Tình xưa

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 138 bài trong đề mục
Tác giả Bài
chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: CHÚT TÌNH ĐẦU - 17.06.2006 00:15:59
CHÚT TÌNH ĐẦU


Đỗ Trung Quân


Những chiếc giỏ xe chở đầy
hoa phượng
em chở mùa hè của tôi đi đâu
Chùm phượng vĩ em cầm là
tuổi tôi mười tám
thuở chẳng ai hay thầm lặng-
mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì
chỉ một cơn mưa bay bay ngoài
cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc
ngủ mê
là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
giữa giờ chơi mang đến lại
mang về
Mối tình đầu của tôi là anh
chàng tội nghiệp
mùa hạ leo cổng trường khắc
nỗi nhớ vào cây
người con gái mùa sao biết
có còn gặp lại
ngày khai trừơng áo lụa gió thu bay...
Mối tình đầu của tôi có gì
chỉ một cây đàn nhỏ
rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
ai cũng hiểu - chỉ một người không hiểu
nên có một gã khờ
ngọng nghịu mãi....thành câm
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy
hoa phượng
En chở mùa hè đi qua, còn tôi
đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/C64DE067104A466C971E1BE34CC720C2.jpg[/image]


Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 05:09:10 bởi diên vỹ >
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: HÀ NỘI TRONG TÔI - 17.06.2006 21:38:20
Hà nội trong tôi

Hà Nội
Tuổi thơ tôi
Diệu huyền như những câu chuyện cổ
Nắng thu vàng
nhấp nhô mái phố
Những con đường lá xanh như mơ
Hà Nội
Là mẹ tôi ôm ấp cả tuổi thơ
Chắt chiu cho tôi từng niềm vui nhỏ bé
Vườn Bách Thảo
Búp đa vàng
Tiếng ve kêu
Những chiều đi đổ dế
Mỗi góc vườn giấu bao niềm vui
Yêu đến xao lòng phố nhỏ của tôi
Chiếc là vàng rơi
Màu hoa vàng da diết
Tình yêu ấy chỉ có lòng tôi biết
Khi đi xa, trở về
Phố nhỏ lại êm đềm say đắm hát tôi nghe
Xao động hàng cây
Cánh bằng lăng tím ngát
Ðể lòng tôi cứ ngân nga câu hát
"Hà Nội ơi!"
đến tha thiết, nghẹn ngào...


Nguyễn Thị Thanh Hảo


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/AD1F172FF1FE43338426D3FA76D8AD25.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: HÀ NỘI TRONG TÔI - 23.06.2006 13:08:11
Phố buồn

Ngô Văn Phú

Em có nhớ góc phố buồn u tối
Ta thường qua, lặng lẽ bước thâm trầm
Nhạc dang dở, than nỗi đời rắc rối
Không gian thầm dâng nhẹ hương hoàng lan

Yêu đến đỗi. Lòng cũng buồn đến đỗi
Nói hoài rồi. Cần lắm, phút lặng im
Hơi thở nhẹ lẫn mùi hoa bối rối
Dáng em đi tóc xoã phủ vai mềm

Phố u tối. Tình yêu không lối thoát
Lòng chơi vơi theo chiếc lá thu buông
Đêm Hà Nội. Hai người. Hai cái bóng
Nhạc tắt rồi, giai điệu vẫn còn vương

Anh đếm được những bước chân quanh quẩn
đang dấn vào những lối hẹp mê cung
Phố u tối. Những nỗi buồn thăm thẳm
cắm đinh sâu vào ván - gỗ - đời - mình


Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 21:30:07 bởi diên vỹ >
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: HÀ NỘI TRONG TÔI - 26.06.2006 17:57:23
HOA SỮA

Thái Thăng Long

Hoa sữa trinh bạch thơm trong đêm
Đêm mùa thu mênh mang
Không cầm lòng được nữa
Ta bỗng nhớ
Hà Nội và tuổi thơ của ta
Hà Nội để tình yêu đi xa
Hà Nội để một hồn thơ ngơ ngác
Hà Nội để một đời yên lặng
Ngắm tình yêu ô cửa sổ đêm đêm
Hoa sữa mùa thu

Cô liêu hiên thềm
Cô liêu tiếng chuông chùa tịch mịch
Cô liêu chiếc lá thu tiền kiếp
Cô liêu đời em
Đời anh...
Hoa sữa mùa thu ta không cầm lòng được nữa
Thứ hương thơm day dứt một đời người
Hoa sữa mùa thu ta không cầm lòng được nữa...
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Lời cuối - 28.06.2006 23:00:54
Lời cuối

Lưu Quang Vũ

"Từ cát bụi sẽ lại về cát bụi"
Màu cỏ xanh ngàn năm
Tia nắng chiều trước biển mênh mông
Anh nắm bàn tay bé nhỏ

Đi cùng nhau trên thành phố
Rồi mai tàn cơn mưa
Ta sẽ trở về
Nơi mình đã sinh ra
Bóng tối trùm lên đất thẳm

Xanh trên đời chốc lát
Mà tình cờ gặp nhau
Vừa ngắn ngủi vừa dài lâu
Lúc tan xuống, lại mỗi người mỗi ngả

Dù sướng vui, dù buồn khổ
Hãy yêu anh
Như hôm nay là ngày cuối cùng
Mỗi hơi thở đều không lặp lại
Một khoảnh khắc trong mắt ta chói lọi
Một đồng hoa

Cả cuộc đời là ở sân ga
Trước chuyến đi vô tận
Cuộc lên đường tối tăm đơn độc
Người ta chết có một mình
Đó là điều buồn nhất
Ở bên nhau, trước khi tàu đến
Ở bên nhau, tấm vé đã nằm trong túi

Ngày đẹp quá, gió trên ghềnh dưới bãi
Muôn lá xanh run rẩy trên cành
Như những cây đàn nhỏ lung linh
Ở bên anh, trọn vẹn bên anh
Để mai tình yêu là hành lý lên đường
Để nếu có linh hồn
Cũng sẽ không giá lạnh
Và nếu chết là mọi điều đều hết
Hơi thở của em
Như ngọn lửa phập phồng
Như sắc cỏ không ngừng xanh trở lại
Nối phút giây ngắn ngủi với vô cùng.




[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/050115C550C7426490AF3FA5DC54C17A.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE:Nửa đêm nỗi nhớ - 05.07.2006 23:46:28
Nửa đêm nỗi nhớ

Lưu Quang vũ

Em kỳ lạ làm sao, tôi vừa yêu vừa sợ
Đã tránh đi vẫn muốn tìm gặp nữa
Quá xa xôi em lại quá gần
Lúc kiêu ngạo lúc như cô gái nhỏ
Xách đôi guốc mòn trong khu rừng lạ
Nhiều bùn lầy và đom đóm ma
Tôi thương em thương đến xót xa
Em quá hiểu tôi, tôi e ngại
Khao khát của em không phải của người con gái
Không có ở người con trai
Nỗi buồn riêng trong cây
Chỉ có mình em biết
Suốt đời không ngủ được
Là ngọn gió heo may
Trời rộng của anh ơi
Biết em xa thẳm thế
Vẫn muốn bồng trên tay

Nơi đảo xa chỉ nước với trời
Nơi cát vắng em đi bao ngả gió
Nửa đêm nỗi nhớ
Đập cửa gọi thành tên
Lần đầu tiên tôi nghĩ trọn về em
Chẳng biết giấu lòng mình
Anh trẻ dại anh có bao tính xấu
Trước mặt em anh cứ huyên thuyên
Đỏ mặt sợ mình lố bịch
Có ích gì đâu có cách nào cứu vãn
Người đã lên đường, tàu đã đi xa
Anh chỉ là ngọn lửa ở thềm ga
Sao cứ đêm ngày khao khát
Nghĩ về em không một phút nào yên
Ngoài kia mưa trong nằng sáng bừng lên
Như những nắm hoa ai ném vào cửa kính
Dẫy phố xám hết nằm trong gió lạnh
Em đi xa em trở lại rồi
Anh vẫn rụt rè không dám nói
Chẳng lẽ em chưa biết hay sao
Em lấy nụ cười giấu nỗi lo âu
Che yếu mềm bằng lời giễu cợt
Em gượng bông đùa mà anh muối xát
Ước chi còn tất cả để trao em
Mơ ước, tình yêu, nỗi vui sướng đầu tiên
Gửi em hết, em đừng đi vắng nữa
Nằng mong manh, cành xoan cao bỡ ngỡ
Những dòng thơ anh viết đã vui hơn
Ta sẽ ra ngoại thành xem rau cải lên non
Em trẻ đẹp như ngày ta mới gặp
Anh lại có sự tươi bền của đất
Nói với thời gian bằng sắc cỏ xanh rờn.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/00B1112158724FF2BC3A626755C9B06B.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Để sống nơi đây - 06.07.2006 22:39:46

Để sống nơi đây

Lưu Quang Vũ


Để sống nơi đây
Vì em và vì ngọn lửa
Để sống nơi đây
Giữa mong manh hỗn loạn rối bời
Khi con người không làm chủ không gian
thời gian và bản thân mình
Lòng náo động những gào kêu không tiếng
Trước vẻ tàn nhẫn và dịu hiền của sự vật
Ta khước từ cuộc sống để càng yêu mến nó
Ít ỏi nhưng cũng là quá nhiều
Một đời sống
Như một cuộc phiêu liêu không cùng
Và hạnh phúc chính là can đảm
Chỉ có được khi ta tìm kiếm nó
Hiểu nó chinh phục nó
Để sống nơi đây
Đêm tối, biển cả, múi muối, những ngôi sao
Tiếng rì rào của lá cây của lúa
Ngọn gió bình yên, dòng nước dịu dàng
Gỗ, đá, thuỷ tinh, những đường xá thân quen
Cuộc đời gần gũi với tôi đến thế, giống tôi đến thế
Tôi đã sung sướng và sẽ còn sung sướng
Hãy yêu và đừng chờ đợi gì ở mùa hè
Ở những con ong ở những bông hoa
Ở sự vô tư của mặt trời…

Đáng lẽ nói: sống, chúng ta nói: trông thấy mặt trời
Có những con vờ sinh ra và chết đi trong bóng tối
Còn chúng ta, ta đã biết mặt trời
Cả cái bóng của chúng ta đổ xuống
Cả nỗi khổ đang thất vọng của ta
Cũng là dấu hiệu của mặt trời
Không còn bị giam hãm bởi những bận tam không đáng
Là bận tâm của con người
Hãy làm việc yêu thương hãy sống
Đó là ý nghĩa của cuộc sống
Ta đi tìm đời ta trong cuộc đời bao kẻ khác.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/EC0945BDC49C450AAA40B4056968ED8B.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Để sống nơi đây - 20.07.2006 01:21:49
Bài hát ấy vẫn còn là dang dở


Lưu Quang Vũ

Nắng đã tắt dần trên lá im
Chiều đã xẫm màu xanh trong mắt tối
Đường đã hết trước biển cao với vợi
Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn
Gió đã dừng nơi cuối chót không gian
Mưa đã tạnh ở trong lòng đất thẳm
Người đã sống hết tận cùng năm tháng
Sau vô biên sẽ chỉ có vô biên
Anh vẫn chưa nói được cùng em
Bài hát ấy vẫn còn là dang dở
Chưa hiểu được mùi thơm của lá
Chưa nghe xong tiếng hót của chim rừng
Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương
Ôi nếu phải tan thành bụi cát
Thành hư vô, không khí trời, không ánh sáng
Chỉ rỗng không câm lặng vô hình
Sẽ ở đâu bàt hát ấy của anh
Gương mặt của hôm nay ơi, em của những ngày đang sống
Không thể ôm cả bầu trời lồng lộng
Những có thể cầm một chùm quả trên tay
Có thể trồng thêm một bóng mát cho ngày
Không tới được một vì sao xa lắc
Nhưng có thể đến trong mùa cấy gặt
Làm thuyền trên sông làm lúa trên đồng
Làm ngọn lửa hồng làm tấm gương trong
Và nhận hết niềm vui trên cõi sống
Mũi kim nhỏ mà chiều mau tắt nắng
Có sao đâu: áo đẹp đã xong rồi
Phút cuối cùng tay vẫn ở trong tay
Ta đã có những ngày vui sướng nhất
Đã uống cả men nồng và rượu chát
Đã đi qua cùng tận của con đường
Sau vô biên dẫu chỉ có vô biên
Buồm đã tới và lúa đồng đã gặt.

Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Để sống nơi đây - 22.07.2006 21:39:05
Đêm đông chí uống rượu với bác Lâm và bác Khánh nói về những cuộc chia tay thời loạn

Lưu Quang Vũ

Nhang tàn lả tả rơi lưng cốc
Nhà lạnh trần cao ngọn nến gầy
Chăn rách chiếu manh quần áo lạ
Chuyện dài đêm vắng rượu buồn say

Gió hú ầm ào qua gạch vỡ
Người chết vùi thân dưới hố bom
Kẻ sống vật vờ không chốn ở
Lang thang trẻ ốm ngủ bên đường

Cơ sự làm sao đến nỗi này
Mông lung không đoán được ngày mai
Máu chảy thành sông thây chất núi
Bè bạn tan hoang mình rã rời

Thơ Khánh buồn như lòng đất nước
Thơ hay đời loạn chẳng đâu dùng
Vườn cũ cây tàn chim chết cả
Người chơi đàn nguyệt có còn không

Mọi chuyện thiêng liêng thành nhảm nhí
Khắp nơi trí trá lọc lừa nhau
Nước Pháp khôn ngoan nước Nhật giàu
Nước Mỹ lắm bom mà cực ác
Nước Nga hiềm khích với nước Tàu
Nước Việt đói nghèo thân cơ cực
Đất hẹp trụi trần vạn khổ đau

Tối đen thành phố đêm lưu lạc
Máy bay giặc rít ở trên đầu
Ba thằng da vàng ngồi uống rượu
Mặt buồn như sỏi dưới hang sâu

Chúng mình không có bom nguyên tử
Chỉ có thuốc lào hút với nhau
Thương nhà thương nước thương cho bạn
Không khóc mà sao cổ nghẹn ngào

Thôi nhé mai này tiễn Khánh đi
Đường xa bom phá tàu không về
Lênh đênh ai hát ngoài song cửa
Bài ca thanh bình đêm cũ
“Hoa lá quên giờ tàn
Mây trắng bay tìm đàn”
Ngày xưa yên ấm quá
Trẻ hát đồng dao trên phố
Con trai xách điếu đi cày
Con gái quang liềm gặt lúa
Bao giờ hết loạn người ơi
Cạn cùng nhau chén nữa
Tàn canh là xa xôi
Lòng như vầng trăng nhọn
Chém giữa trời không nguôi.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/DA9AE03FA83441D8AEB27BC1D954D2B5.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Gửi em và con - 27.07.2006 01:00:55
Gửi em và con

Lưu Quang Vũ

Lần đầu tiên nghe con trở đạp
Em quặn lòng nhưng náo nức yêu thương
Tháng thứ tám mang thai em mệt
Da xanh gầy đôi mắt cũng to hơn

Từ nay trong em có hai trái tim
Tim của mẹ đập dồn mong đợi
Trái tim con mong manh êm ái
Anh đếm thầm trong mỗi đêm sâu

Ơi người thương sắp tới ngày làm mẹ
Anh nhìn em như mới gặp lần đầu
Dẫu yêu nhiều chưa hiểu hết em đâu
Trong đáy mắt có gì như ánh lửa

Em nhẹ bước đi nâng niu gìn giữ
Cắt áo mềm may mũ bé cho con
Anh quên đi bao nỗi lo buồn
Nghe con khoẻ ngày thêm đạp mạnh

Anh mong đợi ngày cha con gặp mặt
Con thân yêu người bạn nhỏ của cha
Mẹ là cây con là trái là hoa
Trong gian khổ con là mầm xanh biếc

Buổi ra đời thấy trời cao có ngợp
Con hãy nhìn vào mắt mẹ con ơi
Đời chông gai vẫn mong con ra đời
Bài thơ đẹp cha dành cho buổi ấy

Mẹ bấm ngón tay mong con lắm đấy
Cha chờ con càng yêu mẹ của con
Thay đổi đời cha sinh nở đời con
Mẹ là bến của mênh mông biển thẳm
Mẹ là mái che đời cha mưa nắng
Con là cánh buồm cha gửi đến mai sau.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/1433CD7270F643C79927CFB711A0F0E6.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Gửi em và con - 29.07.2006 23:55:47
Hơi ấm bàn tay

Lưu Quang Vũ

Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình
Điều chưa nói thì bàn tay đã nói
Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại
Còn bồi hồi trong những ngón tay ta.

Như hai dòng sông gặp gỡ đổi phù xa
Nhập luồng nước, hoà nhau mầu sắc
Trao cảm thương, hai bàn tay nắm chặt
Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình.

Những ngày xa, trời nhớ một màu xanh
Xây trận địa bàn tay ta rám nắng
Khi vuốt ngọ cỏ non khi lắp đạn
Khi áp lên vầng trán thấm mồ hôi.

Bàn tay trên ngực lớn cuộc đời
Ấm hơi ấm ở tay mình lưu luyến
Và ở tận đầu kia trận tuyến
Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta.

Khi đàn chim bay tới rợp trời trưa
Cồn mây về mang cơn mưa đầu hạ
Hai vì sao đổi ngôi trong đêm gió...
Đó chính tay mình đang vượt khoảng xa
Tìm đén nơi này âu yếm nắm tay ta.

1967


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/458743C9F1BA45788F37AE81F787116C.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Gửi em và con - 30.07.2006 23:21:02
Không đề (II)

Lưu Quang Vũ

Phố Hàng Buồm không còn một cánh buồm
Phố Hàng Lược chẳng còn ai bán lược
Phố Hàng Bạc những người thợ bạc
Đã chết cùng đêm hội ngày xưa
Chợ Mơ không còn mơ
Cửa Hà Khẩu đã trở thành phố xá
Qua Ngõ Trạm chẳng còn ai đổi ngựa
Đường Cựu Lâu lầu cũ cháy lâu rồi
Người ta uống bia hơi
Dưới tấm dù xanh đỏ
Phố Hàng Bài bán giầy da dép nhựa
Đông Bộ Đầu thành bến ô tô

Trên thềm rêu điện cũ những triều vua
Lũ trẻ lấm lem đùa nghịch
Bao quyền uy chót vót
Nay đã thành đất bụi lãng quên
Tiếng nấc Nguyễn Du giọt lệ Xuân Hưng
Những câu thơ buồn khổ yêu thưng
Ngày ấy chẳng ai cần
Bây giờ ta nhớ mãi
Ngọn gió của ngàn đời
Chiều nay ùa trở lại

Nơi xa
Một con tàu xuyên bóng tối
Đi về miền núi đá vôi
Một vùng nước trắng xa xôi
Một nhà ga cô quạnh
Một người đàn bà ướt lạnh
Đứng chờ anh.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/FBC79C13571E4BB69F43B9F531368BBB.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Lý thương nhau - 01.08.2006 18:59:20
Lý thương nhau

Lưu Quang Vũ

Con cá rô nằm vũng chân trâu
Đồng mưa nước trắng
Bàn tay em mát lạnh
Bây giờ đâu?

Ngón tay xanh xao
Nắng chiều kẽ lá
Ngón tay gầy nhánh mạ
Anh không còn nắm nữa
Bây giờ đâu?

Lý thương nhau
Câu hát chiều dông trước
Gà con cỏ ướt
Chân vàng run run.

Đã trót thương em
Làm sao xa được
Thôi em đừng khóc
Đường dài nắng chang.

Muốn bỏ đi tất cả
Mặc trống đánh ngũ liên
Mặc quan sai xuống thuyền
Vứt bao vàng bẻ giáo
Anh ở lại cùng em.

Nếu đường đừng xa thế
Nếu em chẳng mạ xanh lá bé
Nếu anh không giếng thẳm rơi gầu

Ích chi đâu
Đành ngoảnh mặt cúi đầu
Thôi đừng thương mến nữa
Thôi tiếng hát chớ nghẹn ngào trong gió
Lý thương nhau...
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó - 03.08.2006 22:20:58
Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó

Lưu Quang Vũ

Ta sẽ qua bao năm tháng rộng dài
Mùa thu đó vẫn còn nguyên ở đó
Sẽ đến lúc em không còn e sợ
Trước những gì sẽ tới trước tình anh
Ta sẽ qua bao cánh cửa nhọc nhằn
Qua lửa ấm của những mùa đông lạnh
Qua gió ngợp của những bờ sông nắng
Qua sóng bồi cát lở của buồn vui
Cát vô biên che phủ dấu chân người
Thành phố mới chắc ta không kịp tới
Trang giấy hết vầng trăng vừa khép lại
Hết nhà ga chỉ còn có con tàu
Mưa trên sông tóc trắng ở trên đầu
Anh sống hết bài thơ anh đã viết
Em thương ơi khi đó em hiết hết
Điều anh không biết nói hôm nay
Ta ngoảnh đầu nhìn lại tháng năm dài
Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó.


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/F9469A582C2F42A1ACAACC6798AD0329.jpg[/image]
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó - 07.08.2006 23:32:51
Nói với mình và các bạn

Lưu Quang Vũ

1
Chúng ta tụm năm tụm ba
Họp hành giễu nhau uống trà đọc thơ đi thực tế
Ta viết những suy tư ngây ngô vờ là trí tuệ
Những câu nhạt phèo chiếu lệ
Những lời nhàm tai ai cũng quen rồi
Mọi người quanh ta mang nỗi khổ cằn vai
Ngược đất nước tai ương xé rách
Ta viết mãi những điều vô ích
Vô duyên sao ta cứ nhoẻn miệng cười
Như phường bát âm thánh thót
Mong cuộc đời xuôi tai

Tôi không muốn viết những lời như thế
Tôi không thể viết những lời như thế
Chẳng muốn ai vui lòng khi đọc thơ tôi
Tôi viết những bài thơ chống lại chính tôi
Chống lại bóng đen trì trệ của đời
Chống lại những bài thơ tôi đã viết cùng những ai ưa thích nó
Làm sao đọc thơ tôi anh giận dữ băn khoăn xấu hổ
Cãi lại tôi hay ghét tôi đi nữa
Nhưng anh thôi hờ hững sống bình yên
Tôi xé đi vòng hoa giầy bức màn sương
Những niềm vui dại khờ những nỗi buồn yếu đuối
Cuộc sống còn dở dang
Cần đóng góp không cần ngồi ca ngợi

2
Thơ không phải là chứng minh
Không phải hào quang phản chiếu của tấm gương
Thơ là bó đuốc đốt thiêu là bàn tay thắp lửa
Thơ sinh sự với cuộc đời không cho ai dừng bước cả
Càng thương yêu càng không vừa ý với mọi điều
Đã qua cái thời nhà thơ nhìn đời bằng con mắt trong veo
Con mắt xanh non ngỡ ngàng như mắt trẻ
Hát cái lá mùa xuân ca lời chim son sẻ
Thơ tươi mát cuộc đời và an ủi lòng ta
Nhưng đến nay tất cả đã vỡ ra
Giữa tàn bạo hư vô giữa đấu tranh khốc liệt
Thơ phải dạy ta nhìn bằng con mắt thật
Đập vào ngực ta không cho ta cúi mặt
Không cho ta lảng tránh
Đập cửa mọi nhà
Đứng ở mọi ngã ba
Không hát ta say mà lay ta thức
Dù ngày mai đời có trăm lần đẹp
Thơ vẫn gọi mọi người vươn đến tưng lai

3
Ta đã làm gì như lũ viết thuê
Chạy theo những biển hàng ngắn ngủi
Những khuôn phép những trang in những hư danh một buổi
Ta nịnh người để người lại khinh ta
Sớm già cỗi cố quên đi phẩm cách
Muốn yên thân ta trở thành hèn nhát
Nhân dân có cần thơ của ta đâu
Các bạn tôi hiền lành trong sạch
Là bạn nhau thôi chắc là bạn tốt
Nhưng bạn ơi ta là những nhà thơ
Lòng tốt ở đây chẳng đáng một xu
Càng có tài tội lọc lừa càng nặng
Để yên ổn lưng tâm ta tìm đến nhau thở than bực dọc
Rồi lại về cần cù ngồi viết nhảm
Ta an ủi mình đang thời buổi khó khăn
Nhưng nào có thời buổi nào không khó
Và nếu dễ cần gì thơ ta nữa
Nhân dân quá hiền nhân dân chưa xé bỏ
Những ngọt ngào hoa cỏ của ta
Những nụ cười ngộ nghĩnh của ta
Những trầm tư về thế kỷ của ta
Lắm kiểu nói mà giống nhau đến thế
Nịnh đời dễ chửi đời cũng dễ
Chỉ dựng xây đời là khó khăn thôi

Đừng hiểu sai lòng tôi
Làm việc cô đơn thật là quá sức
Sau những lúc bông phèng bên các bạn
Tôi càng thêm buồn chán đến rùng mình
Đã quá nhiều người làm tôi thất vọng
Tôi chỉ còn các bạn nữa thôi
Hạnh phúc của tôi là được các bạn mến yêu
Là được mến yêu và tin các bạn
Thế hệ mình cần những người dũng cảm
Dũng cảm yêu thương dũng cảm căm thù
Ta đã hẹn cùng nhau đi tới đích
Nay rất buồn nếu phải chia xa

Nước lũ qua sẽ còn lại phù sa
Những tình yêu những ước vọng thiết tha
Dẫu bay đi không một lời đáp lại
Dẫu trơ trọi trong lạnh lùng bóng tối
Dẫu đường dài xa ngái
Đừng phút nào mệt mỏi thơ ta ơi.

1970
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 11.08.2006 09:55:06
Hai nửa vầng trăng
Hoàng Hữu
Tình cờ anh gặp lại vầng trăng
Một nửa vầng trăng thôi một nửa
Trăng vẫn đấy mà em xa quá
Nơi cuối trời em có ngóng trăng lên

Nắng tắt lâu rồi, trăng thức dậy dịu êm
Trăng đầu tháng có lần em ví
Chữ D hoa như vầng trăng xẻ nửa
Ai bỏ quên lặng lẽ sáng trên trời

Ơi vầng trăng theo con nước đầy vơi
Trăng say đắm dào trên cỏ ướt
Trăng đầu tháng như đời anh
chẳng thể nào khác được
Trăng cuối tháng như đời anh hao khuyết
Em đã khóc
Trăng từng giọt tan vào anh mặn chát
Em đã khóc
Nhưng làm sao tới được
Bến bờ anh tim đội sóng không cùng

Đến bây giờ trăng vẫn cứ còn xanh
Cứ một nửa, như đời anh, một nửa
Nhưng trăng sẽ tròn đầy, trăng sẽ...


Trăng viên mãn cuối trời đêm đêm em có nhớ
Mặt trăng từng khuất nửa ở trong nhau?
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 11.08.2006 09:56:07
CHUỘC
Nguyễn Thế Hoàng Linh.

cầm tiền đi chuộc lại tiền
cầm yêu thương chuộc dịu hiền cho ai
cầm hôm nay chuộc ngày mai
cầm cơn mơ ngắn chuộc dài cơn mơ
cầm bơ vơ chuộc bài thơ
cầm đêm chuộc một sợi tơ đầu ngày
cầm đen đủi chuộc cơ may
cầm hay chuộc dở trắng tay bạc lòng
cầm lệ đục chuộc nước trong
cầm hồi sinh chuộc tử vong lạ kỳ
cầm gì đi chuộc lại gì
không cầm được máu rầm rì nơi tim
cầm nhân gian đốt soi tìm
một nhân gian khác im chìm trong tâm
cầm trên môi sự lặng câm
để rồi rỉ xuống tím bầm câu thơ
dè chừng nhau đến bao giờ
cầm gì để chuộc dại khờ cho nhau
cầm gì để chuộc nỗi đau
sẽ còn theo đến ngàn sau với đời
nếu như sống giống cuộc chơi
thì ai sẽ chuộc máu rơi lệ hờn
nếu như lũ trẻ cô đơn
thì ai có thể khổ hơn loài người?
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 11.08.2006 10:11:28
Đơn Phương

Tôi tìm em, em tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hòa chung
Gần nhau mà chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em - người vốn vô tình với tôi

Còn em lại đến với người
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi, thật buồn.
Cái bông hoa nở giữa vườn
Hương thơm nhiều lúc lại thường xa bay
Thôi thì em đó tôi đây
Không yêu nhau được dẫu đầy thương yêu

Mong em yêu và được yêu
Đừng như tôi chỉ một chiều tương tư

Phạm Đức
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

chialy1904
  • Số bài : 613
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 22.02.2006
  • Nơi: trái tim của mẹ
RE: Tình xưa - 13.08.2006 18:15:43
Cám ơn bạn Mèo con_ LCB đã ghé giao lưu post thơ trong trang thơ của chialy, những bài này có 2 bài là " Hai nửa vầng trăng" và "Đơn phương" chialy cũng đã sưu tầm ở trong 5 tập thơ sưu tầm của mình và có bài đã được đem vào thư viện rùi bạn ạ....Bạn tìm thêm những bài mới chưa có trong tập thơ và thư viện nhá, chúc bạn luôn vui với thơ nhé.

chialy post tiếp thơ nhá:

Người con giai đến phòng em chiều thu

Lưu Quang Vũ

Người con giai đến phòng em chiều thu
Mặc áo mưa lính rách rưới
Hắn buồn và nói huyên thuyên

Người con giai đi tìm em mười năm
Hắn từ mặt trận trở về
Từ quán rượu từ phố đông huyên náo
Từ những câu thơ tuyệt vọng trở về
Bị lừa dối, bị lăng nhục
Rách rưới, bơ phờ, cô độc
Hắn ngồi trước mặt em

Bây giờ sắp hết năm
Đường vào ô lem luốc bụi than
Những mái nhà xám đen
Những người đẩy xe gầy guộc
Tiếng chim tring veo trên đỉnh thông chiều
Anh muốn nói những lời thầm kín
Như men trắng lên màu trong lòng nung
Những đường nét hiện hình
Phút hồi hộp lạ lùng
Chỉ riêng lửa biết
Phút khát vọng thành màu trên khung vải
Phút tình yêu đậu cánh xuống trang thơ
Điều anh không nói ra
Riêng lòng em hiểu biết.

Em bảo cuộc đời này thảm hại lắm xấu xa lắm
Tất cả đều buồn cười vô nghĩa lý
Mà khổ sở mà chết người
Nhưng em ơi đâu đã là tuyệt vọng
Nếu mọi người tốt đều lặng im
Giữ riêng bàn tay sạch
Ai là người đi dọn bùn rác
Ai là người gieo hạt
Cho ban mãi tươi lành?
Người con giai nói với em
Hắn không phải là tấm hình trong sách
Hắn chỉ là dẫy phố nghèo lấm đất
Không giấu che sự thật của lòng mình
Chỉ là bờ đê nhiều khói và than
Là con thuyền
Luôn luôn kiếm tìm luôn luôn từ bỏ
Với cuộc đời thường em còn bao mối dây gắn bó
Em đi được với hắn không ?


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/6F5C87CA9CED4573BF38B0F2D8CF6F4B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2006 18:18:14 bởi chialy1904 >
Attached Image(s)
Địa vị ư? - Sẽ mất
Tiền tài ư? - Sẽ hết
Hoa đẹp ư? - Sẽ tàn
Chỉ có lòng người sống mãi với thời gian.

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:51:56
Huyền Thoại Sóng


Anh kể em nghe chuyện về từng con sóng
Thủa xa xưa biển chỉ biết êm đềm
Nàng tiên cá ngủ yên trong im lặng
Chỉ biết vui đùa nơi điện ngọc thuỷ cung.

Một ngày kia có một chàng ngư phủ
Buổi đẹp trời buông tay lưới làm thơ
Giọng chàng êm như mặt biển xanh mờ
Làm rung động cả tâm hồn nàng tiên cá.

Rồi từ đó biển gợn lên muôn vàn con sóng nhỏ
Nhưng buổi đẹp trời những buổi bình minh
Ngàn con sóng dập dìu như vui múa
Cùng giọng thơ trầm xao xuyến cả biển xanh

Rồi một hôm khi thần biển đi xa
Nàng tiên cá trốn cha lên với chàng ngư phủ
Đôi trai gái dìu nhau trong điệu vũ
Vũ điệu Tình Yêu, vũ điệu của muôn đời.

Thần biển trở về không thấy con đâu
Tìm hỏi mãi mới biết con mình đã lên trên mặt biển
Thần nổi giận tung ngàn con sóng lớn
Gọi con về trong sóng biển trào dâng.

Ngàn con sóng cuộn dâng tới trời xanh
Xoá tan hết mọi sinh linh cây cỏ
Ngàn con sóng sục sôi cuốn trôi chàng ngư phủ
Đang đắm mình trong khát vọng yêu đương

Nàng tiên cá rụng rơi đau buốt tận tâm hồn
Bởi tình yêu vừa nhen rồi chợt tắt
Ngàn con sóng cuộn dâng bỗng nhiên chợt lắng
Bởi chứng kiến tình yêu sao quá đỗi phũ phàng

Rồi từ đó biển xanh không còn được êm đềm
Ngàn con sóng từng dêm kể chuyện tình yêu ấy
Lời của sóng gửi theo từng cơn gió
Để đêm nay vuốt nhẹ mái toc em
Để đêm nay trong giấc mộng êm đềm
Em hoá thành tiên, anh làm chàng ngư phủ./.

st


****************************

Cô bé không phải của anh
Băng Tuyết



Cô bé có nụ cười lặng lẽ
Trông thật xinh mà cũng thật buồn
Ta yêu giọng em cười khe khẽ
Cả nét buồn nhân dáng dễ thương

Cô bé dấu môi cười ngượng ngập
Tay vụng về đan lấy bàn tay
Sợi nắng vô tình làm em chớp mắt
Cho mắt nai nhẹ khép mi gầy

Cô bé đứng chờ buổi chiều tan học
Tay ngoan hiền ôm sách vở cười xinh
Mong cô bé đừng đợi ai đưa đón
Cho anh theo cô như bóng với hình

Cô bé về bàn tay nắm tay
Của một người yêu dáng dấp hao gầy
Của một người anh hay người thân thuộc
Cũng đủ anh buồn ....cô bé có hay


******************

từ biển cạn, con dã tràng se thắt
kéo vệt trời đổ bóng xuống bờ xa
em trót dại, gửi khôn vào đá núi
đọng hạt buồn mặn chát cõi riêng ta

từ con sóng, lăn qua xanh trầm tích
đẩy rong rêu mắc cạn bóng hôn hoàng
em cứ dại, gửi tâm lên thạch bích
vỡ mạch ngầm đoạn khúc sóng triều loang

từ vai nặng, gót chân đè cát chảy
kết hàng dài xiêu vẹo một đường đi
em vẫn dại, gửi giòng qua mạch gãy
chắn đôi bờ mắt khép lạnh tà huy

từ gió động, xác xơ vòm xanh tím
in giữa trời chấp chới cánh hải âu
em vẫn dại, gửi thuyền sang bến lỡ
vạch vào trăng hoang hóa sóng bạc đầu

tìm những dại, ta tìm em, tóc dại
chảy mắt đêm giòng dại ngự bến đời
men cay đắng, chuốc nhau, chi ngần ngại
giữa bốn mùa, sắc dại đã thu rơi.


*******************

Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:52:16
Vừng ơi, mở cửa!

Vẫn biết là có một tín hiệu riêng
Hễ gọi đúng, cửa tình yêu sẽ mở
Nhưng đâu phải cứ vừng ơi, mở cửa
Là nghiễm nhiên làm chủ kho vàng

Câu thần chú tình yêu chỉ linh nghiệm một lần
Ai vào trước được cầm theo chìa khóa
Bất kể Alibaba nghèo khó
Hay là tên tướng cướp Hat xan

Khi tôi tìm ra kho báu là em
Cánh cửa đá im lìm đóng chặt
Dẫu trong ấy em nhận ra lời yêu đích thực
Dẫu ngoài này tôi khản cổ gọi : Vừng ơi!


sưu tầm

Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:52:39
Thương nhớ mèocon!

Vậy là mình đã thật sự mất nhau bao lâu rồi nhỉ? 1ngày, 2ngày... không, đã nhiều ngày lắm rồi! Anh biết anh sẽ không em kể từ cái ngày anh nhận ra thật sự đã yêu em....

NẾU


Nếu có lúc vô tình anh biết
Đã bao lần em gọi tên anh
Nếu có lúc vô tình anh biết
Hẳn anh không ngủ giấc yên lành



Em đã đến và rụt rè bên cửa
sao tim anh vẫn khép lạnh lùng
Để em đứng một mình lo sợ
Ngẫn ngơ hoài giữa cô quạnh mông lung


Em vẫn biết anh không hề có lỗi
mà với mình em cũng có trách đâu
nhưng cứ muốn : giá vô tình anh biết
Tiêng lòng em thầm gọi suốt đêm thâu.


Kiều Oanh

Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:54:08
Chia tay rồi!

Chia tay rồi đường về đơn lẻ lắm
Vầng trăng gầy ai xẻ..bóng làm đôi
Nhạt nhoà lặn...khi trời...chưa kịp tối
Một vì sao...đơn lẻ ...kiếm tìm

Chia tay rồi..tất cả...cũng lặng im
Gió quên thổi...và mây...trôi lặng lẽ
Đâu dĩ vãng...chợt hiện về...khe khẽ
Âu yếm nào..của...những ngày xưa....nhưng ngày xưa

Chia tay rồi trời bỗng...đổ cơn mưa
Hạt đong mãi những...thiếu thừa tình tội
Rả rích trách...ngày xưa...sao quá vội
Kỉ niệm buônf...có tội..với thời gian...với thời gian

Chia tay rồi...bước chân...về có vội
Chầm chậm thôi...nuối tiếc...có tội gì?
Hận nẻo đường giờ đôi ngả..phân ly
Muốn níu lại...hụt hơi...thôi đành thả

Chia tay rồi...mỗi người..mỗi ngả
Chẳng giận em vì em...cũng rất buồn
Nói chia tay sao mắt...đổ lệ tuôn
Anh nén lệ nghe tim mình...oà vỡ

Chia tay rồi có nghĩa là...dang dở
Là không được chờ...không được chở...em đi
Là không được ngắm nhìn...vuốt tóc mỗi khi
Là không đưọc...biết không...là không được

Chia tay rồi ngại lối bước chân quen
Nửa hồn đứng đợi nửa hồn khuất bóng
Chia tay rồi vầng trăng sầu lẻ bóng
Gió ngược chiều..gom lại...mảnh hồn tan

Chia tay rồi kỉ niệm...cũng ly tan
Lối hẹn cũ sao bây giờ ngại bước
Ước làm thuyền lênh đênh trên sông nước
Bến mới ư...không...bến cũ xuôi chèo

Chia tay rồi mặt nước vẫn trong veo
Tim gợn sóng làm tình trong vẩn đục
Trách cây yêu sao đơm nhiều nụ mục
Để hoa tình chẳng rụng cũng tàn phai

Chia tay rồi gió lặng lẽ đi hoang
Cây líu ríu những lời...vô nghĩa
Vầng trăng kia giờ mỉm cười mai mỉa
Quên lời thề...dễ đến thế sao

Chia tay rồi em đi về khoảng nắng
Đâu biết rằng ta bước khoảng sau mưa
Cây và gió thi nhau kể chuyện xưa
Xào xạc xào xạc...có chuyện mình trong đó

Chia tay rồi đời chẳng còn sóng gió
Cũng chẳng còn êm ả mặt nước thu
Chia tay rồi đời sa mạc hoang vu
Ta gục ngã giữa bốn bề cạn nước

Chia tay rồi liệu có còn mong ước
Dắt tay nhau lang thang dưới cơn mưa
Liệu có còn quay lại với ngày xưa
ngày tươi đẹp của một thời để nhớ


NapoleonIN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.08.2006 18:58:02 bởi MèoCon_LCB >
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:58:25
Viên Xúc Xắc Mùa Thu


Tình yêu đến trong đời không báo động
Trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ
Viên xúc xắc mùa thu trong cỏ
Mắt anh nhìn sáu mặt bão mưa giăng

Anh đi qua những thành phố bọc vàng
Những thị trấn mẹ ôm con trên cỏ
Qua ánh nắng bảy màu, qua ngọn đèn hạt đỗ
Qua bao cuộc đời tan vỡ lại hồi sinh

Anh đi qua những đôi mắt lặng thinh
Những đôi mắt nhìn anh như họng súng
Anh đi qua tổ chim non mới dựng
Qua tro tàn thành quách mấy triệu năm

Anh đi qua tất cả mối tình câm
Mối tình nói, rồi mối tình bỏ dở
Đôi tay kẻ ăn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ
Đất nước đau buồn chưa hết, Mỵ Châu ơi!

Lông ngỗng bay như số phận giữa trời
Trọng Thủy đứng suốt đời không hết lạ
Vệt lông ngỗng con đường tình trắng xóa
Có ai hay thăm thẳm giếng không cùng

Nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng
Khi mở mắt Mỵ Châu
em ngồi đó
Toa thứ ba ôm cặp ai nức nở
Suốt đời anh mang tội với con tàu

Sẽ tan đi những thành phố bảy màu
Đôi trái cấm trong vườn đời em, anh làm vỡ
Những giọt mực thứ ba
em ơi không thể lỡ
Xin trải lòng ta đón chấm xanh rơi

Giọt mực em thong thả đến trong đời
Không giấu được trong lòng tay nhỏ bé
Viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé
Sáu mặt đời lắc cắc tiếng thơ anh

:::Hoàng Nhuận Cầm:::
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:58:47
Thơ điên
Bài số 1

Ta vật vã giữa dòng thơ thù hận
Ngòi bút tanh dù chẳng nhuốm máu dơ
Đang khắc họa những tràng cười oán giận
Xoáy nát màn đêm ,len lỏi giấc mơ

Ta lăn lộn giữa khúc sầu ma quái
Nốt nhạc điên cào xé trái tim đen
Những đau đớn giờ đã thành cực khoái
Máu trào sôi ,nồng quyện tựa hơi men
*****
Muốn cứu rỗi những chuỗi ngày đen tối
Một phút điên để hiểu tiếp sự đời
Sọ muốn nứt vì ngập tràn gian dối
Óc muốn phun vì đã quá tanh hôi

Nhưng lối thoát sao mãi không tìm thấy
Mà vòng xoay điên tỉnh vẫn quay đều
Ôi lạc thú!Ai cần, ta cho đấy
Để ta còn tàn lụi với rong rêu

Thơ điên
Bài số 2

Cắt mạch máu ta rưới lên tuyết trắng
Để tuyết kia tanh mặn tựa máu ta
Đưa vết thương lên bờ môi ,ta cắn
Để được nghe nỗi đau đớn thịt da

Khi nỗi đau bật thành tiếng kêu la
Khi máu đỏ đang tuôn rơi lã chã
Ta vui sướng thốt lên lời từ giã
Để bắt đầu kiếp sống một hồn ma

Ta chết đi để tìm sự thứ tha
Để huyết dịch làm tan tâm hồn đá
Khi trước mắt ngập tràn lời đểu giả
Ta chẳng tin ai ,kể cả chính ta

Ta cảm nhận cuộc sống mới mở ra
Nghe gió địa ngục ca lời u oán
Đưa kẻ tội đồ về nơi xa lạ
Rủ bỏ hận thù vốn đã đeo mang

Xin giã chào cuộc sống chốn nhân gian
Nơi tội lỗi đã thênh thang ngự trị
Nơi kẻ kiêu hãnh này từng ngã quỵ
Để cuối cùng ,vứt bỏ hết ,ra đi.....

NapoleonIn
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:59:24
Một cuộc lữ hành về thiên đường đã mất
______________Vương Huy________________

Nơi đây, nơi mà tất cả những con đường phôi thai đều chết non khi chưa kịp chào đời
Chưa kịp khóc lên những dấu chân người ngớ ngẩn
Chết, chết thật êm trong vầng cỏ dại bọc quàng thân thể đất nâu
Khô, khô sẫm vào trong một linh hồn
Nơi mà tôi lùi sâu miên man, một hang đá hoang lạnh u trầm là chính tôi thừa thãi
Nơi cứ mỗi chiều chiều nắng ngất trên những ngón lá xanh nhọn đầy vô vọng
Tôi lần ra hú gọi một tên người, một tên người không âm sắc, không có thật
Một tên người mang mang như một nhịp điệu đơn buồn đã làm nên tôi sơ thủy
Tiếng hú vơ lẫn hòa vào khúc hát cổ xưa rã rời của những đám mây và bầy lá mục

Người ới người! Tôi hú vọng vào thâm u cho lòng tôi tĩnh lặng
Tĩnh lặng lơ mơ như không khí vô cầu
Và bóng rừng mông muội trả lời tôi bằng giọng thú hôn mê một nỗi sầu man rợ
Những vách đá xám tanh đáp lời tôi bằng nghìn mặt đá toát mồ hôi sương nhợt
Một tên người tôi gọi một tên người nhưng cõi đời hồi âm tôi bằng muôn trùng vắng lặng

Nơi đây, im lặng đã đầy lên thành một gương mặt
Chập chờn, lẩn khuất
Nối cùng tôi mỏng manh dằng dặc một câu chuyện mê man xuyên mãi qua ngày đêm sáng tối
Nơi đây, tôi sống như để gặm nhấm dần dà sự mịt mờ phương hướng, từng mảng từng mảng đìu hiu, từng màng hoang vu xanh xám ẩm buồn
Tôi ăn cả tiếng chim tê điếng
Tôi uống ngợp sự cô tịch trong veo mát rợn từ một mạch suối hư vô
Tôi lạnh căm một căn phần
Khi nghe chảy lan man vào thân xác phiêu bồng róc rách gương mặt chính tôi đã thoát ra in xuống ngàn sâu gợn nhớ
Trên nền đất nhạt mà cánh tay nắng yếu đã thêu lên đó đầy những hoa văn mơ hồ
Ngủ trong tiếng ru hờ của cỏ
Ngủ trong câu kinh dằng dặc của những con dế đang cầu siêu trăng xuống trăng xuống
Không còn đường ra một chốn
Không cần tìm đường ra một xứ
Hơn bao giờ hết, tôi bao la vui sầu

Nơi đây, nơi đầy màu tối cun cút này, tôi phải luôn ôm ấp một cái lửa nhỏ nhoi
Không thể buông rời
Chút lửa có cánh đầy hơi nóng sẽ bay vút không ngờ, bay tắt vào đêm sơ khai
Bay mất về thời vô dấu tích
Tôi hít thở cuồng điên mùi lửa vào chiếc phổi trời của mình đã ám những ráng mây, không còn kịp, không còn kịp
Tôi, tôi ấy mà, mỗi ngày mỗi phổi trời của mình đã ám những ráng mây, không còn kịp, không còn kịp
Tôi, tôi ấy mà, mỗi ngày mỗi ngày, cái thằng tôi sống lại khôn cùng một điều không rõ và cùng lặng lẽ rửa tàn khôn cùng chính điều sâu thẳm vu vơ đó
Sống như thể ngồi chất bâng quơ vào lửa những nhánh tuổi gầy khô của mình, những cơn điên vì chiếc bóng thẫm đặc, những giấc mơ vô dụng của mình, những chữ và những phiến thời gian khi không lao xao rụng rớt quanh mình

Một giọt lửa long lanh reo ác! Một nỗi hân hoan đắng họng điếng tim tê dại linh hồn! Người đẹp tàn nhẫn màu sự chết!
Khi nhìn giọt lửa phừng phừng ca hát đau đớn trên ngày tháng bụi tro
Tôi đang cố giữ một giọt lửa hay đang tự thiêu hủy chính mình?
Có lẽ, không chối từ gì, lửa sẽ ăn tất cả và tôi
Có lẽ, không thể chối từ, tôi đành phải nuôi một giọt lửa lao đao trong lạnh đá
Cho riêng tôi, cho riêng tôi đã tắt ngấm mọi ánh đường
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 18:59:57
Anh có thể chết

cùng với một lâu đài

mà sáng nào anh cũng phải xây

bên cái hố nhỏ xíu

đỏ một ánh mặt trời

lửa đã thiêu đốt tâm hồn anh thành tro bụi


anh không thèm nhớ nữa

như từ trong tâm thức hiện về

anh vẫn cứ xây

qua lại

không biết ngọn cỏ xanh có hiểu

tiếng gió trong sớm mai

anh vẫn cứ xây lâu đài trong vô thức

mất đi rồi lại có như chính cuộc đời

anh vục một sành nước đục ngầu mà những bánh xe thường qua lại

chính là lúc anh cảm thấy mát dịu

anh chẳng thèm biết những bàn chân vô tình

dẫm vào cái hố của riêng anh

Anh chẳng cần hiểu cuộc đời này đưa anh về đâu

cứ sáng sáng,

anh lại tò vò bên lâu đài ảo tưởng

fancisco de goya

Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 19:00:43
Hôm nay còn là người
Mai ta đã là tro
Tro bay qua cuộc đời
Hằn lên nỗi âu lo

Cái không trong cái có
Nỗi nhớ trong nỗi quên
Nhận tro trong thánh lễ
Thấy cội nguồn lênh đênh


Đâu điện vàng lầu các
Đây tro bụi hoang tàn
Đâu hình hài cũ nát
Đây linh hồn lang thang

Ta nằm nghe cỏ hát
Khúc vong ca nhiệm màu
Ta nằm như bụi cát
Vỗ về lòng đất sâu

Người chợt đi chợt đến
Tình chợt có chợt không
Ta ngơ ngơ ngác ngác
Giữa cuộc đời mênh mông

Em đến trong kinh nguyện
Thổi qua miền giáo đường
Ta gục đầu thú tội
Cùng con tim yêu thương

Người từ tro mà đến
Tro do người mà ra
Giữa biển đời bao la
Đóa hoa tình nở rộ

Tình ta như bão tố
Dữ dội và bạo tàn
Nhưng tận cùng sâu thẳm
Là nỗi nhớ miên man

Tình qua như cơn lốc
Thổi tro vào thế gian
Tro thành người du khách
Lếch thếch và lang thang

Ta là tro vĩnh cửu
Tro là ta mịt mờ
Ai chờ ai mòn mỏi
Ai mỉm cười … bâng quơ …
Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 19:01:56
Hai đường thẳng song song
sẽ gặp nhau,
nhưng ở miền vô cực
Hai tình cảm song song
sẽ gặp nhau,
dưới đáy sâu tiềm thức
Khi đêm về
trong những giấc ngủ mê

Hai đường thẳng song song.
sẽ gặp nhau,
nhưng giữa lòng trái đất
Hai tình cảm song song
sẽ gặp nhau, giữa giòng người tất bậc
Vội nhìn nhau
đường phố gọi tên nhau

Hai đường thẳng song song
sẽ gặp nhau
trong tận cùng vũ tru.
Hai tình cảm song song
sẽ gặp nhau, ngã tư đèn xanh đỏ
Trong tình cờ,
Ta chợt viết bài thơ

( Hai khoãng cách song song,
chắc chắn rồi sẽ gặp )
BGSP

Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

MèoCon_LCB
  • Số bài : 275
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 09.08.2006
RE: Tình xưa - 15.08.2006 19:02:22
đừng chờ lúc sức cùng , lực kiệt
mới gởi lời di chúc về sau
trong đang sống nào ai đã biết
giờ phút nào ta nghỉ cuộc chơi ?

đừng chờ lúc tình yêu từ biệt
mới trao lời tha thiết cho nhau
khi đang yêu nào ai có biết
một thoáng thôi tình bỗng nhạt màu ?

đừng đợi lúc tỉnh cơn cuồng nộ
mới cuối đầu quỳ gối ăn năn
trong ân oán nào ai đã rõ
hồi chuông nào báo cuộc trầm thăng ?

đừng đợi lúc bên giờ tận thế
mới vội vàng dâng lễ cầu kinh
bởi suốt cuộc hành trình nhập thế
biết bao lần ngộ nhận nhục vinh ?

Cho nên chi đừng đợi , đừng chờ
khi làm được chớ nên hẹn hứa
đời thường hằng nhiều nỗi bất ngờ
vẫn cần ngọn đèn dẫu đêm chưa tới !
BGSP

Thà một phút yêu nhau rồi xa mãi
Còn hơn là mãi mãi chẳng yêu nhau!

*******************

Vẫn yêu em - trừ phi ta chết
Mà chết đi chưa chắc hết yêu em....

Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 60 trên tổng số 138 bài trong đề mục