Giọt sương mai
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              SÀI GÒN ĐÊM MƯA    
     Sài Gòn mưa 
  Rả rích đêm khuya 
  Chú thằn lằn cong người vì lạnh 
  Bầu trời không xanh 
  Trăng buồn nghèn nghẹn 
  Gió mưa hò hẹn 
  Vần vũ cả bầu trời. 
   
  Sài Gòn đêm 
  Tiếng mưa tí tách rơi 
  Con bướm đêm cũng chẳng buồn soãi cánh 
  Gió len qua khe cửa se lạnh 
  Đêm nay thời gian trôi....       Sài Gòn khuya 
  Khoảng sân trống đọng lại vệt rêu 
  Chiếc lá chạm thềm khe khẽ 
  Gió thổi liêu xiêu 
  Rướn mình vươn về nơi ánh sáng 
  Ánh đèn đường vàng vọt 
  Thoáng chút gì miên man.. 
   
  Sài Gòn đó anh 
  Mưa gió vẫn chưa tan.. 
  Đêm đi qua trong làn mưa rả rich 
  Chỉ còn một kẻ tinh nghịch 
  Viết bài thơ...rồi...cười!        
     July 04,2010  
  SS        r    
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2011 09:27:14 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                       [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/4FB43E5D48364D979E6C61D792A4CD8D.jpg[/image]
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NẮNG SÀI GÒN  
    
   Giọt nắng màu mật người ơi!    Vương trên chiếc lá chứa lời nhớ thương    Hoa đời theo nắng tỏa hương    Ai đưa nỗi nhớ làm vương vấn lòng?    Sài Gòn còn đó chờ mong  
  Nắng lên hong tóc mênh mông tuổi đời  
   Nắng làm thấm đổ mồ hôi    Nhưng làm ấm áp nụ cười thanh xuân    Lời thơ ngày nắng bâng khuâng    Xếp thành câu chữ ngàn lần gửi trao    Nắng về cùng gió lao xao    Thì thầm câu nói xiết bao là tình    "Ô kìa...trên tờ giấy xinh    Câu thương câu nhớ khiến mình ngẩn ngơ"    Thì đây ta dệt vần thơ    Gửi người.. vui nhé... bâng quơ...rồi cười!  
      SS  
   r   


  
        
        
        
     
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2013 03:43:31 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐẠI TƯỜNG        Tháng ba rồi, có một ngày của ba     Một ngày nắng lên mà cõi lòng con nặng trĩu     Gió dừng ngoài hiên khẽ hiu hiu thổi dịu     Để trái tim con thêm một chút lặng buồn        Khóe mắt cay xè, giọt lệ bỗng chợt tuôn     Chỉ một thoáng thôi bóng tà dương ủ rũ     Chỉ một thoáng thôi hoàng hôn pha màu huyết dụ     Bóng nắng tan dần, nỗi nhớ cứ chìm sâu      Tháng ba về rồi, bóng ngựa buông vó câu     Ba đã đi xa tiêu du nơi miền tiên cảnh     Ở thiên đường ba ơi mùa này có lạnh?     Nhắn gió gửi đi yêu thương và nhớ dâng tràn        Có những nỗi niềm năm tháng chẳng thể tan     Con thầm ước ao thời gian quay về lối cũ     Con vẫn thấy nụ cười ba như năm xưa rạng rỡ     Trong tiết trời xuân bên hiên nắng ngày nào      Đốt nén hương trầm con thấy lòng nao nao    Con bỗng ước ao được trở về thuở nhỏ     Nghe tiếng cười ba ấm áp bên khung cửa sổ     Mỗi buổi tan tầm.. “Ba về rồi các con!”        Tháng ba về rồi , ráng chiều níu hoàng hôn     Con nhắn gió mây lời thì thầm khe khẽ     Nơi ấy…ba ơi, ba bình yên, ba nhé…!!!!!     Cũng đã hai năm ba ngủ giấc thật dài        Đốt nén hương trầm khói tỏa ấm hai vai     Thoang thoảng đâu đây ánh mắt người trìu mến     Đại Tường năm nay con cháu về đúng hẹn     Thắp nến yêu thương cho mái ấm gia đình.         Tháng 3/2013 
 SS   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.03.2013 21:54:33 bởi Sương Sương >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              GIẤC CHIỀU?        Chỉ còn lại chiếc ghế đá mồ côi     Anh lỡ hẹn em không chờ thêm nữa     Gió đi ngang bỗng nhắc lại lời hứa     Chỉ còn nghe tiếng nức nở nghẹn ngào       Chỉ còn lại tiếng lá vỡ lao xao     Góc công viên rêu phủ mờ lối vắng     Ghế đá xưa ẩn mình trong thinh lặng     Sợ làn môi hiu hắt nụ hôn buồn        Chỉ còn lại ngày tầm tã mưa tuôn     Người năm cũ đã không còn đến nữa     Trái tim nghẹn những nỗi niềm chất chứa     Mưa xóa nhòa những yêu dấu ngày xưa        Chỉ mình em ngồi lặng đếm khúc mưa     Cây trút lá miên man lời của gió     Giọt lệ rơi tự bao giờ chẳng rõ     Thôi cũng đành ru dỗ giấc mơ đau.       April.11.2013   r   
SS       
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2013 03:41:54 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NGÀY HÔM QUA    
 Em viết thơ tình cho một ngày mưa xa   Tháng sáu về ngang lệ ướt đầm phố nhỏ   Giọt mưa trinh nguyên đi qua thời con gái   Để lại sau lưng bao thương nhớ vơi đầy      Em viết thơ tình cho một ngày nhiều mây   Khe khẽ rơi rơi từng giọt buồn giọt nhớ   Kỷ niệm xa xưa thêm một lần vụn vỡ   Kéo mưa lạnh về se sắt buốt bờ vai      Con đường tình buồn mưa rẽ lối chia hai   Ướt đẫm đôi mi thấm nhem mờ đôi mắt   Trái tim đau thương từ thuở nào khóa chặt   Bất chợt ngân lên vũ khúc bóng chiều tàn      Tóc mai nặng sầu thương cuộc tình dở dang   Tháng sáu vụt qua mưa nhạt nhòa lối cũ   Vườn tình xanh rêu hoàng hôn về phủ dụ   Khúc thơ ướt mềm trong nỗi nhớ mùa xưa.     June 28,2013  
  SS     
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 HỎI  
      Cho đến khi nào anh sẽ hết yêu em?     Dẫu trái tim em đã bao lần trao về người khác     Bản tình ca năm xưa không còn ngân khúc nhạc     Giọt nắng bâng khuâng không còn ghé bên thềm      
   Cho đến khi nào anh sẽ dừng bước chân quen?     Không lang thang qua những con phố chiều ngập nắng     Guitar năm xưa bây giờ buông nốt lặng     Cung bổng chông chênh cung trầm cũng hững hờ        Cho đến khi nào anh thôi sáng tác những vần thơ?     Trao gửi thương yêu cho mối tình mang những gam màu tối     Lời yêu năm xưa trôi theo bóng thời gian đi vội     Lặng lẽ công viên xao xác lá thu tàn...        Nay đã bao lần cây trút lá mùa sang?     Mộng đẹp ba sinh đã muộn màng từ khi nào không ai biết     Khắc khoải trong tim chỉ còn những lời ca chia biệt     Hẹn kiếp lai sinh...     ...Nhưng kiếp ấy...bao giờ?         April 04,2014    
  SS        
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2014 22:49:31 bởi Sương Sương >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 TÌM     Tôi đi tìm tứ cho thơ     Ghép đôi con chữ bâng quơ nỗi buồn     Giá mà trời cứ mưa tuôn     Trôi đi thương nhớ.. chiều buông hững hờ     Sợi buồn con nhện giăng tơ     Cho tôi ru giấc mộng mơ thuở nào     Mây trời lơ lửng trên cao     Vấn vương chàng gió lao xao hẹn hò     Hiên nhà vạt nắng bơ vơ     Giấu trong cõi nhớ bài thơ tình đầu     Giấu gì trong ánh mắt nâu     Mà nghe con chữ rên sầu trong tim     Bao năm tôi vẫn đi tìm     Câu thơ giữa chốn êm đềm năm xưa     Giá mà trời vẫn cứ mưa     Bài thơ dang dở gió đưa về ngàn!        July 02, 2016    SS            R           
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2016 03:06:23 bởi Nguyệt Hạ >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BÓNG CHIỀU        Chiều rơi chầm chậm vườn yêu     Chênh chao sợi nắng, liêu xiêu gió về     Mong manh, hẫng hụt lối mê     Ngõ xưa ai đứng tái tê đợi chờ     Lang thang ai đứng ngẩn ngơ     Treo lên ngọn gió câu chờ năm xưa     Vết chân chìm khuất trong mưa     Cỏ sầu hiu hắt đong đưa bên đường     Niềm riêng ngự đỉnh mù sương     Lối xưa sợi nhớ còn vương mắt người     Chiều phai mây chẳng buồn trôi     Chia đôi ngọn gió giữa trời thinh không!  
   
  Otc 13,2017   
  SS   
      
   
     
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: