Giọt sương mai
Vu Vơ
Đi ra từ khung cửa nắng
Đón mặt trời
Là đôi mắt xa khơi...
Đi ra từ khung cửa nắng
Đón gió trời
Vẫn là đôi mắt lệ còn rơi.
Lặng thầm bên hiên vắng
Những chiếc lá vàng héo úa...tả tơi!!!!
Buổi sáng trời thành phố đầy mây
Nắng thắp trên vai gầy
Nắng say!!!!
Tóc em mềm như lá cỏ
Toả xuống bờ vai thơ
Có chi đâu mắc cỡ...
Nhớ một người trong mơ!!
Đi ra từ khung cửa nắng
Ngập ngừng một thoáng...tình bơ vơ!
Mar.06
SS
Em có về cho kịp nắng tháng Ba?
Cái nắng đầu hôm khẽ khàng như lá cỏ
Mùa đi qua thoảng nồng hương gió
Chiếc lá buông mình vào cõi hóa thân
Hạ đã về chưa em???
Cho chàng Nắng bắt đầu cuộc bộ hành ấm áp
Đêm mêng mông muôn vì sao tỏa sáng
Bí ẩn thời gian !
Có phải mình nhiều quá những đa đoan
Đốt lá mùa sang sưởi ấm thời hoang dại
Nghe bao dung tiếng đời thôi khắc khoải
Tiếng chiêm bao rơi vỡ đên dài
Những hy vọng ngày mai
Đã mỏi mòn phai mầu theo nỗi buồn không nói
Bóng tháng năm trườn mình đi rất vội
Em có kịp về đón nắng tháng Ba?
Có còn không???
Nơi đáy sâu thời gian giấu cồn cào hơi thở
Để xa nhau vẫn đầy vơi nỗi nhớ
Em hứa về buông tóc rối qua nhau
Em nơi đâu hỡi mây sầu viễn xứ
Ướt sương mi rưng rức bến hẹn hò
Khi hoàng hôn buông mầu chiều xuống cỏ
Em thả nỗi buồn cho nước mang đi
Đã bao mùa thiên di
Em có trở về
Cho đẹp nắng tháng Ba
Khúc hát tình yêu thôi buông tiếng cung hờn
Mùa buông lá che khuất miền xa vắng
Anh đi tìm dấu chân người đi tìm hồn nắng
Góp nhặt về tạo tạc một hình tim
( Vũ Anh Vũ )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2006 19:25:17 bởi kelangdu >
MÊNH MÔNG
Mênh mông là trời
Xanh ngọc bích
Mênh mông vùng cổ tích
Em mơ…
Tháng ba dịu dàng ý thơ
Vùng cổ tích đong đưa vào nỗi nhớ!!!!
Này cô Tấm từ thị thơm bỡ ngỡ
Chú mèo đi hia vạn dặm vẫn đứng chờ!!!
Em mơ mình là công chúa
Ngủ trong rừng
Chờ hoàng tử từ lâu
Này nụ hôn sâu
Đánh thức trăm năm tỉnh dậy
Này vòng tay
Bâng khuâng thuở ban đầu.
Tháng ba nào có mưa ngâu
Mà mắt em long lanh ướt
Tháng ba nắng cùng mây trời lả lướt
Dâng nỗi nhớ rát bỏng u sầu
Anh nơi đâu?
Có tìm về vùng cổ tích
Nơi có con suối trong rừng sâu tịch mịch
Mang theo nỗi u hoài?
Này giọt sương mai
Khi bình minh giật mình thức giấc
Tan ra theo dấu gót hài
Mênh mông là trời
Mênh mông nắng lả lơi
Em…làm bạn với nỗi buồn viễn khơi
Hững hờ tan biến!!!!!
S.Ngân r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2006 15:37:56 bởi Huyền Băng >
SN dạo nì theo chị làm thể thơ tự do như rứa chưa chán hỉ
?
Khoảng trống
Ừ thì vỡ....
Giọt buồn!!!!
Khoảng trống lấp đầy tim
Ta gặp nhau quá muộn
Nhớ em hoài bao đêm
Bàn tay chưa kịp nắm
Nỗi nhớ chưa đặt tên
Em đã xa - riêng ta giữ nỗi niềm
Chông chênh quá
Một mùa thu đầy lá
Một mình bên ly rượu
Cho thương nhớ nhạt nhoà
Thời gian nhấn chìm tiếng cười
Để lại đây khoảng trống
Đêm vô vọng
Cô đọng những giọt buồn
Ừ thì vỡ....
Giọt buồn rơi!!!!!
Mar.06
SS
CỔ TÍCH
Trên lối cỏ trăng mờ sương cổ tích
Bờ môi Đuyxêmi thanh thản nụ thiên đường
Giữ thế giới nguyên lành trong giấc mộng
Vó ngựa hồng dẫm nát lối nguyền đêm
Hoàng tử về buông cương và xuống ngựa
Đặt nụ hôn huyền thoại xuống môi yêu
Bao tượng đá... linh hồn nay tìm lại
Hát mừng nhau âm nhạc của thiên triều...
Mụ phù thủy già cúi đầu trong cô độc
Mọi phép mầu bất lực trước tình yêu
Và cái ác chẳng bao giờ tồn tại
Khi trái tim yêu kia vẫn đập mỗi ngày...
Sẽ cổ tích nếu ta không ngoảnh lại
Nghe trên bước mình "sỏi đá cũng cần nhau "
Và ngày hôm nay ta chưa từng có mặt
Để được EM YÊU... và biết được yêu người
"..Mọi phép mầu bất lực trước tình yêu.."
SS kết nhất câu nì trong bài thơ của kelangdu, cảm ơn bạn đã ghé Giọt sương mai và để lại bài thơ hay
Giá mà....
Giá mà anh đừng nhận ra em
Giữa chiều thu một mình âm thầm trên phố
Bước chân xưa
Dẫm lên ngàn lá vỡ
Thì nhớ thương đâu theo gót em về
Giá mà anh đừng dừng vòng bánh xe
Lặng nhìn em từ ngã tư chiều ấy
Thì giấc mơ xưa có bao giờ thức dậy
Buốt nhói trái tim buồn!
Giá mà anh đừng nhấn những hồi chuông
Đừng ngẩn ngơ đứng chờ em nơi giàn hoa đỏ thắm
Thì đắng cay đã xa từ vạn dặm
Chẳng thể chen nhau xô đẩy đến rã rời
Em gởi hồn mình vào chiếc lá rơi
Nghe bồi hồi những vui buồn trong kí ức
Em cố giữ tim mình..
...nhưng vô lực..
Thấp thoáng dư âm giọt nhớ lại tràn đầy!
Giá mà em đừng trở lại đây
Đừng đi trên những con đường năm cũ
Đừng ngắm hoàng hôn chảy tan màu huyết dụ
Đừng để trái tim đi theo tiếng dương cầm....
Ôi giá mà có thêm được trăm năm
Thì có lẽ em vẫn là em muôn thuở
Vẫn ngu ngơ
Vẫn dại khờ - trăn trở...
Vẫn để trái tim run rẩy nhớ một người!!!!
Mar.06
SS
Anh vẫn chờ em Điều em không muốn thực tại vẫn xẩy ra
Góc phố buồn ko ngăn nổi bước chân
Ngàn lá vỡ ngước theo em ngơ ngẩn
Đừng tiếc gì bởi ánh mắt người ơi... !
Anh vẫn tìm em ngút ngát xa khơi
Nhưng em vẫn hoài xa đến vậy
Giấc mơ ấy có ngày nao trở dậy
Trái tim yêu xin đừng khóc u buồn
Anh vẫn gõ cửa lòng em
Để thấy em hiền hòa nơi hoa hồng thắm đỏ
Giọt sương mai bên nụ đời rực rỡ
Cho bình yên theo năm tháng trở về
Anh gửi hồn mình qua tóc rối mùa Thu
Thắp nắng tình yêu trên lối buồn năm cũ
Bình minh lên cho niềm vui phủ dụ
Tiếng đàn xưa tan theo ánh trăng rằm
Em hãy về theo theo câu hát tháng năm
Cho tình yêu đôi ta mãi dài lâu muôn thuở
Cho mắt anh thôi đừng là nhung nhớ
Em hãy trở về... cho nắng thắp mùa anh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2006 16:15:08 bởi kelangdu >
Giấc Mơ Lạ...
Ta thấy mình biến thành cơn gió
Trong toà lâu đài xanh
Vụt qua từng phiến đá lạnh
Lời thì thầm trườn qua vùng hoang dại
Trăng tuôn chảy bờ vai
Ngực phập phồng hơi thở
Ta rùng mình biến thành đầm lầy nhỏ
Chất ngàn vạn dư ảnh xa xôi
Ẩn hiện gương mặt người tình cuối
Lặng lẽ say...
Những vò rượu ngào ngạt men say
Những mảnh vỡ đau nhói cứa vào tay
Bật máu!
Ta thấm nỗi đau
Khuất chìm trong men đắng
Những gương mặt bên dòng đời không phẳng lặng
Vụt qua ngạo nghễ cười
Ta hoá thành mây trắng lả lơi
Ta đưa đời mình vào canh bạc cuối
Nửa khóc
Nửa cười
Ngây ngô...
Co ép vần thơ
Vỗ tình mộng mị
Trong tận cùng suy nghĩ
Đếm thời gian....
Bỗng...tỉnh giấc...
Giấc mơ không có thật
....Lại hết một ngày!!!
Mar.06
SS r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2006 16:56:59 bởi Huyền Băng >
THÁNG 4
Tháng tư
Em gửi vu vơ ngàn sợi nắng
Bỏng rát tay
Chiều nay.
Tháng tư
Trời trắng mây
Kết sợi trắng
Kết sợi vàng
Miên man
Tháng tư
Em thả bộ lang thang
Trên con đường vắng
Phố im lặng
Xao xác lá rụng đầy
Tháng tư
Nỗi buồn đến bủa vây
Sợi nắng là sợi nhớ
Sợi gió là sợi mơ
Mây bay
Nắng nồng say
Anh xa em từ dạo ấy
Tháng tư
Hạ về trên cánh tay
Em thẩn thờ
Làm thơ
Nhớ!
Nỗi nhớ đong đầy!!!!!
S.Ngân
SÀI GÒN MƯA
Sài Gòn mùa này....
Mưa thấm đẫm hàng cây
Gió lơ đãng
Vút qua
Mây bâng quơ ghé vào
Từng giọt mưa ướt áo
Hạ về em có hay??
Sài Gòn mưa ướt đẫm bàn tay
Phiến mây gầy sao lang thang bay mãi
Tiếng sấm từ đâu vọng lại
Trời bật khóc bao giờ???
Sớm mai về mà nắng nhạt úa bơ vơ
Tiếng lá cây thì thào : "hạ trắng"
Ru ngàn năm thời gian thinh lặng
Bỗng đâu rộn tiếng ve về
Sài Gòn vẫn còn xanh những hàng me
Áo trắng thoáng qua
Dáng ai gầy mong manh quá
Bong bóng mưa chợt vỡ
Rơi đầy trên vai!
Sài Gòn chiều nay
Khoé mắt ai...chợt cay!
May.06
SS
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 19:51:19 bởi Huyền Băng >
Hà Nội mưa hạ về
Vẫn dịu dàng mùa mưa Hà Nội
Diệu vợi những hoài niệm
Gió thổi mãi về phía bâng khuâng
Nỗi buồn... vui... day dứt
Hương hoa sữa ru hồn ai rót mật
Hà Nội mưa chiều bay
Chiều Hồ Tây sóng hát khúc mê say
Vuốt ve đùa mái tóc người thiếu nữ
Tách hạt lòng gieo lên vườn tư lự
Những khoảng nhớ vô bờ ???
Mỗi hoàng hôn nhìn mây bay bơ vơ
Tiếng lá khóc... nhìn giọt mùa rơi vỡ
Bước em đi... muôn hoa nhìn bỡ ngỡ
Hạ chợt về thắp nắng cho nhau
Hà Nội dang tay đón đợi những mùa Ngâu
Áo em trắng lệ mưa tuôn rưng rức
Lặng lẽ bóng ai thắp lửa hồng trong ngực
Đợi em về đau đáu... chiều hạ rơi
Mưa vẫn cứ rơi bên hiên nhớ khôn nguôi
Tiếng thời gian ru anh vào cõi ngủ
Khoé mắt nào đưa ta về trú ngụ
Hà Nội chợt buồn khi mưa trắng sang ngang
Vũ Anh Vũ
Trích đoạn: Sương Sương
Repost!!!! [url="http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=122026&mpage=3"]"Xin một chút dư âm"[/url]
1. Xin Giữ Lại Thoáng Dư Âm
Một tiếng đàn
Văng vẳng giọt thở than
Cung phím nhớ
Cung phím buồn
Trăn trở...
Một chút dư âm
Ngày tháng thăng trầm
Từng phút mong
Từng phút ngóng
Vì ai?
Chờ bình minh hứng giọt sương mai
Gọi dư âm của trái tim cằn cỗi
Mùa xuân đang trở lại
Bâng khuâng cả khoảng trời!!!!
Xin góp lại nhịp điệu của một thời
Gửi vào vùng kí ức
Dẫu tình yêu đôi khi là không thực
Mãi yêu
Mãi chờ
Và mãi làm thơ...
Xin giữ lại những phút bâng quơ
Giữ lại thoáng dư âm bao ngày xa vắng
Giữ lại trong tim những khoảng lặng
Đôi khi....
Rất dịu dàng!
(8.3)
Mar.06
SS
*** Trái đất quả là tròn và vòng quay phải vì thế tròn xoe?! HTMT đã sững sờ khi tìm đọc trang thơ này và thấy có bóng dáng của người tình-thi, một thuở si mê của mình là BN đâu đây! Chúa ơi !!( phải chăng một dịp MT nghĩ SS chính là BN đã đổi bút hiệu, là có lý?) Nhịp điệu của một thời
Nhịp điệu của một thời
Em gởi vào kí ức
Thắp một điều không thực
Xong mãi chờ
Mãi yêu *
Ta cũng khắc mỗi chiều
Từng viền mây tím đỏ
Để biết đợi, biết chờ
Nụ hoa nở
Tin yêu
Em bâng quơ nơi ấy
Ta nơi này miên man
Giữ trong tim khoảng lặng
Làm nỗi niềm
Dịu êm*
Hoa sẽ nở về đêm
Bên cửa-thềm suy nghĩ
Thời gian đi không nghỉ
Trăn trở gì
Thương đau
Ta lặng lẽ trao nhau
Chỉ vần thơ vương nắng
Nắng của mùa Hạ Trắng
Có bóng người
Ra đi
Ta hỏi gió đôi khi
Phải Em đi để lại,
Chiều nhành non cỏ dại,
Đọn gió nào
Muôn phương
Gió nhẹ thoáng du dương
Cung điệu đàn ngày cũ
Khiến lòng ta mềm rũ
Tiếng nhạc miền
Phiêu-linh !!! Paris - 12h35 - 12/05/2006 * một vần thơ cho những đọn gió của Em, BN! Hoàng Thy Mai Thảo
Mấy hôm ni SS bận quá không ghé nơi nì, hôm ni vô đọc được hai bài thơ của kelangdu và chị MT, tuyệt vời quá nì
, cảm ơn hai thi sĩ đã ghé nhà SS hỉ
kelangdu:
Vẫn dịu dàng mùa mưa Hà Nội
Diệu vợi những hoài niệm
Gió thổi mãi về phía bâng khuâng
Nỗi buồn... vui... day dứt
Hương hoa sữa ru hồn ai rót mật
Hà Nội mưa chiều bay
Cánh Hoa Dầu
Mưa Sài Gòn cũng đậm đà như ri
Chiều bâng khuâng đánh rơi từng giọt nhỏ
Mưa Sài Gòn cũng thấm đầy giọt nhớ
Giọt mong manh
Giọt thánh thót tiếng đàn!!!
Mỗi buổi chiều theo gió chạy lang thang
Hoa dầu bay....nghiêng nghiêng cánh hao gầy
Em vụng về đưa tay hứng lấy
Như cánh chuồn..
Nhẹ nương gió xoay xoay...
Những con đường chiều xưa ấy mưa bay
Gió vẫn ru từng khúc ca thật khẽ
Giọt mưa rơi hay mắt người đẫm lệ
Nỗi nhớ nào...day dứt nhớ hạ xưa!
Cánh hoa dầu vẫn xoay tít đong đưa
Bài ca ơi, gió thổi về...chợt nhớ...
Một thuở bâng quơ
Một thời vụn vỡ
Xa lắm rồi...
...Hạ...xa lắm..bàn tay!!!!!
May.06
SS
Chừ bỗng nghe chị MT nhắc đến hai chữ BN, SS bỗng chạnh lòng nhớ đến một người em gái cũng có cái tên viết tắt BN nì, một người đã từng theo SS học làm thơ, rất ngoan rất hiền, em đã ra đi, chừ chỉ để lại một nỗi nhớ, một phím đàn vĩnh viễn câm lặng. Thương thay một kiếp đàn!
Trích đoạn: Hoàng Thy Mai Thảo
Nhịp điệu của một thời
Ta lặng lẽ trao nhau
Chỉ vần thơ vương nắng
Nắng của mùa Hạ Trắng
Có bóng người
Ra đi
Ta hỏi gió đôi khi
Phải Em đi để lại,
Chiều nhành non cỏ dại,
Đọn gió nào
Muôn phương
Gió nhẹ thoáng du dương
Cung điệu đàn ngày cũ
Khiến lòng ta mềm rũ
Tiếng nhạc miền
Phiêu-linh !!!
Paris - 12h35 - 12/05/2006
* một vần thơ cho những đọn gió của Em, BN!
Hoàng Thy Mai Thảo
Vĩ Cầm Chiều Xưa
(Cho em - Cho người và Cho ta)
Nhịp đàn
Vọng
Thả từng phím
Rơi
Cung la buồn lả lơi
Chợt...nhớ
Một thuở đàn đứt dây dang dở
Một thuở nắng không vàng!
Ôi, ngày nào tiếng đàn thở than
Ta tiễn em chiều mưa trắng
Không gian phẳng lặng
Vọng lại tiếng đàn.
Giọt vĩ cầm thở than
Day dứt trong ta những chiều hoàng hôn tím ngát
Thương em chuỗi đời phiêu bạt
Ra đi ...
Để ai nhớ nhạc cầm?
Trăm năm!!!
Nhịp đàn vương phím cũ
Thanh âm đầy tâm sự
Nhớ..
Thương..
Xao xuyến
Giận..
Hờn...
Ta đắm mình trong mưa hoàng hôn
Nhớ em
Nhớ một tiếng đàn run rẩy
Đâu phải ai cũng nghe
Đâu phải ai cũng thấy
Mắt em buồn
Đánh rơi những giọt sương...
Nhịp đàn thương
Ta giữ cho em
Nỗi nhớ...
Nhịp đàn sầu
Ta nghe chợt vỡ
Chợt xa
Chợt gần
...và ta sợ
Một ngày mưa
Em tan theo tiếng đàn!
May.06
SS
Hìi..chẳng có gì là quan trọng.:-)
Đàn vọng
Nghe réo rắt bổng trầm dìu dặt
Tiếng đàn khuya xé nát màn đêm
Hoa rơi,lá rụng bên thềm
Tâm dường chai đá hoá mềm..Lạ thay!
Trăng chênh chếch lắt lay mờ ảo
Đàn ai rung áo não,du dương?
Thoảng theo gió quyện nồng hương
Nhũn lòng thấm nỗi đoạn trường người ôi..
13/05/2006
CSL
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: