Giọt sương mai
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              MƯA THÁNG 7 
   
  Sài Gòn mưa 
  Giọt nhỏ 
  Giọt trong veo 
  Giọt thấm vào lòng đất.. 
   
  Sài Gòn mưa 
  Gió lùa qua mắt lá 
  Lất phất 
  Thả rơi... 
   
  Sài Gòn đọng lại những thoáng chơi vơi 
  Mang đến từ mưa 
  Vỗ về thoáng chốc 
  Giọt mưa như mắt ngọc 
  Đẫm lệ trời. 
   
  Sài Gòn mưa 
  Để lại những chiếc lá rơi 
  Cô đơn 
  Lẻ loi 
  Xoay tròn 
  Bối rối... 
   
  Sài Gòn mưa 
  Bàn chân ai bước vội 
  Để lại sau lưng đôi mắt người... 
   
  Nỗi buồn thi thoảng cũng vụt trôi 
  Tan vào ký ức 
  Trái tim vẫn nhịp nhàng nơi lồng ngực 
  Cuộc sống mến thương 
  Mưa.. 
  ...Mưa... 
  Qua rồi! 
   
  July 04,2009  
  SS        r    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2009 06:16:32 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
MƯA THÁNG 7  
   
  Sài Gòn mưa  
  Giọt nhỏ  
  Giọt trong veo  
  Giọt thấm vào lòng đất..  
   
  Sài Gòn mưa  
  Gió lùa qua mắt lá  
  Lất phất  
  Thả rơi...  
   
  Sài Gòn đọng lại những thoáng chơi vơi  
  Mang đến từ mưa  
  Vỗ về thoáng chốc  
  Giọt mưa như mắt ngọc  
  Đẫm lệ trời.  
   
  Sài Gòn mưa  
  Để lại những chiếc lá rơi  
  Cô đơn  
  Lẻ loi  
  Xoay tròn  
  Bối rối...  
   
  Sài Gòn mưa  
  Bàn chân ai bước vội  
  Để lại sau lưng đôi mắt người...  
   
  Nỗi buồn thi thoảng cũng vụt trôi  
  Tan vào ký ức  
  Trái tim vẫn nhịp nhàng nơi lồng ngực  
  Cuộc sống mến thương  
  Mưa..  
  ...Mưa...  
  Qua rồi!  
   
  July 04,2009  
  SS  
  
 
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/DD14F3DEAC52413E9F6E6604E0459683.jpg[/image] 
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cảm ơn bài thơ tranh rất đẹp của RDinh nha 
         CON ĐƯỜNG TÌNH YÊU       Có con đường mùa thu 
  Nắng trải vàng xôn xao trên phố nhỏ 
  Từng chiếc lá khô khẽ khàng bay theo gió 
  Chạm gót hài mong manh.      Có con đường ngày xưa nắng rất xanh 
  Có đôi chim câu kề vai ríu rít 
  Mặt trời trên cao kết vần mây khéo dệt 
  Những vần thơ mang nốt nhạc trữ tình  
     Có con đường…xưa ấy… 
  Em và Anh… 
  Tay nắm bàn tay, đan yêu thương dệt đường hoa gấm 
  Bàn tay anh ngày xưa thật ấm 
  Đến bây giờ vẫn xiết chặt đời em.      Có con đường mưa lạnh mướt đêm 
  Tà áo ai… 
  Chạm khẽ vào nhau  
  Bật cười khúc khích 
  Vạt gió đêm vờ như tinh nghịch 
  Nói khẽ bên tai “Yêu em nhất trên đời”… 
   
  Có con đường mộng ước thành đôi 
  Hương lửa bao năm vẫn ngọt ngào hạnh phúc 
  Nụ hồng đêm xuân vẫn thắm nơi lồng ngực 
  Nhịp sống tinh khôi… 
  Vẫn thế… 
  Ru đời!         July 26,2009  
  SS          r 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2009 06:17:38 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Bài thơ nì SS làm lâu lắm rồi, gởi lại nơi này một mùa thu hơi bị buồn 
 
       
             
          Cảm ơn SS đã ghé thăm, Rdinh vì bận công chuyện nên nay mới trở về , hồi âm hơi trễ mong thông cảm nhe.  
  Chúc SS mọi sự như ý.  
  Rdinh     
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                        
          Xếp lá mùa Thu         Mùa Thu năm ấy đã  xa rồi    Nhắc lại để mà Nhớ...thế thôi    Vắng bóng người đi từ dạo đó    Tôi chờ thêm một mùa lá rơi...         Người đi biền biệt mãi không về    Thu đã tàn rồi đông lê thê    Tôi đếm lá vàng gom nhặt được    Có bao nhiêu mùa Thu qua đi         Chồng lá dày lên theo mỗi năm    Gửi niềm thương nhớ mối tình câm    Từng bài thơ viết trên lá úa    Buồn lại giở ra để khóc thầm...         kimrbl         
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  Cảm ơn bài thơ tranh rất đẹp của RDinh nha 
          CON ĐƯỜNG TÌNH YÊU       Có con đường mùa thu  
  Nắng trải vàng xôn xao trên phố nhỏ  
  Từng chiếc lá khô khẽ khàng bay theo gió  
  Chạm gót hài mong manh.       Có con đường ngày xưa nắng rất xanh  
  Có đôi chim câu kề vai ríu rít  
  Mặt trời trên cao kết vần mây khéo dệt  
  Những vần thơ mang nốt nhạc trữ tình  
     Có con đường…xưa ấy…  
  Em và Anh…  
  Tay nắm bàn tay, đan yêu thương dệt đường hoa gấm  
  Bàn tay anh ngày xưa thật ấm  
  Đến bây giờ vẫn xiết chặt đời em.       Có con đường mưa lạnh mướt đêm  
  Tà áo ai…  
  Chạm khẽ vào nhau  
  Bật cười khúc khích  
  Vạt gió đêm vờ như tinh nghịch  
  Nói khẽ bên tai “Yêu em nhất trên đời”…  
   
  Có con đường mộng ước thành đôi  
  Hương lửa bao năm vẫn ngọt ngào hạnh phúc  
  Nụ hồng đêm xuân vẫn thắm nơi lồng ngực  
  Nhịp sống tinh khôi…  
  Vẫn thế…  
  Ru đời!          July 26,2009  
  SS    r      
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2009 06:14:26 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cuối Thu 
   
  Cuối thu rồi anh có biết không? 
  Cây bàng ngày xưa trả thư về chốn cũ 
  Lá trên cành…thôi không còn mơ mộng 
  Vội vã trao nhau hai tiếng...tạ từ! 
   
  Cuối thu rồi, trời vần vũ nhiều mây 
  Gió lạnh từ đâu thổi tràn vào nỗi nhớ 
  Mùa thu đi sóng lòng em trở dậy 
  Tình tự năm xưa gửi lại chốn xa mờ.. 
   
  Anh vẫn là chàng lãng tử năm xưa 
  Em vẫn là nàng thơ mang dáng gầy hoa cỏ 
  Cuối thu rồi anh ơi có nhớ? 
  Đôi chiếc lá bàng…một chiếc đã rời xa... 
   
  Cuối thu rồi 
  Tình thu vẫn thiết tha 
  Nỗi nhớ bâng quơ chạm lên từng góc phố 
  Dáng thu vẫn đây nơi góc vườn sắc đỏ 
  Thềm hoa xưa hối hả kéo hương về… 
   
  (Một ngày cuối thu 11/2009) 
  SS 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THIẾU PHỤ 
   
  Vấn tóc mây em trở thành thiếu phụ 
  Ngồi đan áo cho con thao thức giữa đêm trường 
  Đã xa rồi một thuở dậy mùi hương 
  Xiêm y khép lại thời con gái 
   
  Bao nhiêu năm ngoảnh đầu em nhìn lại 
  Hai nửa yêu thương ngày ấy đã xa rồi 
  Rong rêu tình làm nhạt nhòa vệt son môi 
  Xót xa bắt đầu từ dạo ấy… 
   
  Đắm mình dưới ngọn đèn đêm thấy lòng mình trỗi dậy 
  Khao khát yêu thương..thiếu phụ khóc riêng mình 
  Gió lộng mây trời vẫn đó…..mộng ba sinh 
  Lỡ chuyến đò ngang bàn tay nắm bàn tay lần cuối… 
   
  Tình xưa cao vời vợi 
  Sương gió giăng mờ 
  Thiếu phụ ngồi đếm giọt tình rơi! 
   
  Vấn tóc mây,  
  Em - thiếu phụ ngồi hát khúc à ơi… 
  Lá đổ cuối thu.. 
  Ánh hoàng hôn cuối ngày đang rũ xuống 
  Rao bán chút ưu tư sót lại trong nắng chiều đã muộn 
  Nhịp võng đu đưa mùa thu nói tạ từ.. 
   
  Khép ô cửa lòng 
  Khóa chặt nỗi niềm riêng 
  Giữa nỗi cô đơn em trải lòng mình qua từng cánh gió 
  Rêu phong bám đầy trên cuộc tình dang dở 
  Đôi vai gầy hứng trọn mảnh trăng tan. 
   
  Khép lại phận người…..khép lại cuộc tình dở dang 
  Nặng gánh ưu tư  
  Chở niềm thương về vùng dĩ vãng 
  Phấn hương bay lầu trăng xưa vắng lặng 
  Hiu hắt canh tàn, hoen mắt lệ chứa chan…. 
   
  SS 
  (29/11/2009) 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              THIẾU PHỤ  
   
  Vấn tóc mây em trở thành thiếu phụ  
  Ngồi đan áo cho con thao thức giữa đêm trường  
  Đã xa rồi một thuở dậy mùi hương  
  Xiêm y khép lại thời con gái  
   
  Bao nhiêu năm ngoảnh đầu em nhìn lại  
  Hai nửa yêu thương ngày ấy đã xa rồi  
  Rong rêu tình làm nhạt nhòa vệt son môi  
  Xót xa bắt đầu từ dạo ấy…  
   
  Đắm mình dưới ngọn đèn đêm thấy lòng mình trỗi dậy  
  Khao khát yêu thương..thiếu phụ khóc riêng mình  
  Gió lộng mây trời vẫn đó…..mộng ba sinh  
  Lỡ chuyến đò ngang bàn tay nắm bàn tay lần cuối…  
   
  Tình xưa cao vời vợi  
  Sương gió giăng mờ  
  Thiếu phụ ngồi đếm giọt tình rơi!  
   
  Vấn tóc mây,  
  Em - thiếu phụ ngồi hát khúc à ơi…  
  Lá đổ cuối thu..  
  Ánh hoàng hôn cuối ngày đang rũ xuống  
  Rao bán chút ưu tư sót lại trong nắng chiều đã muộn  
  Nhịp võng đu đưa mùa thu nói tạ từ..  
   
  Khép ô cửa lòng  
  Khóa chặt nỗi niềm riêng  
  Giữa nỗi cô đơn em trải lòng mình qua từng cánh gió  
  Rêu phong bám đầy trên cuộc tình dang dở  
  Đôi vai gầy hứng trọn mảnh trăng tan.  
   
  Khép lại phận người…..khép lại cuộc tình dở dang  
  Nặng gánh ưu tư  
  Chở niềm thương về vùng dĩ vãng  
  Phấn hương bay lầu trăng xưa vắng lặng  
  Hiu hắt canh tàn, hoen mắt lệ chứa chan….  
   
  SS  
  (29/11/2009)  
   
         CÔ LỮ  
     
  Em đã trở thành người thiếu phụ  
  Vấn tóc mây nên gió thôi bay  
  Mang ưu tư thao thức đêm dài  
  Ngồi đan áo nhớ về quá khứ.  
     
  Mất em...anh làm người lữ thứ  
  Kiếp giang hồ phiêu bạt tha phương  
  Hành trang là hình bóng người thương  
  Chất chứa đầy khối tình dang dở.  
     
  Mộng ước không thành nên tình lỡ  
  Đành chia tay mỗi đứa một nơi  
  Em thiếu phụ đếm giọt tình rơi  
  Anh lãng tử bạc màu sương gió.  
     
  Chúng mình với nỗi buồn còn đó  
  Khép xiêm y phai nhạt phấn hương  
  Còn anh trăn trở suốt đêm trường  
  Chở nhớ thương về vùng dĩ vãng...  
     
  Mặc Nhân Sơn  
     
        
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              PHÍA KHÔNG ANH  
   
  Đừng đẩy em đi về phía không anh  
  Dẫu phía anh đất khô cằn nắng cháy  
  Một thoáng mưa bay đất nẩy chồi non thức dậy  
  Làn gió mơn man nắng sẽ vẫn trong lành.  
   
  Đừng đẩy em đi về phía không anh  
  Ở nơi kia ngạt ngào hoa thơm quyến rũ  
  Ong bướm đua chen lối cỏ thơm cư ngụ  
  Em sẽ lạc lòng quên mất lối đi xưa.  
   
  Đừng đẩy em đi về con đường tối hắt mưa  
  Không mái che thân ướt mềm lạnh giá  
  Đừng đẩy em đi về phố đông người xa lạ  
  Mùa gió xô nghiêng xóa mất lối đi về  
   
  Đừng để em một mình giữa đông đúc ngựa xe  
  Chuyến xe năm xưa trễ hẹn không còn vương vấn nữa  
  Con đường xưa bóng hoàng lan một thời quên lời hứa  
  Nay tỏa hương thầm gọi phố cũ người quen  
   
  Đừng để em một mình giữa tim đường đã quên tên  
  Em ngẩn ngơ lạc lõng giữa bao điều không thể nói  
  Chiều hoàng hôn sắc hồng đang xuống vội  
  Một mảnh trăng khuya đang chờ khuyết lại rằm  
   
  Đừng để em một mình bước lặng thầm  
  Giữa những ngổn ngang nhớ quên một thời xa vắng  
  Đừng để em giữa đêm khuya thầm lặng  
  Nhớ và quên hương tóc thuở ngày xanh  
   
  Đừng để em đi về phía không anh  
  Vì phía anh trái tim còn ấm nóng  
  Hương lửa bao năm vẫn còn đây vang vọng  
  Đôi lứa bên nhau đi hết đoạn đường dài.  
     Feb 23,2010  
         r 
   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.05.2010 06:41:01 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LẠC MẤT NHAU RỒI 
   
  Lạc nhau rồi.. 
  Lạc rồi, phải không anh? 
  Em đứng ngẩn ngơ giữa một chiều mưa giăng mắt biếc 
  Lạc nhau rồi người ơi có tiếc? 
  Những yêu thương thuở ấy lỗi hẹn rồi. 
   
  Lạc nhau rồi, 
  Lạc giữa phố vắng xào xạc tiếng lá rơi 
  Gió từ đâu thổi ào qua mái ngói 
  Em nghe bên hiên tiếng bàn chân ai bước vội 
  Phố rêu phong.. 
  Lặng lẽ… 
  Phố buồn! 
   
  Lạc mất nhau rồi, mắt lệ có rơi tuôn? 
  Sao em nghe trong tim tiếng thở dài ray rứt? 
  Em nghe trong tim nỗi đau dâng lên rất thực 
  Phố vô tình.. 
  Phố vắng.. 
  Chiều mưa! 
   
  June 30,2010 
  SS    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              (...Lạc mất nhau rồi, mắt lệ có rơi tuôn?  
  Sao em nghe trong tim tiếng thở dài ray rứt?  
  Em nghe trong tim nỗi đau dâng lên rất thực  
  Phố vô tình..  
  Phố vắng..  
  Chiều mưa!  
   
  June 30,2010  
  SS)
 
Đêm nay mình anh
Lặng lẽ ngắm sao thưa
Trên trời cao 
Vạn ngàn tinh tú.
Bến bờ xa
hàng cây buông liễu rủ
Lá thu buồn
xao xác cánh hoa rơi.
Có phải ta 
lạc mất nhau rồi?
Trên phố vắng chỉ mình đứng đợi!
Đêm phố buồn
 chân lê bước lẻ loi.
Anh biết rằng
Lần này em lỗi hẹn
Có hay chăng?
Nơi ấy trời đang mưa.
Hay chỉ nơi anh
Nước trôi ngập bến bờ.
Mà vẫn khát
Khi nỗi lòng xa vắng.
Về đi em!
Quãng đường nay phẳng lặng
Vui đón em
trong nắng ấm mây hồng.
Rồi một ngày
Chẳng còn lá diêu bông
Thì tình này chỉ còn trong hư ảo
Đoạn đường xa sẽ chứa đầy giông bão
Mối tình sầu sẽ sầu mãi với thiên thu.
Ghé thăm em trên trang thơ mới này. chúc em luôn tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2010 00:52:42 bởi quangluc >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Cảm ơn anh quangluc đã ghé trang thơ của SS 
 
   
  ---------------------------------------------------------- 
   
      TIẾNG ĐÊM     Đêm em nghe tiếng gió 
   Thổi vào lòng bâng khuâng 
   Một chút gì bỡ ngỡ 
   Nghe như rất trong ngần 
   
   Đêm em nghe tiếng thở 
   Của đôi bờ Nhớ - Thương 
   Lời yêu còn bỏ ngỏ 
   Mênh mông mộng đời thường 
   
   Đêm em nghe tiếng nhạc 
   Vọng từ hồn ngân nga 
   Hay tiếng đêm đang hát 
   Bản nhạc tình thiết tha 
   
   Đêm em cùng với gió 
   Nhắn đôi lời đến anh 
   Một sớm mai thức giấc 
   Đón một ngày nắng xanh 
   
   Lời ngọt ngào rất nhẹ 
   Vào một sớm bình minh 
   Anh ơi nghe thử nhé 
   Vọng từ tiếng tim mình 
   
   Đập từng hồi khe khẽ 
   Điệu nhạc lòng chơi vơi 
   Giữ riêng mình anh nhé 
   Một chút tình xa xôi!           Aug 30,2010  
   SS             		              					  
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              TIẾNG THỜI GIAN        Em chợt nghe đêm thở nhẹ trên từng cánh gió 
    Lá thời gian nhịp chiếc võng đưa đều 
    Kẽo cà kẽo kẹt…ôi tình yêu 
    Mộng vẫn hoài dang dở… 
    
    Em nghe trong trái tim mình lời yêu còn bỏ ngỏ 
    Phím thời gian vọng những thanh âm buồn 
    Mắt mùa thu óng ánh giọt lệ tuôn 
    Xa..xa lắm thời phiêu bồng mộng mị.. 
    
    Môi vụng dại thơm nồng, vương khổ lụy  
    Lá tương tư rụng xuống bến hoang tàn 
    Đêm hiu hắt nhịp đếm bước thời gian.. 
    Lá sầu xé toang lồng ngực… 
    
    Em chợt nghe hương đêm còn thổn thức  
    Mảnh gương xưa vỡ nát những hôm rằm 
    Vết dao đời xén ngọt cội trăm năm 
    Rừng xưa giờ đã khép… 
    
    Tiếng thời gian đang trôi sâu vào giấc điệp 
    Mộng ba sinh… nay thực - ảo phủ bụi trần 
    Từ kiếp nào đôi ta gieo rắc nợ phù vân 
    Mong manh tình sương khói… 
    
    Tiếng thời gian rất vội 
    Vọng lại từ trăm năm!!!!!!        Aug 30,2010   
   SS 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 14:06:22 bởi Sương Sương >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GIẢ VỜ YÊU    
       Giả vờ thôi anh nhé  
   Giả vờ yêu!  
   Em nhấn phím biến con chữ vô tri thành nỗi nhớ 
   Bóng chiều buông ánh hoàng hôn đã muộn từ muôn thuở 
   Nỗi nhớ vu vơ 
   Theo gió bay vèo?  
   
   Giả vờ thôi  
   Từng phím chữ lóc cóc kêu  
   Anh giả vờ yêu  
   Em giả vờ lòng mình đang bay bổng  
   Bản nhạc tình yêu từ màn hình đang vang vọng  
   Xích lại đôi tim đang rất khéo giả vờ 
   
   Này đây tứ tấu  
   Này đây concerto…  
   Bản giao hưởng dội vào tường thành những thanh âm trầm đục  
   Giả vờ thôi mà nghe như rất thực  
   Anh và em ….  
   Những con chữ vô tri nhưng chẳng thể hững hờ…  
   
  Ừ thì vẫn giả vờ 
   Cứ giả vờ như giữa chúng mình bềnh bồng trong xúc cảm  
   Giả vờ thôi mà thấy trái tim mình xao xuyến lắm  
   Nỗi nhớ vô hình len lén giữa trời khuya!  
   
   Trái tim này nói với trái tim kia…  
   Giả vờ thôi mà sao đôi tim đập nhanh thế?  
   Vắng bóng anh một ngày câu thơ hóa thành giọt lệ 
   Vắng bóng em một giờ bản tình ca đang ngân bỗng lịm dần.  
   
   Chỉ giả vờ mà lòng sao vẫn bâng khuâng?  
   Trăng soi bóng đêm rọi ánh vàng vào từng con chữ 
   Bàn phím vô tri bỗng hóa thành chiếc cầu duyên nợ 
   Giả vờ thôi  
   …lại nghe tim khẽ hát dịu dàng..!!!!                         July 14,2010  
   SS             		              					 					 			 		 
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: