Ấm nồng
Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 52 trên tổng số 52 bài trong đề mục
chialy1904 13.08.2006 17:56:37 (permalink)
Ngã tư tháng Chạp

Lưu Quang Vũ

Ngã tư mưa
Oà lên vai gương mặt đẹp
Nhà cửa như quần áo rách
Xích lô lầm lũi lên cầu

Bà già bán thông phong bóng đèn
Ca thán về thời buổi khó
Người ta đánh một thằng ăn cắp
Mặt trẻ ranh gian giảo
Máu chảy ròng xuống vai

Ai nói oang oang
Những tin chiến sự
Ai cười lên ha hả
Riễu một người ngã xe

Tôi mua hào thuốc lá
Ngồi hút mà buồn thiu
Em yêu hay không yêu
Quan trọng gì mà phải khổ

Thôi chẳng chờ mong nữa
Chẳng đua chen với cuộc đời này
Xin chối từ cái bàn tiệc đắng cay
Lòng tốt ai cần đến
Thơ không đâu dùng
Anh như thằng bờm
Chẳng thiết trâu bò chẳng thiết lim
Chỉ nhận nắm xôi cười ngặt nghẽo

Muốn lên tàu đi đâu thật xa
Nhưng nhà ga đã sụp
Ngã tư mưa nhớ em
Vừa thương vừa trách giận
Sao chân em dẫm đạp
Lên những gì tôi yêu.

1972
#46
    chialy1904 21.08.2006 19:39:31 (permalink)
    Những ngày chưa có em

    Lưu Quang Vũ

    Những ngày chưa có em
    Anh như suối lang thang trong núi
    Chưa từng biết trung du chua có bến có thuyền

    Những ngày chưa có em
    Anh như một toa tầu bỏ vắng
    Rất nhiều gió thổi qua cửa lạnh
    Nhưng thiếu lửa thiếu tiếng còi không biết lối về ga

    Cậu bé con đôi mắt thơ ngây
    Đã đánh mất kho vàng và tiếng hát
    Anh bỏ hồ trong, bỏ vườn cây mát
    Đi tìm chân trời nhưng chỉ thấy cô đơn
    Mưa trên đường xa mưa trên cửa sổ tâm hồn

    Ôi tuổi thanh xuân trôi qua bằng những đêm trăn trở
    Sách vở và cha anh không giải được cho mình
    Anh trở thành đứa trẻ hư thân
    Không chịu vâng lời không chịu ngủ
    Chẳng lời ru nào làm anh yên lòng cả
    Anh nghi ngờ đến cả giọt sương rơi

    Bỗng một ngày em tới em ơi
    Anh như gặp biển khơi gặp nhà ga bóng mát
    Anh thấy chân trời tuổi thơ bát ngát
    Em dậy anh nhìn cái thật cảu đời
    Hiểu bao điều lòng anh vẫn non tươi
    Chẳng còn là đám mấy rách rưới
    Từ nay có nhau từ nay không còn bóng tối

    Em trả lại cho anh hơi thỏ dáng hình
    Mang niềm tin thầm lặng của bình minh
    Em giải thoát cho anh khỏi nỗi cô đơn lầm lỗi
    Anh trẻ lại, đời chẳng còn rắc rối
    Trước câu trả lời đơn giản: hãy yêu thương

    Em dậy anh biết mơ ước biết tin
    Bạn bè trẻ con đất đai mùa gặt
    Gạt khổ đau bàn tay em gieo hạt
    Xoá lo âu hy vọng lai căng buồm
    Trước tình em đáng lẽ phải lặng yên
    Như biển cả vỗ bên mình Tổ quốc
    Mãi tóc em là xứ sở của anh
    Mãi tóc đen như một nỗi kinh hoàng
    Phủ xuống hồn anh hoang dại mà ấm áp
    Em đã tới diệu kì như âm nhạc
    Đất mênh mông chuyển gió tới chân trời.

    Trăng mọc rồi đêm rộng quá em ơi.
    #47
      chialy1904 25.08.2006 23:25:55 (permalink)
      Quả dưa vàng

      Lưu Quang Vũ

      Chúng ta ăn một quả dưa vàng
      Vào lúc bốn giờ chiều
      Nở bàng hoàng hoa tím khắp đường đi

      Trong xưởng hoạ ngổn ngang dao và bút đầy sơn
      Chúng ta ăn quả dưa tròn chín rực
      Em đánh đổ một ống màu xuống đất
      Trái dưa thơm nứt vỡ nước chảy ròng

      Tiếng kèn đồng tiếng trống vang vang
      Đội nhạc binh qua phố
      Con gà đất gáy ngoài cửa sổ
      Trời loé ngời cửa kính những chùm hoa

      Những bưu ảnh màu bán ở sân ga
      Những viên kẹo bọc giấy hồng giấy đỏ
      Em nâng trên bàn tay
      Quả địa cẩu bé nhỏ
      Xanh là đất liền vàng là biển cả
      Đỏ âu lẫn với tương lành
      Những khung tranh những giá vẽ ngổn ngang
      Phố ầm ĩ tiếng trẻ đùa đập bóng
      Mùa hạ đầu tiên chiến tranh chấm dứt
      Bụi trắng đường, lộng gió mặt hồ xa

      Sọc dưa xanh- những tín hiệu mùa hè
      Trong mắt em bối rối
      Sao bao nhiêu đắng cay buồn tủi
      Trái dưa vàng thơm ngọt đến ngây thơ
      Trái dưa vàng đơn giản thế thôi ư
      Như hạnh phúc, tình yêu, như cuộc sống.
      #48
        chialy1904 25.08.2006 23:52:49 (permalink)
        Quán cà phê ngoại ô

        Lưu Quang Vũ


        Quán cà phê ngoại ô
        Căn nhà gỗ bộ ghế bàn thấp nhỏ
        Mảnh vườn tối với những pho tượng cổ
        Bức sơn dầu đã cũ
        Nắng chiều phố vắng ven sông
        Ông chủ quán gầy bạc phếch chiếc quần nhung
        Cô con gái mắt đen dài ngơ ngác
        Cái máy hát ở góc phòng khẽ hát
        Phơ răng xoa Hác đy
        Cô danh ca người Pháp giọng trầm khàn
        Cháy trên lò tí tách ngọn lửa xanh
        Khi mưa đổ bất thần ngoài cửa sổ
        Mười bảy tuổi chúng ta thường tới đó
        Nói rất nhiều về những cửa biển xa
        Cái tuổi trẻ ồn ào mà cay cực của ta
        Trước ngưỡng cửa cuộc đời mênh mông khu rừng tối
        Vừa quyến rũ vừa phập phồng lo ngại
        Như anh điên trước quán tóc bù xù
        Cứ mỉm cười bí hiểm dõi nhìn ta

        Nay một mình trở lại ngoại ô mưa
        Lụp xụp quán cà phê ngày cũ
        Chiến tranh mãi bạn đã nằm dưới mộ
        Em nơi nào trong tít tắp chia xa
        Ông chủ quán đã già
        Mặt vàng vọt và tay xương run rẩy
        Cô con gái vẫn ngồi trong bóng tối
        Đã có chồng và tay đã xấu nhiều đi
        Chiếc máy hát rè rè
        Bài hát cũ nghẹn không thành tiếng được
        Cô danh ca nghe nói giờ đã chết
        Và bức tranh màu nắng đã phai sơn
        Anh đã đi dằng dặc những ngả đường
        Những rừng tối mịt mù muỗi độc
        Điều anh có không giúp gì ai được
        Gương mặt em chỉ còn là kỷ niệm
        Mối tình xưa anh cũng đã quên rồi

        Quán cà phê chạng vạng khói bay
        Mùi khói cũ cay xè con mắt
        Ngồi quanh bàn giờ bao người lạ khác
        Cãi ồn ào những chuyện làm ăn
        Chỉ anh điên vẫn đứng sững ngoài đường
        Thân tiều tuỵ ôm mặt cười lặng lẽ.

        1972
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2006 23:56:34 bởi chialy1904 >
        #49
          chialy1904 11.09.2006 01:36:40 (permalink)
          Vườn trong phố

          Lưu Quang Vũ

          Trong thành phố có một vườn cây mát
          Trong triệu người có em của ta
          Buổi trưa nắng bầy ong đi kiếm mật
          Vào vườn rồi ong chẳng nhớ lối ra

          Vườn em là nơi đọng gió trời xa
          Hoa tím chim kêu bàng thưa lá nắng
          Con nhện đi về giăng tơ trắng
          Trái tròn căng mập nhựa sinh sôi

          Nơi ban mai cỏ ướt sương rơi
          Một hạt nhỏ mơ hồ trên má
          Hơi lạnh nào ngón tay cầm se giá
          Suốt cuộc đời cũng chẳng hiểu vì sao

          Nơi đêm khuya vọng lại tiếng còi tàu
          Bỗng nhớ xa xôi những miền đất nước
          Nơi bài hát lên đường ta hẹn ước
          Nơi góc vườn ta để quên chùm hoa

          Nơi vòm lá rì rào xao động cơn mưa
          Quả ngọt chín khi mùa ve lại đến
          Những chân trời màu hồng những chân trời màu tím
          Những ngôi sao bàng bạc cả hoàng hôn

          Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm
          Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc
          Se sẽ chứ không cánh buồm bay mất
          Qua dịu dàng ẩm ướt của làn môi

          Dưa hấu bổ ra thơm suốt ngày dài
          Em cũng mát lành như trái cây mùa hạ
          Nước da nâu và nụ cười bỡ ngỡ
          Em như cầu vồng bảy sắc hiện sau mưa

          Đến bây giờ đánh giặc anh đi xa
          Nhìn lại mảnh vườn xưa thấy hẹp
          Biết bao điều anh còn chưa nói được
          Rối rít trong lòng một nỗi em em

          Rừng rậm đèo cao anh đã vượt lên
          Theo tiếng gọi con tàu ngày bé dại
          Vườn không níu được bước chân trở lại
          Nhưng lá còn che mát suốt đường anh

          Mảnh vườn em vẫn là mảnh vườn xanh
          Nơi ban đầu lòng ta ươm tổ mật
          Nơi ta hái những chùm thơ thứ nhất
          Nơi thu sang mây trắng vẫn bay về.

          1967
          #50
            chialy1904 27.09.2006 20:50:49 (permalink)
            Thơ tình viết về một người đàn bà không có tên (III)

            Lưu Quang Vũ


            Người đàn bà mặc áo mưa xám
            Đội mũ nồi đàn ông
            Đi lang thang các thành phố
            Những bờ bể chênh vênh kè đá
            Những nhịp cầu những cửa kính mù sương.

            Người đàn bà không tên
            Đi suốt tuổi thơ tôi trống trải
            Đêm tối đen chiều hoang buồn tủi
            Người đàn bá ấy đến bên tôi
            Mắt mênh mông lặng lẽ ngón tay gầy
            Giọt mưa lạnh chảy dài trên má
            Ngọn đèn vàng ô kính vỡ
            Con ngựa gầy phiêu bạt thảo nguyên xa
            Tôi lớn lên trong ngọn gió nhà ga
            Ngọn gió dữ của rừng già khắc nghiệt
            Bao giấc mộng gió đuổi vào dĩ vãng
            Chỉ thổi bùng nỗi nhớ về em
            Bao lưỡi lê đỏ sẫm máu hoàng hôn
            Tường gạch đổ những tờ lịch nát
            Tôi bôi xoá rất nhiều thề ước đẹp
            Rieng với em tôi chẳng phản bao giờ.

            Người đàn bà chơ vơ
            Đi vòng quanh chiếc đĩa hát khổng lồ
            Trong bản nhạc đợi chờ của Gríc
            Gương mặt đẹp chập chờn sau lọ mực
            Khi âm thầm tôi viết những dòng thơ
            Những dòng thơ giằng xé dày vò
            Là mây trắng của một đời cay cực
            Vượt lên trên những mái nhà chật hẹp
            Em em là mây trắng của đời tôi
            Em ở đâu? bao năm tháng qua rồi
            Người ta bảo rằng em đã chết
            Người ta bảo quên đi đừng phí sức
            Hãy chấp nhận những vách tường có sẵn
            Em làm gì có thật mà mong.
            Người đàn bà đội mũ nồi đàn ông
            Áo mưa xám lang thang thành phố lạ
            Những ngọn lửa mong manh kè đá
            Những nhịp cầu những cửa kính mù sương
            Tôi làm sao có thể nguôi yên
            Khi biết ở nơi nào em vẫn sống
            Em sẽ đến như ngày rồi sẽ nắng
            Tôi sống bằng khoảng rộng ở nơi em.
            #51
              chialy1904 18.11.2006 07:17:02 (permalink)
              Khúc mưa

              (Đỗ Trung Quân, Việt Nam)


              Tháng sáu
              Mưa
              Giá trời đừng mưa
              anh đừng nhớ
              Trời không mưa và anh không nhớ
              anh còn biết làm gì?...
              Em như hạt mưa trên phố xưa
              Nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ
              Kỷ niệm như rêu...
              Giẫm vào anh trượt ngã
              tình xưa xa lắm rồi...
              Giá trời đừng mưa
              anh chẳng cần xuống phố
              Hoa cúc vàng nhà ai
              thả chừng chùm
              Hoài nhớ
              áo em vàng...
              Tháng sáu...
              Trời buồn...
              Lũ chim sẻ hiên nhà đi mất
              Như em...
              Như em...

              #52
                Thay đổi trang: << < 4 | Trang 4 của 4 trang, bài viết từ 46 đến 52 trên tổng số 52 bài trong đề mục
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9