
Và trong tôi
Những nụ tím, bây giờ
Run rẩy ướt những chiều mưa bất chợt
Người con gái về qua - không thể biết
Tôi một mình
Nhặt hoa tím
Trong sân...


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/66D68B1571BE41C7B495F440A3460D75.jpg[/image]


Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 05:36:39 bởi diên vỹ >
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: KHI TÌNH YÊU ĐẾN - 17.06.2006 20:52:04
Trời Thành Phố Đầy Sao

Đêm ký túc giấu mình trong cái đói
Ta đưa tay xoa nhẹ nhúm da cừu
Trời thành phố ngoài kia yên ả lắm
Đêm hồn nhiên nhìn ta ưu tư
Vắng tiếng cười cái ngủ lẻn đi chơi
Thôi mặc kệ sách đèn đang chực khóc
Bao tử rỗng suốt một ngày hằn học
Giờ nhảy tan-go cùng tiếng thở dài ...
Bó gối ngồi thừ tính chuyện ngày mai
Thư "viện trợ" cả tháng rồi im bặt
Bếp điện nhàn thân, nồi soong lạnh ngắt
Được tin người yêu chẳng thiết ngó ngàng
Thằng bạn cùng phòng ngủ mớ nói ... ngang :
"Trả tiền tao xài tháng này kẹt quá !"
Nó ngủ mơ sao nói toàn "chuyện lạ"
Tiền mượn mấy hôm hỏi trả nỗi gì ?!
Tia nắng đầu ngày mang nỗi buồn đi
Bầy sẻ non ghé chân thềm cuộc sống
Ta - sinh viên vẫn hồn nhiên mơ mộng...


BÙI THANH TUẤN
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: KHI TÌNH YÊU ĐẾN - 23.06.2006 12:43:20
Dù năm dù tháng

- Hoàng Phủ Ngọc Tường-

Anh hái cành phù dung trắng
Cho em niềm vui cầm tay
Màu hoa như màu ánh nắng
Buổi chiều chợt tím không hay
Nhìn hoa bâng khuâng anh nói
Mới thôi mà đã một ngày.

Ruộng cấy ta mong cơn mưa
Ruộng gặt ta mong ngọn nắng
Chăm lo cánh đồng tình yêu
Anh đếm từng vầng trăng sáng
Thiết tha anh nói cùng trăng
Mới thôi đã tròn một tháng.

Mùa xuân lên đồi cỏ thơm
Mùa hạ nhìn trời mây khói
Mây tím chân cầu tím núi
Đông xa ngày trắng mưa dầm
Nhìn trời ngẩn ngơ anh nói
Mới thôi mà đã một năm.

Sẽ đến một ngày trắng tóc
Nhưng lòng anh vẫn không nguôi
Thời gian sao mà xuẩn ngốc
Mới thôi đã một đời người.

Dù năm dù tháng em ơi
Tim anh chỉ đập một đời
Nhưng trái tim mang vĩnh cửu
Trong từng giọt máu đỏ tươi.


Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 21:59:30 bởi diên vỹ >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: KHI TÌNH YÊU ĐẾN - 26.06.2006 17:26:41
ĐẤT NƯỚC

Nguyễn Đình Thi

Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy

Mùa thu nay khác rồi
Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi
Gió thổi rừng tre phấp phới
Trời thu thay áo mới
Trong biếc nói cười thiết tha!

Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm ngát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng ta
Nước những người chưa bao giờ khuất
Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về!

Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
Những đêm dài hành quân nung nấu
Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.

Từ những năm đau thương chiến đấu
Đã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Đã bật lên những tiếng căm hờn

Bát cơm chan đầy nước mắt
Bay còn giằng khỏi miệng ta
Thằng giặc Tây, thằng chúa đất
Đứa đè cổ, đứa lột da...

Xiềng xích chúng bay không khóa được
Trời đầy chim và đất đầy hoa
Súng đạn chúng bay không bắn được
Lòng dân ta yêu nước thương nhà!

Khói nhà máy cuộn trong sương núi
Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng
Ôm đất nước những người áo vải
Đã đứng lên thành những anh hùng

Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội
Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh
Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh.

Súng nổ rung trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa!


1948
(Trích trong tập thơ Người chiến sĩ )
Nxb Văn nghệ , 1956.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: HƯƠNG SỮA - 26.06.2006 17:29:43
Hương Sữa


Nguyễn Phan Hách

Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ

Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh

Tại mùa thu, tại em hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay

Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Roméo và Juliet
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương

Chỉ mùa thu tròn vẹn nhớ thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của mối tình đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau...


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/3465CE13B94940B096A455CD85E455DF.jpg[/image]


Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 21:53:40 bởi diên vỹ >
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Chia tay - 28.06.2006 22:24:10
Chia tay

(Lưu Quang Vũ)

Cho anh hái một nhành mi xanh biếc
Trong giây phút hai ta tiễn biệt
Nắng rụng vào khoé mắt thoảng bóng mây
Tơ buông tơ hay gió se qua tay
Theo khắp chốn đường anh xa tắp
Một nhành mi thôi làm sao mà gặp
Ở chân trời đang gọi không phân vân
Cây đâm chồi khúc nhạc mùa xuân
Bàn tay vẫy trong nắng nhoà xin chớ tiếc
Đời rất rộng không lo lẻ chiếc
Thôi đưa nhau đừng nhìn theo anh
Nước mắt đừng ướt buổi chiều xanh
Nỗi buồn ấy ai nào biết được
Đối với anh chỉ con đường phía trước
Buồn không cùng nhưng mà phải đi thôi
Cánh chim bay và tàu đã nổi còi.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Nếu đó là tội lỗi - 05.07.2006 23:50:06
Nếu đó là tội lỗi

Lưu Quang Vũ

Một con người không phải chỉ là một cái tên trong hộ khẩu
Một con tốt trong bàn cờ
Một viên gạch một cái đinh
Để treo biển hàng và đặt ghế

Con người chưa được làm người
Bao lệnh cấm đang đè lên thế giới
Cấm yêu thương cấm khát vọng cấm tự do
Bao con chim bị nhốt ở trong tù
Bao giải băng đen che kín mắt

Khi bè bạn gặp nhau có người theo dõi
Thầm thì không dám nói to
Khi những bài thơ anh viết ra
Chỉ một mình anh đọc

Nhưng trước khi có chữ viết
Đã có thơ ca
Như tình yêu thơ đã sinh ra
Không phải vì tiền nhuận bút
Không sợ ngục tù bạo lực
Dù khổ sở dù phiền hà
Thơ không bao giờ câm lặng
Như nhịp đập của trái tim trung thực
Là nhân chứng của anh
Là ngọn lửa trắng trong
Trên lịch sử tối tăm trên tro bụi

“Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi
Bởi giữa thủa bạo tàn ta đã ca ngợi tự do”
Ca ngợi tình yêu giữa thế giới hằn thù
Trước đau khổ của nhân dân thơ đã không tội lỗi

Nếu đó là tội lỗi
Anh hãy nhận về mình như trách nhiệm như niềm vui
Và sống chết cùng người đất nước mến thương ơi.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa - 06.07.2006 22:34:36
Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa


Lưu Quang Vũ

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Xoá nhoà hết những gì em hứa
Mây đen tới trời chẳng còn xanh nữa
Nắng không trong như nắng thủa ban đầu

Cơn mưa rào nối trận mưa ngâu
Xoá cả dấu chân đi về thủa ấy
Gối phai nhạt mùi hương bối rối
Lá trên cành khô tan tác bay

Mưa cướp đi ánh sáng của ngày
Đường chập choạng trăm mối lo khó gỡ
Thức chẳng yên dở dang giấc ngủ
Hạnh phúc con người mong manh mưa sa

Bản nhạc ngày xưa khúc hát ngày xưa
Tuổi thơ ta là nơi hiền hậu nhất
Dẫu đường đời lắm đổi thay khó nhọc
Tựa đầu ta nghe tiếng hát ru nhau

Riêng lòng anh anh không quên đâu
Chỉ sợ trời mưa đổi mùa theo gió
Cây lá với người kia thay đổi cả
Em không còn màu mắt xưa

Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa
Thương vườn cũ gẫy cành và rụng trái
Áo em ướt để anh buồn khóc mãi
Ngày mai chúng mình ra sao em ơi....


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/90294DADF4A0421FBE4F45AA52EE0C4D.gif[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa - 20.07.2006 01:26:44
Di chúc tình yêu


Lưu Quang Vũ


Trên bình nguyên đá và cát bỏng
Nỗi cô quạnh con người dưới nắng
Thịt xương ta là tù ngục của hồn ta
Thân xác hẹp hòi mà ta khao khát bao la
Bầy chim dữ đen ngòm đang chặn lối
Những buồn chán nửa người nửa khói
Những thân cây mệt mỏi
Đang chồm lên như nghiến nát ta rồi

Lại gần đây gần nữa em ơi
Ta tựa vào nhau không sợ hãi
Anh và em, đôi ngực trần trơ trọi
Thách thức tương lai
Thách thức hào sâu thách thức bầu trời
Những cối xay gió và bóng đêm độc ác
Em - vết thương và bàn tay hàn gắn
Là cơn khát khô cũng là suối mát lành
Anh nâng tình yêu làm chiếc mộc làm thanh gươm
Nhận tất cả và chối từ tất cả
Tìm đến, vượt lên, rồi lại tìm đến nữa
Dòng sông lớn luôn băng đi hối hả
Là sự tự do ta tặng cho mình

Lẽ sống và lẽ chết của anh,
Ta đi mãi về nhau tìm mãi bản thân mình
Cuộc chinh phục suốt đời không tới đích
Cuộc chinh phục suốt đời không chiếm lĩnh
Những địa tầng đảo mới những ngôi sao
Thật nhọc nhằn mà cũng sướng vui sao
Ta gửi lại những đỉnh non cao vời nên giá lạnh
Nỗi thất vọng làm gương soi hy vọng
Ta gửi lại tình yêu như ánh sáng hiền hoà
Và chân trời - di chúc của đời ta.

Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Cầu nguyện - 22.07.2006 21:47:16
Cầu nguyện

Lưu Quang Vũ


Lá cơm nguội rơi vàng rãnh nước
Mưa ướt dầm trên gạc võ tan hoang
Đêm nô en
Trời vòi vọi màu hoa huệ trắng

Mưa rửa sạch máu tươi trên đá lạnh
Những bé em nằm ngủ trong mồ
Trên hoang tàn tắm tối các cửa ô
Người kéo về dự lễ
Khăn tang trắng xoá
Toá xoã âm u
Áo dài lễ chập chờn
Những cô gái gầy thơm
Như nến trắng đi trong đêm tối

Vòm nhà thờ cao nghi ngút khói
Tiếng đàn oóc vang trầm
Dàn đồng ca khóc than
Hoa hồng rụng trên bàn như máu úa
Tôi không tin
Lỗ đinh trong tay tượng Chúa
Chúa của tôi ngồi ở bên đường
Ngủ gọc trên nắp hầm trú ẩn
Chúa của tôi bom thiêu cháy xém
Chúa của tôi hát xẩm trên tàu điện
Chúa của tôi bới gạch vụn tìm con
Chúa của tôi đêm nay lang thang
Không cửa không nhà vật vờ đối rét
Tôi lớn lên trong thời bạo ngược
Biết trông đợi gì biết tin tưởng vào đâu

Giêsu
Tình thương không thể ngăn tội ác
Đêm nay kẻ giết người
Ngồi quanh bàn ăn mừng Chúa ra đời
Đêm nay những vĩ nhân nâng cốc
Cò kè mặc cả với nhau

Nói cho các người biết
Tôi không quên gì đâu
Tôi nhớ hết và tôi không tha thứ
Phố nghèo hút gió
Dưới vòm cây run rẩy tối đen
Tôi thì thầm lời cầu nguyện của mình
Sao cho máu đừng chảy nữa
Sao cho người lính trở về
Lũ trẻ ngủ ngon
Cái chết không cắt nang giấc ngủ
Nguyện cho phố tôi
Không ai phải quanh năm túng đói
Không còn ai bị mỏi mòn sỉ nhục
Nguyện cho kẻ ốm mau lành
Nguyện cho người tôi thương không phải khóc
Nguyện cho lòng tôi đừng sợ hãi
Nguyện cho lòng tôi đừng nguội lạnh tình yêu

Người ơi tôi gục xuống tay người
Quỳ dưới chân người
Hãy tha thứ cho tôi
Đã bất lực đã yếu hèn mệt mỏi
Chỉ xin người thức tỉnh
Đừng bị dối lừa đừng rời rã tan hoang

Đêm nô en
Thành phố rú còi báo động
Những dòng người tán loạn
Những giọt mưa trên mặt tôi lạnh buốt
Bầu trời cứ dâng lên cao tít
Và gió thổi bùng lời nguyện ước của tôi.


Noen 1972


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/E1F5031D118C44F59873B3711B8B23F0.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Cầu nguyện - 27.07.2006 01:12:06
Gửi một người bạn gái

Lưu Quang Vũ

Ta lớn lên cửa sổ thay màu
Nghe tiếng chim không thấy mùa nắng nữa
Con thuyền giấy nát nhàu sau trận gió
Thành phố nghèo hơn và cũng buồn hơn

Mưa không mơ hồ mà tàn nhẫn từng cơn
Quyển sách cũ bài thơ nhoè nét chữ
Em đã tin trời xanh ngoài cửa sổ
Trời đen sẫm cửa sập nát vai em

Tưởng hoa hồng là hương của đêm
Hoa đã rụng và em không khóc được
Những câu hỏi ban đầu đơn giản nhất
Ngỡ giải đáp rồi nay vẫn xé lòng em

Trang sách tình yêu có ngôi sao lên
Không giống với cuộc đời thô bạo
Vì ta lầm đường hay vì trời nổi bão
Thương bạn bè ngơ ngác ngóng tin nhau

Ngày xưa anh có hẹn hò đâu
Thư em viết anh chẳng hề đáp lại
Em nông nổi như một dòng suối chảy
Tin bình minh nhưng chỉ gặp sương chiều

Giữa chiến tranh hiểu đời thực hơn nhiều
Rách tan cả những làn sương đẹp phủ
Chỉ còn lại nỗi nhớ buồn trơ núi đá
Điều em tin là nhảm nhí mà thôi

Nơi xa xôi lầy lội mưa dài
Ngôi trường nhỏ một ngọn đèn khuya khuắt
Em có nghĩ về ngôi sao đã mất
Khi mùa hè vẫn trời thẳm như xưa

Đường về em lận đận chuyền tàu trưa
Ga vắng vẻ chỉ có mùi đá khét
Chiếc cốc rơi mọi điều tan vỡ hết
Em có còn mong ước nữa không em ?
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Cầu nguyện - 30.07.2006 00:12:01
Hoa tigôn

Lưu Quang Vũ

(Tặng Giang)

Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say
Nay già lão được chính quyền sủng ái
Lưng còng xuống quên cả lời mình nói
Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng

Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn
Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục
Nay thủ trưởng một văn phòng lớn
Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin

Cô bé tôi yêu giờ đã lấy chồng
Béo tốt càu nhàu tẻ nhạt
Thằng bạn nhỏ cùng vui đùa thủa trước
Cụt hai chân từ mặt trận lê về

Chỉ lũ chim xưa vẫn đập cánh bên hè
Hoa tigôn đẫm nước
Hoa tigôn của TTKH
Bài thơ thời đi học nhớ không em
Bài thơ đắng cay tuy điệu mà buồn
Nay đọc lại chẳng còn rơi nước mắt
Hoa tigôn như trái tim vỡ nát
Chết âm thầm dưới những bước chân quen.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/2FD4C2FD71DF4F2091B7D2D4EE0C14B8.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Lời cuối - 30.07.2006 23:31:04
Lời cuối

Lưu Quang Vũ

"Từ cát bụi sẽ lại về cát bụi"
Màu cỏ xanh ngàn năm
Tia nắng chiều trước biển mênh mông
Anh nắm bàn tay bé nhỏ

Đi cùng nhau trên thành phố
Rồi mai tàn cơn mưa
Ta sẽ trở về
Nơi mình đã sinh ra
Bóng tối trùm lên đất thẳm

Xanh trên đời chốc lát
Mà tình cờ gặp nhau
Vừa ngắn ngủi vừa dài lâu
Lúc tan xuống, lại mỗi người mỗi ngả

Dù sướng vui, dù buồn khổ
Hãy yêu anh
Như hôm nay là ngày cuối cùng
Mỗi hơi thở đều không lặp lại
Một khoảnh khắc trong mắt ta chói lọi
Một đồng hoa

Cả cuộc đời là ở sân ga
Trước chuyến đi vô tận
Cuộc lên đường tối tăm đơn độc
Người ta chết có một mình
Đó là điều buồn nhất
Ở bên nhau, trước khi tàu đến
Ở bên nhau, tấm vé đã nằm trong túi

Ngày đẹp quá, gió trên ghềnh dưới bãi
Muôn lá xanh run rẩy trên cành
Như những cây đàn nhỏ lung linh
Ở bên anh, trọn vẹn bên anh
Để mai tình yêu là hành lý lên đường
Để nếu có linh hồn
Cũng sẽ không giá lạnh
Và nếu chết là mọi điều đều hết
Hơi thở của em
Như ngọn lửa phập phồng
Như sắc cỏ không ngừng xanh trở lại
Nối phút giây ngắn ngủi với vô cùng.




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/1F3BCDAB254A45CFA67F3EBB585B13F6.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mắt của trời xanh - 01.08.2006 19:11:19
Mắt của trời xanh

Lưu Quang Vũ

Tóc của đêm dài mắt của trời xanh
Mắt của phương xa tay của đất nâu lành
Người yêu như lửa và như lụa
Bản nhạc ngày xưa con tàu xứ lạ
Nắng cuối mùa đông hoa chớm thu

Bánh xe lăn bờ biển cát bao la
Con ve xanh mưa rào ướt đẫm
Đôi mắt to nóng bỏng
Nói chi lời tàn nhẫn để anh đau

Ru em bên hồ sâu
Lòng đêm rừng thăm thẳm
Mặt trời chiếc mũ vàng chói sáng
Nghiêng một ngày xuống ngủ ở vai em

Anh muốn làm cánh cửa để em quên
Ngọn gió nhỏ trên trán em kiêu hãnh
Làm cốc nước em cầm trưa nắng gắt
Làm con đường quen thuộc để em qua

Vì em anh viết những bài thơ
Gương mặt ấy không gì thay được cả
Mặc ai rằng tình yêu giờ đã cũ
Như vầng trăng như ngọn thuỷ triều

Anh vẫn dựng ngôi nhà theo quy luật của tình yêu
Chẳng cần những lâu đài lạnh giá
Chỉ tin nơi nào có em đến ở
Chỉ sống bằng hơi thở của em thôi.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà - 03.08.2006 22:37:26
Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà

Lưu Quang Vũ

(Tặng Quỳnh, ngày xưa)

Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà
Như thác trắng vỡ tan như bạc của trời như bước chân của ký ức
Em vuốt nước mưa chảy ròng trên mặt
Ngoảnh đầu nhìn về đâu?

Trong tiệm cà phê, bài hát về một người đàn bà cầm trái táo
Người đàn bà mặc áo xanh đi dưới biển lá vàng
Những người ngồi sau cửa kính nói gì ta chẳng biết
Chỉ thấy họ cười và bình hoa đổ máu run run
Những điếu thuốc những làn khói những vỏ chai rỗng không
Những tờ báo, tấm ảnh cũ, một nửa khuôn mặt trong tấm gương
Một chiếc xe bịt kín đi qua
Năm tháng và tuổi trẻ đi qua
Mắt em buồn hoang vắng

Làm sao anh biết được
Điều ta tìm ẩn hiện nơi đâu
Mỗi con người một vật thể cô đơn
Nhìn rõ nhau qua cửa kính trống trơn
Nhưng không thể nghe nhau không thể nói

Bây giờ anh chỉ còn là một chiếc cốc vỡ, một vết thương
Buổi chiều, những trái cây mùa thu thơm ngát
Em bảo phải cần tìm một lý do để sống
Để gắn bó để lòng mình yên ổn
Thật thế chăng, có thể có không em?

Thuốc người ốm có chữa được người ốm khác?
Bàn tay xanh xao quả táo âm thầm
Con chim sẻ bay vù qua khung cửa vỡ.
Tiếng chuông rung tiếng ngón tay ai gõ
Hãy bình tĩnh, bình tĩnh
Những khuôn mặt những vòng xoáy những đám mây
Sẽ hiểu được sẽ không còn đáng sợ
Chúng ta sẽ chịu được khổ đau sẽ làm việc
Đóng một cái đinh treo một tấm áo
Và yêu nhau dưới một ngọn đèn
Những ngón tay có thật thế chăng em?
Mưa như bước chân những khát vọng vô hình
Trên một biển lá vàng đang nổi gió.


9-1973


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/07A789EE8FE1426996E2EA93AFBF9D1E.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà - 07.08.2006 23:37:38
NƠI ẤY

Lưu Quang Vũ

Ở nơi ấy có đồi mua tím
Có con đư­ờng đất mịn mát chân đi
Ở nơi ấy có một rừng bư­ởi chín
Có người em bé nhỏ ngóng ta về
Tia nắng hạ sáng bừng trên lá cọ
Chim chào mào ăn hạt dẻ mùa thu
Rơm khô ủ những quả hồng chín đỏ
Ngọn gió chiều, hoa nở trắng như­ mư­a.
Ở nơi ấy, suối thành sông mùa lũ
Xuyên qua rừng, ngập ­ớt cả bờ lau
Đèn nhựa trám tinh mơ em nhóm lửa
S­ương mịt mù trước cửa, thấy em đâu
Gư­ơng mặt ấy, nụ cư­ời bên lửa thắm
Quả doi rừng trong nón để phần nhau
Ở nơi ấy vị măng vầu chẳng đắng
Củ sắn lùi ống nứa vẫn thơm lâu
Hoa chẳng sớm và trái không quá muộn
Xuân không nhanh và đông chẳng kéo dài
Mỗi khóm lá một h­ương rừng bí mật
Nắng dong vàng thung lũng tiếng ong bay
Tôi đã đi bao đư­ờng xa tít tắp
Bao mùa đông mùa hạ đã trôi qua
Bao cửa bể, xóm thôn, thành phố rộng
Một vùng quê nơi ấy ngỡ phai nhoà
Nếu em biết những gì tôi đã sống
Những buồn vui tôi đã có trong đời
Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi ven đồi?
Ng­ười ta bảo: Cả em giờ cũng khác
Đã con bồng, con dắt, nhớ chi tôi...
Có sao đâu: trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà - 13.08.2006 18:05:32
Người cùng tôi

Lưu Quang Vũ


Người cùng tôi bên bờ biển bão
Người cùng tôi đầu ngọn gió mùa
Người vỡ rừng mở đất bao la
Bàn tay chai làm ra tất cả
Làng xóm đền đài thành phố
Tháp bút cao điệu múa những cung đàn
Đi chân không người thêu vạn hài cong
Mặc vải nâu người dệt muôn sắc lụa
Không biết chữ người làm ra tục ngữ
Những thuyền to chuông lớn những vườn cây
Người làm nên cuộc đời
Ngàn năm bàn tay trắng
Ăn những thứ nộm rau chát đắng
Mặc áo quần vá víu lem nhem
Lời ngọt ngào người dễ dàng tin
Chuyện không đâu người cũng cười thích thú
Người gối đầu cán gươm nằm ngủ
Người suốt đời trận mạc xa quê
Người đánh bò đi kéo xe thuê
Người đẻ con đàn nheo nhóc
Mụn vải mẩu đinh người đều nhặt nhạnh
Mất nắm rơm cũng cãi vã kêu ca
Nhưng khi cần mang tất cả đem cho
Xẻ áo nhường cơm quên mình cứu bạn

Người mài mực cho Nguyễn Trãi viết Bình Ngô
Người cùng Quang Trung đi đánh giặc
Quang Trung ngồi trên bành voi người cầm giáo xông lên phía trước
Quang Trung lên làm vua người về nhà cày ruộng
Bị lão trương tuần quát nạt cũng run
Nhưng mỗi lần đất nước sắp suy vong
Người đều cứu cỗ xe ra khỏi vực
Đôi khi Người nổi giận
Đôi khi thôi nhưng thật là khủng khiếp
Như gió điên như nước phá tung bờ
Người vung tay cung điện ra tro
Người xô khẽ thế là nhào vua chúa
Người phân xử công minh ít bữa
Chia áo cơm khắp lượt dân nghèo
Rồi lại về cày ruộng chăn trâu
Đơm cá bế con nuôi gà nấu rượu
Như an phận ngù ngờ cam chịu
Mặc những ngài xảo quyệt lăng xăng
Gã Lý Thông nhận đã giết trăn tinh
Trói Thạch Sanh tống giam vào ngục
Người im lặng nhưng người biết hết
Lý Thông kia chỉ là bọ hung thôi

Đất đẫm mồ hôi và máu của người
Ngàn năm bị khinh thường đầy đoạ
Đã hết thời vua quan thời bọn chủ
Lần đầu tiên đất nước thuộc về người

Đất nước tôi ơi
Những dòng sông đã cho tôi gương mặt
Những chân trời đã cho tôi tiếng hát
Đồng bãi cho tôi sức vóc bàn tay
Đồi núi cho tôi những bước đi dài
Hoa và chim đã cho tôi mộng ước
Những trái tim đập dồn trong ngực
Là của người lẽ sống của đời tôi
Tôi cùng người chung lúa chung khoai
Chung cơn bão chung cánh rừng lửa đạn
Chung ca nước dưới đường hào nắng gắt
Chung lá cờ chung ngọn lửa ban mai
Giữa đau thương người đã nắm trong tay
Địa chỉ của Niềm Vui
Những lý do của hy vọng
Dạy tôi biết gieo trồng và cấy gặt
Tôi tìm đời tôi trong số phận người
Tìm lẽ phải nơi trán người bình tĩnh
Hạt muối tôi trong biển người vô tận
Chỉ khổ đau vì đau khổ của người
Chỉ sướng vui trong vui sướng của người thôi.

--------------------------------------------------------------------------------









[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/52003E6D29194A58B7AE73423A0AF72C.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mưa dữ dội trên đường phố trên mái nhà - 21.08.2006 19:43:24
Những vườn dâu đã mất

Lưu Quang Vũ

Con đường em đi
Xuống tàu ra biển trắng
18 năm không về
Quán Nải ngày mưa
Mái chiều khói ướt
cô bé bán hàng xưa
đã con bồng con dắt
lá vườn dâu xanh ngắt
lao xao gọi bóng người

bãi sú cát sa bồi
phải sóng này đã vỗ
đưa Huyền Trân bé nhỏ
theo thuyền về xứ Chiêm?

đất chia cắt ngàn năm
nên lòng người rách xé
anh về bờ sông Nhuệ
đi qua cầu Tế Tiêu
sao lòng cứ thương yêu
khi khắp trời oán giận
em còn nhớ không em
những vườn dâu đã mất
hàm răng xưa cắn chặt
bây giờ cười với ai?

đời loạn lắm đổi thay
trách nhau làm chi nữa
người cùng em thành đôi
bạn quen hay khách lạ
em ở phía bên kia
giữa ta là đạn lửa
dẫu chồng em là kẻ
gieo bom xuống đất này
anh cũng chẳng gọi em
là quân thù cho được

tơ bền may áo đẹp
mẹ vẫn giữ chờ em
bờ đê vẫn dành em
cỏ bông và cỏ mượt
lòng ta nào cách biệt
sao đất trời phân chia

bao giờ em về
Phù Lưu hoa gạo thắm
nong tằm đã mất
sẽ bàng hoàng lá tươi
trên mọi điều thù hận
những vườn dâu còn lại với con người.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: PHỐ TA - 25.08.2006 22:20:17

Phố ta

Lưu Quang Vũ

Phố của ta
Những cây táo nở hoa
Mùa thu đấy
Thân cây dang tróc vỏ
Con đường lát đá
Nghiêng nghiêng trong sương chiều

Năm nay cà chua chín sớm
Trên quầy hàng đỏ hồng
Chị thợ may đi lấy chồng
Chị thợ may goá bụa
Năm nay tôi mặc đồ đen.

Bác đưa thư, có thư ai đấy?
Bác đưa thư kéo chuông
Ti-gôn hoa nhỏ
Rụng đầy trước hiên.

Riêng bác thợ mộc già buồn bã
Thở khói thuốc lên trời
Anh thợ điện trên mái nhà mắc dây
Bà giáo về hưu ngồi dịch sách
Dậy cậu con tiếng Pháp
Suốt ngày chào: bông-dua

Phố của ta
Phố nghèo của ta
Những giọt nước sa
Trên cành thánh thót
Lũ trẻ lên gác thượng
Thổi bay cao bao bong bóng xà phòng.

Em chờ anh trước cổng
Con chim sẻ của anh
Con chim sẻ tóc xù
COn chim sẻ của phố ta
Đừng buồn nữa nhá
Bác thợ mộc nói sai rồi
Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?
Con chim sẻ tóc xù ơi
Bác thợ mộc nói sai rồi.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/71C7163ABBE740BD8E74C94BB9509BAD.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Viết lại một bài thơ Hà Nội - 11.09.2006 00:26:40
Viết lại một bài thơ Hà Nội

Lưu Quang Vũ


Thành phố tiếng cười thành phố nước mắt
Con gió đi về ngõ chợ mùa đông
Những bầy ve suốt mùa hè kêu khát
Những quả bóng màu bay mất
Những mặt hồ vụt mở giữa trưa xanh
Cái thành phố lam lũ mà chải chuốt
Cứng cỏi mà đau xót
Hay nhớ và hay quên
Nơi năm đói người kéo về nằm chết
Nơi những Giáng Kiều gặp gỡ Tú Uyên

Nơi tôi vào đời cùng với cuộc chiến tranh
Những năm khó khăn
Hè phố đầy hầm tường đầy khẩu hiệu
Quần áo và mặt người màu cỏ héo
Thiếu ăn thiếu mặc thiếu nhà
Người đợi tàu ngủ chật sân ga
Trẻ con thiếu nơi học hành dạy dỗ
Các cô gái trở nên suồng sã
Những năm già trước tuổi
Những năm thương Hà Nội trăm lần hơn

Ngày ấy mắt còn trong trẻo trước tai ương
Em còn trẻ chúng mình sôi nổi lắm
Thích gặp nhau giữa đám đông bè bạn
Yêu em nhiều mà cứ cố quên đi
Tưởng như thế mới là người cứng rắn

Hôm nay từ mặt trận
Tôi trở về thành phố tuổi thơ
Trời trong veo dưới những vũng nước mưa
Người trên phố xếp hàng dài mua củi
Nghe loáng thoáng bên tai vài câu nói
Thấy bao mối lo bao việc nặng phải làm
Tôi nhớ quả đồi khét lẹt khói bom
Gian hầm nóng thiêu dưới đất
Máu ướt đẫm bàn tay khi tôi nâng xác bạn
Anh ấy chết cho Hà Nội của tôi
Cho mỗi ngôi nhà cho mỗi niềm vui
Các anh không về chúng ta còn lại
Thật vô cùng tội lỗi
Nếu ta thiếu lòng dũng cảm lớn lao
Dũng cảm trước quân thù dũng cảm với nhau
Để biến ước mơ thành sự thật
Vết thương thành tiếng hát
Mọi người thành anh em
Người ta không thể sống bằng niềm tin đẹp
Bằng áp phích trên tường bằng những lời đanh thép
Phải mang cho mọi người áo mặc cơm ăn
Phải có nhà trường cửa sổ trời xanh
Những bàn tay dám làm những tấm lòng dám thật
Cuộc đời chẳng dừng chân một phút
Những điều hôm qua tưởng tuyệt vời tốt đẹp
Đến nay thành không đủ nữa rồi
Những người tốt tự bằng lòng với hôm nay
Mai sẽ là kẻ xấu

Thành phố lớn lao bí mật tựa cuộc đời
Tốt đẹp mà dang dở
Tôi dâng trọn đời tôi còn chưa đủ
Không đắn đo tôi gửi hết niềm tin
Hà Nội một công trường ngổn ngang
Hà Nội bàn tay cô gái dệt
Vầng trán cụ giá nhăn nheo dĩ vãng
Những ngọn đèn đọc sách thâu đêm
Những quán cà phê ngon
Những bức tranh sơn dầu đầy nắng
Hà Nội trái tim của những cuộc chiến đấu ở Đông Dương
Những cửa gương hy vọng
Trên chông gai trên ngói nát
Nhà mới sẽ cao lên
Sẽ có mái hồng sẽ có tổ chim
Nụ cười mới cơn mưa rào cũng mới
Anh vẫn như ngày mười bảy tuổi
Ngực bồn chồn ước ao
Như chưa hề có chuyện khổ đau
Đêm nay đi bên nhau tới sáng
Mặt trời từ vực sâu đen thẳm
Từ biển đêm trằn trọc
Sáng dần lên trên những ngón tay em.
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (II) - 27.09.2006 20:47:48
Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (II)

Lưu Quang Vũ

Mái nhà nâu nhấp nhô
Trong khói mờ ẩn hiện
Cây bàng cao lá tím
Ướt nhoà sương ngã ba.

Nhìn nhau không thể xa
Đèn mùa đông vụt tắt
Màu áo em đỏ rực
Cháy sau vòm cửa đêm
Giờ anh như con thuyền
Bốn bề lên sóng vỗ
Xô dạt về tựa ngủ
Trên rộng dài bến em
Em chiếm hết anh rồi
Những cánh đồng trắng xoá
Những ngả đường đói lả
Và giấc mơ sau cùng
Anh dâng em tất cả
Đây chùm hoa cúc nhỏ
Rụng cánh xuống vai trần
Anh ngập tràn lòng em
Những màu và những tiếng.

Trời xanh và cánh rộng
Anh hôn từng ngón tay
Anh hôn làn tóc xoã
Trên trán buồn âm u
Anh hôn lên đôi mắt
Môi chạm vào bao la
Ôm em trong vạt áo
Như hoa hồng ngày xưa
Thôi mắt đừng xót xa
Nỗi buồn thời quá khứ
Từ nay anh sẽ thở
Trong mối tình của em.
Lưu lạc giữa hoàng hôn
Đồng mưa và cỏ lạnh
Nghẹn ngào thương nhớ em
Dưới một trời bom đạn.

Đường anh xa vắng lắm
Lòng em có đến cùng
Áo bay về mênh mông
Chập chờn trên gác tối
Ngọn lửa nhỏ cô đơn
Đang nghĩ gì phương ấy?
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: MẸ - 18.11.2006 07:19:30
MẸ

Đỗ Trung Quân

"Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ"

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới !

1986
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2006 07:21:30 bởi chialy1904 >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

Thay đổi trang: < 12 | Trang 2 của 2 trang, bài viết từ 31 đến 54 trên tổng số 54 bài trong đề mục